Lão ta là Tử Kim Sơn Giáp thông ngộ lục trọng mà giờ phút này lại ngồi bệt trên mặt đất thở dốc, giọng nói đầy sợ hãi. 

 

 

Dương Bách Xuyên nhìn ra được lão ta không nói dối, cũng không phải diễn, mà là cảm nghĩ chân thật. 

 

Lúc này, trứng mãng xà xoay tròn, lơ lửng trên đầu Tử Kim công công, hấp thu sạch sẽ độc khí trong cơ thể lão ra, cuối cùng sắc mặt của lão ta cũng hồng hào như cũ. 

 

Tiếp đó, quả trứng này lại bay về phía Dương Bách Xuyên. 

 

“Ca, cẩn thận.” Tiểu Phượng Hoàng đứng bên cạnh Dương Bách Xuyên, nghiêm mặt, sẵn sàng ra tay. 

 

“Không sao, ta cảm nhận được ý tốt của nó, sẽ không sao đâu.” Dương Bách Xuyên cười nói Tiểu Phượng Hoàng đừng khẩn trương, rồi xòe tay ra. 

 

Giây tiếp theo, quả trứng mãng xà xanh thẳm dừng trên tay Dương Bách Xuyên. 

 

“Chủ tử, ngài phải cẩn thận, thứ này chứa kịch độc. Lão nô cảm thấy độc của nó có thể xếp vào top đầu các loại độc ở Tiên giới. Thứ này mới chỉ là trứng, nếu nở ra, trời biết độc của nó có thể lợi hại đến mức nào.” 

 

Tử Kim công công nói. 

 

Dương Bách Xuyên: “Biểu hiện lần này của ngươi rất tốt, nhưng đừng quá lo, ta cảm thấy nó rất dịu ngoan.” 

 

Khen lão Cẩu một câu, rồi hắn nhìn chằm chằm quả trứng trong tay, hai mắt Dương Bách Xuyên sáng rực, quan sát quả trứng, màu sắc xanh thẳm, những mảnh vảy ở ngoài vỏ rất đẹp mắt. 

 

Hắn không ngờ vật nhỏ này có thể hạ độc Tử Kim công công. 

 

Đúng là bảo bối. 

 

Nhưng hắn phải bảo quản thích đáng với quả trứng này, nếu sau khi nở ra mà không trông giữ cẩn thận, độc khí tản ra sẽ gây loạn. 

 

Đồng thời Dương Bách Xuyên cũng vô cùng mong chờ hình thái sau khi nở của quả trứng. 

 

Giờ phải rời khỏi đây đã, thông qua suối nguồn, tiến vào biển Đại Hoang tìm Mai tỷ. Chỉ có máu chân long của Mai tỷ mới có thể giúp quả trứng này nở. 

 

Hắn rất mong chờ một con mãng xà. 

 

Hay nói đúng hơn là một vật kịch độc. 

 

Suối nguồn trên đỉnh đầu, nhưng đi vào kiểu gì đây? 

 

Sau khi đi vào sẽ như thế nào? 

 

Có nguy hiểm hay không? 

 

“Mãng… Tiểu Lam, ngươi có biết cách tiến vào suối nguồn không?” Dương Bách Xuyên nhìn quả trứng trong tay. Hắn định gọi là trứng mãng xà, nhưng lời đến miệng lại cảm thấy không thích hợp, thuận miệng đặt tên là Tiểu Lam. 

 

Ngay sau đó, quả trứng trong tay hắn run lên như đang đáp lại hắn. 

 

Rồi Dương Bách Xuyên nhìn thấy từng khắc văn trên vỏ trứng xuất hiện. 

 

“Ầm!” 

 

Vô số luồng sáng xanh thẳm phóng lên cao, chiếu sáng suối nguồn trên đỉnh đầu, rồi một tròng mắt xanh thẳm xuất hiện. 

 

Cánh cửa dần mở ra. 

 

“Vào thôi.” Dương Bách Xuyên chui vào trong tròng mắt. 

 

… 

 

Một thế giới chưa biết đang chờ hắn. 

 

Sau khi tiến vào như tiến vào một con đường xanh thẳm không có điểm kết. 

 

Hắn cảm nhận được sức mạnh Thời Không. 

 

Một lực lượng vô hình đang hút lấy bọn họ, kéo bọn họ đi về phía cuối con đường. 

 

Đây là một quá trình dài dòng, chỗ này như thể không có bất kỳ pháp tắc thiên địa nào, không có thời gian không có năng lượng. 

 

Nhưng hắn cũng không gấp, bởi Dương Bách Xuyên biết có trứng mãng xà chỉ dẫn, dù sao bọn họ cũng sẽ đi ra ngoài. 

 

Dương Bách Xuyên hỏi Tử Kim công công: “Lão Cẩu, ngươi biết gì về biển Đại Hoang?” 

 

Tử Kim công công: “Biển Đại Hoang là một thiên hải nằm trong Tiên giới, một sự tồn tại cổ xưa, nằm ở nơi cực Bắc xa xôi của Tiên giới, lớn hơn tất cả các tiên vực khác, không có điểm kết. Nghe đồn nơi này là thế giới Thủy Yêu, có hệ thống riêng biệt, không tiếp xúc với sinh linh Tiên giới, cũng không cho phép các sinh linh Tiên giới khác tiến vào. 

 

Không có ghi chép cụ thể, nhưng sinh linh trong biển Đại Hoang rất nhiều, vô cùng hung ác, không ai nguyện ý đến đây mạo hiểm cả. 

 

Ở Tiên giới có một lời đồn, sâu trong biển Đại Hoang có một loại Yêu tộc Đại Hoang, xưng bá đại dương, cũng không phải thiện lành gì…” 

 

“Ầm!” 

 

Dương Bách Xuyên và Tử Kim công công đang trò chuyện thì một tiếng nổ lớn vang lên, mọi người bị một lực lượng mạnh mẽ thúc đẩy, trời đất quay cuồng, đập vào mắt là một màu xanh bát ngát. 

 

Dương Bách Xuyên nắm chặt trứng mãng xà, đây là phương pháp ra ngoài duy nhất của hắn. 

 

Ngay sau đó, mọi biến động biến mất, bọn họ xuất hiện trong nước. 

 

Khác với biển sâu trong tưởng tượng, bọn họ đều xuất hiện ở vùng nước cạnh bờ biển, ngẩng đầu sẽ nhìn thấy một đảo nhỏ. 

 

Lúc này, dao động không gian vang lên. 

 

“Vèo vèo vèo…” 

 

Bọn họ bị bao vây. 

 

Là Yêu tộc, hơi thở rất khủng bố. 

 

Chính xác hơn là Thủy Yêu, nhìn kỹ là binh tôm tướng cua. 

 

Không nhìn ra tu vi, như thể không có cảnh giới. 

eyJpdiI6Ik42bHIxVUtkS2J3S2oxTlZwSHg2REE9PSIsInZhbHVlIjoiVlZSSm5zRnBCTXpYQUM1UVpYMlQxSldjbUVPQWtqQ293RlZ4TlFLSGdVXC8zMEdpb2VoMnM0QWNFdHN3N2JZVXEiLCJtYWMiOiI0MDY3MDRjZTY5Zjc0YzMxOWMwY2JiZDc2NmNiNDIzNGMxMGY3NTk3MjNiYzkyOThmMDUxNzdjMDQ4ZjU1NmM0In0=
eyJpdiI6IktZRmduQThjZzU5N2RSRzZKQnZvMFE9PSIsInZhbHVlIjoiWFJabGpjc2N5K25wek83RTQxV0xUQ2ZrbFViYnhJeHZnT3ZZY1NtRVN6TmF6UENvZWpWUmpOQkVEaktaZkZiM3VpMnBzbXRVZnNCS2xHMkl6SldVY2dkMklxUHppRTkreDBiWUZGTEgyY2ZiT3Nsb1FlNTRoRjNFM1BHYWF4VUxGT2Z6ZDJzN1wvQ0hvRFF3Uk1VcUplVkpkMUEyQ284K1BLR0xDbEhcL1ZhTGVpSmphNEdIRVBqZzNsTkxiVWNTQ3hOdzFzcmluV3NtaDBubTJSME1pVjRSQ1NxOW8xREx6YWdxV0h4XC9FZlpkeWk4RDVtVlFJMjZ5aU5EUDVBSzhackhCXC9qVFBmWFg0ZW8xMlhnSktSSFlYZEI2ZklybDQxSXhzVGl3TkpudzNoVVZNcFcwRWgwVzB0RDJCOTlPUitORlBiU3M1ZmJkTFhsRHlUQWNRSFBzem01Rm5BVFV5ekRLcWtUSGw5QktvZjhzcStINFpoQTFUeFwvTzVweG1XdHYiLCJtYWMiOiIwNmY1ZmZhZjE5YTIwNDQyOGVhMWM2ZDVlOTEwOGU5ZDYyZDAzOTRmYTQzMmI0NGY5MTIxODBiZDk1NDNjNzU3In0=

Ads
';
Advertisement
x