Du Giai Ý cũng không chịu yếu thế trả lời anh: "Thế nào? Anh không hài lòng với cách xưng hô này sao? Bằng không anh cảm thấy tôi nên xưng hô với anh như thế nào?"
Cũng không biết là bị làm sao, kể từ sau khi cô về nước rồi có giao tiếp với Phó Quân Hạo, hai người mỗi lần giao lưu hình như đều không vui vẻ lắm, mười lần thì có tám lần tan rã trong không vui.
Du Giai Ý tổng kết lại một chút, nguyên nhân là ở chỗ cô bên đây.
Cô trước kia luôn muốn lấy lòng Phó Quân Hạo, luôn muốn làm anh vui vẻ, luôn muốn làm cho anh có hảo cảm với cô, cho nên về cơ bản là không có bất kỳ tính khí gì trước mặt anh.
Anh nói cái gì chính là cái đó, anh yêu cầu cô thế nào cô liền thế đó.
Bây giờ lại là, anh nói lời mà cô không muốn nghe, cô liền khịa lại, dù sao cô cũng không quan tâm là anh có vui hay không.
Anh làm không tốt, cô mắng trở về cũng đánh trở về, dù sao anh thích giận thì giận.
Nói tóm lại, cô bây giờ không nuông chiều anh nữa.
Mà đối với hành vi làm ngược lại với mình này của Du Giai Ý, Phó Quân Hạo ở đầu kia điện thoại tức giận tới trợn trắng mắt, một lúc lâu sau anh mới cắn răng trả lời lại cô bằng một tin nhắn thoại: "Du Giai Ý, em có phải ăn gan hùm mật báo rồi không?"
Sau khi liên tiếp không nói hai lời cúp điện thoại của anh, kéo tất cả phương thức liên lạc của anh vào black list, tối hôm qua cô còn đánh anh, mắng anh, cứ như vậy tiếp diễn, cô có phải muốn lên trời hay không?
"Không hề nhé" Đối mặt với lời lên án của Phó Quân Hạo, Du Giai Ý nhàn nhạt phủ nhận, sau đó một kim thấy máu chỉ ra: "Phó Quân Hạo, tôi chỉ là không yêu anh nữa thôi.
Cô nói xong liền đem điện thoại đặt qua một bên, không muốn để ý đến Phó Quân Hạo thêm nữa.
Du Giai Ý cũng không biết tại sao hôm nay tính tình của mình lại nóng nảy như vậy, có thể là vì tối qua Phó Quân Hạo đã quá đáng quá, cũng có thể là bà dì sắp ghé thăm, cho nên nóng nảy theo lý tính.
Du Giai Ý chuyên tâm làm việc, Phó Quân Hạo lại bị một câu "Không yêu anh nữa" của cô đâm vào ngực, anh mím môi dựa vào ghế văn phòng của mình, rũ mắt trầm mặc
không nói chuyện.
Kể từ khi gặp lại sau khi ly hôn đến nay, cô không chỉ một lần nói qua không yêu anh nữa.
Trong lòng anh nói không buồn không mất mát là giả thôi, nhưng nghĩ tới sự lạnh nhạt của mình đối với cô lúc ban đầu, lại cảm thấy bản thân có gặp phải sự lạnh nhạt của ngày hôm nay, hoàn toàn là đáng đời.
Anh từng nói lời khốn kiếp như "Cả đời này cũng sẽ không yêu cô", anh cũng từng nói loại lời nói khiến người tuyệt vọng như "Cùng người phụ nữ mình không yêu sinh con gì chứ", anh càng từng nói loại lời nói rằng Du Giai Ý không xứng sinh con của anh.
Đến nay, người thừa nhận rằng bản thân mình yêu cô, rời khỏi cô không sống được, là anh.
Người cầu mong cô tha thứ, muốn cùng cô phục hôn sinh con, là anh.
Mặt của anh, bị hành vi khốn kiếp trước kia của chính anh đánh cho đau rát.
Lúc này Chu Dật Hoàng gõ cửa đi vào, sắc mặt có chút khó xử nói: "Tổng giám đốc Phó, có chuyện này tôi không biết có nên nói hay không?"
Phó Quân Hạo thu lại cảm xúc sa sút của mình, nhàn nhạt mở miệng hỏi: "Chuyện gì?"
Chu Dật Hoàng nhìn anh một cái, căng da đầu nói: "Chính là Lý Toàn Minh đó, anh ta hỏi thăm số điện thoại của Du Giai Ý khắp nơi, còn nói cái gì mà.."
Chu Dật Hoàng nói đến đây liền ấp a ấp úng, Phó Quân Hạo vừa nghe tới cái tên Lý Toàn Minh này liền biết sẽ không có lời hay gì.
Lý Toàn Minh này là thứ đồ chơi bại gia không làm việc đàng hoàng có tiếng ở Giang Thành, cậy cha hắn có mấy đồng tiền suốt ngày ăn nhậu chơi bời, rêu rao khắp nơi, làm xằng làm bậy.
Dịch Thần Hạo tuy cũng là công tử ăn chơi, nhưng Dịch Thần Hạo có năng lực có quyết đoán có tầm nhìn xa, thủ đoạn phi phàm, mưu lược hơn người, đến nay cả nhà họ Dịch đều trông cậy vào anh ta.
Anh ta chơi bời bất kham, dựa vào là bản lĩnh của chính mình, mà Lý Toàn Minh, là một cái bao cỏ, toàn dựa vào cha.
Phó Quân Hạo trầm giọng hỏi Chu Dật Hoàng: "Còn nói cái gì?"
Chu Dật Hoàng hít thở sâu một hơi nói: "Anh ta còn nói muốn theo đuổi Du Giai Ý, làm rể hiền nhà họ Diệp.."
Đây chính là nguyên nhân vì sao lúc đầu Chu Dật Hoàng không dám nói thật, chớ nói Phó Quân Hạo, chính anh ta nghe thấy những lời này đều muốn đánh bẹp Lý Toàn Minh, thật khiến người buồn nôn.
Quả nhiên, liền thấy trên mặt Phó Quân Hạo nổi lên một tầng sương lạnh: "Hắn có phải chê bản thân mình chết quá chậm rồi hay không!"
"Hắn không phải hít ma tuý sao? Không phải gái gú sao? Những chuyện này đều cho hắn lộ hết ra, loại cặn bã như hắn mà còn muốn theo đuổi Du Giai Ý, cũng không nhìn xem bản thân mình là cái đức hạnh gì!"
Phó Quân Hạo cười lạnh căn dặn Chu Dật Hoàng một tràng, loại người như Lý Toàn Minh quơ một cái là được một nắm nhược điểm, dám đến trêu chọc Du Giai Ý, không phải tìm chết sao?
Vốn dĩ loại người như Lý Toàn Mình không đủ tầm để Phó Quân Hạo phải tự tay đối phó, nhưng nếu Lý Toàn Minh đã tìm chết, Phó Quân Hạo liền thành toàn cho hắn. Chu Dật Hoàng gật đầu đáp: "Được, tôi đi sắp xếp"
Sau khi Chu Dật Hoàng đi ra rồi Phó Quân Hạo nghĩ nghĩ vẫn chưa hả giận, lại gọi điện thoại nội bộ cho Chu Dật Hoàng, hung ác căn dặn: "Trước khi lộ ra những chuyện xấu của hắn, nghĩ cách tìm người tẩn hắn một trận trước
Nếu không phải chê Lý Toàn Mình làm bẩn tay, anh hiện giờ liền tìm tới cửa tẩn người.
Chu Dật Hoàng hiểu ý: "Ngài yên tâm, hắn gần nhất mới trêu chọc một minh tinh nhỏ, trên thực tế sau lưng minh tinh nhỏ đó có kim chủ, tôi cho người đem chuyện này chọc
ra cho kim chủ đó biết, để hắn ra tay đánh người.
Phó Quân Hạo lúc này mới hài lòng cúp điện thoại.
Quả nhiên, không bao lâu sau liền lộ ra tin tức Lý Minh Toàn ở trong trung tâm tắm hơi bị người đánh tới bầm mũi sưng mặt phải đưa vào bệnh viện, người lộ chuyện đó nói, mệnh căn của Lý Toàn Minh đều suýt chút nữa bị đối phương giẫm gãy.
Tin tức này vừa ra, thực tế khiến lòng người rất sướng khoái, rất nhiều người sớm đã bất mãn với Lý Toàn Minh rồi.
Ngay sau đó Lý Toàn Minh lại lộ ra một đống chuyện xấu xa, toàn những chuyện đụng tới giới hạn của pháp luật, đến nỗi người hắn còn đang ở trong bệnh viện liền bị cảnh sát tới bắt, nghe nói hắn ở trong phòng bệnh khóc lóc kêu gọi cầu người cứu hắn, nhưng mà không ai có thể cứu được hắn.
Ngay cả cha ruột hắn cũng không bảo vệ được cho hắn nữa, một là bởi vì vụ việc này náo động quá lớn, gây mưa gió khắp thành phố, cha hắn cho dù muốn bảo vệ hắn cũng không cách nào làm được, cũng không có người nào dám làm giúp ông ta.
Hai là vị kim chủ mà Lý Toàn Minh đắc tội nọ thế lực không yếu, cha hắn không đối kháng được lại với người ta, căn bản là không có cách nào.
Nhưng nhà họ Lý lại chỉ có một cái mầm độc đinh như vậy, cha hắn cũng chỉ đành vứt bỏ cái mặt già đi tìm vị kim chủ nọ cầu tình, ai ngờ người ta lại chỉ nhàn nhạt nói: "Ông muốn biết sự thật?"
Cha Lý vội vàng gật đầu, kim chủ nọ sâu xa nói: "Tôi cũng là từ miệng người khác biết tới hành vi của con trai ông, nhưng cụ thể là ai chọc ra cho tôi biết, thì tôi không biết"
Cha Lý nghĩ hoài không ra, nếu không phải vị kim chủ này tự mình phát hiện ra tư tình của Lý Toàn Mình với tình nhân nhỏ của anh ta, vậy lại là ai chọc ra chứ?
Vị kim chủ nọ giọng điệu không tốt nói: "So với việc ở đây mà xoắn xuýt, chẳng bằng trở về hỏi thằng con phá gia chi tử đó của ông xem hắn đã làm những gì, đắc tội với những người nào"
Sau đó bèn đóng cửa từ chối tiếp khách.
Cha Lý nghĩ không ra, chỉ đành đi sở cảnh sát gặp Lý Toàn Minh.
"Bây giờ phiền phức rồi, mày có lẽ đã đắc tội với nhân vật lớn, người ta rõ ràng là muốn chỉnh mày!" Sau khi cha Lý rống xong, biểu cảm của Lý Toàn Minh cũng sững sờ luôn.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất