“Haiz…”
Hạ Sương Nhi nhìn vẻ tái nhợt xanh xao của mình, thở dài một hơi!
Nếu như không phải vì sợ chị Hạ không chịu được, thì cô ta rất muốn kết liễu đời mình!
Kết liễu đời mình sẽ không liên lụy đến chị Hạ nữa, bản thân cũng không còn phải chịu đau khổ!
“Ấy? Anh Dũng, anh dừng lại đã!”
Trong ngôi nhà vọng ra tiếng của hai người đàn ông nhà họ Lưu, một người trong đó đột nhiên kéo Lưu Dũng bên cạnh lại!
“Làm gì?”
“Anh có ngửi thấy mùi hương nhàn nhạt không, rất nhạt, nhưng thơm lắm!”, người đàn ông tên Lưu Bưu, vừa nói vừa chun chun mũi hít hà.
“Mẹ chứ, Bưu Tử, mày thèm đàn bà đến phát điên à, trong cái nhà này trừ dì Tú Cầm với hai đứa con gái ra thì chỉ có bà giúp việc thôi”.
“Tuy bà giúp việc kia cũng có có tí nhan sắc, nhưng cũng là người làm việc nặng nhọc, không phải mày để ý bà ta đấy chứ?”
“Khẩu vị nặng thật!”
Lưu Dũng giễu cợt, bọn họ có quan hệ tốt, đã không ít lần cùng nhau đến thành phố Cảng, chuyện gì cũng có thể đùa cợt.
“Mẹ, em nói thật đấy, thật sự có mùi thơm, hơn nữa còn là mùi đàn bà, đi theo em…”
Lưu Bưu nói như thật, mũi thính như mũi chó.
“OK, anh đi với mày, có thì hôm khác anh mời mày một chầu, không có thì mày mời anh, hơn nữa anh muốn đến vui chơi ở Ngọc Đô Hoa Đình, ha ha ha…”
Ngọc Đô Hoa Đình là hộp đêm nổi tiếng nhất ở thành phố Cảng, đằng sau có cơ rất to, dịch vụ trọn gói đạt tiêu chuẩn, nhưng giá cũng rất cao.
Tính tiền một đêm phải hơn ba ngàn, tuy nhà họ Lưu ở thị trấn nhỏ kia cũng rất ổn, nhưng con cái nhiều, không phải ai cũng có nhiều tiền!
Nghe thấy Lưu Dũng muốn đến Ngọc Đô Hoa Đình, Lưu Bưu hơi do dự, nơi đó đắt cực kỳ, hai người muốn đến đó chơi, một đêm mười ngàn cũng không đủ trả.
“Sao? Không dám à?”
Lưu Dũng chế nhạo: “Mày thèm đàn bà đến điên rồi, hôm nay anh mời, nhưng túi tiền của anh chỉ đủ để đến nhà tầm trung thôi, ha ha ha…”
Thấy Lưu Dũng thoải mái như vậy, Lưu Bưu cắn răng: “Anh Dũng, em cá với anh, em thua sẽ mời anh đến Ngọc Đô Hoa Đình uống rượu…”
“Ha ha, cậu khách sáo quá đấy, đi!”
Trong phòng, Hạ Sương Nhi nghe thoang thoáng có tiếng cười của đàn ông, cô nhíu mày, tiếng cười này không giống như của Diệp Phàm.
Có điều, cô cũng không xuống giường, đây là ở trong khu biệt thự, có Diệp Phàm, an toàn vô cùng, lại thêm sức khỏe cô đang không tốt, có thể là nghe nhầm.
“Anh Dũng, chính là ở đây, có đẩy cửa vào không?”
Lưu Bưu chỉ vào phòng của Hạ Sương Nhi, nhỏ giọng nói.
“Chắc chắn rồi, anh mày đang đợi đến Ngọc Đô Hoa Đình đây…”
Lưu Dũng không hề do dự, cũng không có cảm giác mình đang là khách, với tay đẩy cửa!
Lưu Dũng mở cửa, đi vào vài bước liền ngừng lại, hắn ta và Hạ Sương Nhi bốn mắt nhìn nhau, cùng ngẩn người ra.
Lưu Dũng không ngờ trong này thực sự có người, có một cô gái, khuôn mặt xinh đẹp trắng như trứng gà bóc, đôi mày nhíu lại, tấm chăn mỏng cũng không che được thân hình mê người, càng quan trọng hơn là trong mắt cô ta đầy sự sợ hãi, rụt rè, dường như không thích gặp người lạ.
“Xin lỗi, xin lỗi, không biết trong này có người…”
Lưu Dũng sực tỉnh, vội vàng xin lỗi, bước lùi lại, nhưng lại bị Lưu Bưu ngáng đường.
“Sao thế anh Dũng? Trong này có người à?”
Nói rồi Lưu Dũng lách người định bước vào trong, Lưu Dũng muốn cản cũng không kịp.
Giống như Lưu Dũng, Lưu Bưu cũng sững sờ, phải mấy giây sau lại y như Lưu Dũng vội vàng xin lỗi quay đi.
“Ken két!”
Nghe thấy tiếng cửa đóng lại, Hạ Sương Nhi thở phào một hơi, hai người đàn ông vừa vào khiến cô ta sợ hết hồn.
Có điều, hai người cũng khá lịch sự, sau khi xin lỗi liền vội ra ngoài!
“Anh Dũng…”
Hai người bước ra khỏi phòng Hạ Sương Nhi, mới đi ra được vài bước, Lưu Bưu liền kéo hắn lại!
“Anh Dũng, anh đi đâu?”
“Ở đây có người, mày nói đi đâu? Ra ngoài trước đã…”
Lưu Dũng bực tức nói, vừa nãy xấu hổ quá đi mất.
Nhưng Lưu Bưu không buông Lưu Dũng ra, nhỏ giọng nói: “Anh Dũng, anh nói xem cô gái kia có phải con gái của bà giúp việc không?”
“Em thấy hai người hơi giống nhau, anh có thấy vậy không?”
“Anh…”, Lưu Dũng nghẹn lời, nhưng rất nhanh liền khinh thường gã: “Thì ra thằng nhóc mày đúng là có ý đồ với bà giúp việc kia…”
“Khụ khụ, em có cố ý đâu…”
Lưu Bưu ho khan vài cái, thấp giọng: “Em không nhìn nhầm đâu, cô ta là con gái của bà giúp việc, anh nói chúng ta có nên…”
Lưu Bưu cười gian trá, Lưu Dũng ngẩn người, hắn đoán ngay ra ý đồ của Lưu Bưu.
Kêu nhỏ: “Mày muốn cưỡng dâm?”
“Anh Dũng, cô ta xinh đẹp như vậy, có thân hình nóng bỏng như thế, anh có muốn không?”
“Nói thừa, nhưng con mẹ nó, cưỡng dâm là phạm tội đấy…”, Lưu Dũng kêu lên, vẻ mặt rất nghiêm trọng, nhưng đồng thời mắt hắn cũng không ngừng nhấp nháy, hiển nhiên là lời của Lưu Bưu cũng đã khiến hắn lung lay.
Lưu Bưu nhận ra, thấy có kịch vui: “Anh Dũng, anh sợ gì chứ, chỉ là con gái của một bà giúp việc, cưỡng hiếp thì làm sao?”
“Cô ta có thể tố cáo chúng ta sao? Nói không chừng sướng lên sẽ cầu xin chúng ta ấy chứ, hơn nữa đây là địa bàn của dì Tú Cầm, cô ta có thể làm gì được?”
Sắc mặt Lưu Dũng không ngừng thay đổi, nghĩ đến ánh mắt rụt rè của Hạ Sương Nhi, từ tận đáy lòng hắn trỗi dậy một khát vọng muốn chinh phục.
“Làm!”
Lưu Dũng cắn răng, hai người cùng cười, một đứa con gái của kẻ giúp việc, bị cưỡng dâm thì có thể làm gì?
“Két két…”
Hạ Sương Nhi sắp chìm vào giấc ngủ lại nghe thấy tiếng mở cửa, cơn buồn ngủ liền bay biến!
“Các người là ai? Sao lại quay lại?”
Hạ Sương Nhi lập tức đề phòng hỏi.
Đi nhầm lần đầu có thể bỏ qua, lần hai chắc chắn không thể nhầm nữa!
Lưu Bưu cười cợt nhả: “Người đẹp, gặp gỡ là duyên số, anh em tôi muốn làm bạn với cô!”
Thấy điệu cười cợt nhả của gã, Hạ Sương Nhi lạnh người, vội nói: “Xin lỗi, tôi không kết bạn!”
“Ha ha, chủ nhân ở đây là dì của tôi, kết bạn với tôi, cô không bị thiệt đâu!”
Luu Bưu cười ha hả, lại tiến gần đến Hạ Sương Nhi.
Hạ Sương Nhi sợ hãi, vội lùi về sau mấy bước, kéo chăn che kín người, vô cùng hốt hoảng, quát mắng: “Mấy người đừng đến đây, tôi sẽ gọi mọi người đến đấy!”
Lưu Bưu cười cợt: “Ha ha, chỉ là kết bạn thôi mà, cô muốn gọi người, gọi kiểu gì?”
“Là chúng tôi bất lịch sự với cô, hay là cô quyến rũ anh em chúng tôi?”
“Con gái của bà giúp việc như cô, không đi lau nhà quét cửa, lại chạy vào phòng ngủ, cô nói xem cho dù gọi người đến, mọi người sẽ tin ai?”
“Hơn nữa, chủ nhân ở nhà này là dì Tú Cầm của tôi đấy, hê hê hê…”
Mặt Hạ Sương Nhi đỏ bừng lên: “Anh, đồ vô liêm sỉ, tôi sẽ nói với anh Diệp, anh ấy nhất định sẽ phạt anh!”
Nghĩ đến đây, mắt Lưu Bưu sắc lạnh lại, nhìn Hạ Sương Nhi như sói đói.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất