Hiện tại Dương Bách Xuyên sẽ không chọn mạo hiểm, bên cạnh có một cao thủ như Tử Kim công công nên hắn không cần phải ra tay làm gì.
Tử Kim công công nghe người nào đó nói vậy thì tỏ ra chua xót, không thể không nghe.
“Chủ tử, lão nô đi đây.”
Tử Kim công công tỏ ra bi thương, như thể ngay sau đó lão ta sẽ chết mất.
“Đi nhanh lên, đừng làm trò nữa, chỉ bảo ngươi đi thử thôi chứ không bảo ngươi đi tìm chết. Nếu ngay cả thông ngộ lục trọng cũng chết thì đó là cái chết xứng đáng.” Dương Bách Xuyên trêu ghẹo.
“Giúp đỡ chủ nhân là chức trách của lão nô, dù chết cũng không oán.” Tử Kim công công bày ra vẻ sẵn sàng hy sinh.
Ngay sau đó, trên người lão ta tỏa ra vòng sáng màu vàng tím.
Sau khi được Dương Bách Xuyên ban thưởng một giọt nước Sinh Mệnh, tuy tu vi không đột phá nhưng huyết mạch lại đột phá một bậc. Vầng sàng vàng tím ngày càng đậm đặc trên người lão ta là minh chứng rõ nhất.
Lão ta bước từng bước về phía trứng mãng xà.
Cách 1 mét vẫn chưa xảy ra chuyện gì.
Tử Kim công công dừng lại, ngưng tụ pháp lực, đánh nhẹ lên trứng mãng xà.
Ngay cả Dương Bách Xuyên cũng cảm thấy khẩn trương, các đại yêu cũng không dám lên tiếng, chờ Tử Kim công công biểu diễn.
Tử Kim công công nghiêm mặt lại, lão ta biết rõ quả trứng này không dễ lấy.
Giờ là lúc chủ nhân kiểm tra tu vi của lão ta, tuyệt đối không thể thất bại.
Đồng thời lão ta cũng muốn cho các đại yêu khác thấy được giá trị của mình với chủ nhân, ta mạnh hơn các ngươi, có ích hơn các ngươi.
Tất nhiên trong số đại yêu đó không bao gồm Tiểu Phượng Hoàng và Chồn nhỏ, Cá Chạch. Bởi vì Tử Kim công công biết địa vị của ba bọn chúng không thể thay thể trong lòng Dương Bách Xuyên.
Nhưng các đại yêu khác thì chưa chắc.
Tuy ngoài miệng kêu thảm, nhưng lại rất sẵn lòng, chủ nhân để lão ta ra tay, tương đương nhìn trúng năng lực của lão ta.
Đối với giọt nước thần kỳ mà chủ nhân ban tặng, Tử Kim công công tỏ vẻ vô cùng thèm thuồng. Lão ta rất mong chờ giọt thứ hai, chỉ một giọt thôi đã khiến huyết mạch của lão ta phản tổ một lần, vậy nếu hai giọt thì sao?
Tử Kim công công vô cùng mong chờ.
Nhưng muốn đạt được giọt nước trong tay chủ nhân thì lão ta phải thể hiện giá trị của mình, phải lập công.
Và quả trứng mãng xà tràn ngập năng lượng khổng lồ trước mắt này là cơ hội tốt để lập công.
…
“Ầm.”
Khi pháp lực của Tử Kim công công va chạm với vỏ trứng, một tiếng nổ vang lên, yêu khí Hồng Hoang cường đại phát ra từ trứng mãng xà, bắt đầu bắn ngược.
“Hừ.”
Tử Kim công công lại tăng thêm pháp lực.
Một tay khác vung lên, một luồng sáng vàng tím bay ra, đánh lên trứng mãng xà.
Lúc này, Tử Kim công công đang rất căng thẳng.
Trứng mãng xà lại bùng nổ thêm một đợt yêu khí Hồng Hoang nữa, cực kỳ hung ác.
Tiếp đó là từng luồng sáng màu xanh thẳm, bao phủ lấy cơ thể của Tử Kim công công.
Dương Bách Xuyên nhìn cảnh tượng trước mắt, cảm thấy thót tim.
Hắn cảm nhận được sự khủng bố của luồng yêu khí Hồng Hoang này, nó khiến hắn cũng phải giật mình hoảng sợ. Nhưng hắn tin tưởng Tử Kim công công có thể đối phó được.
Sau đó, mí mắt hắn giật giật, hắn cảm nhận được độc khí.
Vầng sáng xanh thẳm phát ra từ trứng mãng xà chính là độc khí.
Một loại độc làm người ta hãi hùng khiếp vía.
“Chủ nhân, lão nô cần hỗ trợ, độc khí này quá khủng bố.”
Tử Kim công công hoảng sợ nói.
Dương Bách Xuyên bước lên một bước, mười vầng sáng bùng nổ, hắn bước vào trong vầng sáng xanh thẳm.
Hắn biết nếu còn không ra tay thì Tử Kim công công sẽ trúng chiêu.
Trứng mãng xà nuôi dưỡng một sự sống cường đại và yêu khí Hồng Hoang hung hãn, rất mạnh, nhưng Dương Bách Xuyên biết Tử Kim công công có thể đối phó được.
Nói đến cùng thì nó chỉ là một quả trứng, còn chưa đến lúc nghịch thiên.
Độc khí mới là thứ đáng sợ.
Và giờ Dương Bách Xuyên cũng biết điểm đặc biệt của trứng mãng xà.
Đó chính là độc.
“Trấn!”
Dương Bách Xuyên vận chuyển mười loại lực lượng thuộc tính, một trận pháp hình thành, mạnh mẽ trấn áp độc khí.
Hắn nói: “Trứng mãng xà, dừng tay. Ta đã hứa với Bạch Sa Kình Vương rằng sẽ giúp ngươi xuất thế, đừng quấy rối nữa, thu độc khí lại đi.”
Dương Bách Xuyên cảm nhận được loại độc khí này cực kỳ cường đại, độc hơn bất cứ loại độc nào mà hắn từng gặp. Cho nên hắn cũng không dám xông vào độc khí, chỉ dám ở bên ngoài phong bế độc khí, dùng pháp lực trụ lại.
Hắn biết sinh mệnh trong trứng mãng xà có ý thức, và hắn cũng tin chắc Bạch Sa Kình Vương hoặc lão rùa cũng từng dặn dò, nó có thể nghe thấy hắn nói gì.
Quả nhiên vừa dứt lời, độc khí khổng lồ tan đi.
“Phù!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất