Du Giai Ý gọi video call với Diệp Văn nói chuyện rất lâu, lâu đến nỗi anh trong nhà tắm của Du Giai Ý tắm xong bước ra ngoài, lại xử lí đơn giản xong công việc mà Chu Dật Hoàng và Chu Bảo Khiết gửi cho anh, mà hai người vẫn chưa gọi điện xong.
Phó Quân Hạo rất nhàm chán, chỉ còn cách đứng ngoài cửa phòng của Du Giai Ý nghe len xem rốt cuộc cô và Diệp Văn nói gì mà sao lại lâu như thế.
Kết quả là tại anh vừa áp sát cửa, thì liền nghe thấy Du Giai Ý kinh ngạc nói :" Hà Vĩ Niên sắp trở về Giang Thành?"
Phó Quân Hạo nghe xong câu nói này thì liền cảm thấy cả người đều không ổn.
Hà Vĩ Niên tại sao lại quay về ?
Anh cữ nghĩ rằng về đến Giang Thành thì đây chính là địa bàn của anh rồi, thật không ngờ Hà Vĩ Niên lại quay trở về, thật là giống như âm hồn không tan mà bám theo mà.
Anh có chú tức giận
Anh có chút không kiên nhẫn, dơ tay lên và gõ cửa phòng Du Giai Ý, cố ý dùng hành động này để cho Du Giai Ý cảm thấy khó chịu, tiện thể biểu đạt sự rất bất mãn của bản thân, anh hi vong cô có thể từ chối sự chở về của Hà Vĩ Niên.
Du Giai Ý bị tiếng gõ cửa của Phó Quân Hạo dọa cho sợ gần chết, cô ấy sống một mình, nửa đêm lại có tiếng gõ cửa phòng truyền đến, kiến cho Diệp Văn không khỏi hoài nghi trong nhà có người.
Quả nhiên, liền nghe Diệp Văn nhíu mày hỏi :" Tiếng gì thế ?"
Du Giai Ý liền vội vàng che đậy nói :"Có lẽ là Viên Viên ở bên ngoài gõ cửa muốn vào.
Phó Quân Hạo bên ngoài:".."
Cô ấy cũng thật biết nói phét, người gõ cửa sao mà giống với mèo gõ được.
Diệp văn trong video call cũng cười nói :"Vậy thôi để nó vào đi, tôi cũng rất thích chú mèo đáng yêu đó."
Diệp Văn biết chuyện cô nuôi một chú mèo, tất nhiên cậu ấy không biết mèo là do Phó Quân Hạo tặng, nếu như cậu ấy biết, thì sẽ không nói những lời thích Viên Viên.
Du Giai Ý rất sợ Diệp Văn muốn xem Viên Viên, như thế cô không biết là Phó Quân Hạo định ở ngoài cửa còn muốn tiếp tục làm loạn đến khi nào, thế nên liền muốn chuyển đề tài :"Nếu như Hà Vĩ Niên đến Giang Thành, con sẽ tiếp đãi cậu ấy thật tốt, thầy không cần phải bận tâm"
Phó Quân Hạo ở ngoài bị những lời nói của cô ấy làm cho tức muốn chết, cô ấy vậy mà lại không nói từ chối Hà Vĩ Niên tới Giang Thành? Còn nói sẽ tiếp đãi dậu ấy thật tốt?
Nhưng Du Giai Ý lại đóng cửa phòng rất chặt, anh ấy không thể vào được, không có cách nào xử lí cô được.
Diệp Văn ôn tồn nói với Du Giai Ý."Thầy cảm thấy Vĩ Niên là người rất tốt, con chỉ cần bỏ đi sự phòng bị trong trái tim, tiếp xúc với cậu ta nhiều hơn, con sẽ bị nó hấp dẫn thôi" Du Giai Ý chỉ còn cách đồng ý :"Được thôi, con sẽ cố gắng "
Nói thật thì cô ấy cũng rất dau đầu.
Cô cứ nghĩ rằng cô trở về Giang Thành thì Hà Vĩ Niên sẽ không còn xuất hiện nữa rồi, kết quả là vừa nghe thấy tin trong diện thoại cậu ta muốn nhân cơ hội ngày nghĩ cuối năm để trở về, muốn trở về Giang Thành để nghỉ lễ.
Lần trước ở Bắc Hải Hà Vĩ Niên cũng tiếp đãi cô rất chân thành, cô ấy không thể nào không quan tâm để cậu ta.
Nếu như cô và Phó Quân Hạo không có xảy ra chuyện ấy tối qua cũng thì thôi, mà bây giờ...
Du Giai Ý rầu muốn chết.
Phó Quân Hạo có sự chiếm hữu rất cao, từ buổi tiệc tối hôm nay có thể nhìn thấy rằng, dù cho cô có dùng những điều khoản trong hợp đồng mà nói với anh, cảm thấy anh cũng không có tuân thủ theo.
Du Giai Ý hối hận rồi.
Hối hận sao lại đề ra cái đề nghị ngu ngốc đáng chết kia, cô cũng không biết mình đã mắc phải bệnh tâm thần gì, có lẽ nhìn thấy ba mẹ làm tổn thương cậu ấy, trong lòng cũng có chút không nhẫn tâm, thế nên...
Sau khi kết thúc cuộc gọi video call với Diệp Văn liền xuống giường mở cửa phòng, Phó Quân Hạo liền ngay lập tức xông vào ngay.
"Hà Vĩ Niên sắp đến đây ?" Anh khép mắt không vui mà hỏi cô.
Cô biết ngay rằng anh sẽ có thái độ ghen tuông này, giống như là bị uống hết một bình giấm vậy.
Phó Quân Hạo nghiến răng nói :"Em là đang muốn một chân đạp hai thuyền sao ?"
Du Giai Ý tức đến muốn chết :"Em và Hà Vĩ Niên chỉ là bạn bè bình thường thôi"
Phó Quân Hạo chỉ hừ lạnh một tiếng:"Nhưng mà anh ta thì lại không xem em là bạn bè bình thường"
Du Giai Ý liếc anh một cái, lạnh đạm nói :"Hình như em và anh cũng đâu có quan hệ thân thiết gì nhiều lắm đâu, anh cũng không cần làm khiến cho em cảm thấy như mình đang có lỗi với anh, còn nữa anh cũng không có quyền và tư cách can thiệp vào chuyện của em"
Phó Quân Hao bị tức đến nghẹn luôn.
Du Giai Ý lại nói ra những lời bản thân kìm nén:" Hà Vĩ Niên sau khi đến Giang Thành nếu anh cứ tiếp tục bày ra vẻ mặt lúc này lúc kia, thì mối quan hệ của chúng ta kết thúc đi, em không muốn ngày ngày phải nhìn sắc mặt như thế mà sống"
"Em cũng đã xem được ba năm rồi, đã sớm xem đủ rồi." Cuối cùng Du Giai Ý khép mắt lại và nói ra những lời lạnh lùng như thế.
Cuộc hôn nhân ba năm đó, không có một ngày nào là cô không nhìn sắc mặt anh mà sống.
Anh vui vẻ, cô cũng vui vẻ theo.
Anh không vui vẻ, trong lòng cô cũng tràn đầy tự trách và hối tiếc, xem xét lại mình tại sao lại làm cho anh không vui vẻ.
Anh thích anh món nào, cô đều rất vui vẻ cố gắng làm, anh không thích anh gì, cô cũng ghét theo anh.
Tóm lại cuộc sống của cô ấy không có chút nào là cô sống cho bản thân mình, cô ấy không muốn lại tiếp tục sống những ngày tháng nhìn sắc mặt anh mà sống.
Quá lắm thì kết thúc, dù sao thì cô cũng không thể nào chịu nổi, nỗi đau ly hôn một năm trước cô cũng đã chịu đựng đủ rồi, bây giờ thì cũng chỉ là như ngủ một đêm mà thôi.
Phó Quân Hào vốn dĩ là tức giận nhưng vì sau khi nghe xong những lời nói này của cô, cơn giận của anh đã bị dập tắt.
Thực ra thì anh biết, cô ấy sớm đã nói hết những lời này rồi, rất nhiều chuyện cô ấy cũng viết rất rõ ràng trong hợp đồng rồi, chỉ là do anh vẫn luôn không chấp nhận được, vẫn luôn là vô lý kiếm chuyện với cô mà thôi.
Anh nghĩ rằng anh vẫn còn có thể làm khó làm dễ cô ấy, nhưng bây giờ thì anh cuối cùng cũng đã nhìn rõ cô rồi, người mà bị làm khó dẽ đó chính là anh.
Anh từ lúc bị cô đề nghị li hôn, trong quan hệ tình yêu thì anh không còn chiếm ưu thế nữa rồi.
Anh mím môi, dùng giọng nói nhẹ nhàng hòa hoãn, rất tổn thương nói :"Hôm nay em đã nói mấy lần kết thúc rồi ?"
Cô nhẹ nhàng hết lần này đến lần khác nói kết thúc, lòng anh thì hết lần này đến lần khác đau như bị dao cắt ra từng mảnh.
Anh dơ tay ôm lấy eo của cô, trong biểu cảm toàn là sự buồn thương:"Bây giờ em đinh cứ không hợp với ý em thì lấy chuyện kết thúc mối quan hệ chúng ta ra để dày vò anh sao ?"
Du Giai Ý phản bác anh nói :"Nếu như anh nói chuyện với em đàng hoàng thì em sẽ làm như thế sao ?"
Còn không phải là mỗi lần ghen tuông, đều không nghe bất cứ lời giải thích nào hay sao ?
Du Giai Ý còn nghĩ rằng Phó Quân Hạo sẽ cải nhau với cô cả buổi luôn, thật không ngờ anh chỉ nhìn cô chằm chằm hồi lâu, sau cùng không có giận gì mà nói :"Được, anh sẽ thay đổi "
Thậm chí anh còn nói :"Sau này em sẽ là nữ vương của anh, em nói gì thì chính là đó, có được không?"
Cả người của Du Giai Ý đều ngây ra luôn, cô hoàn toàn không nghĩ ra được Phó Quân Hạo sẽ nói như thế.
Cô cũng không có suy nghĩ muốn trở thành nữ vương của ai hết, cô chỉ muốn có thể cùng anh nói chuyển bình thường với nhau.
Phó Quân Hạo nhân lúc cô vẩn còn hoảng hốt nói:" Anh sau này không muốn nghe em nói những lời kết thúc mối quan hệ của chúng ta, em không hài lòng với anh điểm nào thì cứ nói rõ ra với anh"
"Được." Du Giai Ý cảm thấy bộ dạng bây giờ của Phó Quân Hạo mê hoạc rồi, không tự kiềm chế được chủ động phát ra lời nói.
"Hà Vĩ Niên đến Giang Thành thì anh có thể cùng đi vơi với hai người không ?" Phó Quân Hạo giường như rất sợ cô ấy không đồng ý, liền nói tiếp"Anh gần đây cũng đã bỏ bớt công việc để nghỉ lễ, em không có lí do nào để không thể dắt anh đi cùng?"
Hơn nữa ba người cùng nhau chơi thành ra chuyện gì đây?
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất