Một cường giả Thiên Vị vừa phi thăng, ở Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên này căn bản cũng không được tính là cường giả Thiên Vị. 

 

 

Cho dù là một tên Tiểu Cực Thiên hạ vị bình thường nhất cũng có thể dễ dàng chà đạp bọn họ. 

 

Song Dực Chân Thiên Hổ mặc dù cũng không có bao nhiêu lợi hại, nhưng xé nát một tên vừa phi thăng như Diệp Viễn dễ như trở bàn tay. 

 

Nhưng mà, kết quả hoàn toàn ngược lại. 

 

Một chưởng của Diệp Viễn cũng có thể giết được nó! 

 

Bọn họ đâu hề biết, Diệp Viễn không phải là phi thăng giả thông thường. 

 

Những cường giả phi thăng thông thường đều là lấy quy tắc chi lực để phá vỡ trời xanh. 

 

Nhưng Diệp Viễn, ngoại trừ đan đạo là tứ đạo! 

 

Hơn nữa còn là tứ đạo dung hợp! 

 

Thực lực của hắn so với một Tiểu Cực Thiên đại viên mãn như Quân Thiên mà nói đương nhiên là còn kém xa. 

 

Nhưng so với Tiểu Cực Thiên hạ vị thông thường đương nhiên mạnh hơn nhiều! 

 

Mấy tháng này ở rừng rậm Mặc Quang, Diệp Viễn đã dần dần thích ứng với uy áp quy tắc ở đây. 

 

Ngoại trừ thời gian pháp tắc, Diệp Viễn đã có thể điều động được ba loại quy tắc chi lực kia. 

 

Giết một con Song Dực Chấn Thiên Hổ thì có tính là gì? 

 

Lữ Nguyên Kiệt và Quế Thiên Vũ đứng nhìn nhau, bọn họ vừa xấu hổ vừa giận dữ. 

 

Bốp! 

 

Bốp! 

 

“Đồ vô dụng!” Hai người cùng tát tên thủ hạ một bạt tai, đồng thanh nói. 

 

Quế Thiên Vũ đến trước mặt Diệp Viễn, hung ác nói: “Tiểu tử, đừng tưởng ngươi giết được Song Dực Chấn Thiên Hổ thì nghĩ rằng mình giỏi lắm! Thứ đồ chơi này ta thở một hơi cũng có thể giết được! Kiến hôi thì cuối cùng vẫn chỉ là kiến hôi mà thôi!” 

 

Diệp Viễn dơ Song Dực Chấn Thiên Hổ lên cười nói: “Này, ngươi thổi đi.” 

 

Sắc mặt Quế Thiên Vũ đen lại, xuýt chút nữa đã đem Diệp Viễn đập chết. 

 

Ngay cả người đang ủ rũ như Dương Tuyết Chân cũng bị chọc cười. 

 

Thổi một hơi, đương nhiên là khoác lác. 

 

Quế Thiên Vũ thổi một hơi, đủ để giết hết những võ giả ở Thông Thiên Giới. 

 

Nhưng Song Dực Chân Thiên Hổ này cho dù có yếu thì nó cũng là chân linh! 

 

Chân linh giống như sự tồn tại của Thiên Vị vậy. 

 

Quế Thiên Vũ giết nó không khó, nhưng thổi một hơi là có thể giết, đúng là nói linh tinh. 

 

Sau trò cười của bọn họ, Dương Tuyết Chân kéo Diệp Viễn qua một bên. 

 

Nhìn thấy màn này, Lữ Nguyên Kiệt và Quế Thanh Vũ càng ghen ghét hơn. 

 

Gương mặt của Dương Tuyết Chân vô cùng tinh xảo, là một nữ tử cực kỳ xinh đẹp, chỉ là trên mặt cô từ đầu đến cuối luôn mang theo u buồn, khiến cho người ta có cảm giác không nên lại gần. 

 

“Ngày mai là có thể ra khỏi rừng rậm Mặc Quang rồi, chúng ta cũng nên từ biệt ở đây đi. Những cường giả vốn sinh ra ở Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên rất kỳ thị những phi thăng giả. Nếu như không phải ta thì chỉ sợ hai vị huynh đệ kia đã giết chết huynh rồi. Nếu huynh muốn sống thì đi Ngũ Quang Thiên Vực, ở đó là địa bàn của phi thăng giả. Ở Chân Dương Thiên Vực huynh sẽ không có lối thoát.” Dương Tuyết Chân nghiêm túc nói. 

 

Diệp Viễn sớm đã phát hiện, khí tức phi thăng giả trên người hắn với đám người Dương Tuyết Chân và những người khác không giống nhau, có thể dễ dàng nhận ra. 

 

Có vẻ ở Thái Minh Ngọc Hoàn Thiên, phi thăng giả và Thiên Vị ở nơi đây chia làm hai phe rõ ràng. 

 

Loại tình huống này rất giống với người bản địa không ưa nổi người ngoài. 

 

Cảm giác vượt trội này đúng là trời sinh. 

 

Mặc dù không biết cái ưu việt này rốt cuộc là ưu việt ở chỗ nào. 

eyJpdiI6IlJobTlYdmMzcjByb09pMlk5RmZqNlE9PSIsInZhbHVlIjoiSWRROGRWVUNHOW8yS241ejd1eHFIUzJPZm9vWWZlRlNpXC85MVluOFNsOWpCRFdmaDFTdnY4NG5BeHVqQytcL3JrIiwibWFjIjoiMmM0MjNhZWYwM2RkZmI2YmQ0ZDBkOWNkOGIxY2U2YzdiZjQ5YmY1ZmY5YmYyZTdmYjc3ZjljMzlmZTRkODQ1NiJ9
eyJpdiI6InB4azNvMkpFWk9lZ1VhdjF5TFFsakE9PSIsInZhbHVlIjoiQUdxOWtzOUN4cElsemloQTRxekpORVdsNVBXdFREZFpSSk5DR1Nwcld1VURMWWNlcU1xdjhWQU5xTHBDUzRZS0YybTA5c29pZHJFVmp2ZHJEUzlRVGJqcEJiWTRIMyt0ZEduaEJKXC9ONG1tNlZqcG5rV2ZmNzg0ZjhYMEt3RzdOVmhCXC9xMmxHMkg0VWVsYWx6OXBVSFVGQk1hWEhiaVB0UDI3cWIxR2JrKzlXRmNicTJLT3dUVW80V1BPRGZJaEsrbEZuMlRpV2xiOFRTa0dZZVJpTkJVS2lZbmZyamxZelJRWXJLNHZXTzkxZ2hcL1B0dUE0UHAyaFh1Ym5nOU5CNHpodHlCcW00ZkxUUFlCY3U1UTYzV0N1b2dMOEorZXNQaWVLMVd4S3VXQmdEMzBRYzd4bHRkWG5iSWVxUUlKVk1mZWJlNTM4eDVEaUpFNVRNUW9kZXloZFZkdlFaVUtHXC9aZVNcL1BJZkVUNDQ2alBDTkJKTHdrYzlqMG1rbkFNZk1OMENjQml1ekgrVitsVGN2TVNiWTlrbWRFZlwvZGh3VTFtdGV3QlV6UFBydzIyQlorbzc1T01QZDdhU3lYZ1lZTlZ5XC85M1dxVG5QT094aUxmRHFrZHJuOGprb1hJcWxDdzUwWDhCRFwvdWRYd1Q3WmtJQ1RKbDA4czdmVmp0cHgzV2tPcGFSNjQrTWJDR1psWVVkRUY5azVIMTZ1eWoxdVVPcmNCeW1MMzFPSnNGYWFQWTBkRmFJbmxcL1BXdmNRaElWOVNLckdtZWw2aGxGak83VWYwMDV5SVc4WDltTlRzbVVNSFFjMkhzRWJpcVJ5cFdwVUwrbFFCUUM2elhnSU15NSIsIm1hYyI6IjI4ZmFkMDMwMjNkMTI1OGMxYTFhOWEwNDQwOTBlNTM1ZGIzMGE3MTgzZTc1ZTJmNTBmYzgwMDMwYWI1NWQ3OWIifQ==

Ads
';
Advertisement
x