Đường núi càng ngày càng rộng lớn, con đường hẹp quanh co trước kia đã biến thành Đại Đạo Thông Thiên.
Không hiểu sao tâm trạng của Diệp Viễn lại trở nên bực bội.
Hắn không có bao nhiêu hứng thú với cơ duyên của mình
Bởi vì đối với hắn, những cơ duyên này đều không có tác dụng mấy.
Chỉ có Sinh Mệnh Chi Lệ là tình thế bắt buộc.
Cùng với đường núi càng ngày càng cao, áp lực trong lòng Diệp Viễn cũng càng lúc càng lớn.
Cuối cùng Diệp Viễn xuyên qua sương mù đi đến trăm vạn dặm phía trên!
Phía trước, chín Đại Đạo dần dần rõ ràng.
Đột nhiên, ánh mắt Diệp Viễn cứng lại!
Một bóng dáng quen thuộc khoanh chân ngồi, ngăn lại tại chính giữa Đại Đạo.
Mà phía trước lão ta có ba người nằm trên mặt đất.
Ba người này đều bị đánh gãy gân tay gân chân, hơi thở cả người cũng rất yếu ớt, chỉ còn lại một hơi cuối cùng.
Ba người này không phải ai khác chính là Bàng Chấn, Vạn Chân và Huyền Cơ Thiên Đế!
Mà bóng dáng đang khoanh chân ngồi kia chính là Sinh Mệnh Đạo Tổ Lâm Triều Thiên!
Nhìn thấy Diệp Viễn xuất hiện, hình như Lâm Triều Thiên không suy nghĩ gì, cười nói: “Rốt cuộc ngươi đã tới?”
Ánh mắt Diệp Viễn trầm xuống, lạnh lùng nói: “Ngươi muốn làm cái gì?”
Lâm Triều Thiên cười nói: “Không có gì, chỉ là muốn giao dịch với ngươi thôi!”
Diệp Viễn lạnh lùng nói: “Nói!”
Khóe miệng Lâm Triều Thiên hơi vểnh lên, đắc ý nói: “Ta biết rõ trên người của ngươi có hai khối quy tắc chi tinh, giao ra đây đổi lại hai người! Còn một người, chết!”
Sau khi đi vào, Lâm Triều Thiên không có toàn tâm toàn ý đi tìm quy tắc chi tinh.
Ngược lại, lão ta phân tán thủ hạ ra, tìm kiếm tung tích của người bên cạnh Diệp Viễn.
Lần này rất nhiều người bên cạnh Diệp Viễn cũng vào đây.
Ngoại trừ Bàng Chấn, Vạn Chân còn có mấy người Long Dực, Bạch Sấm.
Trời cao không phụ lòng người, Lâm Triều Thiên đã tìm được Bàng Chấn, Vạn Chân và Huyền Cơ Thiên Đế!
Huyền Cơ Thiên Đế là tự tay lão ta bắt được.
Con ngươi Diệp Viễn co rụt lại, một luồng sát ý lạnh thấu xương ngay lập tức bộc phát.
Tên Lâm Triều Thiên này đúng là vô sỉ tới cực điểm!
Chẳng qua, Lâm Triều Thiên nhìn thấy biểu cảm của Diệp Viễn thì vô cùng hưởng thụ, cười khẩy nói: “Hình như ngươi rất tức giận nhỉ? Ha ha, lúc ở bên ngoài, không phải ngươi rất hung hăng càn quấy à? Hiện tại sao thế? Ngươi tiếp tục hung hăng càn quấy đi! Hả? Bản tổ biết rõ, người bên cạnh ngươi vĩnh viễn là điểm yếu lớn nhất của ngươi! Thế mà tên ngu xuẩn nhà ngươi còn dám mang bọn họ đến đây! Dẫn tới còn chưa tính, còn dám để bọn họ đấu đá lung tung trong núi Thông Thiên! Ha ha, có phải hiện tại ngươi rất xoắn xuýt không?”
Lúc này Lâm Triều Thiên có loại khoái cảm báo thù.
Nhiều năm như vậy, không biết Đạo Tổ lão ta đã ăn bao nhiêu quả đắng dưới tay Diệp Viễn!
Oán hận của lão ta với Diệp Viễn đã đạt đến cực hạn từ lâu.
Thanh Thánh thì như thế nào?
Lão ta là Đạo Tổ!
Lão ta là Đạo Tổ đệ nhất!
Hiện tại lại giống y như chó nhà có tang!
Tất cả những thứ này đều do Diệp Viễn ban tặng!
Cho nên lão ta muốn trả lại hết những thống khổ này cho Diệp Viễn!
“Ha ha, lần này tiến vào núi Thông Thiên, ta cơ bản không muốn đi tìm quy tắc chi tinh! Bởi vì ta biết rõ, ngươi sẽ tìm giúp ta! Số mệnh của ngươi quá nghịch thiên! Quả nhiên, ngươi không khiến ta thất vọng! Chẳng những ngươi lấy được quy tắc chi tinh mà còn chiếm được hai cái!”
“Có điều thật đáng tiếc, ngươi chỉ lấy được hai cái! Ha ha ha..., chắc chắn ngươi phải từ bỏ một người rồi, có lẽ ngươi rất đau khổ đúng không? Chẳng qua loại đau khổ này chính là kỳ vọng của ta!”
Nói đến chỗ đắc ý, Lâm Triều Thiên không nhịn được ngửa mặt lên trời cười to.
Những năm này, lão ta chưa bao giờ sung sướng như lúc này!
Đột nhiên, lão ta lật bàn tay, một khối tinh thể óng ánh long lanh hiện ra trong lòng bàn tay của lão ta.
Thứ này vừa xuất hiện, một lực lượng sinh mệnh hùng mạnh ngay lập tức tản ra.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất