“Ha ha, thủ pháp của đại nhân thật kỳ diệu! Người kia đáng chết! Vạn huynh, hài lòng chưa?” Bàng Chấn hưng phấn nói.
Vạn Chân được Thánh Tổ Đại Tế Tư trị liệu một lúc, khí sắc đã tốt lên rất nhiều.
Cường giả Đan Đạo ra tay, sao có thể so được với người thường.
Thấy Bàng Chấn hỏi, Vạn Chân gật đầu cười nói: “Người này thật sự rất đáng chết! Những anh linh chết thảm trên sa trường kia trở nên không đáng một đồng trong miệng hắn! Hừ, thật hả giận!”
Bàng Chấn gật đầu nói: “Đám chó chết này làm mưa làm gió ở hậu phương thì thôi đi, không ngờ chúng ta ra sống vào chết lại đổi lại một câu hờ hững của bọn họ! Hừ hừ, vẫn là đại nhân lợi hại, thật sự hả giận!”
Vạn Chân nhìn hắn ta như kẻ ngu, đột nhiên tức giận nói: “Cái đầu heo nhà ngươi! Ai bảo ngươi nói cho đại nhân biết đấy?”
Bàng Chấn sững sờ, hỏi: “Sao thế? Không phải như bây giờ rất tốt à? Sinh Mệnh Đạo Tổ cơ bản chẳng làm gì được đại nhân được mà!”
Vạn Chân ước gì có thể tát chết hắn ta, Bàng Chấn thừa dũng mãnh nhưng lại không đủ mưu trí.
Hắn ta không biết, Diệp Viễn xuất hiện ở chỗ này có ý như thế nào.
Vạn Chân tức giận không thèm tranh cãi, cắn răng nói: “Ngươi đúng là ngu như heo! Đại nhân càng mạnh, tới nơi này càng nguy hiểm! Ngươi cảm thấy, Lâm Triều Thiên sẽ thả ngài ấy rời đi à? Đại nhân nghĩa khí ngút trời, ngài ấy tuyệt đối sẽ không nhìn người bên cạnh chết vì ngài ấy! Hiện tại đại nhân bộc lộ ra thực lực hùng mạnh như thế, nhất định Lâm Triều Thiên sẽ giết ngài! Ngươi... Ngươi... Ài!”
Sắc mặt Thánh Tổ Đại Tế Tư cũng vô cùng nghiêm trọng nói: “Trước kia bọn họ tham lam bí mật trên người Diệp Viễn nhưng hiện tại đã khác! Thực lực của Diệp Viễn đã có thể uy hiếp đến bọn họ, bọn họ sẽ không bỏ qua Diệp Viễn! Hơn nữa với tính tình của Diệp Viễn, chỉ sợ... Thà rằng bản thân chết, cũng không chịu để người bên cạnh gặp chuyện không may!”
Sắc mặt Bàng Chấn càng ngày càng trắng, lập tức có chút bối rối.
Hắn ta cũng không nghĩ tới, thế mà hậu quả lại nghiêm trọng như thế này.
“Cái này... Cái này... Vậy phải làm sao giờ?” Bàng Chấn luống cuống hỏi.
“Còn có thể làm sao, đi một bước xem một bước thôi!” Vạn Chân bất đắc dĩ nói.
Hắn ta biết rõ tính tình của Diệp Viễn, đã đến rồi, cho dù Thiên Vương lão tử nói cũng không động đậy.
Không biết qua bao lâu, rốt cuộc Lâm Hoán không có động tĩnh gì nữa.
Diệp Viễn vỗ tay, quay đầu nói với Lâm Triều Thiên: “Được rồi, có thể nói chuyện.”
Khóe miệng Lâm Triều Thiên run rẩy, trầm giọng nói: “Đi đại điện Khải Nguyên, bọn họ đều đang đợi ngươi!”
Diệp Viễn cười nói: “Có chuyện gì, không thể nói chuyện trước mặt mọi người à? Không phải ngươi nói ta là phản đồ của Nhân tộc sao? Lẽ nào ngươi không muốn hành quyết ta ngay trước mặt mọi người hả? Được rồi, hiện tại ta sợ ném chuột vỡ bình, sẽ không đánh trả đâu.”
Trong lòng Lâm Triều Thiên có một vạn con Thần Thú đang phóng nhanh qua, nhịn xuống lửa giận nói: “Tiểu tử, ngươi đừng có được một tấc lại muốn tiến một thước!”
Diệp Viễn nhún vai, nói: “Hình như kẻ muốn được một tấc lại muốn tiến một thước là ngươi mới đúng nhỉ? Ta muốn gặp người của ta, nếu như bọn họ thiếu đi một sợi tóc gáy, ta sẽ khiến đạo tràng của Cửu đại Đạo Tổ các ngươi biến thành biển máu!”
Càng về sau, Diệp Viễn càng đằng đằng sát khí.
Nếu như trước kia, mọi người tự nhiên cười nói.
Nhưng bây giờ, không có người nào dám xem hắn nói giỡn.
Hắn thật sự sẽ giết người!
Khóe miệng Lâm Triều Thiên run rẩy, nói: “Ngươi yên tâm, bản tổ không có làm gì bọn họ! Người tới, dẫn mọi người đến đại điện Khải Nguyên đi.”
Nói xong, lão ta quay đầu hỏi Diệp Viễn: “Hiện tại có thể đi rồi chứ?”
Diệp Viễn nói với Thánh Tổ Đại Tế Tư: “Đợi mấy người Bạch Quang ra ngoài thì ngài dẫn bọn hắn rời đi.”
Sắc mặt ba người kia thay đổi, đều nghe ra ý trong lời nói.
Diệp Viễn biết rõ bản thân hắn không ra được!
Lâm Triều Thiên cũng sẽ không cho hắn cơ hội này!
Diệp Viễn đi theo Lâm Triều Thiên vào đại điện Khải Nguyên, bên ngoài như muốn nổ tung
Mấy câu cuối cùng của Diệp Viễn không phải cố ý trêu chọc Lâm Triều Thiên mà là cố tình.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất