"Cưng ơi, tỉnh lại đi, cậu cảm thấy anh ấy có thể biến mất khỏi bên cạnh cậu sao?"
"Hiện giờ hai phần công việc của cậu đều có giao thiệp với anh ấy, trong cuộc sống riêng anh ấy lại sống cách vách với cậu"
Tô Thiên Bội thật là bạn gái thân xứng chức, đôi câu ba lời liền giúp Du Giai Ý nhận rõ hiện thực.
Du Giai Ý vô cùng mệt tâm: "Tớ thật là cảm ơn lời nhắc nhở của cậu nha"
Tô Thiên Bội bật cười hì hì: "Thực ra cũng không có gì phải khổ não cả, cậu cứ một mực không để ý đến anh ấy là được rồi, để xem da mặt anh ấy dày được đến mức nào" Du Giai Ý. ".."
Lúc buổi tối Du Giai Ý đi đến nhà hàng của Dịch Thần Hạo ăn bữa cơm tụ hội, cô cho rằng ăn cơm bình thường thôi, không ngờ Dịch Thần Hạo lại đề nghị chơi trò chơi nói thật và mạo hiểm gì đó.
Những người tụ hội ăn cơm vẫn là mấy người bọn họ, có điều Tống Hoài An tối nay không tham gia, nói là có buổi tụ hội khác.
Hứa Vĩnh Bảo ngược lại có đến, nhưng cảm xúc rõ ràng không được cao cho lắm.
Dịch Thần Hạo đề nghị dùng phương thức quay chai để chơi nói thật hay mạo hiểm, miệng chai quay về phía người nào, người đó phải chấp nhận thử thách.
Du Giai Ý rất tay ngang đối với hạng mục như trò chơi này, ngược lại Tô Thiên Bội, hưng phấn vỗ tay hô hay: "Tổng giám đốc Dịch quả nhiên là người sành chơi nha, tới tới tới, quay chai đi."
Tô Thiên Bội cũng là người chơi điên cuồng, thích nhiều người náo nhiệt, hoàn toàn khác loại với Chu Thiên Phong lạnh lùng ít lời.
Những người khác ở hiện trường đều đồng ý chơi trò chơi, Du Giai Ý không muốn chơi cũng chỉ đành căng da đầu tham gia.
Mới bắt đầu vấn đề mà người thua cuộc bị hỏi hoặc việc mạo hiểm bị yêu cầu đi làm đều rất đơn giản, lúc mới bắt đầu Du Giai Ý thua một lượt, bị Dịch Thần Hạo hỏi: "Việc vui nhất trong một tuần gần nhất là gì?"
Du Giai Ý trả lời đúng sự thật: "Cùng ba tôi nhận nhau"
Câu trả lời này của cô rất cảm động, cũng rất chân thật.
Vòng kế tiếp Phó Quân Hạo thua một lượt, bị Dịch Thần Hạo không có ý tốt hỏi: "Ba người hoặc ba sự vật sự việc sợ nhất"
Phó Quân Hạo sâu xa liếc Du Giai Ý một cái, trả lời: "Ba người sợ nhất là Du Giai Ý, Du Giai Ý, Du Giai Ý"
Du Giai Ý. ". "
Không phải đều đã nói là ba người sao, anh có cần cả ba người toàn bộ đều nói là cô không? Có vẻ như thể cô là hổ cái hung dữ ghê lắm không bằng.
Còn có, cô có gì mà khiến anh phải sợ chứ?
Người khiến người khác sợ là chính anh có được không?
Cô trước kia khỏi phải nói sợ anh biết bao, sợ anh không vui, sợ anh không thích cô...
Nghĩ tới những chuyện này trên mặt Du Giai Ý đột nhiên sựng lại, Phó Quân Hạo ba người đều nói cô, chắc không phải cũng chỉ những chuyện này đi?
Sợ cô tức giận, sợ cô không vui, sợ cô không để ý đến anh.
Lời Phó Quân Hạo nói vừa dứt, Dịch Thần Hạo dẫn đầu bật cười thành tiếng.
Du Giai Ý khó chịu trừng Phó Quân Hạo một cái, cảnh cáo anh tốt nhất phía sau có thua nữa cũng không được lấy cô ra nói.
Tô Thiên Bội thì lại bị hỏi: "Dùng bốn chữ hình dung trạng thái cuộc sống của cậu hiện giờ.
Tô Thiên Bội hai tay nâng má đáp: "Nhớ Chu Thanh Phong"
Mọi người: "..."
Tô Thiên Bội sở dĩ có thể nói ra tên của Chu Thanh Phong ngay trước mặt mọi người có mặt ở hiện trường, là bởi vì mọi người đều là người có hàm dưỡng, sẽ tự giác giữ bí mật cho cô ấy.
Lúc Dịch Thần Hạo thua bị hỏi: "Tình yêu chiếm vị trí thế nào trong cuộc sống của anh?"
Người hỏi Dịch Thần Hạo vấn đề này là Du Giai Ý, về phần tại sao Du Giai Ý lại hỏi vấn đề sắc bén như vậy, một là muốn trả miếng Dịch Thần Hạo, vì Dịch Thần Hạo vừa rồi hỏi Phó Quân Hạo câu hỏi kia, rõ ràng là trải đường để Phó Quân Hạo đem cô ra nói, cô phải trả miếng Dịch Thần Hạo cùng một giuộc với Phó Quân Hạo.
Hai là Du Giai Ý cũng đích thực muốn biết loại công tử chơi bời bất kham như Dịch Thần Hạo đây, rốt cuộc đối đãi thế nào với chuyện tình yêu.
Cùng với đó, cô mơ hồ có chút cảm giác, người trong lòng của Chu Bảo Khiết đó, cực kỳ có khả năng là Dịch Thần Hạo.
Ngày đó sau khi kết thúc cuộc trò chuyện với Chu Bảo Khiết xong Du Giai Ý có phân tích qua người trong lòng của Chu Bảo Khiết là ai, cô ngược lại không phải là có yêu thích thăm dò việc riêng tư của người khác, cô là vì thực lòng coi Chu Bảo Khiết là bạn, có chút lo lắng cho trạng thái tình cảm của Chu Bảo Khiết.
Chu Bảo Khiết là một cô gái tốt, Du Giai Ý không muốn Chu Bảo Khiết sau này cũng bị thương tổn trong tình cảm giống như cô.
Tư vị bị tình yêu thương tổn đến thương tích đầy mình, cô là người có quyền lên tiếng nhất, nếu như có thể, cô hy vọng bạn bè tốt của cô đều không phải nếm trải những chuyện này.
Du Giai Ý cảm thấy Chu Bảo Khiết là một người kiêu ngạo, người trong tim cô tuyệt đối sẽ không phải là một người đàn ông bình thường.
Lại nhớ tới lần trước khi bọn họ tụ hội ở nhà Phó Quân Hạo, lúc Chu Bảo Khiết nói rời đi, Dịch Thần Hạo vốn nói muốn ngủ lại cũng rời đi theo.
Cho nên, lúc này Du Giai Ý hỏi Dịch Thần Hạo vấn đề này, cũng tính là hỏi thay cho Chu Bảo Khiết, cũng coi như là âm thầm đánh cuộc một lần, người trong lòng của Chu Bảo Khiết có phải thật là Dịch Thần Hạo hay không.
Dịch Thần Hạo bị hỏi tới vấn đề này, biểu cảm nhất thời có chút kinh ngạc, dường như không ngờ rằng Du Giai Ý luôn luôn lẳng lặng không lên tiếng sẽ hỏi anh ta vấn đề sắc
bén như vậy.
Anh theo bản năng liếc về phía Chu Bảo Khiết một cái, đoạn mới vui đùa trả lời: "Có cũng được, không có cũng được."
Du Giai Ý dường như thoắt cái liền liếc thấy một tia ảm đạm trong đáy mắt của Chu Bảo Khiết, trong lòng gần như đã có thể khẳng định, người trong lòng của Chu Bảo Khiết chính là Dịch Thần Hạo.
Du Giai Ý trong lúc nhất thời không biết là nên đau lòng cho Chu Bảo Khiết hay nên thế nào, yêu phải một người nói tình yêu có cũng được không có cũng được như Dịch Thần Hạo thế này, Chu Bảo Khiết xác định sẽ bị tổn thương.
Du Giai Ý mím mím môi, nhìn chằm chằm Dịch Thần Hạo lại hỏi lại một lần: "Tổng giám đốc Dịch, đây tuy là trò chơi, nhưng bọn tôi cũng sẽ coi là thật đấy, cho nên nhất định phải trả lời bằng lời thật lòng nha."
"Tình yêu, ở trong cuộc sống của anh thật sự có cũng được không có cũng được sao?"
Dịch Thần Hạo như cũ vẫn là dáng vẻ cười đến không hề để tâm: "Đương nhiên"
Du Giai Ý có chút vô lực, cô nhè nhẹ gật gật đầu: "Được, tôi biết rồi"
Nếu như có thể, Du Giai Ý hy vọng Chu Bảo Khiết tối nay nghe được những lời này của Dịch Thần Hạo rồi, có thể kịp thời lui thân.
Khúc nhạc đệm này trôi qua, trò chơi tiếp tục.
Sau mấy vòng miệng chai nhằm thẳng vào Du Giai Ý, Du Giai Ý bị hỏi: "Nếu có thể về lại quá khứ, cậu muốn làm gì nhất?"
Câu này là Tô Thiên Bội hỏi Du Giai Ý.
Không chỉ có Dịch Thần Hạo có thể trải đường cho Phó Quân Hạo, cô bạn thân Tô Thiên Bội này cùng Du Giai Ý cũng rất là ăn ý.
Dịch Thần Hạo trải đường cho Phó Quân Hạo, để Phó Quân Hạo gián tiếp thổ lộ với Du Giai Ý.
Cô ấy cũng có thể trải đường cho Du Giai Ý, để Du Giai Ý nói vài lời mà Phó Quân Hạo không ưng nghe.
Quả nhiên, liền thấy Du Giai Y thần sắc trịnh trọng trả lời: "Nếu như có thể về lại quá khứ, mình nhất định sẽ không nói yêu đương không kết hôn, mình nhất định một lòng một dạ theo đuổi sự nghiệp"
Sắc mặt Phó Quân Hạo ngay lập tức liền đen xuống, ánh mắt lạnh lẽo bắn về phía Tô Thiên Bội, Tô Thiên Bội trả lại cho anh một ánh mắt cực kỳ vô tội.
Dường như muốn nói với Phó Quân Hạo rằng: Loại chuyện như chơi trò chơi này ý mà, chơi không nổi thì đừng chơi.
Du Giai Ý nhìn thấy Phó Quân Hạo trừng Tô Thiên Bội rồi, nhưng cô không cảm thấy câu trả lời của mình có vấn đề gì, không phải là chơi trò chơi nói thật sao? Vậy cô đương nhiên nói lời thật lòng rồi.
Sau đó một vòng Tô Thiên Bội bị hỏi: "Chuyện thân mật từng làm với người mà mình thích là gì?"
Tô Thiên Bội đáp: "Lên giường."
Thân là người trong cuộc, Tô Thiên Bội nói ra lời này rất bình tĩnh, Du Giai Ý ở một bên lại không bình tĩnh nổi.
Lúc đó bọn họ đều vừa tròn mười tám tuổi, Tô Thiên Bội cô ấy... cũng không khỏi qua to gan rồi đi!
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất