“Thiết Tâm, đừng nói nhiều với hắn làm gì, ra tay đi!” Mẫn Nam Sơn gằn giọng nói.
Không biết vì sao rõ ràng Diệp Viễn vẫn chỉ đang lẻ loi một mình, nhưng trong lòng hắn ta lại vô cùng bất an.
Đương nhiên Thiết Tâm cũng cảm nhận được sự bất an đó, sắc mặt trầm xuống nói: “Hừ! Cho dù Quý Xuân phản bội ta thì hôm nay ngươi cũng khó thoát khỏi cái chết! Chết đi!”
Tám cường giả Đại Ngọc Hoàng Thiên đồng thời ra tay, khí thế đó làm cho người ta sợ hãi run rẩy. Nhưng Diệp Viễn đối mặt với tám Đại Ngọc Hoàng Thiên đang đánh tới lại không hề sợ hãi chút nào. Hắn lấy ra một con ốc biển xinh xắn rồi niệm pháp quyết.
Lúc này dị tượng xuất hiện!
Một thác nước đột nhiên đổ xuống bao phủ Diệp Viễn vào bên trong.
Sau đó từ trong không trung xuất hiện hơn mười bóng người, những người này ai cũng có dáng vẻ kỳ quái, rõ ràng là những loài sinh vật dưới biển.
Chân Linh Hải tộc!
Toàn bộ mười mấy cường giả kia vậy mà đều là Ngọc Hoàng Thiên!
Ầm ầm ầm!
Trên trời bỗng nổi sấm đùng đùng, đòn tấn công của tám Đại Ngọc Hoàng Thiên nháy mắt đã bị đánh tan.
“Hì hì, đúng là chơi vui thật nha! Diệp Viễn ca ca, cảm ơn huynh đã dẫn ta ra đây chơi!”
Một giọng nói giòn tan vang lên, không phải Tiểu Long Nữ Cảnh Phỉ thì còn ai nữa.
Con ốc biển trong tay Diệp Viễn chính là của Tiểu Long Nữ trước khi đi đưa cho. Con ốc biển này chính là bản thu nhỏ của Bích Hải Thần Loa, dùng để đưa tin.
Đương nhiên, ở trong tay Diệp Viễn cũng có thể dùng để truyền tống!
Vừa rồi Diệp Viễn khởi động ốc biển, trực tiếp truyền tống Bích Hải Thần Loa đến đây.
Còn Tiểu Long Nữ thì dùng Bích Hải Thần Loa mang theo những người này cùng truyền tống đến đây.
Diệp Viễn sầm mặt, không vui nói: “Bây giờ có người đang muốn giết ta mà ngươi còn thấy chơi vui nữa ư!”
Tiểu Long Nữ cười nói: “Đương nhiên rồi! Huynh nhìn vẻ mặt của bọn họ kìa, thú vị ghê luôn ấy!”
Đúng vậy, trên mặt tám Đại Ngọc Hoàng Thiên bây giờ ngoài hoảng sợ ra thì chỉ có khiếp sợ thôi.
Cường giả Ngọc Hoàng Thiên có thể bay nhưng không thể đi xuyên qua hư không, loại chuyện thuấn di ai mà tưởng tượng ra cho nổi.
Vậy mà chỉ trong thời gian chớp mắt Diệp Viễn lại đưa tới nhiều Hải tộc Ngọc Hoàng Thiên như vậy, làm sao bọn họ có thể không kinh hồn được?
“Diệp Viễn, ngươi dám thông đồng với Hải tộc, làm hại Thiên Nam!” Thiết Tâm vô cùng hoảng sợ, bắt tội Diệp Viễn.
Diệp Viễn nhìn hắn ta như một kẻ ngốc, cười nói: “Có phải ngươi làm phó thành chủ làm đến choáng váng rồi không vậy? Nếu ta muốn làm hại Thiên Nam thì lúc trước khi Hải tộc xâm lấn ta chỉ cần khoanh tay đứng nhìn là được rồi? Cần gì phải ra mặt để bây giờ gặp phải phiền toái như thế này chứ? Một năm nay ta đã làm gì chẳng lẽ ngươi không biết à? Ta giúp thực lực Đan Đạo của Thiên Nam tăng lên thì có lợi gì cho Hải tộc chứ?”
Thiết Tâm giận đến nghiến răng nghiến lợi: “Ai mà biết ngươi đang tính toán cái quỷ gì chứ?”
Diệp Viễn nhún nhún vai, lạnh nhạt nói: “Không có gì để nói với kẻ ngu.”
Thiết Tâm cười lạnh: “Cho dù ngươi có Hải tộc giúp đỡ thì có thể làm khó được ta ư? Bổn phó thành chủ chính là cường giả Ngọc Hoàng Thiên đại viên mãn, bọn chúng không làm gì được ta! Nhưng có điều sau hôm nay, bổn thành chủ thật muốn nhìn xem ngươi sẽ sống ở Thiên Nam Thành như thế nào đây!”
Ngọc Hoàng Thiên đại viên mãn dường như đã có thể xem là những người mạnh nhất Vũ Thanh đại lục rồi, muốn giết chết Ngọc Hoàng Thiên đại viên mãn trong những trận đấu bình thường thật sự là quá khó khăn.
Diệp Viễn lại chẳng để bụng, cười nói: “Muốn chạy à? Sợ là không dễ dàng đâu! Chẳng lẽ ngươi đã quên, ta và Tiểu Long Nữ liên thủ thì thực lực còn mạnh hơn Ngọc Hoàng Thiên đại viên mãn ngươi nữa sao!”
Ngày đó Diệp Viễn và Tiểu Long Nữ hợp tác cộng thêm sự trợ giúp của Bích Hải Thần Loa đã đánh Thiết Tâm đến nỗi quỳ xuống xin tha.
Việc đó đã để lại trong lòng Thiết Tâm một bóng ma rất lớn.
Bây giờ Diệp Viễn và Tiểu Long Nữ lần thứ hai kết hợp, tương đương với một siêu việt cường giả Ngọc Hoàng Thiên đại viên mãn lại xuất hiện. Sao Thiết Tâm có thể không run sợ được?
“Triệt!”
Thiết Tâm hét lớn một tiếng, biến thành tàn ảnh bay đi.
“Hì hì, bây giờ mới chạy à, muộn rồi nhé! Thuỷ Nguyên Thiên Mạc!”
Lúc Thiết Tâm có động tác thì Tiểu Long Nữ cũng đồng thời ra tay!
Bích Hải Thần Loa khởi động, một thác nước khổng lồ hình lập phương che phủ toàn bộ không trung, trong nháy mắt đã bao phủ tất cả mọi người.
Thiết Tâm vừa bay lên đã cảm giác cả người như bị rơi vào vũng bùn, tốc độ căn bản không đáng nhắc tới.
Nhưng cột nước này buông xuống lại giống như tiêm máu gà cho những cường giả Hải tộc kia, khiến họ trở nên càng hăng hái sôi trào.
Quả nhiên Hải tộc vẫn là phải ở trong nước mới càng thêm thuận buồm xuôi gió mà!
“Đại ca ca, một mình ta không đủ cầm chân bọn họ, huynh mau đến giúp ta!” Tiểu Long Nữ kêu lên.
Diệp Viễn đã chuẩn bị xong từ sớm, lập tức ấn một chưởng vào giữa lưng Tiểu Long Nữ. Chân Long chi lực cuộn trào tràn vào, phạm vi của Thuỷ Nguyên Thiên Mạc lập tức mở rộng gấp đôi!
Còn nhóm người Thiết Tâm thì cảm nhận được lực cản lớn hơn gấp mấy lần!
Thuỷ Nguyên Thiên Mạc tương đương với một cái lồng giam khổng lồ. Hơn nữa còn tăng thêm mười hai phần sức mạnh cho Hải tộc và làm giảm sức mạnh của cường giả Thiên Nam.
Tăng sức mạnh của mình và hạ sức mạnh của đối thủ, đây quả thật là một đòn sát thủ mà!
Đến cả Diệp Viễn nhìn thấy uy lực đó cũng không khỏi cảm thán, tác dụng thần kỳ của Bích Hải Thần Loa đúng là vô tận mà. Cường giả Hải tộc bên này cũng vô cùng khiếp sợ. Trong đám cường giả Hải tộc thì có một người mà thật ra Diệp Viễn rất quen, đúng là Hắc Sa tướng quân ngu ngốc kia.
“Chậc chậc, thật không ngờ một Nhân tộc như ngươi mà Chân Long chi lực lại mạnh hơn Công chúa Điện hạ gấp mấy lần, đúng là không thể tưởng tượng nổi!” Hắc Sa ngạc nhiên, sâu sắc nói.
Hắn ta không ngạc nhiên về Thuỷ Nguyên Thiên Mạc, mà ngạc nhiên về Chân Long chi lực của Nhân tộc Diệp Viễn.
Cảnh giới của Diệp Viễn thấp hơn Tiểu Long Nữ, nhưng khi Nhân tộc này tham gia vào thì Thuỷ Nguyên Thiên Mạc lại mở rộng gấp đôi.
Nhân tộc mạnh như thế này bọn họ chưa từng gặp bao giờ.
“Tên ngu ngốc kia đừng ở đó lảm nhảm nữa, còn không ra tay nhanh đi?” Diệp Viễn hừ lạnh.
Diệp Viễn không có ấn tượng tốt với tên ngu ngốc này từ đầu rồi mà.
“Ngươi!” Hắc Sa trợn mắt lên có dấu hiệu sắp nổi bão.
“Ôi trời, Hắc Sa thúc thúc, sức lực của người ta có hạn không chịu đựng lâu được đâu, thúc còn không mau nắm chắc thời gian nữa?”
Tiểu Long Nữ vừa lên tiếng đã lập tức dập tắt cơn giận của Hắc Sa.
Hắc Sa vừa ra tay thì đã long trời lở đất!
Bên trong cột nước có Nhân tộc góp sức, hắn ta giống như được trở về lại trong bụng mẹ vậy, sức mạnh cuồn cuộn không dứt rót vào người.
Số lượng và thực lực của hai bên hoàn toàn không cùng một đẳng cấp, nên cuộc chiến diễn ra vô cùng thuận lợi.
Sau vài lần giao thủ thì bên Thiết Tâm đã bị đánh đến không còn sức phản kháng.
“Diệp Viễn, chúng ta đều là Nhân tộc! Chẳng lẽ ngươi thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt sao?” Bên trong cột nước truyền ra tiếng kêu tuyệt vọng của Mẫn Nam Sơn.
Diệp Viễn cười lạnh nói: “Bây giờ biết chúng ta là người cùng tộc rồi sao? Nếu hôm nay không phải ta có chuẩn bị trước thì liệu các người có nương tay? Chết đến nơi rồi nói những chuyện đó còn có ý nghĩa gì không? Ngu ngốc, không cần nương tay, giết!”
“Ha ha, được!”
Không đến nửa canh giờ sau, cả đám cường giả Thiên Nam chỉ còn lại Thiết Tâm và Mẫn Nam Sơn kéo dài hơi tàn.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất