“Bây giờ ngươi còn chưa chết, nhưng cách cái chết cũng không xa. Bộ châm pháp này của ta sau khi thi triển đã áp chế được khoảng bảy phần độc Huyết Ô trong người ngươi. Nhưng hậu quả của kiểu trấn áp này là một khi bạo phát lần nữa, ngươi sẽ chết càng khó coi hơn.”
Diệp Viễn cũng không bắn tiếng đe doạ.
Bộ châm pháp này của hắn chỉ có thể trị phần ngọn, không thể trị tận gốc.
Thực ra, về bản chất thì cũng không có gì khác so với thủ đoạn trấn áp của Cực Dược Tông.
Điều khác biệt duy nhất chính là, nó cao minh hơn so với thủ đoạn của Cực Dược Tông.
Nghe thì hình như không khác nhiều.
Nhưng Thiên Dược Sư ở chỗ này đã sớm khiếp sợ không nói thành lời.
Hơn chín phần độc Huyết Ô, bị áp chế đến bảy phần!
Từ khi đại chiến với Huyết tộc, toàn bộ Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên chưa từng có người làm được!
Hơn nữa, trước đó Kiều Nhất Bình trúng độc Huyết Ô, sau lại bị Cực Dược Tông dùng máu chân linh trấn áp.
Hiện tại lại bộc phát thêm một lần nữa, có thể nói là thế mãnh như hổ.
Thế mà lại được Diệp Viễn cứu về rồi!
Bọn họ cho rằng, bộ châm pháp này của Diệp Viễn chỉ có thể khống chế Huyết Ô không lan tràn nữa, ai có thể ngờ được, nó lại có thể trực tiếp áp chế Huyết Ô.
Giờ phút này, đúng là không ít Thiên Dược Sư đang đứng ở đây có cảm giác tự ti mặc cảm.
“Đa tạ Diệp đại sư xuất thủ cứu giúp!” Đứng bên cạnh, Triệu Thần cảm kích nói.
Diệp Viễn nói: “Trước đừng vội cám ơn, có thể tìm được phương pháp đối phó với độc Huyết Ô hay không vẫn còn chưa biết. Chờ khi thực sự giải quyết được mối họa này, mới cảm ơn cũng không muộn!
Triệu Thần lắc đầu nói: “Diệp đại sư chịu ra tay, Triệu mỗ đã vô cùng cảm kích! Kiều Nhất Bình, còn không mau cám ơn Diệp đại sư đi!”
Kiều Nhất Bình vội vàng nói: “Tạ ơn... Tạ ơn Diệp đại sư đã lấy ơn báo oán, cứu mạng Kiều mỗ!”
Hôm đó, trong đám người cười cợt Diệp Viễn, cũng có Kiều Nhất Bình.
Cho nên khi hắn ta biết là Diệp Viễn ra tay cứu giúp, lập tức cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Diệp Viễn gật đầu, xem như là chấp nhận, quay đầu nói với Triệu Thần: “Đi tập trung những quân sĩ trúng độc Huyết Ô nghiêm trọng nhất tới đây đi.”
“Vâng!” Lúc này Triệu Thần đã tâm phục khẩu phục Diệp Viễn, lập tức lĩnh mệnh rời đi.
Trong lòng Tiêu Sơn cũng khiếp sợ cực độ với thực lực của Diệp Viễn, nhưng lúc này ánh mắt hắn ta lại lấp loé không yên.
Hắn ta đã động lòng với bộ châm pháp nghịch thiên này!
Động tâm giống hắn ta, còn có Đạo Trần và không ít môn nhân Cực Dược Tông.
Kiều Nhất Bình nhanh chóng được khiêng đi, một thủ hạ bị thương khác của Triệu Thần được mang tới trước mặt Diệp Viễn.
“Thu những tâm tư loạn thất bát tao của các ngươi lại đi. Các ngươi chỉ có thời gian mấy ngày! Chờ khi sóng gió lần này đi qua, ta sẽ truyền Toàn Cơ Cửu Diệp cho các ngươi.” Diệp Viễn vừa thi châm, vừa đưa lưng về phía đám người Tiêu Sơn mà nói.
Lời này vừa nói ra, Tiêu Sơn có chút nghi ngờ lỗ tai của mình.
Châm pháp nghịch thiên đến thế mà Diệp Viễn lại dễ dàng hai tay dâng ra như vậy sao?
Không phải là người này cố ý kéo dài thời gian chứ! ?
Khi đang miên man suy nghĩ, Diệp Viễn lại chậm rãi nói: “Lúc nguy nan, vốn nên vứt bỏ thiên kiến bè phái. Toàn Cơ Cửu Diệp đúng là một môn châm pháp tối cao, nhưng một mình ta cường thịnh, người có thể cứu cũng có giới hạn. Còn không bằng truyền thụ ra ngoài, như vậy mới có thể cứu sống nhiều đồng đội hơn.”
Nghe xong những điều thứ này, Tiêu Sơn hận không được tìm một cái lỗ mà chui xuống.
So với Diệp Viễn, bọn họ quá nông cạn, quá hẹp hòi!
Đúng vậy, nếu Diệp Viễn thực sự có ý tưởng gì, thì lúc trước phải chịu oan khuất lớn như vậy, căn bản là sẽ không đứng ra.
Nhưng hắn chẳng những đứng ra, mà còn ngăn cơn sóng dữ, cứu vớt đại quân Thiên Nhất.
Rất nhanh, lần thứ hai tinh thần lực lại sáng lên.
Cứu chữa liên tục năm ngày năm đêm, cứu sống hơn mười bệnh nhân có tình huống nguy cấp nhất, Diệp Viễn không hề nghỉ ngơi một chút nào.
Nhóm Thiên Dược Sư ở một bên quan sát học tập, đã có chút mệt mỏi muốn ngủ.
Nhưng mà ngay cả người thi châm còn không nghỉ ngơi, tất nhiên bọn họ không tiện đi nghỉ rồi.
Không ít người thầm mắng Diệp Viễn biến thái, chẳng lẽ hắn không biết mệt hay sao?
Thi châm là công việc cần bản lĩnh, yêu cầu cực kỳ cẩn thận.
Bên trong cơ thể con người, dù chỉ sai một phân một hào, cũng có thể mang tới hậu quả vô cùng nghiêm trọng.
Cho nên, nghỉ ngơi là việc cần thiết.
Nhưng mà năm ngày trôi qua, Diệp Viễn không hề phạm phải một sai lầm nào.
Chuyện thế này, ngay cả Chân Hoàng Thiên như Tiêu Sơn cũng không làm được.
Cuối cùng Diệp Viễn cũng phun ra một ngụm trọc khí rồi đứng lên.
“Học xong chưa?” Diệp Viễn nhìn về phía Tiêu Sơn, hỏi.
Tiêu Sơn gật đầu, tự tin nói: “Chín phần! Chỉ cần thêm mấy ngày nữa là quen tay, một phần còn lại tự nhiên là nước chảy thành sông!”
Diệp Viễn lại nhìn về phía Đạo Trần, nói: “Ngươi thì sao?”
Đạo Trần nói: “Bảy phần!”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Cảm giác có thể tới bảy phần thì tiến lên đây.”
Nói xong, có liên tiếp mười Thiên Dược Sư đứng ra.
Mười người này, toàn bộ đều đến từ Cực Dược Tông.
“Khẩu quyết và nội dung chủ yếu đã truyền thụ hết cho các ngươi. Bây giờ, các ngươi tới thi châm đi! Chẳng qua nói chuyện xấu trước, mạng người quan trọng, có vài phần thực lực thì nói là có vài phần thực lực, nghìn vạn lần đừng có thùng rỗng kêu to! Bằng không, xử theo quân pháp!” Càng nói, giọng của Diệp Viễn càng lạnh xuống.
“Diệp đại sư, ngươi cũng quá coi thường Cực Dược Tông chúng ta rồi! Cho dù thực lực đệ tử Cực Dược Tông có yếu hơn nữa, cũng đủ để cười nhạo những kẻ cùng giai! Toàn Cơ Cửu Diệp đúng là lợi hại, nhưng bộ châm pháp này của ngươi lại không khó, đối với chúng ta mà nói, vậy là đủ rồi!” Đạo Trần tràn đầy tự tin nói.
Đệ tử tông môn cấp Chúa Tể, phóng tầm mắt khắp Chư Thiên cũng tuyệt đối là tinh anh.
Toàn bộ Tam Thập Tam Thiên, có thể đếm ra được có bao nhiêu tông môn cấp Chúa Tể chứ.
Ngạo khí trong lòng bọn họ, có thể tưởng tượng được.
Diệp Viễn gật đầu nói: “Tốt lắm, các ngươi tiến lên thi châm đi!”
Đối với mấy Thiên Dược Sư lục phẩm như Tiêu Sơn, Diệp Viễn đương nhiên là yên tâm.
Nhưng mà Thiên Dược Sư ngũ phẩm, đúng là hắn có chút không yên lòng.
Tấm lòng của thầy thuốc, trị không hết cũng không sao, trị chết người chuyện mới là chuyện lớn!
Rất nhanh, đám người Tiêu Sơn bắt đầu thi châm.
Bên trong doanh trướng có tinh thần thoáng hiện!
Trong đó, đặc biệt là tinh thần lực của Tiêu Sơn là mạnh mẽ nhất.
Đối với những đệ tử Cực Dược Tông như bọn họ mà nói, khoảng thời gian sau chiến bại, không hề dễ vượt qua.
Cho nên, bọn họ cũng cần gấp một cơ hội rửa sạch sỉ nhục của tông môn.
Lúc này, rõ ràng chính là một cơ hội tuyệt vời.
Tiêu Sơn càng ra sức biểu hiện!
Thân làm Thiên Dược Sư lục phẩm, nhãn lực và năng lực học tập của hắn ta hoàn toàn không phải là thứ mà Thiên Dược Sư ngũ phẩm có thể so sánh được.
Trong suốt năm ngày nay, trong đầu đã hắn ta đã thôi diễn vô số lần.
Cộng thêm có Diệp Viễn đại sư làm mẫu, đương nhiên hắn ta có phần nắm chắc hơn.
Thiên Dược Sư lục phẩm vừa ra tay, tất nhiên là không giống người thường.
Cũng do Tiêu Sơn có ý khoe khoang một trận, khôi phục lại danh dự của tông môn.
Trong một thời gian, tài năng của những người khác lập tức bị hắn ta che lấp.
Thậm chí, tinh thần lực Diệp Viễn dẫn ra cũng không sánh nổi với hắn ta.
“Tiêu Sơn đại sư không hổ là thống soái quân y, Thiên Dược Sư lục phẩm! Trong năm ngày ngắn ngủi, đã có khả năng tu luyện môn trận pháp này tới cảnh giới như vậy, rất giỏi!”
“Đạo Trần đại sư cũng rất giỏi, hắn chỉ là Thiên Dược Sư ngũ phẩm, tiền đồ tương lai đúng là không thể hạn định!”
“Cực Dược Tông chính là Cực Dược Tông, nội tình thâm hậu, không sánh được mà!”
...
Đệ tử Cực Dược Tông vừa ra tay, lập tức đưa tới một trận thán phục.
Không chỉ Tiêu Sơn, thủ đoạn của những đệ tử Cực Dược Tông khác cũng làm người ta phải thán phục.
Nhưng khi nhìn thấy Tiêu Sơn thi châm, thần sắc Diệp Viễn lại có chút cổ quái.
Hay là người của Cực Dược Tông, đều nói như rồng leo, làm như mèo mửa như vậy?
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất