"Đắc tội nhân vật lớn?" Lý Toàn Minh lẩm bẩm: "Đắc tội ai nhỉ?"
Cha Lý tức hổn hển rống: "Tao làm sao biết được? Mày tự nghĩ đi!"
Lý Toàn Minh dùng cái tay mang còng số tám cào tóc mình, cố gắng suy nghĩ.
Nếu nói chuyện hắn bị đánh bị đưa vào trong tù này, không phải do vị kim chủ kia thao túng phía sau, vậy gần đây hắn hình như cũng không đắc tội với người nào đi?
Chẳng lẽ là...
Lý Toàn Minh nghĩ đến đây ngẩng phắt đầu lên, đột nhiên lẩm bẩm nói: "Chắc không phải là cô ấy chứ?"
Cha Lý vội vội vàng vàng hỏi: "Ai?"
Lý Toàn Minh buồn bực nói: "Con, con hôm nay có gọi điện thoại cho Du Giai Ý đó, muốn hẹn cô ấy ăn cơm, con còn nói, còn nói..
Cha Lý nghiến răng hỏi: "Mày đã nói cái gì?"
Lý Toàn Minh yếu ớt nói: "Con nói con muốn theo đuổi cô ta tới tay, làm rể hiền nhà họ Diệp.."
Cha Lý một cơn tức xông lên, thiếu chút thì bị thằng con này tức chết.
"Con gái nhà họ Diệp, là mày có thể leo lên sao?" Cha Lý tức không nhịn nổi rống, nếu không phải giữa ông và Lý Toàn Minh bị ngăn cách bởi vách kính của phòng tạm giam, ông có thể xông lên hung hăng tẩn cho Lý Toàn Minh một trận.
"Tao đã sớm nói với mày rất nhiều lần rồi, mày còn không biết tem tém lại sớm muộn sẽ có chuyện, bây giờ thì hay rồi, đắc tội nhà họ Diệp, tao có muốn vớt mày cũng vớt không nổi!" Cha Lý rống tới đỏ mặt gân cổ.
Đối với thằng con phá gia chi tử của mình, ông thực sự tuyệt vọng hết sức.
Lý Toàn Minh bất mãn la lối: "Nhưng nhà họ Diệp cũng không thể bởi vì con nói mấy câu vui đùa như vậy liền chỉnh con thảm như thế này chứ? Con lại chưa làm thế nào với Du Giai Ý đó!"
Cha Lý gầm lên nói: "Nếu đợi mày làm thế nào với cô ta rồi, tao bây giờ chỉ sợ phải nhặt xác cho mày rồi!"
"Mày không có đầu óc phải không? Nhà họ Diệp mới nhận lại đứa con gái cưng này, nhất định sẽ yêu chiều như bảo bối, mày không thấy sợi dây chuyền phỉ thuý cô ta đeo tối hôm đó hả, nghe nói chính là được đấu giá mua lại trong hội đấu giá với cái giá trên trời đấy!"
"Người ta coi trọng đứa con gái này như vậy, mày vui đùa thì lại thế nào? Mày vui đùa người ta cũng cảm thấy mày vấy bẩn con gái bọn họ!"
Bị cha Lý rống cho một trận như thế, Lý Toàn Minh cũng bị doạ tới trắng cả mặt, lần này đau khổ khóc lóc lên: "Ba, con bây giờ phải làm thế nào? Ba phải cứu con với?"
Cha Lý rồng xong chán nản ngồi xuống, gay gắt nói: "Nếu mày thực đắc tội nhà họ Diệp, mày cảm thấy tao có thể cứu được mày sao?"
Lý Toàn Minh hoảng loạn bất an: "Vậy phải làm sao?"
"Vậy mày chỉ có thể đợi ở trong này rồi." Cha Lý nói xong đứng dậy rời đi, "Mày xác thực nên được dạy dỗ một chút ăn chút đau khổ rồi."
Cha Lý không quay đầu rời khỏi phòng tạm giam, Lý Toàn Minh sau lưng ông tuyệt vọng khóc lóc kêu gọi, nhưng cũng vô ích.
Cha Lý ra khỏi phòng tạm giam, đứng bên cạnh xe của mình xốc lại tinh thần lấy điện thoại ra gọi điện, tiếp tục chào hỏi giúp Lý Toàn Minh.
Ngoài miệng ông nói để Lý Toàn Minh đợi trong phòng tạm giam, nhưng đó dù gì cũng là con trai ruột của ông, cũng là thẳng con trai duy nhất của ông, ông nào có thể trơ mắt nhìn nó chịu khổ chịu tội chứ.
Chỉ có điều, ông vừa lấy điện thoại ra liền nhận được một cuộc gọi, người nọ trong điện thoại giọng điệu nhàn nhạt nói: "Tổng giám đốc Lý, chào ngài, tôi là Chu Dật Hoàng trợ lý đặc biệt của Phó Thị
Cha Lý đầy đầu mờ mịt: Phó Thị?"
Đối phương nhàn nhạt đáp lại một tiếng: "Ừ"
Cha Lý lại hỏi: "Anh tìm tôi có việc gì không?"
Cha Lý đương nhiên biết Phó Thị, cũng biết Phó Quân Hạo, trợ lý đặc biệt Chu Dật Hoàng của Phó Thị ông cũng biết.
Chỉ có điều những người này đối với những công ty nhỏ tầm trung như bọn họ mà nói, là cao không với tới.
"Tổng giám đốc Phó nói, quý công tử trêu chọc phải người không nên trêu chọc, tự nhiên phải trả giá, nếu tổng giám đốc Lý còn muốn vớt người, vậy thì cứ thử xem. Những lời này của Chu Dật Hoàng có thâm ý khác.
Loại người tinh tường như cha Lý, sao có thể nghe không ra ý tứ được ám chỉ trong những lời này.
Ông lảo đảo bước lui mấy bước, không dám tin nói: "Tổng giám đốc Phó và Du Giai Ý."
Phó Quân Hạo tự mình ra mặt, còn nói cái gì mà trêu chọc phải người không nên trêu chọc, có nghĩa là quan hệ giữa Phó Quân Hạo và Du Giai Ý không bình thường.
Chu Dật Hoàng ngược lại cũng không che dấu: "Người đó là vợ trước của tổng giám đốc Phó, và hiện tại tổng giám đốc Phó đang theo đuổi lại.
Chu Dật Hoàng nói rõ như vậy, đương nhiên là do Phó Quân Hạo mớm lời.
Còn về phần tại sao lại nói cho cha Lý biết chuyện này, là bởi vì Phó Quân Hạo không muốn để cha Lý suốt ngày lăn qua lăn lại nhờ cậy quan hệ, anh nhìn cũng không muốn nhìn thấy người nhà họ Lý ở đó nhảy nhót.
Cùng với đó, sau khi Du Giai Ý trở trành con gái nhà họ Diệp rồi, không thiếu kẻ ngấp nghé tới cô giống như Lý Toàn Minh, anh mượn miệng của cha Lý đem quan hệ của anh với Du Giai Ý truyền ra, cũng ít nhiều làm cho rất nhiều người hết hy vọng với Du Giai Ý.
Anh làm như vậy, cũng coi như chặn bớt một phần đào hoa vớ vẩn cho cô, không cần biết ngày sau cô có tiếp nhận anh lần nữa hay không, nhưng anh biết, cô hiện giờ chắc
chắn cũng không muốn bị những người không biết tên đó quấy rầy.
Hai câu nói đơn giản của Chu Dật Hoàng, lại khiến cho cha Lý té bệt mông ngồi xuống đất.
Vợ trước của Phó Quân Hạo?
Và hiện tại đang theo đuổi lại?
Cha Lý hít ngược một ngụm khí lạnh, một câu cũng không nói được ra.
Chẳng trách con trai ông lần này bị chỉnh thê thảm như vậy, té ra là đắc tội với nhân vật lớn này.
"Tổng giám đốc Lý, quý công tử cũng đích thực cần bắt đầu làm người lại rồi, ngài tự xem xét đi" Chu Dật Hoàng ở đầu bên kia lại nói thêm một câu bèn cúp điện thoại.
Tuy Chu Dật Hoàng không có nói rõ cái gì, nhưng rõ ràng là đang cảnh cáo cha Lý, đứa con trai đó của ông lần này liền ở lại trong phòng tạm giam thành thành thật thật tiếp nhận cải tạo bắt đầu làm người lại đi.
Cha Lý nếu muốn tiếp tục vớt người, vậy thì phải áng chừng áng chừng xem chính mình có phải là đối thủ của Phó Quân Hạo hay không.
Cha Lý tuyệt vọng bò dậy từ dưới đất, ngồi vào trong xe lái xe đi mất.
Ông nào phải đối thủ của Phó Quân Hạo?
Nguyên cả Giang Thành, lại có mấy người là đối thủ của Phó Quân Hạo?
Chu Dật Hoàng nói đúng, thằng con trai kia của ông xác thực cần làm lại cuộc đời rồi, nó suốt ngày lăn qua lăn lại như vậy, ông cũng biết, sớm muốn có một ngày sẽ xảy ra chuyện.
Du Giai Ý đương nhiên cũng thông qua tin tức mà biết được tin Lý Toàn Mình xảy chuyện, Tô Thiên Bội ngay lập tức liền gửi tin nhắn thoại cho cô, cực kỳ cười trên nỗi đau của người khác.
"Ha ha ha ha ha ha, Lý Toàn Mình lần này toi rồi, cậu cũng không cần lo lại bị hắn quấy rầy nữa"
"Mình đoán, vụ này là Phó Quân Hạo ra tay đi?"
"Nếu cậu chưa nói cho ba cậu biết, vậy chắc chắn là Phó Quân Hạo chỉnh Lý Toàn Minh"
"Không thể không thừa nhận, chiêu này của Phó Quân Hạo đơn giản thô bạo, quá thích hợp để đối phó với loại người cặn bã như Lý Toàn Minh rồi."
Du Giai Ý có chút không quá tin tưởng là Phó Quân Hạo làm: "Anh ta sẽ không lo chuyện bao đồng như vậy đâu?"
Tô Thiên Bội thở dài: "Đó là vì cậu không biết Lý Toàn Minh ở bên ngoài nói lời bỉ ổi đến mức nào thôi"
Tô Thiên Bội dù gì cũng là người lăn lộn trong giới giải trí, tin tức trên các phương diện đều rất linh thông, những lời lẽ khốn kiếp đó của Lý Toàn Mình đều truyền đến trong tai Tô Thiên Bội rồi, Tô Thiên Bội cố tình không nói cho Du Giai Ý biết, đỡ phải ảnh hưởng đến tâm trạng của Du Giai Ý.
Nếu Phó Quân Hạo không ra tay, Tô Thiên Bội đang muốn tự mình kiếm một cơ hội âm thầm dạy dỗ dạy dỗ Lý Toàn Minh đấy, đặc biệt là cái miệng đê tiện đó của hắn, cô nhất định phải đánh cho Lý Toàn Mình tìm răng đầy đất.
Du Giai Ý có chút bất đắc dĩ nói: "Nhưng mà người mà mình không muốn để ý đến nhất, chính là anh ta, lúc nào thì anh ta cũng có thể tự giác một chút, chủ động biến mất khỏi tầm mắt của mình thì tốt rồi"
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất