“Chuyện cười? Diệp mỗ không có thời gian kể chuyện cười cho ngươi! Ngươi chỉ cần nói dám hay không dám mà thôi! Hay là nói, ngươi là người đứng đầu đan dược ở Đông Lâm, thật ra cũng chỉ là kẻ hèn nhát thôi?” Diệp Viễn thản nhiên nói.
Lời này khiến tất cả mọi người đều hít một hơi lạnh.
Diệp Viễn này xem như đang làm nhục Quốc Sư trước tất cả mọi người!
Bao nhiêu năm rồi chuyện này không xảy ra?
Sắc mặt của Lâm Lan trong nháy mắt cũng sụp xuống.
Rõ ràng hắn biết Diệp Viễn này đang chơi trò khích tướng, nhưng tà hỏa trong lòng hắn vẫn không ngăn được bộc phát.
Ngay cả bệ hạ, cũng không dám đứng trước mặt nhiều người như vậy khiến hắn không có mặt mũi.
Một tên phi thăng giả như Diệp Viễn lại dám làm hắn nhục nhã như vậy.
Hơn nữa, còn sỉ nhục hắn trên phương diện đan đạo mà hắn tự hào nhất!
Như vậy mà còn nhịn được thì còn có gì không nhịn được?
“Ha ha, rất tốt! Bổn quốc sư, tiếp nhận lời thách đấu của ngươi! Nhưng nếu như, bổn quốc sư phát hiện ngươi bỡn cợt ta, ngươi căn bản không luyện ra được thiên đan…”
“Diệp mỗ sẽ nhận thua ngươi, tự phế bỏ tu vi, Đường Gia mặc cho ngươi xử lý!”
Không đợi Lâm Lan nói xong, Diệp Viễn đã trực tiếp ngắt lời hắn, không chừa một đường lui nào.
Điều mà Lâm Lan nói là hắn không thể luyện chế ra thiên đan được.
Nhưng từ miệng Diệp Viễn nói ra lại biến thành không thua kém gì Lâm Lan!
Cũng có thể nói, Diệp Viễn đối với đấu đan cũng có niềm tin tuyệt đối!
Những lời này cũng trực tiếp ép hắn vào bờ vực!
Tất cả mọi người đều trợn tròn mắt.
Bọn họ đã gặp qua người tàn nhẫn nhưng chưa bao giờ thấy ai đó tàn nhẫn như vậy!
Có điều tất cả mọi người đều có thể nghe ra, những lời của Diệp Viễn còn có câu sau.
Quả nhiên, Diệp Viễn dừng một lúc, trầm giọng nói: “Nhưng nếu Diệp mỗ thắng rồi, Quốc Sư định thế nào?”
Lâm Lan cười to đáp: “Ngươi có tư cách gì để bàn điều kiện với bổn quốc sư?”
Diệp Viễn nhếch miệng cười: “Ngươi giết không được ta, nhưng tương lai ta có thể giết được ngươi! Cho dù ngươi núp ở Hoàng cung cũng vô dụng! Vì thế trận đấu này ngươi nhất định phải đánh cược!”
Tất cả mọi người đều nhìn Diệp Viễn như một kẻ ngốc, bọn họ đều bị những lời này làm cho kinh sợ.
Một Tiểu Cực Thiên trung vị, dưới ánh mắt của bao nhiêu cường giả như vậy, nói muốn giết Quốc Sư.
Bọn họ vô cùng khẳng định, phi thăng giả này chắc chắn đầu bị hỏng rồi!
Đương nhiên, bản lĩnh khôi hài của hắn cũng là hạng nhất!
Lâm Lan nghe xong cũng cười lớn: “Ý ngươi là, một Đại Cực Thiên Vị như Quốc Sư, hiện tại đang bị ngươi uy hiếp? Đúng là trò cười! Ngươi có tin hay không, bổn quốc sư bây giờ cũng có thể đập chết ngươi?”
“Không, đây không phải là chuyện cười! Ngươi, thật sự không giết được hắn!” Lúc này, Lục Vân đột nhiên nói.
Lời này vừa dứt, mọi người đều kinh hãi.
Lâm Lan cau mày nói: “Lục Vân, lúc này ngươi nói giúp hắn, không cảm thấy nực cười hay sao?”
Lục Vân thản nhiên lắc đầu nói: “Lão phu không phải là đang nói giúp hắn, chỉ là đang nói sự thật mà thôi! Ngươi cho rằng, lão phu dựa vào đâu lại xuất hiện ở chỗ này? Một Tiểu Cực Thiên trung vị có thể khiến lão phu tự mình ra mặt hay sao?”
Sắc mặt Lâm Lan thay đổi, lập tức cảm thấy không ổn.
Lục Vân không nhanh không chậm tiếp tục nói: “Diệp Viễn đã lén vào Hoàng cung, hắn ở trước mặt lão phu nhưng lão phu lại không thể phát hiện ra! Không gian quy tắc của hắn đã sớm xuất thần nhập hóa. Ngươi không giết được hắn, nhưng tương lai hắn khẳng định có thể giết được ngươi! Đương nhiên, nếu như ngươi không tin, bây giờ ngươi có thể ra tay!”
Lời Lục Vân nói khiến tất cả mọi người đều sững sờ
Một tên Tiểu Cực Thiên trung vị, lại có thể ở dưới ngay mí mắt của Đại Cực Thiên mà bọn họ vẫn không phát hiện ra?
Loại chuyện này làm sao có thể xảy ra được?
“Quá giả rồi! Vân sư, hắn khẳng định là đang nói xạo!”
“Để bảo vệ Đường gia, Vân sư đúng là không từ một cái giá nào!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất