"Chủ nhân, cuối cùng ngài cũng tỉnh rồi.” Bên tai vang lên giọng của Tử Kim công công. 

 

Dương Bách Xuyên ngoảnh lại nhìn, mọi người đều đang ngồi xếp bằng quanh hắn. 

 

Hắn sững người: "Đã qua bao lâu rồi?" 

 

"Ca, đã mười năm rồi." Tiểu Phượng Hoàng nói. 

 

Dương Bách Xuyên hẫng một nhịp. Hắn chẳng cảm thấy gì cả, chỉ nói qua nói lại với lão rùa một hồi mà đã trôi qua những mười năm ư? 

 

Dù với hắn bây giờ, mười năm cũng như một cái chớp mắt, nhưng nghe Tiểu Phượng Hoàng nói vậy, hắn vẫn không khỏi líu lưỡi, cảm giác mới đó mà mười năm đã vèo cái trôi qua. 

 

Thời gian đúng là chẳng đáng giá mấy nhỉ? 

 

Dương Bách Xuyên cảm thấy hơi khó tin. 

 

Nhưng hắn cũng biết, cuộc đối thoại vừa rồi giữa hắn và lão rùa là một kiểu pháp tắc Không Gian, vậy nên hắn mới hoàn toàn không thể cảm nhận được sự xói mòn của thời gian. 

 

Con đường tu đạo vốn huyền diệu và không thể giải đáp, chuyện này cũng bình thường. Dù sao giao dịch đã thành. 

 

Tiếp theo phải đi tìm suối nguồn, hơn nữa còn phải mang theo trứng mãng xà tiến vào biển Đại Hoang. 

 

Lão rùa chỉ là một luồng yêu hồn, không rõ đã chết hay vẫn còn ở nơi nào khác. Dù gì sứ mệnh của lão đã xong, lúc yêu hồn biến mất, lão đã nói cho Dương Bách Xuyên biết vị trí suối nguồn và trứng mãng xà. 

 

Chỉ cần tìm được suối nguồn, mang theo trứng mãng xà thì có thể qua suối nguồn đến biển Đại Hoang tìm Mai tỷ. 

 

Theo lời tiên đoán của Bạch Sa Kình Vương, thứ hắn tìm thấy chính là "long". Mà trong đầu Dương Bách Xuyên, "long" thì chỉ có mỗi Mai tỷ. 

 

Hắn chỉ không ngờ Mai tỷ lại ở cái biển Đại Hoang gì đó. 

 

Về biển Đại Hoang, Dương Bách Xuyên còn chưa hiểu rõ hết. 

 

Hắn không giải thích vòng vo, trực tiếp dẫn Tiểu Phượng Hoàng cùng mọi người đi về phía chính diện của đại điện. 

 

"Đi thôi." 

 

Theo manh mối lão rùa để lại, ở phía chính diện của tòa đại điện này có một cổng dịch chuyển, nối thẳng đến suối nguồn, trứng mãng xà cũng ở đó. 

 

… 

 

Khi bước đến phía chính diện của đại điện, quả nhiên thấy có một trận pháp khắc văn ở đó, đây là một trận pháp khắc văn thượng cổ, cực kỳ phức tạp. 

 

Dương Bách Xuyên biết nếu không có cách mở thì chỉ có nước bó tay. 

 

May mà lão rùa đã truyền lại cách mở cho hắn. 

 

"Chủ nhân, đây là trận pháp khắc văn thời thượng cổ, không có pháp quyết tương ứng thì mở không nổi đâu." Tử Kim công công là kẻ biết hàng. 

 

"Yên tâm, có cách mở." Dương Bách Xuyên mỉm cười, tay múa liên hồi, từng đạo pháp quyết đánh lên trận pháp khắc văn huyền ảo phức tạp kia, tức thì toàn bộ trận pháp sáng rực… 

 

Tiếp đó, một lốc xoáy không gian hiện ra. 

 

"Thật sự mở được rồi." Tử Kim công công cảm thán. 

 

"Vào thôi." Dương Bách Xuyên dẫn đầu tiến vào cửa, thoắt cái biến mất. 

 

"Chủ nhân, đợi lão nô với…" Tử Kim công công đuổi theo. 

 

Thấy vậy, ba huynh đệ Tạ gia đi phía sau nhíu mày lại, Tạ lão tam không nhịn được lầm bầm: "Đồ nịnh bợ~" 

 

Huyết Ưng và Miêu Ưng đồng loạt gật gù: "Chứ còn gì nữa." 

 

Sự nịnh nọt ra mặt của Tử Kim công công khiến đám đại yêu khác chịu không nổi, nhưng cũng chỉ dám chửi sau lưng, chẳng ai dám mắng thẳng mặt lão thái giám này, bởi tu vi lão ta quá mạnh. 

 

Dù sao thì, trừ Tiểu Phượng Hoàng với Chồn nhỏ, Cá Chạch ra, các đại yêu khác đều ghét lão thái giám Tử Kim đến tận xương tủy. 

 

Ngươi có cần sốt sắng lập công thế không? 

 

Bọn ta cũng muốn lập công trước mặt chủ nhân mà… 

 

Một đoàn đại yêu vừa lầm bầm vừa nối nhau bước vào cánh cửa. 

 

… 

 

Sau khi vào cổng dịch chuyển, Dương Bách Xuyên hơi choáng váng một chút, giây sau cơn choáng tan biến, hắn mở mắt ra, phát hiện mình đang đứng trong một sơn động. 

 

Trước mắt hắn là một hạt châu lớn màu lam biếc đang lơ lửng, tỏa ra năng lượng thuộc tính Thủy đậm đặc. 

 

Chắc hẳn đây là suối nguồn của Tiểu Long Cung. 

 

Sơn động không lớn lắm, cao hơn mười mét, rộng chừng hai trăm mét vuông. 

 

Bệ đá gần như trong suốt, bốn bề khắc phù văn, không có bất kỳ lối ra nào khác, chỉ có cổng dịch chuyển sau lưng nơi Dương Bách Xuyên bước vào. 

 

Không đúng? 

 

Hạt châu màu lam kia không phải suối nguồn. 

 

Dương Bách Xuyên quan sát một lúc, mới nhận ra mình nghĩ sai. 

 

Hạt châu này là trứng mãng xà. 

 

Còn suối nguồn, Dương Bách Xuyên phát hiện suối nguồn là con mắt phù văn lơ lửng ngay phía trên quả trứng. 

 

Bởi vì hắn phát hiện trên trần của cái động thiên nhiên gần như trong suốt này, có một con mắt do tổng chín đường phù văn tạo thành, hợp thành chín dòng nước xoay tròn chảy xuống. 

 

Cho nên phía trên mới là nơi suối nguồn tọa lạc. Suối nguồn chính là một nguồn nước, đồng thời đó cũng là nơi thông tới biển Đại Hoang như lão rùa nói. 

 

Nơi này toàn là nước, nhưng nước ở đây tràn ngập năng lượng thuộc tính Thủy đậm đặc. Nhìn qua thì chẳng thấy gì đặc biệt, song cảm nhận kỹ sẽ thấy chín dòng nước từ suối nguồn khuếch tán ra bốn phương tám hướng của không gian. 

 

Mỗi một đường phù văn trên vách đều là một suối nguồn nhỏ, chắc hẳn chính những suối nguồn nhỏ này cung cấp nguồn nước cho vùng đầm lầy phía Nam của Dị Vực giới. 

 

Còn hạt châu màu lam lơ lửng kia, nhìn kỹ sẽ thấy đó là một quả trứng phủ từng mảng vảy nhỏ. Dương Bách Xuyên cảm nhận được bên trong ẩn chứa một sức sống cực kỳ mãnh liệt.  

 

Chắc chắn đó là trứng mãng xà viễn cổ mà lão rùa nói. 

 

"Chủ nhân, trong hạt châu kia chứa đựng một sinh mệnh cực kỳ cường đại.” 

 

Lúc này Tử Kim công công ghé lại nói. 

 

"Đó là một quả trứng mãng xà viễn cổ…" 

 

Dương Bách Xuyên bèn kể sơ lại cuộc đối thoại giữa hắn với lão rùa cho mọi người nghe. 

 

Nghe xong, Tử Kim công công nói: "Chủ nhân, e rằng quả trứng mãng xà này không dễ động vào đâu. Lão nô có thể cảm nhận được khí tức bên trong tuyệt đối không phải phàm vật, đến lão nô còn thấy hơi sợ hãi." 

 

"Hừ, lão cẩu, đến lúc ngươi lập công rồi. Đi, qua đó thử mang quả trứng mãng xà về đây." Dương Bách Xuyên nheo mắt nhìn Tử Kim công công. 

 

"A… Chủ nhân, ngài đừng đùa vậy chứ." Cơ mặt Tử Kim công công co giật.  

 

Dương Bách Xuyên nhìn chằm chằm lão ta, giọng bình thản nhưng đầy uy lực: "Đi đi~" 

 

Lão rùa có để lại cách mở cổng dịch chuyển, nhưng không hề nhắc đến cách lấy trứng mãng xà ra, xem ra cứ lấy trực tiếp là được.  

eyJpdiI6Im1wNUxmaFh5Qm1BQkRoZ2xNMzBnYnc9PSIsInZhbHVlIjoiMHMyOVUyVjQzMVREOENKck5JS3J1NHlsUCt0M0pGQnk0QUtcL0tSZVR5ekhGQXZaM096OEpUcU5ad3ptQlhrMEIiLCJtYWMiOiJkYWZjZTBjMTQ1NmM0ZGMxMTY5ZjkzYjU3ODJjOGI0MWYxOWE3YmYwMWMwMzUxOGVkMWU5MTY5MmJlYjZhNDY2In0=
eyJpdiI6ImVMTWYrU0ZWZk51aElNTlRSbW5iaGc9PSIsInZhbHVlIjoiRkFTK2U1cGlOMlVzVTdcL2lvVkxiOXNnaUc0UEZNcVh1NWM3bG8xMmZzM2tuUlRhZmhxTE9MaTltQUNrZVlVdzY4SHFzVzZDM0xzVmlcL0V3cHdKUW1yVEdWMllHYTAyeFJcL0NXeTdWd2pMOTQ9IiwibWFjIjoiN2RiMDVkY2VkMmU5NmRiODQxMmM2MTdkZTA5ZTk4MGVkMTgyOWNhMDEyNDBmZjYwYjA3NzE4MDNhNmI1ZDhlOCJ9

Dương Bách Xuyên cảm nhận được quả trứng mãng xà kia đang ấp ủ một sinh mệnh mạnh mẽ đến mức khiến tim hắn đập thình thịch. Trực giác mách bảo hắn đây là một vật rất nguy hiểm, không thể mạo hiểm, vì thế hắn chỉ có thể để Tử Kim công công đi thử trước.

Ads
';
Advertisement
x