Hắn cũng không biết trong lòng Diệp Viễn cũng cảm khái.
Nên tới tóm lại vẫn tới.
Mười tám năm trôi qua, rốt cuộc Ngọc Chân Thiên Tông cũng tra được rừng Mặc Quang.
Chỉ là chuyện này nên giải quyết thế nào, hắn cũng không có manh mối, chỉ có thể đi một bước nhìn một bước.
Thưc lực của hắn bây giờ quá yếu!
Sau khi hai người đi, Tiểu Thất đi vào chỗ bế quan dọn dẹp.
“Gia hỏa không tự biết rõ mình này, hừ! Mười tám năm, lãng phí bao nhiêu Long Cốt Thảo? Rõ ràng chỉ có một phần lực tương tác mà còn muốn trở thành Thiên dược sư?”
Trong bụng hắn đầy trách móc, hùng hùng hổ hổ đi vào nơi bế quan.
Đập vào mắt là từng chiếc Long Cốt Thảo được bày vô cùng ngăn nắp.
Tiện tay cầm lấy một chiếc, khinh thường nói: “Thứ đồ chơi đen sì này cũng gọi là tinh luyện? Tiểu Thất chúng ta ra tay còn mạnh hơn cái này gấp trăm lần!”
Đường gia kinh doanh buôn bán thiên dược, từ trên xuống dưới đều hiểu biết một chút.
Tuy Tiểu Thất là hạ nhân nhưng tinh luyện Long Cốt Thảo cũng không làm khó được hắn.
Dù sao đây cũng chỉ là Thiên dược cấp độ nhập môn.
Tiếp tục đi vào phòng, Tiểu Thất tỏ ra khinh thường, dần dần biến thành nghiêm túc, cuối cùng lại hóa chấn động!
“Cái này.. Cái này... Những thứ này đều là Long Cốt Thảo? Sao có thể được?”
...
Nhìn thấy Đường Vũ dẫn theo Diệp Viễn đi đến, trên mặt Cổ Mậu lộ ra ý cười.
“Thiên dược sư một phần của chúng ta tới rồi? Tinh luyện Long Cốt Thảo sao rồi, lão phu đang chờ ngươi vả mặt, chờ rất nhiều năm rồi! Không bằng hôm nay ngươi vả mặt lão phu trước mặt Nhị hoàng tử điện hạ thử xem?” Cổ Mậu cười nói.
Lời nói này đương nhiên khiến mọi người cười vang.
“Ngươi chính là tiểu tử lực tương tác không đến một phần đó sao? Chậc chậc, Thiên dược sư một phần đây là kinh động Tam Thập Tam Thiên đấy!”
“Ha ha, chỉ sợ hôm nay lịch sử Tam Thập Tam Thiên sẽ bị sửa đi!”
“Tiểu tử, nhanh bộc lộ tài năng, ta không thể chờ đợi nữa!”
Đi vào phòng nghị sự, tiếng chế giễu như thủy triều vang vào tai Diệp Viễn.
So với chuyện Quân Thiên, hiển nhiên mọi người cảm thấy hứng thú hơn một chút với “Thiên dược sư” có lực tương tác một phần này.
Mọi người đều biết, suy đoán kia của Cổ Mậu chỉ là khả năng trong lý thuyết mà thôi.
Một sâu kiến hạ giới vừa mới phi thăng muốn giết chết Quân Thiên là cường giả Tiểu cực Thiên Đại Viên Mãn thì khả năng cực nhỏ.
Hơn nữa, phi thăng giả Diệp Viễn này không hề liên quan đến Quân Thiên.
Rừng Mặc Quang lớn thế nào, cho dù gặp phải thì Diệp Viễn chết chứ không phải Quân Thiên chết.
“Đại... Đại ca, đây là Nhị hoàng tử điện hạ!” Đường Vũ bồi tiếp cẩn thận, nói tránh đi.
Hắn cũng không cảm thấy Diệp Viễn có thể thật sự luyện được Long Cốt Thảo.
Đương nhiên Diệp Viễn cũng lười để ý tới, nói với Nhị hoàng tử, giọng không kiêu ngạo không tự ti: “Bái kiến Nhị hoàng tử điện hạ!”
Nhị hoàng tử khẽ gật đầu, nói: “Ngươi chính là Diệp Viễn? Ta nghe nói giữa ngươi và Cổ đại sư có một lời đánh cược?”
Diệp Viễn gật đầu nói: “Đúng vậy!”
Nhị hoàng tử cười nói: “Đã mười tám năm, không biết chi thuật tinh luyện của Diệp huynh đệ luyện đến đâu rồi?”
Diệp Viễn thản nhiên nói: “Cũng tạm được!”
Lời này vừa nói ra lại khiến mọi người cười vang một trận.
“một phần tạm được không biết dáng vẻ thế nào?”
“Không được thì không được, còn làm việc quá khả năng!”
“Cổ huynh, huynh cũng phải cẩn thận một chút! một phần lợi hại, huynh chưa chắc là đối thủ đâu!”
...
Nhị hoàng tử nghe vậy cũng không khỏi mỉm cười, phi thăng giả này thật sự hơi thú vị.
Trong lòng hắn, Diệp Viễn tựa như tên hề.
Rõ ràng không có thực lực còn muốn mạo xưng sói vẫy đuôi.
Thế nhân đều đang chê cười hắn, hắn lại vui vẻ, không để tâm.
Loại người này thật sự là nực cười.
“Ha ha, nếu như đã luyện được tàm tạm thì trận đánh cược mười tám năm này, không bằng bản vương làm chứng cho các ngươi hoàn thành trận đánh cược, thế nào?” Nhị hoàng tử cười nói.
Diệp Viễn kiệm lời, thản nhiên nói: “Được.”
Đám người lại cười vang một phen.
Cổ Mậu cười nói: “Tiểu tử, lão phu đợi ngươi mười tám năm, mỗi lần tới tìm ngươi đều nói đang bế quan! Ha ha, hôm nay lão phu muốn nhìn một chút, Thiên dược sư một phần rốt cuộc lợi hại thế nào!”
Diệp Viễn nhìn hắn ta một chút, nói: “Khó trách ngươi có thể nhảy nhót như thế, xem ra ngươi còn một bảo vật có thể áp chế Hỏa Độc trên người.”
Một giây trước Cổ Mậu còn cười không ngừng, lúc này lại biến sắc.
Lão ta bị nhìn thấu!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất