Tuy nhiên, Chung Bảo Nam cũng là người điềm tĩnh, anh ta bình tĩnh hỏi: "Tổng giám đốc Phó, cậu nói cái gì vậy? Ai yêu đương mà không nghiêm túc?"
Chung Bảo Nam hiểu ý anh, nhưng anh ta vẫn cố tình đánh trống lảng trọng điểm của câu hỏi.
Phó Quân Hạo thoáng qua đã nhìn ra, anh đang bực, không muốn ở đây nói nhảm với Chung Bảo Nam.
Vì vậy, anh nhìn Chung Bảo Nam hỏi một cách sắc bén, "Các người đã từng hôn chưa?"
Trái tim của Chung Bảo Nam giật thót, thầm cảm thấm linh cảm không lành.
Tất nhiên là anh ta và Du Giai Ý chưa từng hôn nhau, thậm chí chỉ nắm tay một lần khi họ bước vào phòng bệnh của mẹ anh ta.
Mặc dù trong lòng anh ta rất muốn coi cô như một người bạn gái nghiêm túc và muốn yêu thương, chăm sóc cô thật tốt, nhưng Du Giai Ý chỉ coi anh ta như một người bạn và sếp của công ty.
Vì vậy, dù muốn cùng cô làm nhiều hơn, nhưng anh ta biết cô không hề muốn, nên hai người chưa từng vượt qua ranh giới.
Thấy Chung Bảo Nam im lặng, Phó Quân Hạo lại tự tin hỏi: "Anh dám hôn cô ấy trước mặt tôi không?"
Chung Bảo Nam giơ tay xoa trán, vẫn đánh trống lảng: "Tổng giám đốc Phó, tôi và cô ấy đều không có thói quen thân mật như vậy trước mặt người khác"
Phó Quân Hạo cười khẩy: "Cô ấy không yêu anh, cô ấy nhất định sẽ từ chối nếu anh hôn cô ấy"
Du Giai Ý từng yêu anh, vì vậy anh biết nụ hôn khi cô đắm chìm trong tình yêu là như thế nào.
Nếu Du Giai Ý không từ chối nụ hôn của Chung Bảo Nam, nếu Du Giai Ý thực sự yêu Chung Bảo Nam, anh không còn gì để nói.
Sẵn sàng chấp nhận thất bại.
Tất nhiên Chung Bảo Nam biết tại sao Phó Quân Hạo lại bức xúc như vậy, Phó Quân Hạo nghi ngờ mối quan hệ của anh ta và Du Giai Ý nên muốn vạch trần họ bằng cách cưỡng ép này.
Nhưng anh ta không phải là người dễ dàng bị Phó Quân Hạo thao túng, vì vậy anh ta cố mỉm cười và nói với Phó Quân Hạo bằng giọng lạnh lùng: "Tổng giám đốc Phó, lời nói của anh có phần hơi quá rồi, tôi nghĩ anh nên về nhà tắm rửa một chút để bình tĩnh lại"
Chung Bảo Nam nói xong liền bước tới bấm chuông cửa nhà Du Giai Ý, không muốn nói chuyện với Phó Quân Hạo nữa.
Lúc này, Phó Quân Hạo như một kẻ điên mất hết lý trí.
Nếu biết trước sẽ như thế này, giá mà lúc đầu.
Chuông cửa vang lên, đợi Du Giai Ý lai mở cửa, Chung Bảo Nam quay đầu liếc nhìn Phó Quân Hạo, thấy anh vẫn chưa về, khoanh tay đứng đó chờ Du Giai Ý ra.
Trong một khoảnh khắc, Chung Bảo Nam cảm thấy anh có chút vừa tội lại vừa thương.
Nhưng Chung Bảo Nam không buồn để ý tới anh, Du Giai Ý sẽ nhanh chóng ra mở cửa.
Bởi vì thời tiết đột nhiên trở lạnh, cô xuất hiện ở cửa trong bộ đồ ngủ lông mềm mại màu trắng.
Nhìn thấy đứng ở cửa nhà mình là Chung Bảo Nam, cô vô cùng kinh ngạc: "Tổng giám đốc Chung, anh đã về rồi sao?"
Chung Bảo Nam mỉm cười cưng chiều dịu dàng: "Không phải anh nói sẽ quay lại khai máy sao? Tối qua mười giờ anh đã xuống máy bay rồi, sợ quấy rầy em nghỉ ngơi nên chưa liên lạc với em "
Du Giai Ý mở rộng cửa ra, nói: "Mau vào đi"
"Ừ" Chung Bảo Nam đáp, sau đó quay đầu vẫy tay với Phó Quân Hạo đứng bên ngoài, thản nhiên nói: "Tổng giám đốc Phó, tạm biệt.
Du Giai Ý kinh ngạc thò đầu ra, liếc bắt gặp cái mặt lạnh của Phó Quân Hạo.
Có vẻ anh vừa mới chạy bộ buổi sáng về, còn mặc bộ đồ thể thao màu đen.
Sang thu, thời tiết hay thay đổi, nhiệt độ tối qua giảm vài độ, Du Giai Ý thức dậy vội thay bộ đồ ngủ dày, Phó Quân Hạo ra ngoài lại chỉ mặc áo cộc và quần đùi.
Cô nhìn thôi đã thấy lạnh, chỉ liếc thôi Du Giai Ý liền lùi lại, giả vờ như không nhìn thấy Phó Quân Hạo, giơ tay kéo Chung Bảo Nam vào rồi nhanh chóng đóng cửa lại.
Phó Quân Hạo rất cay cú.
Anh càng ngày càng nghi ngờ mối quan hệ giữa cô và Chung Bảo Nam, nên cố gắng tìm cách nhanh chóng khiến họ lộ ra sơ hở.
Trò chơi nói thật hay thử thách thực sự rất thú vị.
Khi đó, nếu cô lựa chọn sự thật, anh sẽ hỏi cô có yêu Chung Bảo Nam không.
Chung Bảo Nam và Du Giai Ý vào nhà, Chung Bảo Nam đưa bữa sáng cho Du Giai Ý: "Anh dậy sớm để làm đấy"
Du Giai Ý rất vui vẻ: "Cảm ơn, vừa vặn tôi cũng chưa ăn cơm, chúng ta cùng ăn đi"
Du Giai Ý vừa nói vừa đi vào bếp lấy chén đũa, hai người cùng nhau ngồi trong phòng ăn sáng sủa nhàn nhã ăn sáng.
Chung Bảo Nam nói ngắn gọn những gì Phó Quân Hạo đã nói bên ngoài, Du Giai Ý suýt phun cháo trong miệng ra. "Anh ta điên à?" Phó Quân Hạo dám bảo Chung Bảo Nam hôn cô trước mặt anh, Du Giai Ý tức gần chết. Chung Bảo Nam chu đáo đưa khăn giấy cho cô: "Cậu ta chắc chắn đã nghi ngờ mối quan hệ của chúng ta" Du Giai Ý hãng giọng: "Anh ta thích nghi thì cứ nghi, chúng ta cứ làm chuyện của chúng ta là được"
Chung Bảo Nam áy náy nói: "Xin lỗi vì đã gây rắc rối cho em"
Du Giai Ý vội vàng nói: "Anh đừng nói như vậy, rắc rối gì đâu chứ?"
Nghĩ đến đây, Du Giai Ý lại tức giận nói: "Người làm phiền tôi là Phó Quân Hạo, được chưa?"
Cô chỉ đơn giản là giúp Chung Bảo Nam giả làm bạn gái của để mẹ anh ta an tâm, nhưng Phó Quân Hạo lại bám riết lấy cô không thôi, khiến cuộc sống của cô bị xáo trộn.
Chung Bảo Nam không nán lại chỗ của Du Giai Ý lâu, ăn sáng xong liền rời đi ngay.
Thứ nhất, Du Giai Ý đã hẹn Diệp Văn ra ngoài, thứ hai, có rất nhiều việc đang chờ anh ta giải quyết ở công ty.
Du Giai Ý gọi một chiếc xe, đến khách sạn đón Diệp Văn, sau đó hai người cùng ra ngoại ô.
Mẹ nuôi của Du Giai Ý nhất quyết chôn mình ở ngoại ô vì không muốn có bất kỳ liên hệ nào với Du Đình Trọng, nếu không đột ngột qua đời vì bệnh tật, Du Giai Ý cảm thấy rất có thể bà ấy sẽ đề nghị ly hôn với Du Đình Trọng.
Diệp Văn mua một bó hoa, trịnh trọng cúi đầu thật sâu trước mộ mẹ nuôi của Du Giai Ý.
Nếu không có bà ấy, có lẽ con gái ông sẽ không được như ngày hôm nay.
Tuy cha con Du Đình Trọng không đáng tin cậy nhưng mẹ nuôi Du Giai Ý thực sự quan tâm đến cô và nhất quyết cho cô đi học.
Diệp Văn nghe Du Giai Ý nói Du Đình Trọng không muốn cô tiếp tục học và muốn cô ra ngoài làm việc phụ giúp gia đình kiếm tiền từ rất sớm, nhờ có mẹ nuôi của khăng khăng để Du Giai Ý cho cơ hội học lên đại học.
Sau khi thăm mẹ nuôi của Du Giai Ý, hai người cùng nhau đi dạo.
Không khí ở vùng ngoại ô trong lành, hiếm khi đến đây một lần nên tranh thủ tản bộ.
Diệp Văn không thể ở lại Giang Thành quá lâu, vì vậy ông ấy rất trân trọng khoảng thời gian ở bên Du Giai Ý.
Hai người lái xe về Giang Thành trước khi trời tối, trên đường về, Du Giai Ý nhận được điện thoại của Tô Thiên Bội, nói rằng cô và Diệp Văn nổi tiếng trên mạng, nội dung cực kỳ tệ.
Sau khi cúp điện thoại, Du Giai Ý vội vàng lên Facebook, mới biết có người tung tin đồn cô và Diệp Văn có quan hệ không đàng hoàng, cô bị mắng rất thậm tệ.
Không chỉ vậy, bài báo này còn xỉa xói, mỉa mai Diệp Văn, nói gì mà hình tượng người đàn ông tốt bao năm nay của ông đều là giả tạo, còn thực tế đời tư của ông rất lộn xộn.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất