Trong sương mù xám, rất nhiều đường hẹp quanh co uốn khúc đi lên.
Mấy trăm cường giả Thiên Nhân đã đi hết vào Thông Thiên Sơn.
Đương nhiên Huyền Cơ Thiên Đế cũng không cảm thấy xa lạ với nơi này, nói: "Những đường hẹp quanh co này đều thông trăm vạn dặm. Mỗi đường nhỏ đều sẽ gặp cơ duyên khác nhau. Nhưng mà càng lên cao thì những đường nhỏ này sẽ ngẫu nhiên sát nhập, đồng thời thông chín lối ra. Đến lúc đó các ngươi sẽ gặp những võ giả khác. Giết chóc cũng xảy ra vào lúc đó!"
Hơi thở của đám đông cường giả cũng trở nên dồn dập hơn.
Đi vào con đường này thì bọn họ chính là đối thủ!
Vì trở thành Đạo Tổ mà cuối cùng chém giết sẽ vô cùng khốc liệt.
Con đường Đạo Tổ không có bằng hữu.
Tất cả cũng vì đạt được sức mạnh quy tắc.
"Bây giờ các ngươi tự lựa chọn con đường của riêng mình, lên đường đi!" Huyền Cơ Thiên Đế nói.
Vừa mới nói xong, sáu bảy trăm cường giả thi nhau vội vàng đi.
Diệp Viễn nhìn về phía Huyền Cơ Thiên Đế, Thánh tổ Đại Tế Tư và bọn người Bàng Chấn, Vạn Chân: "Các ngươi đi cùng ta hay tự mình đi riêng?"
Thiên đạo luân hồi, dọc theo con đường này sẽ có các loại cơ duyên giống như Nước Mắt Sinh Mệnh.
Trước đó, Nước Mắt Sinh Mệnh vẫn luôn không xuất hiện, nhưng khi Thiên đạo luân hồi thì nhất định sẽ xuất hiện.
Cho nên Diệp Viễn mới có quyết định đến Thông Thiên Sơn.
"Đại nhân, chúng ta muốn tự mình thử một lần!" Bàng Chấn và Vạn Chân đồng thanh nói.
Diệp Viễn cười cười, gật đầu nói: "Đi đi!"
Hai người vô cùng vui mừng, cũng chọn con đường tự mình đi.
Về phần Huyền Cơ Thiên Đế và Thánh tổ Đại Tế Tư có sức mạnh cường đại hơn, đương nhiên muốn tự mình xông vào Thông Thiên Sơn một lần.
Đối với bọn họ mà nói, đi theo Diệp Viễn đương nhiên có thể bảo vệ bọn họ an toàn.
Nhưng mà Diệp Viễn không thể nào mãi mãi bên cạnh bảo vệ bọn họ.
Có một số việc nên để chính bọn họ đi đối mặt.
Hơn nữa đi theo Diệp Viễn chẳng khác nào bọn họ không thể đụng vào cơ duyên thuộc về mình.
Đợi đám người rời đi hết, Diệp Viễn dẫn theo Bảo Trư cũng bước lên một con đường hẹp quanh co.
Diệp Viễn đi vô cùng cẩn thận, nhìn vô cùng kỹ lưỡng không muốn bỏ qua một chi tiết nào.
Diệp Viễn chưa thấy qua Nước Mắt Sinh Mệnh, người đứng cạnh hắn cũng chưa từng thấy qua.
Người thấy qua Nước Mắt Sinh Mệnh chỉ có Cửu Đại Đạo Tổ.
Cho nên Diệp Viễn thà chậm một chút cũng không muốn bỏ lỡ.
Vút!
Vút!
Vút!
Đột nhiên từng bóng xám chui ra khỏi sương mù đâm thẳng đến Diệp Viễn.
Những bóng xám này mỗi cái đều vô cùng mạnh, có thể so với cường giả cảnh giới Thiên Nhân Tứ Ngũ Suy!
Có kì ngộ đương nhiên là gặp nguy hiểm.
Trong Thông Thiên Sơn này, ngoại trừ tia sét màu lam khắp nơi thì còn ẩn nấp nguy cơ khác.
Cũng giống như những Hôi Linh này.
Tên của bọn chúng là Hôi Linh, là sinh linh lúc Thiên đạo luân hồi, đặc biệt của Thông Thiên Sơn.
Sức mạnh của những Hôi Linh này vô cùng mạnh, yếu nhất cũng là Thiên Nhân Nhất Nhị Suy.
Đối với cường giả đi vào Thông Thiên Sơn mà nói thì tất nhiên là vô cùng hung hiểm.
Mà lúc này những Hôi Linh xông tới có sức mạnh hơn Thiên Nhân Nhất Nhị Suy nhiều.
Ngay trong bọn chúng, kẻ yếu nhất cũng là Thiên Nhân Tứ Suy!
Hơn nữa là một đám.
Diệp Viễn nhướng mày, nói: "Ta mới vừa cất bước sao lại gặp nhiều Hôi Linh như vậy? Dường như... Có chút không đúng!"
Grừ!
Lúc này, đột nhiên Bảo Trư trong ngực Diệp Viễn gầm lên giận dữ.
Những Hôi Linh lúc đầu có ý đồ tấn công Diệp Viễn kia cả người chấn động, bỗng nhiên dừng lại trong không trung.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất