Nhưng linh thức mạnh lên rồi, thần hồn lại không hề có dấu hiệu khôi phục. 

 

Đây mới là mấu chốt. 

 

Thần hồn Mộ Linh Tuyết đã sớm tan biến, chỉ còn lại một sợi linh thức không tan biến này. 

 

Diệp Viễn luôn chờ đợi, chờ Nước Mắt Sinh Mệnh có thể khiến cho sợi linh thức này lần nữa ngưng tụ thần hồn. 

 

Nhưng không có. 

 

Một chút cũng không có. 

 

Sự tuyệt vọng của hắn không vỡ nát trong Nước Mắt Sinh Mệnh mà là ở đây. 

 

Không có thần hồn, linh thức mạnh hơn cũng vô dụng. 

 

Dực cau mày nói: “Diệp Viễn, thần hồn của ngươi không phải đã trở thành Nguyên Thần hỗn độn sao? Điều này nói rõ, thần hồn còn có hình thái cao cấp hơn! Có lẽ… còn có cách cũng nói không chừng?” 

 

Cơ thể Diệp Viễn run bần bật, đôi mắt trống rỗng dần dần khôi phục thần thái mấy phần. 

 

“Đúng! Ngươi… Ngươi nói đúng! Tên kia có lẽ biết cái gì cũng khó nói. Ta không thể từ bỏ hy vọng.” Diệp Viễn hít sâu một hơi nói. 

 

Ánh mắt hắn lần nữa trở nên kiên định.

Núi Thương Nham, nằm ở phía tây núi Thông Thiên, vốn là đạo tràng của Hỏa Tổ. 

 

Bây giờ Hỏa Tổ đã bỏ mình mà chết, trở thành thánh địa mới của Thần tộc. 

 

Sau cuộc chiến diệt thế, Diệp Viễn đồng ý cho Thần tộc tiến vào Thông Thiên Giới, Thần tộc cũng bắt đầu cuộc di dời lớn. 

 

Mà vật tổ Bát Cực Thần tôn của Thần tộc đương nhiên cũng được “mời” đến nơi này. 

 

Ở nơi dư dả linh khí này, tám tòa pho tượng càng sinh động như thật, giống như muốn sống lại tới nơi. 

 

Mà lúc này Diệp Viễn đã đi tới bên ngoài núi Thương Nham. 

 

Toàn bộ trận địa của Thần tộc đã sẵn sàng. 

 

“Diệp Viễn, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?” Thiên Kình dõi mắt nhìn Diệp Viễn chất vấn. 

 

“Hôm nay ai dám ngăn cản ta, thần cản giết thần, phật cản giết phật.” Trong giọng nói của Diệp Viễn đầy lạnh lùng. 

 

Thiên Kình khẽ thay đổi sắc mặt, hắn ta cảm nhận được áp lực rất lớn. 

 

Hôm nay Diệp Viễn trở nên vô cùng lạnh lùng, khiến người ta cảm thấy lạnh thấu xương. 

 

Nguyệt Mộng Ly lắc mình một cái ngăn cản Diệp Viễn nói: “Ta cản ngươi, ngươi ngay cả ta cũng giết sao?” 

 

Con ngươi Diệp Viễn thu nhỏ lại, vẻ mặt cuối cùng có chút thay đổi: “Ly Nhi, ngươi đừng ép ta.” 

 

Nguyệt Mộng Ly không hề nhượng bộ nói: “Ngươi làm bất cứ mọi chuyện cho Linh Tuyết tỷ tỷ, ta cũng không thể nói gì. Nhưng ngươi muốn hủy Bát Cực Thần tôn, không được! Là Bát Cực Thần tôn cho ta cuộc đời mới.” 

 

Nguyệt Mộng Ly cực kỳ thấu hiểu Diệp Viễn, hắn vừa mới đạt được Nước Mắt Sinh Mệnh, nhưng lại biến thành dáng vẻ này, khẳng định là cứu Mộ Linh Tuyết thất bại. 

 

Mà hắn ngay lập tức lựa chọn đến Thần tộc, nói rõ Bát Cực Thần tôn khẳng định liên quan tới việc cứu sống Mộ Linh Tuyết. 

 

Diệp Viễn cau mày lại, giọng điệu lạnh lùng: “Cái rắm! Ai nói ngươi là cuộc đời mới? Hủy Bát Cực Thần tôn, mới có thể cứu ngươi! Mà hy vọng duy nhất cứu Linh Tuyết, cũng ở trên người nó.” 

 

Nguyệt Mông Ly kiên định lắc đầu: “Ngươi muốn hủy Bát Cực Thần tôn, vậy thì bước qua xác ta trước đi.” 

 

Thiên Kình nhìn một màn này, không khỏi có hơi nhẹ nhàng thở ra. 

 

Hắn ta hiểu Diệp Viễn, có Nguyệt Mộng Ly ở đó, Diệp Viễn tuyệt đối không dám làm loạn. 

 

Ai ngờ Diệp Viễn hít sâu một hơi, thản nhiên nói: “Đã như vậy, vậy… kiếm trận Càn Khôn mở!” 

 

Ầm! 

 

Trong nháy mắt, lấy Diệp Viễn làm trung tâm, trong phạm vi ngàn dặm, toàn bộ bị bao phủ trong kiếm khí đáng sợ. 

 

Lúc này cao thủ Thần tộc gần như toàn bộ bị vây trong lĩnh vực này. 

 

Sắc mặt Thiên Kình nháy mắt trở nên vô cùng kinh ngạc. 

 

“Đây… Đây… kiếm trận bốn đại quy tắc ngưng tụ! Trận đạo của ngươi… cũng đạt tới cảnh giới quy tắc?” 

 

Không còn lời nào có thể hình dung sự khiếp sợ rung động của Thiên Kình lúc này. 

 

Thân ở trong kiếm trận, Thiên Kình thậm chí ngay cả cử động một cái cũng không dám. 

 

Hơi thở nguy hiểm phát ra bốn phía kia gần như khiến hắn ta nghẹt thở. 

 

Cho đến lúc này hắn ta mới biết được Diệp Viễn đúng là đã có được thực lực giết chết hắn ta ngay lập tức. 

 

Trận chiến núi Thông Thiên, Diệp Viễn đè ép năm Đạo Tổ Thần tộc. 

eyJpdiI6IkIrRXQzTGorWHZwM2JJU0ZSbTdacHc9PSIsInZhbHVlIjoiTGdBSmhRUlpvRHRHN3BEcnQ0cXYwWlhhQXMxQjhnc1d5a2pzTGpCVEQ5dlc1alR4TlI1TlpBZWVpalprMVF5WiIsIm1hYyI6IjIwODhmNDk5YzcyZGMwNTJhYmIwZDFmNTNjZTY2ZWU1ZjcxOWUwNmJjOTAxMDNkYTM4OGM4NDQ5OTAzMjVhMmYifQ==
eyJpdiI6IndFeFwvbG1JdjFIWDg1c25NXC9KK0hsQT09IiwidmFsdWUiOiJ2RldPUFNqM245cEtRc2NqTDF6SHRJR2dEQkE2Nm5VeEw5R0FnZ2lRWTY2WFRNSVwvTTlwVjZEd3hOSjVpcFEzVmpDYzYxTEZ0WDJDQnlGY1VhQStGSU53Z2xaa0tpNHlScVZHMGI1TVNkcUdGRCttNU1uODZYNDNXZVRuWFEwaVlyMG5vb29HQnBzcDJUakpMNGhLZXdVNVJzYkQwTmtXUlwvSktoSm9nd3B5d0dwejBXdVQzWFwvUXhcL0ZwYXJCc1BWIiwibWFjIjoiYjM3OWRmNTZmMjkyNDdhYmEwYTc3YzE2ZjBmMGUzMDY1Zjg5ODY0OTFkYjBlMTZiMGY5NWQ4NjM0NzM0YmQ3YyJ9

Bọn họ vốn không thể ép ra cực hạn của Diệp Viễn.

Ads
';
Advertisement
x