Khí thế Đại Cực Thiên Vị đột nhiên bộc phát, Lâm Lan đánh một trưởng về phía đại trận. 

 

 

Ngay lúc này, “Két” một tiếng, cửa lớn từ từ mở ra, bóng dáng Diệp Viễn cũng dần hiện rõ trước mắt mọi người. 

 

“Ồ, nhiều người như vậy? Náo nhiệt thật đấy! Vị lão huynh này, Diệp mỗ không thù không oán, tại sao ngươi lại đập cửa của ta?” Diệp Viễn kinh ngạc hỏi. 

 

Lâm Lan sửng sốt, đương nhiên hắn ta không ngờ được Diệp Viễn lại ở đây bế quan. 

 

Hắn càng không nghĩ tới, Diệp Viễn lại chưa hề đi. 

 

Theo hắn thấy, Diệp Viễn chậm trễ xuất hiện chắc chắn là có tật giật mình. 

 

Loại người này, làm sao có thể luyện chế ra thiên đan? 

 

Sắc mặt Lục Vân khẽ thay đổi, nói: “Diệp Viễn, không được vô lễ, vị này là Lâm Lan đại sư, Quốc Sư của Đông Lâm Quốc chúng ta, là người đứng đầu trong giới luyện dược!” 

 

Diệp Viễn vừa mới bế quan, còn chưa hiểu tình hình. 

 

Có điều, hắn nhìn thấy cha con Đường gia bị đánh đến mức hoàn toàn không thể nhận ra, sao hắn lại không hiểu chuyện gì xảy ra cơ chứ? 

 

Một ngọn lửa tà ác từ tận đáy lòng dần bốc lên. 

 

“Người đứng đầu trong giới luyện dược ở Đông Lâm Quốc? Ha ha, những người kia đều là ngươi mang tới hay sao?” Diệp Viễn cười lạnh nói. 

 

Ngữ khí đã có chút không tốt. 

 

Lâm Lan gật đầu nói: “Không sai, ngươi có thể cho là bản tôn mang tới. Đường Gia làm loạn giới luyện dược, lan truyền tin đồn, bản quốc sư lục soát Đường gia, thế nào, có gì không thích hợp sao?” 

 

Diệp Viễn nói: “Lan truyền tin đồn? Tin đồn gì, Là tin ta biết luyện chế thiên đan à? 

 

Loại chuyện này không cần nghĩ cũng có thể biết. 

 

Lâm Lan cười nói: “Thế nào, không phải ngươi định nói với bổn quốc sư, ngươi thật sự biết luyện chế thiên đan đấy chứ?” 

 

Diệp Viễn thản nhiên nói: “Làm sao, ta thì không được à?” 

 

“Ha ha ha…, một kẻ đáng thương như ngươi, cho dù muốn giả bộ cũng nên chọn đối tượng có được không? Giả vờ trước mặt sư tôn, ngươi không phải đang tự tìm lấy phiền phức sao?” Tạ Hoa nghe vậy cười to nói. 

 

Người khác nghe xong cũng truyền đến nụ cười giễu cợt. 

 

“Đúng là không biết điều, đã nói cho hắn biết quốc sư là người đứng đầu trong giới luyện đan, hắn còn muốn đi tìm chết!” 

 

“Hắn trốn ở căn phòng rách nát như vậy mà không dám ra ngoài, nếu nói hắn có thể luyện chế thiên đan, đánh chết ta cũng không tin!” 

 

“Đường Gia bị mắng lâu như vậy, mà tên tiểu tử này vẫn không xuất hiện, rõ ràng là có tật giật mình! Luyện chế thiên đan? Đúng là khôi hài!” 

 

… 

 

Việc đã đến nước này, không có ai tin, Diệp Viễn biết luyện đan cả. 

 

Một chuyện vốn dĩ không thể nào xảy ra, một lần bế quan kéo dài đến nửa năm đủ để khẳng định tất cả. 

 

Vì thế, thái độ cường ngạnh của Diệp Viễn lúc bây giờ, trong mắt người khác chỉ là tự làm bẽ mặt mà thôi. 

 

Đường Gia hôm nay bị diệt rồi. 

 

Diệp Viễn hôm nay cũng xong rồi. 

 

Lâm Lan cười phá lên lắc đầu nói: “Ta nghe nói, thiên phú của ngươi không tệ. Nhưng, người như ngươi nhất định không thể nào luyện chế thiên đan được!” 

 

Diệp Viễn cười lạnh nói: “Nếu như, ta luyện chế ra được thiên đan thì sao?” 

 

Lâm Lan vẫn lắc đầu như cũ nói: “Tuyệt đối không có khả năng! Ba mươi ba ngày, một người không có bất kỳ lực tương tác nào như ngươi, luyện chế ra thiên đan!” 

 

Diệp Viễn cười ha ha đổi đề tài nói: “Bọn họ nói, ngươi là người đứng đầu của Đông Lâm Quốc?” 

 

Lâm Lan cười nói: “Ít nhất cho tới nay, không ai ở Đông Lâm có thể vượt qua bổn quốc sư về đan đạo cả!” 

 

Ở Đông Lâm, thiên dược sư căn bản cực kỳ hiếm. 

 

Mỗi một thiên dược sư ở đây, địa vị vô cùng tôn quý. 

 

Nhưng, Lâm Lan là người nổi bật nhất! 

 

Vì thế tất cả những lời hắn ta nói ra đều rất tự tin. 

 

Diệp Viễn nghe xong chỉ thản nhiên đáp: “Nếu đã như vậy, Diệp mỗ đành thách đấu một phen, ngươi đã là người đứng đầu đan đạo ở Đông Lâm này, ngươi có dám hay không?” 

 

Lời này vừa nói ra, toàn bộ căn phòng là một mảng tĩnh mịch. 

 

Tiếp theo là truyền tới những tràng cười thật to. 

 

“một phần lực tương tác, không làm được thiên dược sư cũng dám thách đấu với Quốc Sư! Đúng là chuyện buồn cười nhất ta nghe được trong một trăm năm qua. 

 

“Cười chết ta rồi! Đúng là cười chết ta rồi! Tên phi thăng giả này, có phải trong lúc phi thăng đầu hắn bị hỏng rồi không?” 

 

“Trông cái dáng trịnh trọng của hắn quả là khiến người ta sợ hãi! Quốc sư, người đừng nhận thách đấu, ta sợ!” 

 

… 

 

Sự chế giễu lên đến đỉnh điểm. 

 

Nếu như nói, thiên dược sư vốn dĩ là một trò cười. 

 

Vậy thì thách đấu của Diệp Viễn ngay cả ông trời cũng phải buồn cười rồi! 

 

Ngay cả đám người Đường Vũ, Lục Vân cũng bị làm cho hoảng hốt. 

 

Thách thức này đúng là kinh thiên động địa! 

 

Cho dù Diệp Viễn có thật sự là một thiên dược sư, cũng vĩnh viễn là một chuyện buồn cười nhất từ trước đến nay! 

eyJpdiI6InFcL2dcL3ZqUTVTWWRNWXFrbEpaVWtFQT09IiwidmFsdWUiOiJGdG15c2MzY1V2MUo1N1NuSUZsTTZVN0tJYUtzU3pSbmFBcWJVMHhFVDVqcEJGK3FYa2RWOUJPbkVWREJUbmNJIiwibWFjIjoiN2U2OWEwNjY0ZmNlYWQxMDhiNGZiMGMxYjdhYmUxMzE0YWRkYzlkNTQ3N2EyZGU0ZTFhMzNhYTI3NzU3ZmVmNyJ9
eyJpdiI6IkI4OUhaSklFdGN1enU5SCtXZW9YWGc9PSIsInZhbHVlIjoidm1NM3Q3OFVNQ0dmclk4RUd0NXhNelVZRFFXRlRDYlZ2Sm1EaW1KUGpDRE9cLzVHVVhKOWIwS3loZ0JYSldOTEhBNW9lXC9wRVpscnZQd1REXC9FRWtSNWlLN0xpbE93YzNmdGdrd0U0blN3YzRBYWY2YTZIaWdGYTJ2eE5WUGd0R3BpRFwvQ0RMN3c0dXFMTVc2aXBNak9GaFBOY2pVQ3ZKcDNUV05IdXUyN3UwOU1OUkJIclUxakl0VCsxUitMUjk1Z1ZRVHJqS0gxSUQ1S0xqMFdXVnFTUFwvZkxqZzF3cGZlZTZKRmlFMVhXTTdpVGpBTFp4UGxLcEtCTU5XekpRQkRjVXlackQxY1wvMW96ZnI4N2QzdnphUUtyYVRzcVBSV1hxbFV2THh4cWVpZVhXc2N5QmZ5cE1RcW0xOUZ0NTdCMlJlVnJ3aUQ4WjBsWFEyb3pUTWZnenJVNXdTSFU5NkVicUFidEhidzBWOWdXV2RVQVpodnRudWt0ZVJTcnFlNG1lU0wyTm5tdzhRQnJGQUJMajh4bU9pSHl6dW1MY1EyR2tvQlJkYllZZ2t6WXBBSUU1Rk5pS2k3RngwWG5udmlcL2FETkRlZWp3MVFYXC9UV1lMTFBrcmRRcTdVTU9Bd3htdlRSM01aaWdMXC9icFNwQmVSeWpZNU94V1hzcytwaWRlZTYiLCJtYWMiOiI3MzM5ZTkxMjQ1ODJiYjg1ODNmMTQzNDhiOTQwYWUxOTQzNzcyYjlkYjQ4ZDExMWY4ZTYxYTg1NzRkMzUxMDMxIn0=

Ads
';
Advertisement
x