"Tôi biết anh ta là loại người gì, cho nên sẽ không bị mê hoặc đâu!" Du Giai Ý tức giận nói, dứt lời liền định rời đi.
Cô thừa nhận rằng trước đây đã từng bị lừa bởi vẻ đẹp trai của Phó Quân Hạo, nhưng một lần là đủ rồi.
Vì chuyện tình cảm mà làm lỡ dở sự nghiệp, thật sự không đáng.
Phó Quân Hạo bước sang một bên để ngăn cô lại, cau mày và khẽ hỏi cô: "Em biết anh ta là loại người nào? Làm sao em biết?"
"Tôi đã từng viết vài chương cho một bộ phim mà anh ta diễn trước đây" Du Giai Ý nói xong liền tránh xa anh ra, với tình huống kiểu này bọn họ tốt nhất là nên xem nhau như người xa lạ.
Nhưng Phó Quân Hạo không thoải mái như cô, đôi mắt đen sâu thẳm của anh trầm ngâm nhìn về hướng cô rời đi.
Danh tiếng của Trịnh Nham trong ngành không tốt, nếu không thì đã không xuống dốc như những năm qua.
Nói thẳng ra, diễn viên cũng là một nghề, giới giải trí cũng tương đương với nơi làm việc, nhân phẩm của một người vẫn rất quan trọng, Trịnh Nham khi còn trẻ quả thực rất đẹp trai, nhưng sau khi nổi tiếng thì lại rất khó để phục vụ như một ông lớn, lại đắc tội với không ít người, theo thời gian, không ai muốn hợp tác với anh ta nữa.
Ngoài ra, kỹ năng diễn xuất của anh ta mấy năm nay không tiến bộ, chỉ có khuôn mặt thì không thể tiến xa, dù sao giới giải trí cũng không thiếu người đẹp.
Phó Quân Hạo vừa ngước mắt lên tìm Du Giai Ý, trong nháy mắt anh đã thấy Trịnh Nham đến gần cô, cũng ngay lập tức nhìn ra âm mưu của Trịnh Nham, chẳng qua là vì vai diễn trong bộ phim mới của Diệp Văn.
Phó Quân Hạo cười khẩy, Trịnh Nham muốn nhận vai diễn này sao, riêng về kỹ năng diễn xuất đủ để anh ta xếp sau một hàng dài.
Tại sao phim của Diệp Văn khiến nhiều người trở nên nổi tiếng?
Đó là bởi vì Diệp Văn đối với các diễn viên hợp tác yêu cầu cao, nếu kỹ năng diễn xuất không đạt tiêu chuẩn, anh ta không có cửa.
Phó Quân Hạo sau đó gọi cho Chu Dật Hoàng, cho Chu Dật Hoàng kiểm tra xem Trịnh Nham có vấn đề gì với Du Giai Ý trước đó hay không.
Theo lý mà nói nếu như tối nay Du Giai Ý và Trịnh Nham lần đầu tiên gặp mặt, vừa rồi bọn họ sẽ không nói nhiều như vậy, mà ngữ khí của Du Giai Ý khi nói về Trịnh Nham rõ ràng là rất bài xích.
Cô là một người ôn hòa, rất hiếm khi thể hiện cảm xúc như vậy với người khác.
Tốt nhất trước đây Trịnh Nham chưa từng bắt nạt Du Giai Ý, nếu không anh sẽ khiến Trịnh Nham biến mất hoàn toàn khỏi giới giải trí.
Mười phút sau, Chu Dật Hoàng gọi lại cho Phó Quân Hạo.
Chu Dật Hoàng luôn xử lý công việc rất hiệu quả, anh ta nói đã kiểm tra bộ phim của Trịnh Nham mà Du Giai Ý tham gia biên kịch, đồng thời liên hệ với đạo diễn của bộ phim đó ngay lập tức, nên đã nghe ngóng được chuyện xảy ra lúc đó.
Chu Dật Hoàng kể lại những gì đạo diễn đã nói với Phó Quân Hạo, vẻ mặt của Phó Quân Hạo vô cùng u ám.
Anh hoàn toàn có thể tưởng tượng được cảnh tượng lúc đó, một ngôi sao lớn đang rất nổi tiếng và một nhà biên kịch chấn ướt chân ráo mới bước chân vào nghề, Du Giai Ý hẳn đã bị mắng rất tệ hại.
Trịnh Nham năm đó đối xử với Du Giai Ý như vậy, bây giờ còn dám vác mặt đến tìm Du Giai Ý để hòng có được vai diễn?
Nằm mơ đi.
Sau tiệc tối, Du Giai Ý cùng Tô Thiên Bội trở về bằng xe bảo mẫu, dù sao bây giờ họ sống trong cùng một khu phố, rất thuận tiện.
Diệp Văn trở về khách sạn, Diệp Văn và Du Giai Ý đã hẹn ngày mai sẽ cùng ra ngoại ô, Diệp Văn muốn thắp một nén hương cho mẹ nuôi của Du Giai Ý, cảm ơn bà ấy đã nuôi dưỡng và chăm sóc Du Giai Ý trong những năm qua.
Phó Quân Hạo về nhà một mình, tắm xong, anh chán nản dựa vào lan can ban công phòng ngủ, bất lực nhìn đèn trong phòng Du Giai Ý bên cạnh tắt đi, lại không thể làm gì được.
Đêm dài đằng đẵng, cả hai lại uống rượu, lẽ ra phải hăng say làm chuyện gì đó.
Nhưng khi nghĩ đến sự thờ ơ của Du Giai Ý, anh đã ngước mặt lên trời và thở dài trong tuyệt vọng, anh không biết mình sẽ phải đợi bao lâu để cùng cô làm một chuyện gì đó.
Cả người nóng rực không có chỗ phát tiết, anh đành xoay người trở về phòng ngủ.
Vừa vặn Dịch Thần Hạo đang nhắn trong nhóm Zalo, Phó Quân Hạo gắt gỏng: "Câu ra cái ý kiến tồi gì vậy? Không phải nên nói lời ngon ngọt sao? Tại sao cô ấy ngược lại còn phớt lờ tôi?"
Dịch Thần Hạo im lặng một lúc lâu, rồi trả lời: "Lão Phó, tôi vừa nghĩ lại, có vẻ như chiêu này không phù hợp với cậu và Du Giai Ý.
"Trước kia cậu không để Du Giai Ý vào trong mắt, bây giờ đột nhiên lại nói lời đường mật với cô ấy, thật sự có chút đường đột"
Nghe Dịch Thần Hạo phân tích, Phó Quân Hạo thấy rất hợp lý.
Đặc biệt là tối nay khi anh bày tỏ rằng anh ngắm Du Giai Ý không biết chán, sự bài xích của cô càng rõ ràng hơn.
Phó Quân Hạo tức giận: "Sao cậu không nói sớm?"
Dịch Thần Hạo giọng điệu rất ngây thơ: "Tình cảm không thể làm một cách máy móc. Những gì tôi đưa ra chỉ là phương hướng chính, nhưng cậu cũng không thể cứng nhắc như vậy."
"Cậu phải điều chỉnh một số chiến thuật thích hợp theo tình huống cụ thể giữa cậu và Du Giai Ý, cũng như tính cách của Du Giai Ý.
Hứa Vĩnh Bảo trong nhóm lúc này mới lên tiếng: "Lão Phó cũng là nóng lòng muốn đạt mục đích thôi"
Anh nóng lòng muốn theo đuổi lại Du Giai Ý nên cho rằng người rất được lòng phụ nữ như Dịch Thần Hạo nói đều đúng, nên anh dồn hết tâm trí vào Du Giai Ý.
Giang Thượng Minh rất dày kinh nghiệm: "Theo đuổi phụ nữ sao có thể nóng vội sao? Cứ từ từ, lâu dần cô ấy sẽ cảm nhận được điểm tốt của cậu thôi"
Đây cũng là cách anh ta chiếm được trái tim của cô vợ nhỏ của mình, dần dần vun đắp tình cảm bằng cách ở bên cô, từ từ chiếm trọn trái tim cô ấy.
Dịch Thần Hạo nói: "Anh Phó, tôi có một đề nghị cực hữu dụng, tôi nghĩ bây giờ cậu nên giữ khoảng cách với Du Giai Ý"
Phó Quân Hạo muốn gửi cho Dịch Thần Hạo một khuôn mặt có dấu hỏi đen: "Là ai bảo tôi phải bám riết lấy người ta? Bây giờ lại bảo tôi giữ khoảng cách sao?"
"Không phải vì vừa rồi cậu mới bày tỏ lòng mình với cô ấy sao? Sở dĩ để cậu bám riết lấy cô ấy là để tạo cảm giác tồn tại, dù sao bên cạnh cô ấy còn có chàng thanh niên đẹp trai Chu Tuấn Hải, còn có người đàn ông chín chắn Chung Bảo Nam đó"
"Nhưng bây giờ theo lý mà nói cậu đã làm rất nhiều chuyện cho cô ấy, bắt đầu từ bây giờ giữ khoảng cách vừa phải sẽ khơi dậy hứng thú của cô ấy đối với cậu"
Phó Quân Hạo không thể chấp nhận việc phải giữ khoảng cách với Du Giai Ý, anh cảm thấy nếu tiếp tục giữ khoảng cách, cô sẽ càng phớt lờ anh hơn.
"Vậy thì tùy cậu." Dịch Thần Hạo chỉ đành nói vậy.
Phó Quân Hạo đặt điện thoại di động lên đầu giường để đi ngủ, nhưng vẫn không ngon giấc cả đêm.
Anh đắn đo việc nên giữ khoảng cách với Du Giai Ý hay tiếp tục bám lấy cô.
Sáng hôm sau, Phó Quân Hạo ra ngoài chạy bộ từ sớm, quay lại thì thấy Chung Bảo Nam tay xách bữa sáng đến nhà Du Giai Ý.
Phó Quân Hạo dừng lại, cau mày hỏi anh ta: "Sao anh đã về rồi?"
Chung Bảo Nam cười nói: "Tôi mà còn chưa về, bạn gái bị người ta cướp mất như chơi"
Tại sao Phó Quân Hạo lại nhạy bén đến mức nghi ngờ mối quan hệ của anh ta với Du Giai Ý?
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất