Trịnh Nham thăm dò cô: "Mấy năm trước chúng ta từng gặp, cô còn nhớ không?" 

Du Giai Ý ngước mắt nhìn anh ta, nhất thời không biết trả lời câu hỏi của Trịnh Nham như thế nào. 

Nếu cô trả lời rằng còn nhớ, chẳng khác nào nói với Trịnh Nham rằng cô nhớ sự việc đó, nếu cô trả lời rằng cô ấy không còn nhớ, đó sẽ là một sự coi thường lớn đối với Trịnh Nham, với tính cách của Trịnh Nham, nói không chừng sẽ thẹn quá hóa giận ngay lập tức. 

Chuyện nào ra chuyện đó, Trịnh Nham tuy nhân phẩm không ra gì, nhưng ngoại hình vẫn rất đẹp trai, rất khác biệt với người khác, nếu không đã không nổi tiếng trong và ngoài nước, cũng sẽ không kiêu ngạo như vậy. 

Du Giai Ý suy nghĩ một lát, sau đó mỉm cười nói: "Còn nhớ, thầy Trịnh, vẻ ngoài đẹp trai của anh tôi làm sao mà quên được" 

Ở nơi đông người, Du Giai Ý cũng phải khéo léo và ngọt ngào hơn một chút. 

Hôm nay cô ra mắt trước công chúng, sau này sẽ phải hòa nhập nhiều hơn với showbiz, cô buộc học cách đối nhân xử thế. 

Câu trả lời của cô thừa nhận rằng có nhớ sự việc đó, nhưng cũng khen ngợi nhan sắc của Trịnh Nham, coi như là giữ một chút thể diện cho Trịnh Nham. 

Trịnh Nham rất hài lòng với câu trả lời của cô, nâng ly ra hiệu muốn hai người cùng uống một lỵ. 

Du Giai Ý nhấp một ngụm lấy lệ, Trịnh Nham hỏi: "Phải rồi, bộ phim mới của thầy Diệp đã bắt đầu casting chưa?" 

Trong thâm tâm Du Giai Ý biết tỏng, mục đích anh ta đến là muốn có vai diễn. 

Lúc trước Du Giai Ý đi theo Trang Ý Lan và gặp không ít sự việc như vậy, một số nhà biên kịch đã đạt đến mức độ nổi tiếng nhất định và có quyền và tư cách lựa chọn diễn viên, thậm chí còn được tiến cử diễn viên. 

Do đó, có rất nhiều diễn viên đã tìm đến biên kịch, cố gắng dùng nhiều cách khác nhau để có được cơ hội đóng phim. 

Nhưng Du Giai Ý không cho rằng mình có quyền chọn diễn viên với tư cách hiện tại, không biết tại sao Trịnh Nham lại đến tìm cô. 

Nhưng cô vẫn nói thật: "Việc casting còn chưa bắt đầu, dự án hợp tác này mới được quyết định thôi" 

"Ồ" Trịnh Nham nhìn cô đầy ẩn ý nói: "Năm đó là tôi có mắt mà không thấy núi Thái Sơn, mong cô thứ lỗi" 

Lời này của Trịnh Nham coi như đang xin lỗi Du Giai Ý, mục đích thực sự của lời xin lỗi của anh ta cũng rất dễ nhìn ra, đó là hy vọng có thể chuyển thù thành bạn với Du Giai Ý, để âm thầm nhắc nhở rằng Du Giai Ý nên cân nhắc khi phân vai, đặc biệt là vai nam chính. 

Du Giai Ý vẫn có một nụ cười tử tế: "Đã là chuyện quá khứ thì cứ cho qua đi" 

Du Giai Ý nói năng thong thả, hoàn toàn không nói lời nào có ý sẽ được cân nhắc Trịnh Nham trong buổi casting, điều này khiến Trịnh Nham rất tức giận. 

Bộ phim truyền hình của Diệp Văn luôn khiến nhiều diễn viên cạnh tranh đến sứt đầu mẻ trán, bởi vì mỗi bộ phim của Diệp Văn luôn khiến nhiều người trở nên nổi tiếng, từ nữ chính đến nữ phụ cho đến các vai phụ lớn nhỏ. 

Nếu là người mới, mặc định sẽ nổi tiếng trong một nốt nhạc. 

Nếu là một diễn viên lão làng, mặc định sẽ nổi tiếng trở lại. 

Và anh ta lúc này cần một cơ hội để nổi tiếng trở lại như vậy. 

Nhưng biên kịch mới này hình như không hiểu ý tứ trong lời nói của anh ta, một chút cũng không hé răng. 

Hoặc có lẽ cô biết tỏng, nhưng cố tình giả vờ không hiểu. 

Trịnh Nham phiền muộn vô cùng, vừa rồi, khi nhà biên kịch nhỏ này bước vào sân khấu, có rất nhiều người đàn ông đã bị thu hút bởi thần thái thanh tạo thoát tục của cô, anh ta cũng là một người trong số đó. 

Ban đầu anh ta còn không nhận đây là biên kịch bị chính mình lăng mạ năm nào, dù sao người bị anh ta to tiếng quát mắng cũng rất nhiều. Hơn nữa, lần đầu tiên anh ta gặp cô biên kịch nhỏ này, cô chỉ trang điểm nhẹ, hoàn toàn khác với người phụ nữ ăn mặc lộng lẫy tối nay. 

Sau đó, Phó Quân Hạo giới thiệu với Diệp Văn cô là người viết kịch bản cho cuốn sách mới của Diệp Văn, tên là Vi Lương, cái tên này khiến anh ta nhớ ra. 

Nhớ lại sự việc năm xưa, anh ta hối hận tiếc nuối biết bao nhiêu. 

Ai ngờ rằng cô ban đầu chỉ là một người quan sát, bây giờ lại trở thành nhà biên kịch cho cuốn sách mới của Diệp Văn? 

Và ai ngờ rằng người nổi tiếng khắp cả nước nhưng anh ta, giờ lại sắp mất tăm mất tích khỏi giới giải trí? 

Trong lúc tuyệt vọng, anh ta không còn cách nào khác ngoài việc đánh liều đến tiếp cận cô biên kịch nhỏ này, cố gắng làm ra vẻ có mặt để cô tiến cử khi tuyển vai. 

Trịnh Nham, chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có ngày đi lấy lòng người khác như hôm nay, nhưng tình cảnh gần đây thực sự khiến anh ta không thể kiêu căng, nếu không có bộ phim nào có thể khiến anh ta được khán giả nhớ đến, anh ta thực sự sẽ bị loại khỏi showbiz này. 

Nghĩ đến đây, anh ta đè nén cảm xúc tiêu cực trong lòng, tiếp tục cười hỏi: "Biên kịch Vi Lương, xin hỏi cô có bạn trai chưa?" 

Nếu chưa, có lẽ anh ta có thể đi theo con đường mỹ nam kế theo đuổi cô, cùng cô hẹn hò, dỗ dành nịnh nọt và hứa hẹn sẽ cho cô hạnh phúc, sau đó cô sẽ không chút do dự mà giao vai diễn cho anh ta. 

Nào ngờ nhà biên kịch nhỏ đáp: "Tôi có bạn trai rồi" 

Trịnh Nham có chút thất vọng, anh ta thấy cô còn khá trẻ, còn tưởng rằng cô còn độc thân. 

Cô nói đã có bạn trai, anh ta cũng không tiện mặt dày đập chậu cướp hoa nhỉ? 

Điều mà Trịnh Nham không biết là cũng có một người mãi không từ bỏ ý định đập chậu cướp hoa, người đó chính là Phó Quân Hạo, một ông trùm kinh doanh. 

Không phải hạng trơ trẽn tầm thường. 

Nhưng sau đó Trịnh Nham lại nghĩ, có bạn trai cũng không sao, kết hôn còn có thể ly hôn, chỉ cần có được vai diễn này, anh ta không ngại đập chậu cướp hoa. 

Trong lòng đã âm thầm quyết định theo đuổi cô biên kịch nhỏ này, bên tai lại nghe thấy: "Thực ra, tôi không chỉ đang có bạn trai, trước đây còn từng kết hôn, từng ly hôn" . 

Trịnh Nham: ".." 

Con gái bây giờ thoáng quá nhỉ, mới trẻ măng lấy chồng rồi lại ly hôn, có bạn trai cũng thật chóng vánh. 

Anh ta chợt cảm thấy nhà biên kịch nhỏ trước mặt không ổn nữa, ý định muốn tán tỉnh cô cũng vơi đi vài phần. 

Du Giai Ý lịch sự nói: "Thật xin lỗi, thầy Trịnh, tôi còn có việc phải làm, nên qua đó trước." 

Nói xong, cô vội quay gót bước đi, cách Trịnh Nham này càng xa càng tốt. 

Du Giai Ý vừa rồi đã nhận ra Trịnh Nham có ý đồ gì, vì vậy cô ấy mới nói thêm việc kết hôn và ly hôn, cố tình khiến Trịnh Nham rút lui. 

Vừa đi được vài bước, cô lại đụng phải Phó Quân Hạo. 

Du Giai Ý thấy nhức đầu, cả buổi tối anh như âm hồn bất tán, cô đi đến đâu là bám theo đến đó. 

Du Giai Ý vô cùng lo lắng, cô đã ra mắt công chúng, nếu người ngoài bắt gặp cô và Phó Quân Hạo mập mờ, họ sẽ nói gì? 

Cho nên khi thấy Phó Quân Hạo đến gần, cô nhanh chóng lùi một bước để giữ khoảng cách với anh. 

Phó Quân Hạo tức muốn chết, anh bước thêm một bước về phía cô, thấp giọng nói: "Anh ăn thịt em chắc?" 

Du Giai Ý thành thật: "Ảnh hưởng không tốt, dù sao tôi bây giờ là người của công chúng" 

Phó Quân Hạo: ".." 

Thì ra việc thúc đẩy cô ra mắt công chúng lại khiến cô càng ngày càng xa anh sao? 

eyJpdiI6IkhUc0lHT1hnZnNXM2Z6VytmVENuNUE9PSIsInZhbHVlIjoiUVptTW1RQW1Va0xyc2lRZjJuVTBSQ0Z2UDY2V2dUWk10XC8wdnQ2TDJUMEVYRGpNMTZacDkxd3FqY2lCV2Z3QTNyRW9aaTkxcEpOK0c5WVNLM3NQczdaNHJvcG1mSURxVUV5c2xUclQrNHcxb1ppc1hSdkVLRkpEcVR2cjk4RXRYTkV3QTN3Nk82Uk1wY2JXQjR5VHB5T3hURW80SnU1TVhsNldqZ2xCODR3Q2RcLzRjUkFMSkpTN2ZEdEhUQlp0RFNMakZmemlja1MzMFVxVHBTZFlRK1NobUVuS0h5WW9WYkpsNk1ONWlHb253OExRa2UzRlkyMW1KU204U05sZEhraVMxREJpOXdLTjZVYVJkNksyRTNkU1c5Z2ttK01xTHlYTDV2S1NVVTRkZWdwYThwSEE5WW93Wmlsc1grWEwwcDU5RWlKRjNRSURzQndTeGpqWXo0c09BME5kXC80dU0yZEM3OWlMdVVXckt5eWdMeVdKQ3N3OEZJWkZWYitjZW44djdESmxta3REeHdwN253bXh5TWdxMjFzdTk5VXpRWm0zVG8rRlwvQ3ZCenlwK2lrNUJUKzZ6WmgxenY0aXpxUWYiLCJtYWMiOiJjNGU3YTVhMjBmYmM4ZDhjNTFlZDY1YzhkMGNlNjdjMThlM2YyMDEzZjBhMGQ0NDk3MjBiNTAzZWExMzZmYWM2In0=
eyJpdiI6ImpIS3QwWW9rWEZpRmo5VGo1TkVkTlE9PSIsInZhbHVlIjoiTE82V053QVIzTTdKQkpPNnlVU3RJSm1HM3lpdVdFMDVpdjd5OUJcL3VSMDRRa0JuRnlLVEFmTWtUSWp4RGVpVHdSYUdYZWVoWFdnWUpOWkxRTHprK1FPdkZRRnc1Q2JDVzRcL09LTTdQWElhSTJJYnVNZHVnNGdtQ2p5SUgrdWo0TiIsIm1hYyI6IjI3YmJmMTNmZGYyZjlmYTUyNDI1YjU3MDgyNTEyZDZkNzVjZjg1MDE5NjdlMmMyM2RkMzcxZTNhYzgxYjIyMTQifQ==

Những gì anh nói thực là khó nghe, như thể cô háo sắc lắm không bằng ấy.

Ads
';
Advertisement
x