“Không xứng ư?"
Lam Thục Linh vênh mặt lên, nói: “Đã lúc nào rồi mà cậu còn ở đây gây rối?”
Cô ta chung quy không quên được, sự sỉ nhục của Bạch Vũ ở bữa tiệc của nhà họ Hàn, vậy nên cô ta nắm lấy cơ hội này nhắm vào Bạch Vũ.
Lam Hải Quỳnh mặt mày do dự, nói: “Thật ra Bạch Vũ cũng có thể giúp được..”
Chưa đợi Lam Hải Quỳnh nói hết câu thì Hàn Thiệu Huy đã mất kiên nhẫn mà cắt ngang: “Hải Quỳnh, em đừng dát vàng lên mặt Bạch Vũ nữa”
“Ba mẹ đã nói với anh từ lâu, tối hôm đó, chính bọn họ sử dụng mối quan hệ của Tống Quế Khanh, mời Chương Đại Cường và Lý Minh Quang ra mặt giúp cho Bạch Vũ”
“Bạch Vũ mèo mù vớ cá rán cứu được con gái của Tống Quế Khanh, cậu ta thật sự tưởng mình là nhân vật lớn à? Cậu ta tự cho mình ra đúng quá rồi.
“Anh từng cụng ly với đám người ngài Đỗ, ngài Hàn, ngài Tiền, anh có kiêu ngạo không? Anh có từng khoe khoang không?”
Trên mặt Hàn Thiệu Huy lộ vẻ khinh thường, anh ta nói: “Em đừng tự rước lấy nhục nữa...
Ở bữa tiệc của nhà họ Hàn lúc ban đầu, gia đình của Hàn Thiệu Huy chịu nhục, sau chuyện đó Lý Tuyết Nhàn đã biết, an ủi là Bạch Vũ lạm dụng ân tình của Tống Quế Khanh.
Bà ta vốn không muốn Hàn Thiệu Huy sa sút tinh thần, ai ngờ Hàn Thiệu Huy lại coi lời an ủi đó là thật, nhận định Bạch Vũ không có giao tình gì với Chương Đại Cường và Lý Minh Quang.
Bạch Vũ xoa đầu, nói: “Thật ra con có thể...
“Cậu cái gì mà cậu?"
Lam Quốc Khánh dẫn mạnh ly trà, nói: “Đều là lỗi của cậu, nếu không phải cậu vô dụng thì sao mẹ cậu lại ra nông nỗi này?”
“Cậu không phải có quan hệ với Tống Quế Khanh hay sao? Bây giờ, cậu lập tức gọi điện cho cô ta, nhờ cô ta giúp cứu mẹ cậu ra ngoài”
Mất mặt thì mất mặt, trước tiên cứu Lý Tuyết Nhàn ra ngoài trước rồi tính.
“Không được!”
Chưa đợi Bạch Vũ mở miệng, Lam Hải Quỳnh nói như đinh đóng cột: “Bạch Vũ, anh tuyệt đối không thể tìm Tống Quế Khanh.
Nếu mẹ phải dựa vào “tiểu tam” của chồng giải cứu, điều đó sẽ trở thành cái dằm trong tim cô ta suốt đời.
Lam Quốc Khánh nhìn con gái, nói: “Hải Quỳnh, mẹ con...
“Nghĩ cách, sử dụng tất cả mối quan hệ, cho dù bán gia sản để bồi thường”
Lam Hải Quỳnh không cho phép nghi ngờ: "Tuyệt đối không thể nhờ Tống Quế Khanh giúp, Bạch Vũ, nếu anh dám đi cầu xin cô ta, chúng ta hoàn toàn chấm hết.
“Không cần Tống Quế Khanh.”
Nhìn thấy gương mặt lạnh như băng của Lam Hải Quỳnh, Triệu Tuấn Hào chợt nở nụ cười đắc ý: “Anh có thể khẳng định, Hải Quỳnh, anh đi trước, anh quay về nói với ba anh một tiếng để dì ra ngoài sớm”
“Chú, mọi người yên tâm, dì sẽ không có chuyện gì đâu, trời có sập xuống, còn có cháu.
Sau khi nói xong, anh ta mỉm cười dịu dàng với Lam Hải Quỳnh, đứng dậy rời khỏi biệt thự nhà họ Lam.
“Ba, bệnh nhân nằm ở bệnh viện nào?”
Bạch Vũ nhìn Lam Quốc Khánh hỏi: “Con muốn đi xem”
Tuy Bạch Vũ có thể sử dụng mối quan hệ giải quyết chuyện này, nhưng trị ngọn không trị được gốc, chỉ khi chữa khỏi cho bệnh nhân, Lý Tuyết Nhàn và phòng khám mới hoàn toàn không sao.
Bạch Vũ nhìn ngay ra gốc rễ của vấn đề.
“Bệnh nhân nằm ở bệnh viện nào có liên quan gì tới cậu?”
Lam Quốc Khánh mất kiên nhẫn liếc nhìn Bạch Vũ, sau đó lại nắm tay của đám người Hàn Thiệu Huy nước mắt lưng tròng nói: “Thiệu Huy, Thục Linh, Hải Quỳnh, các con phải nghĩ cách cứu mẹ của các con.”
“Bà ấy sống sung sướng quen rồi, không ăn khổ, chịu khổ được, các con không thể để bà ấy ở trong trại tạm giam được.
“Cho dù phải mất bao nhiêu tiền cũng phải cứu bà ấy ra..”
Lam Hải Quỳnh vội vàng lên tiếng an ủi: “Ba, ba đừng lo lắng, bọn con đang nghĩ cách.”
Hàn Thiệu Huy suy nghĩ một chút rồi nói: “Ba, chúng ta trước tiên xem thử Triệu Tuấn Hào có thể giúp mẹ ra ngoài không đã.
“Nếu không thể, chúng ta chỉ có thể tìm một luật sư giỏi.
“Sau đó tìm trung tâm giám định y học, xem rốt cuộc nguyên nhân có phải do mẹ hay không”
“Nếu không phải trách nhiệm của mẹ, sự việc sẽ dễ xử lý”
Nói thì đơn giản, nhưng ai cũng có thể cảm nhận được sự bất lực của Hàn Thiệu Huy.
Ai cũng biết, cho dù không liên quan tới Lý Tuyết Nhàn, Đỗ Trường Giang trút giận về chuyện trúng độc, cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua cho Lý Tuyết Nhàn.
“Ngày mai con tới bệnh viện một chuyến.
Trong mắt Bạch Vũ xẹt qua tia sáng, anh muốn xem tình hình của mẹ Đỗ Trường Giang.
Hàn Thiệu Huy cười lạnh một tiếng: “Cậu tới bệnh viện có thể làm được gì? Cho dù quỳ xuống cầu xin cũng vô dụng.
Lam Thục Linh cũng lên tiếng: “Đúng thế, chúng tôi đã cầu xin rồi, đối phương căn bản không thèm ngó ngàng.
Bạch Vũ thản nhiên nói: “Tôi không phải đi xin sự tha thứ mà đi xem tình hình của bệnh nhân
“Bệnh viện có nhiều chuyên gia như vậy còn không chữa được, cậu tới đó thì có thể làm được gì, cậu tưởng mình là thần y à? Cậu biết y thuật không?”
Lam Thục Linh tức tối hét lên: “Cậu đừng gây chuyện rồi để nhà họ Lam gánh tội nữa.
Lam Quốc Khánh cũng tức giận nói: “Đồ vô dụng, đồ phế vật, trong thời khắc then chốt này cậu còn giả vờ giả vịt à?”
“Nhà họ Lam chúng tôi sao lại có thằng con rể như cậu chứ..”
Ông ta vừa mắng vừa đập bàn...
Sáng ngày hôm sau, Bạch Vũ dậy sớm, sau khi luyện công một lúc, anh kinh ngạc phát hiện, “Thái Cực Kinh” đã đột phá tầng thứ hai.
Bất luận tốc độ hay lực lượng, anh đều đã đạt tới một tầng thứ mới.
Mặt mày anh rất vui, hy vọng có thể sớm ngày đạt tới tầng thứ ba, như vậy thì anh có thể ngự khí vận châm rồi.
Sau khi ăn cơm xong, Bạch Vũ đang chuẩn bị nghe ngóng vị trí của Tạ Tố Cầm, kết quả lại nhận được cuộc gọi của Tiền Mạnh Hải trước.
Anh ta hỏi rất nhiệt tình: “Bạch Vũ, em đang ở đâu?”
“Em ở nhà.”
Bạch Vũ hỏi ngược một câu, hỏi: “Anh Tiền, có chuyện gì thế? Dược phẩm Bách Hoa xảy ra vấn đề gì sao?"
“Không, không, Dược phẩm Bách Hoa rất ổn”
Tiền Mạnh Hải cười ha hả, nói: “Phương thuốc Tu Hoa mà em cho, qua kiểm tra và thí nghiệm, tác dụng của nó càn quét tất cả sản phẩm làm đẹp trên thị trường” “Trẻ ra mười tuổi thì không dám nói, nhưng trẻ ra từ năm tuổi chắc chắn không có vấn đề gì.”
“Chị của em dự đoán, sản phẩm Tu Hoa này chỉ cần ra mắt, chắc chắn sẽ gây bão, thị trường cao cấp sẽ bị chúng ta thâu tóm hết”
“Chị em định hoãn nửa năm nữa có em bé, muốn thấy tận mắt sự thần kỳ của sản phẩm Tu Hoa.
“Xem ra lúc đầu anh chuyển công ty cho em, còn giữ lại mười phần trăm cổ phần làm kỷ niệm, là một lựa chọn vô cùng chính xác ha ha.
“Bạch Vũ à, em cứ đợi đếm tiền tới chuột rút đi.
Tiếng cười của anh ta rất sảng khoái, một hành động vô ý đã sinh ra sản phẩm tuyệt vời, tặng đi ba nghìn tỷ, tương lai lại có thể nhận lại gấp mấy lần ba nghìn tỷ.
Bạch Vũ nghĩ, nếu anh nói với Tiền Mạnh Hải, anh còn có bí phương dưỡng nhan cao cấp hơn như Bế Nguyệt, Trầm Ngư, Lạc Nhạn... Tiền Mạnh Hải liệu có phải sẽ cười điên hay không?
Hai người đều ngầm hiểu ý không nhắc tới Trần Lệ Dương, dường như đều coi qua gió thoảng mây bay.
“Aiya, nói tới Dược phẩm Bách Hoa thì anh đắc ý quên hết chuyện, tí quên nói chuyện chính”
Tiền Mạnh Hải cười nói: “Chú em, hôm nay anh gọi cho em là do một người bác của anh gặp phải vấn đề khó, mẹ của bác anh uống thuốc bị trúng độc.
“Em có biết giải độc không?”
Trong lòng Bạch Vũ chợt rung lên, anh hỏi: “Mẹ của Đỗ Trường Giang sao?”
“Tin tức của em thật nhanh nhạy.
Tiền Mạnh Hải vỗ đùi nói: “Đúng thế, chính là Đỗ Trường Giang, hiện nay bác anh đang cầu y khắp nơi, bệnh viện hết cách, Tôn thánh thủ và Công Tôn Uyên lại bế quan”
Bạch Vũ có hơi bất ngờ khi Tiền Mạnh Hải cầu y cho Đỗ Trường Giang.
Có điều nghĩ sâu hơn, nhà họ Đỗ và nhà họ Tiền đều là người của nhất môn nhị giang tam thần tài, có giao tình thân thiết là chuyện rất bình thường.
Bạch Vũ trả lời rất sảng khoái: “Em qua ngay.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất