“Ta không biết vì sao ngươi nhất quyết phải đi đến Ngọc Chân Thiên Tông, nhưng mà nếu như bây giờ ngươi đi thì không khác gì tự tìm đường chết cả.” Lạc Vân Khinh nói một cách lạnh nhạt.
Mặc dù Ngũ Đại Thiên Vực đã tồn tại cùng nhau từ lâu nhưng mà từ trước đến giờ sự tranh chấp giữa bọn họ vẫn chưa từng chấm dứt.
Đặc biệt là Ngũ Quang Thiên Vực và bốn Đại Thiên Vực khác gần như nước với lửa.
Năm xưa Nhan Ngọc Chân chỉ huy đội quân càn quét Chân Dương Thiên Vực và dẫn dắt Ngọc Chân Thiên Tông trở thành đại tông môn lớn nhất của Chân Dương Thiên Vực.
Sau đó Nhan Ngọc Chân liên kết với ba Đại Thiên Vực còn lại bao vây và tấn công Ngũ Quang Thiên Vực.
Trận chiến kia đánh đến mức xác phơi ngàn dặm!
Thế nhưng trong thời đại đó, Ngũ Quang Thiên Vực lại có một thiên tài càng yêu nghiệt hơn xuất hiện, người đó tên là Trác Bất Quần.
Hắn ta chỉ huy Ngũ Quang Thiên Vực chém giết đến mức trời đất mù mịt, nhật nguyệt phai mờ.
Trác Bất Quần còn là người một mình đánh lùi bốn cường giả lớn của Nhan Ngọc Chân và khiến đối thủ bị thiệt hại nghiêm trọng.
Kể từ đó, cuối cùng Ngũ Quang Thiên Vực cũng đã trở nên ổn định dưới sự tấn công của bốn Đại Thiên Vực.
Dĩ nhiên sau trận chiến này, nguyên khí của Ngũ Đại Thiên Vực đều bị tổn thương nghiêm trọng và bước vào giai đoạn nghỉ ngơi để lấy lại sức.
Diệp Viễn nghe xong và cuối cùng cũng hiểu một chút về đoạn lịch sử của Vũ Thanh đại lục.
Chắc hẳn kể từ sau trận chiến kia, Thông Thiên Sơn bị tổn thất nghiêm trọng nên Nhan Ngọc Chân mới lấy Thông Thiên Giới làm thức ăn để bồi dưỡng Thông Thiên Sơn.
Có điều sau này bọn họ lại không hề biết được sau đó đã xảy ra chuyện gì.
Thế nhưng cho dù như thế nào thì Thông Thiên Giới cũng xem như đã tránh được một kiếp!
Diệp Viễn gật đầu nói: “Được thôi, chuyện này xem như ta thiếu Lạc tiền bối một nhân tình. Sau này nếu như có cơ hội chắc chắn sẽ trả lại!”
Lúc này sự xuất hiện của Lạc Vân Khinh đã cứu Diệp Viễn một mạng.
Dĩ nhiên Diệp Viễn phải trả ân tình này.
Sau trận chiến kia, Ngọc Chân Thiên Tông suy tàn nên dĩ nhiên bọn họ căm hận những phi thăng giả đến tận xương tủy.
Lạc Vân Khinh cười lên nói: “Lạc mỗ nhận được lời hứa của Diệp huynh đệ đúng là thụ sủng nhược kinh đấy! Thiên dược sư trong Ngũ Quang Thiên Tông của ta cực kỳ hiếm có, dựa vào năng lực của Diệp huynh đệ, tương lai chắc chắn sẽ trở thành một nhân vật xuất chúng!”
Diệp Viễn mỉm cười và nói: “Lạc tiền bối quá khen rồi! Không biết tình hình của Ngũ Quang Thiên Vực như thế nào?”
Nói đến chuyện này, bên đôi mày của Lạc Vân Khinh lại hiện lên nét tia buồn rầu, hắn ta nói: “Thật ra tình hình bây giờ của Ngũ Quang Thiên Vực của ta cũng không lạc quan! Ngũ Quang Thiên Vực thuộc về Ngũ Đại Thiên Tông, vốn dĩ dưới sự chỉ huy của Trác đại nhân, cả Ngũ Đại Thiên Tông đồng tâm hiệp lực, sức mạnh kinh người! Thế nhưng sau trận chiến kia, Trác đại nhân cũng mai danh ẩn tích, Ngũ Đại Thiên Tông như rắn mất đầu, không ai chịu phục ai, mạnh ai nấy làm. Lạc mỗ đang ở trong Tây Tông Võ Định Thiên Tông, phụ trách đối phó với Chân Dương Thiên Vực.”
Diệp Viễn nói: “Như vậy sau khi ta gia nhập Ngũ Quang Thiên Vực thì cũng có nghĩa là gia nhập Võ Định Thiên Tông à?”
Lạc Vân Khinh mỉm cười nói: “Những phi thăng giả được hướng dẫn bình thường không có tư cách gia nhập Thiên Tông. Bọn họ bắt buộc phải thông qua bài kiểm tra của Thiên Tông mới có thể trở thành đệ tử ngoại môn. Nhiều người còn chỉ có thể gia nhập vào các quốc gia phụ thuộc. Dĩ nhiên với bản lĩnh của Diệp huynh đệ thì không cần phải làm những thủ tục rườm rà này.”
Lạc Vân Khinh vừa nói vừa đưa một tấm lệnh bài màu xanh cho Diệp Viễn và nói: “Võ Định Thiên Tông của ta có bốn cấp bậc hộ pháp gồm Lam, Hồng, Thanh, Tử, hộ pháp Tử Dực có địa vị cao nhất! Tấm lệnh bài Thanh Dực này đại diện cho thân phận của hộ pháp Thanh Dực. Ngươi giữ tấm lệnh bài này thì địa vị của ngươi trong Võ Định Thiên Tông chỉ đứng sau Lạc mỗ!”
Diệp Viễn cảm thấy hơi bất ngờ mà nhận lấy lệnh bài, hắn không ngờ Lạc Vân Khinh lại cho bản thân hắn thân phận cao đến như vậy.
Không cần nghĩ đến cũng biết chắc chắn cần có năng lực của Vô Cực Thiên Vị mới có thể được ban tặng thân phận hộ pháp Thanh Dực.
Thế nhưng hắn ta lại đưa cho một Tiểu Cực Thiên Vị như hắn!
Diệp Viễn chắp tay nói: “Đa tạ Lạc tiền bối!”
Lạc Vân Khinh mỉm cười nói: “Lạc mỗ ẩn nấp mười năm và cũng hiểu biết nhiều về Diệp huynh đệ. Ta biết tấm lệnh bài Thanh Dực có thể khá thấp. Nhưng mà cảnh giới bây giờ của ngươi vẫn còn thấp, nếu như đưa thân phận quá cao cũng khó khiến cho tất cả mọi người chịu phục. Lạc mỗ rất mong chờ Diệp huynh đệ sẽ khiến cho cả Võ Định Thiên Tông đều phải kinh ngạc! Được rồi, thời gian không còn sớm nữa, chúng ta mau đi đến biên giới trước, nơi đó sẽ có người đưa các ngươi đi vào Võ Định Thiên Tông.”
Diệp Viễn khẽ gật đầu và rời đi cùng với Lạc Vân Khinh.
Trước khi rời đi, bọn họ còn lẻn vào Đông Lâm Quốc và đón Lâm Lan rời đi.
…
Trấn Thanh Ngưu là một thị trấn nhỏ ở biên giới của Chân Dương Thiên Vực và Ngũ Quang Thiên Vực.
Cả ba người Diệp Viễn đã đi hàng ngàn dặm và cuối cùng cũng đến nơi này sau nửa năm.
Võ Định Thiên Tông đã thiết lập rất nhiều nơi tiếp đón ở biên giới, trấn Thanh Ngưu là một trong số đó.
Vẻ mặt của Lạc Vân Khinh bỗng nhiên tối sầm lại khi vừa bước vào trấn Thanh Ngưu.
Trấn Thanh Ngưu đã trở thành một nơi hỗn loạn.
Trong thị trấn, nơi nào cũng có xác chết, thương vong nặng nề.
“Lạc… Lạc đại nhân! Cuối cùng ngài… ngài cũng trở về rồi!” Lúc này một người trung niên chạy đến với vẻ mặt kích động khi nhìn thấy Lạc Vân Khinh.
Cả người trung niên kia đều là vết thương, trông vô cùng thê thảm.
Lạc Vân Khinh nhíu mày nói: “Diêu Thanh, đã xảy ra chuyện gì?”
Diêu Thanh khóc lóc nói: “Ta cũng không biết chuyện gì đang xảy ra, rất nhiều nơi tiếp đón của bọn ta đã bị lộ. Lãnh Đông Vũ dẫn theo rất nhiều cao thủ đến cướp sạch mấy nơi tiếp đón của bọn ta. Bọn ta đã thương vong nặng nề! Mới ngày hôm qua, một đống cao thủ của Ngọc Chân Thiên Tông đột nhiên tấn công trấn Thanh Ngưu, Đinh Thiệu đại nhân đã chết trận, hàng trăm phi thăng giả ở trong trấn cũng đã bị giết và bị thương đến bảy phần! Bọn ta… Bọn ta không thể nuốt trôi cục tức này được!”
Ánh mắt của Lạc Vân Khinh dần dần trở nên lạnh lẽo hẳn đi.
Diệp Viễn có thể cảm nhận được sát ý từ trên người hắn ta!
“Lãnh Đông Vũ, ha ha, được lắm!”
Nụ cười của Lạc Vân Khinh khiến cho người khác cảm thấy lạnh đến thấu xương.
Hắn ta nói với Diêu Thanh: “Ngươi hãy thu xếp tàn quân và rút về thiên tông trước! Những chuyện ở đây giao cho ta xử lý!”
Diêu Thanh đáp lại: “Vâng!”
Lạc Vân Khinh lại xoay người và nói với Diệp Viễn: “Diệp huynh đệ, vốn dĩ ta định tự mình đưa ngươi trở về tông môn, bây giờ xem ra không thể làm được rồi! Bây giờ Diêu Thanh sẽ hộ tống các ngươi về tông môn.”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Lạc tiền bối cứ đi là được, Diệp mỗ không nhiều yêu cầu đến như vậy. Ta có một số thứ ở đây, mặc dù không có nhiều tác dụng đối với Vô Cực Thiên Vị nhưng không chừng có thể có ích vào thời điểm quan trọng. Lần này Lạc tiền bối đi sẽ gặp nguy hiểm, tốt nhất vẫn nên mang theo.”
Lạc Vân Khinh không tỏ rõ ý kiến đối với những thứ này nhưng lại không thể không nể mặt Diệp Viễn, hắn ta nhận lấy rồi nói: “Vậy Lạc mỗ không nhận thì bất kính rồi! Đợi đến khi Lạc mỗ trở về tông môn sẽ uống rượu trò chuyện với ngươi! Ta đi đây!”
Lời còn chưa dứt, cả người hắn ta đột nhiên trở thành một làn khói xanh và biến mất.
Diêu Thanh cảm thấy vô cùng kinh ngạc khi nghe thấy cuộc trò chuyện của hai người.
Lạc đại nhân lại xưng huynh gọi đệ với một tên Tiểu Cực Thiên Vị ư!
Rốt cuộc tên tiểu tử này có lai lịch gì vậy?
Diêu Thanh không dám lề mề mà nói với Diệp Viễn: “Vị huynh đệ này, Diêu mỗ đưa ngươi đến chỗ nghỉ ngơi trước, sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ xuất phát ngay.”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Làm phiền Diêu huynh rồi! Lâm Lan, ngươi đi với Diêu huynh xem thử có thể giúp đỡ được gì không.”
Lâm Lan cúi người nói: “Vâng thưa sư tôn!”
Diêu Thanh sửng sốt, hắn ta cảm thấy vô cùng ngạc nhiên mà nhìn về phía Lâm Lan mà nói: “Ngươi không phải là phi thăng giả à!”
Lâm Lan nói: “Lâm mỗ là thiên dược sư nhị phẩm, chắc hẳn ta có thể giúp đỡ được chút chuyện.”
Diêu Thanh nghe thấy vậy càng cảm thấy kinh ngạc hơn.
Rốt cuộc tên này là thần thánh phương nào vậy?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất