"Tổng giám đốc Phó." Du Giai Ý chào hỏi Phó Quân Hạo bằng nụ cười miễn cưỡng vì công việc, sau đó không nói thêm một câu nào nữa.
Phó Quân Hạo nhìn dáng vẻ lạnh lùng giả bộ như không quen biết anh của cô, anh lại nhớ đến cảnh tình cảm nồng nàn hôm qua cô ôm eo anh ấy, tay liền dơ lên kéo cà vạt rộng ra một ít, trong lòng căm hận nghĩ, tối nay về nhất định sẽ khiến cho cô ấy khóc mà cầu xin anh.
Bởi vì Phó Quân Hạo là người đứng phía sau đầu tư cho bộ phim "Dung Phi Truyện", thế nên Phó Quân Hạo ngồi sau và khách sao nói mấy câu, chẳng hạn như hy vọng bộ phim " Dung Phi Truyện " quay được thuận lợi và trở nên hot, sau đó mọi người liền ăn phần của mình.
Nhưng là một đại BOSS đứng phía sau đầu tư thì Phó Quân Hạo ở đây cũng không thể yên ổn được.
Các nhân viên bên đoàn phim và diễn viên mỗi người lần lượt hết người này đến người kia đến kính rượu cho anh ấy, nói chuyện, có gắng gây chú ý cho anh ấy, làm cho Phó Quân Hào có ấn tượng sâu sắc về bọn họ.
Bọn họ không biết rằng, Phó Quân Hạo không muốn để ý đến bọn họ, trong mắt anh ấy chỉ có một người, nhưng người kia hết lần này đến lần khác ngay cả ánh mắt cũng không thèm nhìn anh, cứ tránh né anh mắt anh và nói chuyện với Tô Thiên Bội.
Người đến nói chuyện với Phó Quân Hạo không chỉ có nam, mà còn có rất nhiều nữ, hơn nữa còn có một số nữ diễn viên cũng không nổi tiếng lắm cũng đến.
Có rất nhiều người Du Giai Ý cũng không nhớ tên, nhưng cô ta vẫn cố gắng chen tới, cũng cố gắng để lộ ra ngực của mình.
Phó Quân Hạo và Dịch Thần Hạo sau khi ngồi xuống, thì liền có mấy cô gái nói rất nóng, rồi cởi ra áo khoác bên ngoài của mình, có người mặt áo ngắn lộ eo, còn có người mặt áo rộng lộ vai, có người còn mặt áo cổ chữ V lộ ra ngực.
Du Giai Ý cảm thấy bây giờ mặc dù là cuối thu, dùng bữa cũng cần có không ấm áp, nhưng cũng không cần ấm áp đến nỗi có chứ?
Mục đích của bọn họ Du Giai Ý đều hiểu rõ, đơn giản chính là có thể tiếp cận với Phó Quân Hạo và Dịch Thần Hạo, tốt nhất là có tin tức như là có quan hệ mờ ám với dại BOSS, có thể gả vào hào môn thì còn tốt hơn nữa.
Du Giai Ý nhịn không được nữa rồi từ đáy lòng cảm thán, những ngôi sao nữ này cũng thật là quá cố gắng rồi.
Đương nhiên, ngồi ở đó cũng có nhiều người phụ nữ, chỉ có là một số người có tâm tư bất chính mới nghĩ đến cách dùng sắc đẹp để câu dẫn đàn ông, vẫn có phần lớn người phụ nữ ở đó rất chân chính.
Ví dụ như là cô ấy, Tô Thiên Bội, diễn viên nữ phụ Tống Lam.
Ba người bọn họ đều làm dùng năng lực của bản thân mình, hơn nữa rất ít khi bắt chuyện với đàn ông.
Phó Quân Hạo đi ra ngoài nghe điện thoại, Du Giai Y mới thở phào nhẹ nhõm, nếu không anh ấy ngồi cạnh cô, giống như là quả bom gài sẵn giờ chuẩn bị nổ, không biết lúc nào anh ấy sẽ tìm cô để bắt chuyện.
Lúc đang muốn đề nghị với Tô Thiên Bội bọn họ nên về đi trước, thì liền nhìn thấy có một nữ điễn viên đang cầm trên tay một ly rượu bước về phía cô ấy.
Cô diễn viên nữ mà bước đến gần cô có mặt một chiếc đầm lông có cổ chữ V hở ngực rất sâu, ngực lại rất là hấp dẫn.
Cô ta đứng sau cô, nữ diễn viên kia cũng nũng nịu cười nói với cô :"Chị biên kịch có thể nhờ cô đổi vị trí cho tôi được không ?"
Du Giai Ý tất nhiên là biết rõ tại sao cô ấy muốn đổi vị trí với cô, đơn giản chính là muốn tiếp cận Phó Quân Hạo, nhưng cô lại liền vui vẻ đứng lên vui vẻ và trả lời :" Được thôi"
Cô ấy đúng là không muốn ngồi ở đây, chỗ của nữ diễn viên kia là ở một chỗ trên cái bàn dài kia, cách chỗ của Phó Quân Hạo rất xa, cô cầu còn không được.
Nữ diễn viên kia nhìn thấy cô cười vui vẻ chấp nhận, nhất thời cong mày cười khen cô :" Chị biên kịch, chị là người rất tốt.
Du Giai Ý cười nhạt một cái, quay qua nói với Tô Thiên Bội một câu rồi nhấc ly rượu rời đi.
Tô Thiên Bội muốn cản cô nhưng lại không cản được, bởi vì cô chạy còn nhanh hơn thỏ.
Tô Thiên Bội thở dài, cô chỉ lo chốn chạy lúc này, buổi tối trở về nhà thì Phó Quân Hạo nhất định không dễ dàng tha cho cô.
Quả nhiên, sau khi Phó Quân Hạo nghe điện thoại uay lại nhìn thấy vị trí bên cạnh anh đã đổi người khác, mà Du Giai Ý lại ngồi ở một chổ cách anh rất xa, mặt anh lúc này liền thay đổi lạnh như băng cực dày.
Nữ diễn viên ngồi cạnh anh ta liền không nhịn được co rúm lại vì lạnh, hoài nghi rằng có phải do bản thân mặt hơi ít nên mới cảm thấy lạnh.
Thứ khiến cho Phó Quân Hạo nổi giận nhất chính là chỗ ngồi của cô ấy lại rất gần Chung Bảo Nam, mà chỗ ấy cũng là do Chung Bảo Nam đối với người khác, muốn ngồi cùng với Du Giai Ý, nói một cách dễ nghe đó chính là đạo diễn cùng với biên kịch bàn tình tiết của phim.
Phó Quân Hạo nhất thời cảm thấy không còn hứng thú với bữa ăn này, lạnh lùng quay qua bên cạnh Dịch Thần Hạo hỏi một câu :" Đi không ?" "Đừng mà, đợi một xíu rồi đi." Dịch Thần Hạo lại rất muốn nhìn dáng vẻ Phó Quân Hạo nuốt không trôi cục tức khi Du Giai Ý ngồi cách xa mình.
Dịch Thần Hạo cũng thừa nhận thú vui này của mình rất là ác, nhưng mà quen biết Phó uan Hạo bào nhiều năm rồi, ngày ngày nhìn dáng vẻ cao cao tại thượng trong mắt không quan tâm đến phụ nữ của anh ấy cũng đã ngán rồi, thế nên anh cũng rất muốn xem dáng vẻ theo đuổi Du Giai Ý của anh ấy.
Đặc biệt là khi bị Du Giai Ý chọc tức hay khi Du Giai Ý trong mắt không xem anh ấy ra gì, trong lòng Dịch Thần Hạo cảm thấy rất vui sướng.
Phó Quân Hạo không thèm để ý Dịch Thần Hạo, đứng dậy rời đi.
Nữ diễn viên vừa đổi chỗ đến ngồi cạnh anh cũng cảm thấy sụp đổ luôn, biểu cảm nhất thời rất ngượng ngùng.
Ai cũng nhìn ra mục đích của cô ấy là gì, không ai ngờ được Phó Quân Hạo còn chưa nhìn cô ta một cái đã rời đi rồi, không chút che dấu sự chán ghét đối với cô.
Phó Quân Hạo bước qua chào hỏi đơn giản với Chung Bảo Nam, Chung Bảo Nam đứng lên cười và đưa anh đi ra chỗ khác.
Du Giai Ý cả quá trình cũng không ngẫng đầu nhìn anh, nhưng cô cảm thấy ánh mắt của Phó Quân Hạo như là dao sắc nhọn nhìn gương mặt cô, cô cảm thấy sau lưng mình có cảm giác lạnh lạnh khó hiểu.
Phó Quân Hạo đã rời đi rồi, Dịch Thần Hạo cũng không tiện ở đây nữa rồi, dứt khoát dứng dậy.
Rất nhanh sau đó điện thoại của Du Giai ý lại nhận dược tin nhắn của Phó Quân Hạo :"Ra đây"
Du Giai Ý mím môi, anh ta ra lệnh cho ai vậy ? Anh ta nghĩ anh là cái gì của cô ?
Cất điện thoại đi không thèm để ý đến anh ta, tiếp tục ăn.
Một hồi lâu, điện thoại trong tay cô lại rung lên, vẫn như cũ là Phó Quân Hạo gửi tin nhắn đến :" Em có phải là muốn anh vào trong trước mặt mọi người bế em ra không ?" Du Giai Ý nghiến răng.
Cũng là cái hành động bá đạo uy hiếp người như anh ấy, mà cũng muốn cô hồi tâm chuyển ý ?
Nhưng cô lại rất sợ anh nổi điên lên vào trong bế cô ra, cô chỉ đành thỏa hiệp, đứng dậy tạm biệt với Chung Bảo Nam, chỉ nói rằng cũng đã trễ rồi tôi cũng nên về rồi.
Chung Bảo Nam nhìn cô một cách sâu thẳm, cũng không nói gì.
Tô Thiên Bội cũng cùng với Du Giai Ý rời đi, vừa ra khỏi cổng thì đã thấy xe của Phó Quân Hạo đang dừng bên đường.
Tô Thiên Bội cũng tốt bụng nhắc nhở Du Giai Ý: "Cô với người đó đổi vị trí, xem ra anh ấy cũng rất giận.
Du Giai Ý nhìn xuống :" Anh ấy có gì mà tức giận, chúng tôi cũng đã nói rất rõ rồi, chí có quan hệ về thân thể thôi, tôi không muốn có tình cảm khác với anh ấy."
Tô Thiên Bội nghe xong liền cười hả lên :" Đợi chút nữa anh ấy nghe được những lời này, nhất định sẽ tức nổ phổi."
Phó Quân Hạo tối sầm mặt mày lại liền phóng xe đi, xe vừa đến biệt thự dừng lại, Du Giai Ý liền bị Phó Quân Hạo hôn rất sâu.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất