Lão rùa coi như đã nêu điều kiện. 

 

 

Dương Bách Xuyên trầm ngâm. 

 

Hắn xuất hiện ở đây cứ như đã bị người ta tính kế đưa vào tròng, khiến hắn hơi khó chịu. 

 

Dĩ nhiên không phải hắn nghi ngờ lão rùa nói dối, mà lo Bạch Sa Kình Vương lừa hắn. 

 

Nhưng nghĩ kỹ lại thì không hợp lý, lão rùa chỉ là kẻ truyền lời, lại chỉ là một yêu hồn. Dương Bách Xuyên biết đa phần các lão quỷ sẽ tan thành mây khói sau khi hoàn thành sứ mệnh. 

 

Còn hắn và Bạch Sa Kình Vương thì chưa từng gặp mặt, đây là lần đầu hắn đến địa bàn của Bạch Sa Kình Vương, thậm chí Bạch Sa Kình Vương đã bước lên Đăng Thiên Lộ từ mấy nghìn năm trước rồi. 

 

Tức là Bạch Sa Kình Vương đã suy diễn thiên cơ từ hàng ngàn năm trước, biết trước hôm nay hắn sẽ tới và kết quả sẽ ra sao. 

 

Dương Bách Xuyên biết Kình Vương làm được điều này. Thậm chí sư nương Thiên Cơ của hắn cũng rất am hiểu đạo thiên cơ, lời tiên đoán thường gắn liền với thiên cơ.  

 

Vậy kế tiếp là lựa chọn của hắn. 

 

Cơ bản đã rõ ràng mọi chuyện, chỗ dựa giúp Bạch Sa Kình Vương đắc đạo chính là truyền thừa của Tiểu Long Cung này. Còn chủ nhân  chân chính của Tiểu Long Cung này một con mãng xà viễn cổ, hay nói đúng hơn là một quả trứng mãng xà. 

 

Thế nên Bạch Sa Kình Vương muốn báo ân, trả cho xong nợ nhân quả để đắc đạo thì phải ấp cho mãng xà ra đời. Nhưng chuyện này vô cùng khó, trứng mãng xà viễn cổ cần máu Thần Long làm vật dẫn để nở. 

 

Vì vậy Bạch Sa Kình Vương đã suy diễn thiên cơ, và người có được máu Thần Long chính là Dương Bách Xuyên. 

 

Giống như một cuộc giao kèo, lão rùa nói cho Dương Bách Xuyên biết về suối nguồn, từ suối nguồn, Dương Bách Xuyên sẽ tìm được Thần Long. Điều kiện trao đổi là Dương Bách Xuyên phải lấy một giọt tinh huyết Thần Long để giúp trứng mãng xà nở. 

 

Nghĩ đi nghĩ lại, hắn biết mình không còn lựa chọn nào khác. 

 

Bởi người hắn cần tìm rất có thể chính là Mai tỷ, người phụ nữ đặc biệt nhất trong số những người phụ nữ của hắn, dù muốn từ chối cũng chẳng thể nào từ chối được. 

 

Chỉ cần có manh mối về Mai tỷ, có thể tìm được nàng thì dẫu là núi đao biển lửa, Dương Bách Xuyên cũng buộc phải làm. 

 

"Được, ta đồng ý." Dương Bách Xuyên đáp. 

 

"Nhân loại, hứa suông thì không được. Hãy thề trước Thiên Đạo đi. Ngươi phải giúp trứng mãng xà nở ra bằng mọi cách, và còn phải che chở nó lớn lên." Lão rùa chậm rãi nói. 

 

Điều kiện này nghe đã thấy hơi khắt khe. Ta có thể đảm bảo máu rồng, chỉ cần tìm được Mai tỷ là được. Nhưng ngươi còn bắt ra ấp trứng mãng xà, còn phải che chở nó trưởng thành nữa? 

 

Định gài bẫy ta à? 

 

Lỡ đâu là một quả trứng chết thì sao? 

 

Ta lấy gì đảm bảo với ngươi rằng nó sẽ nở ra? 

 

Thôi, cứ cho là ấp được đi, ấp xong rồi còn bắt ta trông nom nó lớn lên? 

 

Ta đâu phải bảo mẫu? 

 

Còn nữa ~ 

 

Lỡ đâu ấp ra một thứ hung thần ác sát, khác gì hại ta? 

 

Nghĩ tới đâu, hắn tuôn ra tới đó. 

 

Lão rùa chậm rãi đáp: "Trước hết, trứng mãng xà tuyệt đối còn sống, hơn nữa vô cùng mạnh mẽ, điều này ngươi không cần lo. Kế nữa, có phải ngươi đang hiểu lầm gì không? 

 

Mãng xà viễn cổ không phải toàn là loài lạnh lẽo hung ác như ngươi tưởng, vì vậy đừng lo ấp ra sẽ rước phiền toái, thậm chí rất có thể còn mang lại lợi ích cho ngươi. Nhân loại, trứng mãng xà không phải phàm vật. 

 

Còn chuyện trưởng thành, ngươi vào được Tiểu Long Cung thì chứng tỏ tu vi không yếu, chẳng lẽ lại không che chở nổi một con mãng xà con? 

 

Trong cuộc giao dịch này, suy đi tính lại ngươi không hề lỗ. Ta, hay nói đúng hơn là Bạch Sa Kình Vương, chỉ cần một lời hứa của ngươi. Nếu Bạch Sa Kình Vương đã tiên đoán rằng ngươi sẽ đến đây thì ắt có đạo lý của ngài ấy, cho nên ngươi không phải lo.” 

 

Nghe lão rùa nói, Dương Bách Xuyên nghĩ lại cũng thấy đúng. Suy cho cùng, cuộc mua bán này hình như hắn không thiệt. Đã vậy thì nhận lời thôi. 

 

"Được, ta, Dương Bách Xuyên, thề sẽ dốc toàn lực giúp trứng mãng xà nở ra, và che chở nó trưởng thành. Nếu trái lời thề, sẽ bị Thiên Đạo xóa sổ." 

 

Lời thề tuy giản dị, nhưng rất nặng. 

 

Người tu đạo phát thề sẽ chịu sự giám sát của Thiên Đạo, cho nên đã thề thì phải làm được, không được nuốt lời. 

 

"Vậy thì tốt rồi. Suối nguồn giao cho ngươi, lão phu cũng hoàn thành sứ mệnh. Nhân loại, chúc ngươi may mắn. Biển Đại Hoang khó lường, tự giải quyết cho tốt…" 

 

Giọng lão rùa dần yếu đi, thân thể vừa ngưng tụ cũng theo đó mà biến mất. 

 

"Ê ê ê, ngươi còn chưa nói suối nguồn ở đâu mà?" Dương Bách Xuyên vội gọi với lại. 

 

Đúng lúc ấy, trong biển ý thức của hắn lóe lên một tia sáng xám. 

 

Một lúc sau, hắn chợt mở bừng mắt, tỉnh táo lại. 

eyJpdiI6IlwvUGdCY0x5Y281T3l4cFRXaVJ3aTN3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlBRbWRwT3BnQUFhNXJtM3V6UGtwS2pFZENvZ0xGdVBpQTU4VmtWc21jR2lvVmR5dENIcVd2QmJUc21RWHU5Y3kiLCJtYWMiOiI0Y2I2YTZmZjc4YmNiZjg5ZmI2MTUyZDFmZjRkNzk2NTJjMTE1M2Y1NmRiNjNkZWY0OGMwMzMxMTM5YjMxMDM1In0=
eyJpdiI6Ik5pWXF2ckZqWU9DazZjd0pNQW1qMkE9PSIsInZhbHVlIjoiM2hCTjErYnJ6ZkZ3c2xTOUtRWXdvSytwXC9pSm4rdUpRM01lRlY1SmhFekw5a01nRXkyVFNnSTR3S0pRVUJxWjFsRklDV01uZmZXR1g3b1wvRmJoN21pcnZUQ0hoNSt1VmRJYVJabzJ2SWVJOVwvSnhEd0dsbTk0YVwvQmpWQngwTGpXbk5RWUVGNnJvaDZMZlZXdDFjcHNBRG1vd0xsdnRBTlBhWnhYR2xoV2FXZXFMVFdmSnVGbjE2eUF0ZkQwQTE1WSIsIm1hYyI6IjIyN2EwMjU1YTAxNjlmNTk1YmZmNThmNjViNDI4OGU2MzJmNDJjZWRkNmUyNDFlYmVjMjcyNDYzY2MzZjc4ZmUifQ==

Ads
';
Advertisement
x