Cả người Diệp Viễn chấn động, lập tức đoán được lai lịch của khối tinh thể này.  

 

 

Sinh Mệnh Chi Lệ!  

 

 

Thứ này chính là Sinh Mệnh Chi Lệ mà hắn đau khổ tìm kiếm!  

 

 

Thế mà lại nằm trong tay Lâm Triều Thiên!  

 

 

Lâm Triều Thiên đắc ý nói: “Ha ha, ngươi không nhìn lầm, đây chính là Sinh Mệnh Chi Lệ! Ta biết rõ ngươi đang tìm nó, chẳng qua tiếc quá, bị ta chiếm mất rồi!”

 

“Chậc chậc, thật cảm động! Huynh đệ của ngươi vì ngươi cửu tử nhất sinh mới lấy được Sinh Mệnh Chi Lệ. Cuối cùng lại bị ta chiếm được, có phải ngươi cảm thấy rất tức giận không?”  

 

Lâm Triều Thiên cười nhạt, sự đắc ý lão ta gần như muốn bay ra khỏi cơ thể.  

 

 

Mà đúng lúc này, một bóng dáng bước ra từ trong sương mù, vẻ mặt đắc ý nhìn Diệp Viễn.  

 

 

“Ha ha, Thanh Thánh đại nhân, ngươi có hài lòng phần đại lễ này không?”  

 

 

Người nói chuyện không phải người khác chính là Trương Chấn!  

 

 

Diệp Viễn nhíu mày, một luồng tà hỏa xông thẳng lên đầu.  

 

 

Tên Lâm Triều Thiên này đúng là dùng hết tâm cơ!  

 

 

Trương Chấn cười nói: “Ha ha, ta biết rõ Thanh Thánh đại nhân sẽ không tin tưởng ta, ta cũng không cần Thanh Thánh đại nhân tín nhiệm. Chỉ cần, các huynh đệ của ngươi tín nhiệm ta là đủ rồi!”  

 

 

Lâm Triều Thiên cũng cười nói: “Ngoại trừ Trương Chấn, Thiên Nhân Cảnh dưới tay bản tổ đều được ngươi che chở thật lòng! Ha ha, thật thật giả giả mới khó có thể phân biệt rõ! Hơn nữa, hình như ngươi đã quên mất, năm đó bản tổ đã trải qua sự kiện núi Thông Thiên một lần rồi, bản tổ chém giết một đường, cửu tử nhất sinh mới lấy được vị trí Đạo Tổ! Đối với núi Thông Thiên, không có ai quen thuộc hơn so với ta! Mặc dù Trương Chấn không đi cùng một con đường với bọn họ nhưng chắc chắn sẽ gặp nhau! Cho nên thật ra hành tung của những huynh đệ này của người đều nằm trong lòng bàn tay của ta!”  

 

 

Sự tồn tại của Diệp Viễn cho Lâm Triều Thiên một uy hiếp rất lớn.  

 

 

Thậm chí loại uy hiếp này đã vượt qua Thần tộc!  

 

 

Cho nên những năm này thiên đạo luân hồi, suy nghĩ sau cùng của Lâm Triều Thiên không phải là trận chiến Đạo Tổ lần này mà là làm sao để đối phó với sự trả thù của Diệp Viễn!  

 

 

Lâm Triều Thiên là người biết chuyện, lão ta biết rõ mình và Diệp Viễn không thể tránh khỏi một trận quyết chiến.  

 

 

Cho nên, những năm này lão ta gần như suy nghĩ nát óc, muốn tìm được cách đối phó Diệp Viễn.  

 

 

Nhưng cuối cùng, lão ta đau buồn phát hiện, đây là một vấn đề cực kỳ khó giải!  

 

 

Diệp Viễn, giết không chết!  

 

 

Chỉ cần không giết được Diệp Viễn, hắn sẽ không ngừng mạnh mẽ, cuối cùng vượt qua lão ta.  

 

 

Lâm Triều Thiên nghĩ lại chứng đạo thành tổ một lần nữa, nhưng lão ta càng nghĩ càng cảm thấy vị trí Đạo Tổ hoàn toàn không đem lại cho lão ta cảm giác an toàn.  

 

 

Tiềm lực của Diệp Viễn là vô tận!  

 

 

Như vậy, điểm yếu của Diệp Viễn là cái gì?  

 

 

Bằng hữu của hắn!  

 

 

Lần thứ nhất lúc trước là lão ta chưa chuẩn bị đủ.  

 

 

Nhưng lần này, lão ta sẽ không thất bại!  

 

 

Trên mặt đất, Bàng Chấn miệng phun ra một ngụm máu tươi, giận dữ hét lên: “Trương Chấn, đồ tiểu nhân hèn hạ này, nhất định ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!”  

 

 

Trương Chấn không thèm để ý, cười nói: “Ha ha, ngươi suy nghĩ nhiều quá! Hắn chỉ có hai khối quy tắc chi tinh, sao ngươi biết hắn sẽ chọn ngươi đây? Theo ta hiểu, hình như địa vị của ngươi bên cạnh hắn không bằng hai vị này đâu!”  

 

 

Con ngươi Bàng Chấn co rụt lại, cắn răng nói: “Vạn Chân, Huyền Cơ đại nhân, ta chết rồi, nhất định các ngươi phải thay ta báo thù, giết cái tên chó chết này đấy!”  

 

 

Ánh mắt Vạn Chân lập loè, quát: “Đại nhân, người cứu Huyền Cơ đại nhân và Bàng Chấn đi!”  

 

 

Trong miệng Huyền Cơ đầy máu, cười lớn: “Hai tên tiểu tử nhà ngươi, thế mà lại tranh giành với lão phu! Lão phu sống mười tỷ năm, sống đã đủ rồi! Diệp Viễn, mặc dù ta không được kính ngưỡng muôn đời như phụ thân nhưng vẫn có khí phách đó! Ngươi cứu bọn họ đi!”  

 

 

Diệp Viễn nhíu mày, từ đầu đến cuối không rên một tiếng.  

 

 

Hắn có thể cảm nhận được Lâm Triều Thiên đã động tay động chân trên người bọn họ.  

 

 

Chỉ cần hắn hơi có hành động khác thường, ba người này sẽ chết không có chỗ chôn.  

 

 

Mà trong ba người này, hắn đều không thể chấp nhận tổn thất bất cứ người nào!  

 

 

“Chậc chậc, thật cảm động! Vào lúc này rồi, thế mà các ngươi còn nghĩ đến chuyện thành toàn cho đối phương! Ha ha, chẳng qua các ngươi không biết như vậy càng khiến hắn khó lựa chọn hơn à?”  

 

eyJpdiI6IlliRUN2dlNRbk9kWnpwaVwvZ21IajhBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkY0Ylo1UWtjV2RtblNhMzRlVVBlNXpFVERucU1ZMGlDU0hzV3BFRWpkTjJjQ1Vhd242cFhQSUVRU1lWTFFySHc3V2ZMSUNKMkZoNm4wQ3Nyalg0a3lBPT0iLCJtYWMiOiI4NTQ2MDk2YjFiMDY3ZDcyY2EwMWMxMmRjNDkyYWI3NjlkYTU0ZDM3YjA2NDllNjRjMDEyNzA4Yjg3MWVmYTkwIn0=
eyJpdiI6Imd3Nnp6d3gxY2ZyXC9jVWNOSWlVMVZRPT0iLCJ2YWx1ZSI6InNZZ2dkZDFZdmJWOEZFWHJNTzVHZDVScDRjN01janBhK0dNVkJhVW5yY1Q3QUZPbmRZeEVhTlI5dm5wYU1SaXhIbDNaZ2Q4U3QxQ0N5QUJaNnZ0NnRXczlLbjlPdUlEZWlpSmRGQ1lOSktpUVJqaklIT25DcmZVNTBYWUdKRnR3NGFPN1lSbGM0OUxQaGhvRjlJQ1l3ajZKckVyVEx6eVFuejYxMFVacFZUMHhvU0NmQUVPa1VOXC9ESExGb3pkbWl4Nk5CUk1LUXUwNUFKT3lEWHhJSzBLUkZRWWxSQjg3aFJxY29ZK2M5Z3JDU2szbjNWbCtkMG1jazZPTlVOVzk4Wmtrb2xQQlBnTDJDOGtnZ3ZzXC8yUTRKcUtWcTREMlNVOUFzYmFqZ2xPaTJSNVdleHE1c0dFWXlXVXhGK2hDbTBndngreUo2Rlg1QjFWNXZFRCtneVNaYzgwSWJodVJaeWZKeHVESmFaZDdHM1RabGdnYUdtUUlva0poanZcL3JKMjhJNURrMmpRc1lTYU1LOWlTRHJqdEE9PSIsIm1hYyI6ImFiYmRiMGUxNmVlMzEwMGQ1YzdmMWZjNDZjYjlkNDNjOWQyMjQ1MjllMmZhMDU1NmQ0YTNiMjI5MTI4Mjk3OWMifQ==

 

Ads
';
Advertisement
x