Toàn Cơ Cửu Diệp xuất phát từ Mê Thần Cung, là một môn châm pháp vừa mạnh vừa huyền bí. 

             Mê Thần Cung năm đó, không chỉ có mỗi võ lực mạnh mẽ, mà Đan Đạo cũng là độc nhất vô nhị! 

             Không thể không nói, riêng Bách Thảo Đồ Giám đã không phải tông môn cấp Chúa tể bình thường có thể làm ra. 

             Trong đó, các nhánh Đan Đạo sử dụng châm, sử dụng độc lại càng bao quát toàn diện, không gì là không có. 

             Khi Diệp Viễn bước vào Mê Thần Cung, những điển tịch khác hắn không để ý, duy chỉ có điển tịch liên quan về Đan Đạo là để bụng nhất. 

             Vài chục năm cuối cùng ở Vũ Thanh đại lục, Võ Đạo của Diệp Viễn không có tiến bộ quá lớn, hắn đã dùng toàn bộ thời gian để nghiên cứu những điển tịch này. 

             Toàn Cơ Cửu Diệp chính là một trong số đó. 

             Bộ châm pháp này dùng tinh lực Toàn Cơ để dẫn dắt, dẫn phát Chư Thiên cộng minh, có công hiệu khởi tử hồi sinh. 

             Đối với việc khống chế huyết khí vận hành thì còn độc đáo hơn. 

             Ngày đó, sau khi Diệp Viễn thay Tống Mạc bắt mạch, trong đầu liền xuất hiện một vài ý tưởng. 

             Bộ Toàn Cơ Cửu Diệp này cực kỳ thâm ảo, với căn cơ thâm hậu của Diệp Viễn cũng phải hao tốn gần một năm mới hoàn toàn nắm giữ được nó. 

             Mấy Thiên Dược Sư bên cạnh Diệp Viễn, cho dù là Thiên Dược Sư lục phẩm, trong một thời gian ngắn cũng không thể nắm giữ bộ châm pháp này. 

             Lúc này, Diệp Viễn thi triển là Toàn Cơ Cửu Diệp mà hắn dựa trên cơ bản để đơn giản hóa. Châm pháp được sáng tạo đặc biệt, chuyên nhằm vào độc Huyết Ô. 

             Diệp Viễn biết, tiêu chuẩn Thiên Dược Sư của Cực Dược Tông cực cao. 

             Dưới sự chỉ điểm của hắn, trong vòng mười ngày nắm giữ được bộ châm pháp này thì vẫn có thể. 

             Đầu ngón tay Diệp Viễn bất động, Thần Nguyên lập tức ngưng tụ thành một cây tiểu châm thật nhỏ. 

             Với công lực của hắn hiện tại, đã không cần lệ thuộc vào đồ vật thật nữa rồi. 

             Hắn lấy đạo kiếm làm căn cơ, ngưng tụ ra thần nguyên châm, có hiệu quả còn mạnh hơn ngân châm thông thường. 

             Nhìn thấy chiêu thức này, con ngươi Tiêu Sơn không nhịn được mà co rụt lại. 

             Hắn ta là thống soái của tất cả quân y, Thiên Dược Sư lục phẩm đỉnh phong của Cực Dược Tông! 

             Nhưng chiêu thức của Diệp Viễn lại làm cho hắn ta mặc cảm. 

             Trừ khi hắn ta có Hồng Mông chí bảo dạng ngân châm, nếu không căn bản là kém xa chiêu thức ngưng tụ ra Thần nguyên châm của Diệp Viễn. 

             Nhưng mà Hồng Mông chí bảo dạng ngân châm, vô cùng khó để có được. 

             Thế nhưng hình ảnh tiếp theo lại làm cho cả đám Thiên Dược Sư còn kinh ngạc hơn nữa. 

             Khi Diệp Viễn hạ một châm xuống, đúng là các tinh tú đã sinh ra cộng minh, toàn bộ không gian trong doanh trướng giống như biến thành một vũ trụ nhỏ. 

             Trong đó có vì ngôi sao vô cùng sáng, chính là Toàn Cơ tinh! 

             Trong mạch máu của Kiều Nhất Bình có một luồng thần nguyên màu vàng nhạt du tẩu bất định. 

             Những thần nguyên này đi tới các mạch máu, lớn có nhỏ có, hiện rõ từng đường nét. 

             Trên thực tế, lúc hành châm sẽ không xuất hiện cảnh tượng này, chẳng qua là Diệp Viễn muốn để cho những người này cảm thụ rõ ràng, nên mới làm như vậy. 

             Nhưng chính vì vậy, chấn động mà thực nghiệm mang lại càng thêm mãnh liệt! 

             Nhất là những đệ tử Cực Dược Tông, tuy lần này bị ngã một cú nặng, nhưng phải theo một kẻ từ bên ngoài đến học tập châm pháp, trong lòng bọn họ vẫn có chút không phục. 

             Có không ít người kìm nén tâm tư, muốn xem thử Diệp Viễn trâu bò đến mức nào. 

             Bây giờ bọn họ đã thấy được. 

             Châm pháp có hai đoạn. 

             Một đoạn là ở chỗ bản thân mình. 

             Một đoạn là ở chỗ thân thể người bệnh. 

             Bản thân vận chuyển, dẫn tới sức mạnh Thiên Đạo, đánh vào bên trong cơ thể người bệnh, đảo ngược càn khôn. 

             Bước này, tinh thần lực mà Diệp Viễn dẫn tới mạnh mẽ như vậy, đã đủ để cho bọn họ nhìn mà than thở. 

             Mà trong cơ thể bệnh nhân, quá trình vận chuyển của thần nguyên, cách vận dụng sức mạnh Thiên Đạo chính là việc phức tạp tới cực điểm. 

             Nhưng lúc này, mạch máu trên người Kiều Nhất Bình trở nên vô cùng rõ ràng. 

             Ngay cả mạch máu nhỏ đến mức mắt thường không thể nhận ra cũng được Diệp Viễn hiển hoá ra ngoài. 

             “Thủ pháp thật cao minh! Thủ pháp quá cao minh! Không ngờ châm pháp lại có thể được dùng đến trình độ như vậy!” 

             “Châm pháp thật lợi hại! Cực Dược Tông chúng ta cũng không có châm pháp lợi hại như vậy!” 

             “Châm pháp cấp bậc này, lại có thể được hắn dùng đến mức xuất thần nhập hóa như vậy, đúng là Chân Thần!” 

             “Đại sư! Tuyệt đối là Đại sư! Những Thiên Dược Sư như chúng ta, tuổi một bó to mà sống phí công rồi!” 

             ... 

             Rất nhanh, tiếng thán phục nổi lên bốn phía. 

             Diệp Viễn dùng châm pháp của mình, hoàn toàn chinh phục đám khổng tước kiêu ngạo này. 

             Trong lòng Đạo Trần vốn còn mang theo không ít oán khí. 

             Tuy bị Diệp Viễn nói trúng, nhưng trong lòng hắn ta vẫn không phục, cảm thấy Diệp Viễn chỉ là mèo mù vớ phải cá rán mà thôi. 

             Nhưng bây giờ, nửa điểm nóng nảy cáu kỉnh cúng không có. 

             Thứ còn lại, chỉ có bội phục! 

             Cường hãn! 

             Châm pháp thần diệu như vậy, hắn ta chắc chắn không làm ra được. 

             Thân làm nhân vật đứng đầu trong nhóm Thiên Dược Sư ngũ phẩm của Cực Dược Tông, thực lực Đan Đạo của Đạo Trần không hề yếu. 

             Không những không yếu, mà hắn ta còn có thể tiếu ngạo hầu hết những người cùng thế hệ. 

             Nhãn lực của hắn ta tất nhiên là cực mạnh. 

             Đạo Trần đã nhìn ra, châm này pháp chỉ là bản sau khi đã đơn giản hoá, hắn ta muốn học được không khó, nhưng muốn đạt đến trình độ như Diệp Viễn, không có mười năm khổ công thì không thể nào làm được. 

             Đây chỉ là châm pháp sau khi đã đơn giản hoá mà thôi! 

             Nhưng thời gian Diệp Viễn tiếp xúc Huyết tộc mới được bao lâu chứ? 

             Hắn có thể đơn giản hoá châm pháp, còn có thể sử dụng đến mức khoa trương như vậy, chứng tỏ trình độ của Diệp Viễn đối với châm pháp đã đạt đến độ vận dụng tuyệt diệu, tồn hồ nhất tâm. 

             Muốn dùng thì tiện tay là làm ra được! 

             Thật sự phục! 

             Ánh mắt của Tiêu Sơn vẫn luôn nhìn chằm chằm vào tinh thần lực bên trong doanh trướng. 

             “Toàn Cơ Cửu Diệp! Thế mà lại là Toàn Cơ Cửu Diệp trong truyền thuyết! Châm pháp này đã thất truyền mấy trăm ngàn năm rồi, bây giờ lại được tái hiện trên thế gian! Rốt cuộc người này có lai lịch thế nào?” Tiêu Sơn chấn động nói. 

             “Toàn Cơ Cửu Diệp ư? Có phải là bộ châm pháp này rất lợi hại hay không?” Đạo Trần nghi ngờ hỏi. 

             Tiêu Sơn nói: “Nào chỉ là lợi hại! Trong truyền thuyết, bộ châm pháp này có thể nghịch thiên cải mệnh, người chết sống lại mọc ra xương trắng! Thậm chí, người nắm giữ bộ châm pháp này còn vô địch trong những Võ Đạo cùng giai! Phi châm sát nhân, lặng yên không một tiếng động, lấy mạng của ngươi dễ như trở bàn tay! Ngươi nói xem có lợi hại hay không?” 

             Lần này, tất cả mọi người đều không bình tĩnh nổi nữa. 

             Châm pháp chính là châm pháp, là một loại phụ trợ của Đan Đạo. 

             Bây giờ Tiêu Sơn lại nói, bộ châm pháp này cũng là vô địch ở Võ Đạo cùng giai, điều này thật là đáng sợ. 

             “Lại... Lại lợi hại như vậy à? Cực Dược Tông ta cũng không có châm pháp sắc bén ác liệt như vậy! Làm…làm thế nào mà hắn chiếm được chứ?” Đạo Trần lẩm bẩm nói. 

             Ếch ngồi đáy giếng, hắn ta biết Tiêu Sơn không nói chuyện giật gân. 

             Châm pháp Diệp Viễn thi triển tuy không thâm ảo, nhưng phần mà hắn thi triển ra, rõ ràng chỉ là một đoạn dễ hiểu nhất. 

             Bộ châm pháp này thật sự là bác đại tinh thâm. 

             Chỉ là, châm pháp này càng lợi hại, thì Đạo Trần càng buồn bực. 

             Diệp Viễn chỉ là tu luyện giả xuất thân trên đại lục xa xôi ngoài biển, loại địa phương kia sao có thể có châm pháp lợi hại như vậy chứ? 

             Thậm chí, ngay cả Cực Dược Tông, tông môn đứng đầu một giới mà còn cũng không có. 

             Chuyện thế này thật sự không thể tưởng tượng nổi, quá không thực tế. 

             Theo từng đạo châm pháp Diệp Viễn thi triển, mụn độc trên người Kiều Nhất Bình đang nhanh chóng biến mất. 

             Tất nhiên sắc mặt của hắn ta cũng trở nên hồng hào hơn nhiều. 

             “Ta... Ta còn chưa chết ư?” Kiều Nhất Bình mở mắt, có chút mê man. 

eyJpdiI6IlNOT3VqZ25odkx6Z1QzVDFqTTRKQmc9PSIsInZhbHVlIjoiYjZCelkybVBZN3JvM2hTeUtPTVcyYiswY1pmTTFpV3VRbzE5Rjc0ZFFzMUJmc3lhM09GNWZ4d1NtbVUxVCtPNWNuc1J4SVJtRTRQM2N1cXlRZ3pcLzBWN0FKeHR4SUFvWStHQ2JWejlPTmx3bmw3QWtvZUFUWTZ3WGt4SU5mNTFYQlV5OVg5NVl3TkZxcmtTWmlmc0RwakFZWmRrb09ZcVY0Z05xZFBkM2VDMXVIaTUxTTlqd1ZGQW1LbFk0T1ptWDJcL2xTWHg2dFpcL3FwTStiWmQ5VEtQdEI1MklhNUJTYjc1d1BJSlhLSzBKeU9ZcVZQWFc1Sm44SCtVakVGN3lFQTIzSGNDNmQ3dEl1ak9QNCttNmpvZmxsV1ZyUVdUT3pDUWkyZVZFb01WclBtSlhYOFhBKzdPR3h3ajF2WEJ2Mlo2YXlBMW9QZ0JTSkJMTmkzZjJncmZnPT0iLCJtYWMiOiJjNmFlYTcyMDRmNDU5N2FjYjc4YTI1NDcxNWNiMmE4OWZmMWFmNjJkMjE5N2VlZmUyOTg3ZGVjZTlkOTRkNDM4In0=
eyJpdiI6IlBPYThiRloxWWp3WTFKRXZlbTNPR0E9PSIsInZhbHVlIjoidUVjbDNZUGZ6aWc2cXhQUnFJcWlQSHJ3WFpJVGkwRGlySHVwZEZyYmdRUmg3QjI1YmFwQ0M1NllcL0g5YmNONUdTMDhKcFV2QVRkclFma20wbkU2Q3lBNDdqN2lndm91eDBwYndKeUlWWllVRUNyYnVqRklBWXNjS2s1Y0xmT3MxYjIwVDZjbkpVRVhBVzFBSUpTbURqQWlCeERHT1J3dGFFUU5STW83OUdwRDA2Q0N6aTJYUTdDYWJKMThSdWd3UnBpUm9KY2NPdnFld0UxbnR1MHYrd2xOR1RQZnBoZXpTV3JsTGhHUjRFZ3E5aCtQWE44SUZGZmUySExYT1lUZXNUMEZFMVNRa214T1F6d21pNFZTXC9JaDlDU2xzWlRHYjgySzlEVEJCSnFsWFwvZXY3TVo4K1RrRzVnaWI3cGVTSFFlZDBUVjBKMEJsZ2JTR3FvcTR6d1FxYmZvdlRzdk9iSVZWQ0tUZEtVSlpGcW9XbFkrSlAyTUI2c0VxU3l1WnQ4IiwibWFjIjoiNjNiZjllNGNlODlhYTlkMzg2MTQ1NjJjNzljMjM1YjdmYmM0NTljMmMxOTVhZGFjNzYwNjk4Mjk0ZDAxNmJjYSJ9

             Thủ đoạn của Diệp đại sư, thật sự khiến kinh thiên địa - khiếp quỷ thần!

Ads
';
Advertisement
x