Tuy nhiên, đám phóng viên không ngờ rằng Phó Quân Hạo, một người mới nổi trong giới kinh doanh ở Giang Thành, lại đồng thời xuất hiện cùng Du Giai Ý và Diệp Văn. 

Một phóng viên kinh ngạc hỏi: "Tổng giám đốc Phó, anh ở đây là?" 

"Ông Diệp là đối tác quan trọng nhất của tôi, ông ấy xảy ra chuyện lớn như vậy, tôi không nên ở đây sao?" câu nói lạnh lùng này của Phó Quân Hạo đã chặn đứng sự nghi ngờ của đám phóng viên. 

Diệp Văn giơ tay ra hiệu cho các phóng viên giữ im lặng, sau đó chủ động nói: "Cảm ơn các bạn đã quan tâm và ủng hộ, qua một khoảng thời gian nữa, nhà họh Diệp chúng tôi sẽ tổ chức một bữa tiệc long trọng để chính thức giới thiệu đứa con gái quý giá này của tôi với thế giới bên ngoài" 

"Bắt đầu từ bây giờ, nếu các bạn có bất kỳ câu hỏi nào thì có thể hỏi tôi" Diệp Văn mỉm cười ấm áp và dịu dàng trước ống kính của phóng viên, không giống như người tàn nhẫn có thể tống Du Đình Trọng và con trai của mình vào tù, cũng không phải người quyết đoán làm bẽ mặt Thẩm Quốc Hùng. 

Diệp Văn đứng trước ống kính, Du Giai Ý khoác cánh tay đứng kề vai ông, còn Phó Quân Hạo đứng sau hai ba con khoảng cách đúng một bước với vẻ mặt nghiêm nghị và thân hình cao lớn, ánh mắt anh thảm nhiên hướng về phía Du Giai Ý. 

Các phóng viên hỏi Diệp Văn: "Ông Diệp, xin hỏi ông và mẹ của cô Du quen biết như thấy nào?" 

Diệp Văn thành thật mở lời: "Hồi trẻ tôi học ở Giang Thành nên gặp mẹ nó, lúc đó chúng tôi rất yêu nhau, nhưng sau đó gia đình tôi xảy ra chuyện, tôi bị gọi về khẩn cấp. " 

"Lần đó sự việc xảy ra rất nghiêm trọng, đến bản thân tôi cũng khó mà chống cự, làm sao dám quay lại tìm bà ấy, cứ như vậy, mấy năm sau, khi mọi chuyện đã yên ổn, tôi quay lại nhưng không tìm thấy bà ấy nữa, chúng tôi đã hoàn toàn mất liên lạc" 

"Gần đây tôi mới biết rằng bà ấy đã qua đời sau khi sinh con không lâu." Giọng điệu của Diệp Văn rất buồn bã. 

Câu chuyện này thật sự rất buồn, đến đám phóng viên nghe cũng thấy buồn lây. 

Một phóng viên hỏi Du Giai Ý: "Cô Du, cho hỏi sau này cô có muốn đến Hải Bắc sống cùng ông Diệp không?" 

Khi phóng viên hỏi đến vấn đề này, trái tim của Phó Quân Hạo giật thót, ánh mắt anh không khỏi dán chặt lên bóng lưng của Du Giai Ý. 

Nếu cô dứt khoát đi Hải Bắc, anh sợ rằng sẽ dời cả Phó Thị đến thủ đô mất. 

Du Giai Ý khẽ đáp: “Ở Giang Thành tôi còn có việc phải làm, có lẽ trong thời gian sắp tới sẽ không quay về Hải Bắc, chờ làm xong việc ở đây tôi sẽ cân nhắc vấn đề này" 

Câu trả lời của Du Giai Ý khiến trái tim của Phó Quân Hạo chết lặng. 

Quả nhiên, cô đã có kế hoạch đến thủ đô. 

Quả nhiên, những chuyện, những người ở Giang Thành đối với cô không có ý nghĩa gì phải lưu luyến. 

Nhưng sự lựa chọn của cô cũng dễ hiểu, Diệp Văn là ba ruột của cô, còn anh... chỉ là một người chồng cũ đã làm tổn thương cô sâu sắc, cô lưu luyến anh làm cái gì? 

Nếu cô có lưu luyến gì đó ở Giang Thành, có lẽ chỉ nhớ người bạn thân Tô Thiên Bội mà thôi. 

Rốt cuộc, Tô Thiên Bội đã cùng cô trải qua tất cả những khoảnh khắc khó khăn và đen tối trong cuộc đời. 

Còn anh, trong ba năm chung sống, anh chưa cùng cô trải qua bất cứ chuyện gì. 

Diệp Văn tiếp lời Du Giai Ý và bổ sung một câu trả lời: "Chúng tôi là cha con ruột thịt, tôi lại vắng mặt trong cuộc đời con gái nhiều năm như vậy. Tôi cũng hy vọng con gái có thể đến Hải Bắc để dành thời gian sống bên nhau" 

"Nhưng nó lớn lên ở Giang Thành, trọng tâm sự nghiệp hiện tại của nó cũng là ở Giang Thành, chúng tôi sẽ tôn trọng sự lựa chọn của con, bất kể nó ở đâu, tôi và người nhà họ Diệp đều yêu quý nó" 

Câu nói của Diệp Văn khiến đôi mắt của Du Giai Ý lại đỏ lên, cảm giác được gia đình yêu thương sâu sắc này thực sự rất tuyệt. 

Từ đó, trái tim cô tràn ngập tình yêu của họ, sẽ không còn cảm giác thiếu thốn tình cảm nữa, phải không? 

Cũng không còn mong mỏi một người đàn ông nào đó sẽ cho mình một mái ấm và hơi ấm gia đình đúng không? 

Diệp Văn đưa tay lên và vỗ nhẹ vào bàn tay đang khoác lấy cánh tay ông của cô, mang lại cho cô sự ấm áp và thoải mái. 

Diệp Văn lại nói: "Cảm ơn các bạn đã quan tâm đến ba con của chúng tôi. Cuối cùng, tôi có một điều nữa muốn nói" 

Các phóng viên lần lượt đưa micro trước mặt ông, im lặng chờ ông lên tiếng. 

Diệp Văn cố nén nụ cười dịu dàng trên khuôn mặt, nhìn vào camera bằng ánh mắt sắc bén, nghiêm nghị tuyên bố: "Con gái tôi, từ nay về sau sẽ được tôi và nhà họ Diệp bảo vệ, không một ai được phép khi dễ nó." 

Các phóng viên có mặt đều bị ánh mắt và lời nói của ông ấy làm cho ớn lạnh, họ phải thừa nhận rằng Diệp Văn khi đột nhiên trở nên hung dữ cực kỳ nguy hiểm. 

Tuy nhiên, cũng đủ thấy ông ấy quý Du Giai Ý, đứa con gái vừa tìm lại sau nhiều năm không thấy đến mức nào. 

Diệp Văn còn nói với các phóng viên: "Tôi hy vọng mọi người trong tương lai sẽ nhẹ tay với nó, nó chỉ là một nhà biên kịch, là một người đứng sau hậu trường, mong các vị đừng làm phiền tới nó quá nhiều" 

"Được, được." Các phóng viên lần lượt đáp. 

Diệp Văn nói rõ với phóng viên như thể lại nghĩ ra điều gì đó: "Con gái tôi hiện đang sống trong một biệt thự, là tôi đã tặng cho nó, đồ trang sức mà nó đeo và những thứ xa xỉ khác đều do bà cụ nhà chúng tôi tặng, mong mọi người về sau đừng có viết linh tinh rằng do đàn ông cho nó. 

"Cũng đừng viết nó vì chút tiền hay lợi ích vặt vãnh nào đó mà thế này thế kia với đàn ông, nó không cần thiết làm những điều đó" 

Các phóng viên bị những câu này của Diệp Văn chọc cười, nhưng họ cũng cảm thấy Diệp Văn nói rõ ràng trước cũng tốt, để tránh những lời lẽ không hay xuất hiện sau này. 

Du Giai Ý có chỗ dựa vững chắc là Diệp Văn và nhà họ Diệp, vì vậy cô ấy thực sự không cần phải lấy lòng ai, có lẽ phải là người khác thi nhau lấy lòng cô ấy mới đúng. 

Có điều Diệp Văn nói điều này khiến Phó Quân Hạo đứng phía sau không vui nổi. 

Nếu sau này anh tặng Du Giai Ý một số món quà đắt tiền, cũng bị coi là thừ đàn ông linh tinh sao? 

Điều này thật khó chịu. 

Diệp Văn bảo vệ Du Giai Ý chặt như vậy, ông ấy không muốn cô gả đi sao? Muốn để cô ấy độc thân cả đời sao? 

Sau khi giải thích những điều cần giải thích với các phóng viên, Diệp Văn vẫy tay chào các phóng viên: "Vậy chúng ta giải tán ở đây, tôi hy vọng rằng lần sau chúng ta gặp lại sẽ là lúc bộ phim mới do ba con tôi hợp tác sản xuất lên sóng" 

Ngụ ý là trong khoảng thời gian này, đừng có ai đến làm phiền ông ấy và Du Giai Ý. 

Sau khi Diệp Văn nói xong, ông ấy quay sang Phó Quân Hạo và nói: "Tổng giám đốc Phó, giúp tôi đưa con gái về nhà, tôi không qua chỗ nó nữa, sáng mai tôi sẽ bay về." 

Diệp Văn ân cần nhờ Phó Quân Hạo đưa con gái về trước mặt các phóng viên, đương nhiên không ai phản đối nên Du Giai Ý sau đó lên xe của Phó Quân Hạo và rời đi, Diệp Văn cũng trở về khách sạn của mình. 

Đến đây, vụ việc ồn ào này đã hoàn toàn đi vào hồi kết. 

Du Giai Ý không bị mang tiếng xấu đến mức từ bỏ hoàn toàn công việc viết kịch bản, thay vào đó, cô có được địa vị tiểu thư chính hiệu của nhà họ Diệp, kể từ này dù là trong cuộc sống hay trong công việc, đều sẽ có rất nhiều người muốn đến nịnh nọt 

Những người lên kế hoạch một cách nỗ lực để khiến cô phải bề mặt bây giờ đã thất bại thảm hại nên không ngừng khóc lóc không thôi, một số người trong số họ thậm chí khóc không ra nước mắt. 

eyJpdiI6IlNnTFE0OTEwZlY1ZHFJVmYreFRIOEE9PSIsInZhbHVlIjoiQ2g2XC9yV0ZMK25hcEZqcjhxYmxqWE16SFZoTERzQzlKTFNLcnEyV0JzTXJSdFBteW5jOVwvZ3J5NnlZMTdLVlRleUV1UW01a1VzQ0w1dEtTaXZSbTFkNVlrQmo3QWZmaHBhc1pNNFMwNkI1MGNXWUx2aFFPaTAwYjBuU3dpM2lWTTlETmtPSHRcL0c4N3pTS2F5MTgyMHQ1MVdYNmxGbmdBSGhKeFZkZThKVWJMaXo5QlViQjVpenVlbDJHYUpsTmwwWUF3cDREZVY3TmRBTXpBTmZBREI5c3RMQ0FtcEJXbzg0d1RJN1pxZElrQT0iLCJtYWMiOiJiYzQ4YmE5MGViYjU1OWRlMTgwY2E0OWJiOTM4YTFhN2M3YWZhYzBkZTNiYTMxYTk4MjM1Y2Y2NjA0Y2YyNTZmIn0=
eyJpdiI6IjNcL0MzajNWTUpvckJnXC9vWHU3QURGQT09IiwidmFsdWUiOiJIUWg0TXQ4cEZYXC9vbjhuREJYSVU5RzlQKzhCcWl3b0JqSjFoYng1dmRrMEZrZTVuSks1QklWWjNjY2lzYmJSOFNhY0NBVjUrWWhkUmVHYWROc0h5TjVFdEMrSStEWWZ1c1k3R1BwaHd6ejZLa2dNSmt4Yk9xSjJDd0NUTXFiU2F6N3ZnMUhOOEMyd2tjeVNabnJDcHp6UlJxVklMSStMTUtLbHk0eGx6WjNaR0RlVE4rV2dRKzNIMTAwaUhmckM0SlMyZ2I5dlBcLzJtUVdEaDJHeW91TlRka0F2WW9ta3RCM29URWYwYUhxNHVIcktlK2FiekdMOVwvd255azJyeGVTR2pJNmFpcUE2VlB2UzNDbXVpb1NSbWtnaHhwMmJKMXR0NjNIaFlEaFNpME0ybDk4VmVVUzNPd3ZabkFMd2lwQzJRV01lckl2TzFnTWx3TWh1RGRhb0J2RE5JekQ2QWhxSkREcjRDNWZZUlRsZjFScEF4YzlhRjhtMlo4U2taRVkrUEdqQm4xNzBicmxcL0o4QVF1cnM2bnI1NHl0K0xMc2FvS3hOZ0l2dm1hQUY5RXdkckhcL3pPR1Awdk9waHdcL1NnOElrTWpGZjZXRjFnWGdCcFE2SkdVODladmFqNytFWHJcL3krY2RHUXBLZDI1K1JZcUZhZFo1Z1wvdnMwV3MrZEZmN0JoaE9TWCtpXC92RVpMcmpjWHllYUM1OG05eHB1WU5qaUlaZGlVNHZKQzYxamZIOVUzVDlOWEp6TnZ1b0FhV2g5XC8yK2JlcG5vWmtDME5ZaGN4VldRbCt2U1Nkd0pBTWQ0aElTZG0xM3QybkVRUDR1K2xQZWFMTlJrNnlJcE45ZllWeVpLeUwxTlZ6dU9QdkJsdTNJUlNUd0dqWGVUN2t4Y0hNWTNqNnJ6REtoYXc0Wk9EZGVPRGo1aUpESXNhWFlXMytGTHhFWGNqdzJFU0dSSDRGOHo1NjBkN1lvUHZIaWF4Q3RLRFFNQ1RnPSIsIm1hYyI6IjkyZWI0MzZlMjI3ZWI0ZWNjYWMzMjcyZDNlNzkyMmYwYTU4YzZlOTcyNGE2YjU3YmU0MTkzNjdiMDU1YmVmNjQifQ==

"Từ nay về sau cậu phải che chở cho tớ đấy!" Tô Thiên Bội đưa ra yêu cầu không chút khách sáo.

Ads
';
Advertisement
x