Lý do thoái thác Lưu mụ đã sớm nghĩ kỹ.
Dù sao vương phi cũng không quản chuyện, những chuyện trong đó vương phi căn bản không rõ lắm.
Có lẽ qua chuyện này, bà ta còn có thể lấy được thêm chút bạc từ trong tay vương phi!
Thật là một bà mụ nhanh mồm nhanh miệng xảo quyệt!
Trong lòng Hạ Tử Duệ cười lạnh, trên mặt không chút thay đổi, nhíu mày, nhàn nhạt trả lời: “Ồ? Thì ra là có chuyện như vậy sao. Xem ra là bổn vương phi kiến thức thiển cận rồi.”
Lưu mụ cười không ngừng gật đầu: “Những chuyện này đều là những chuyện vặt, vương phi không biết cũng là chuyện bình thường.”
“Như vậy nếu sau này bổn vương phi đều muốn thêm món thì sao? Có phải còn cần đưa Lưu mụ thêm bạc không?” Hạ Tử Duệ hạ mắt xuống, nhìn góc thêu tơ vàng bên dưới, cười hỏi lại.
“Nếu như vương phi muốn ăn những thứ khác, nô tỳ nhất định làm. Chẳng qua…” Giọng nói Lưu mụ đột nhiên trở nên khó khăn, sau đó nói tiếp: “Chẳng qua là cần thêm chút ngân lượng.”
“Ồ? Vậy lại thêm bao nhiêu ngân lương mới thích hợp?”
Lúc này trong đầu Lưu mụ đều bị bạc sáng ngời chiếm lấy, tròng mắt không ngừng chuyển.
Mặc dù vừa rồi trong nháy mắt có chút hoài nghi vương phi vì sao đột nhiên trở nên dễ nói chuyện như vậy, nhưng cũng chỉ là trong nháy mắt.
Dù sao hơn nửa tháng này, dáng vẻ bệ vệ của vương phi giảm không ít, nên bà ta cũng không nghĩ nhiều.
Trước mắt bà ta đang tính xem muốn bao nhiêu bạc mới phù hợp, cuối cùng cúi đầu khom lưng, cười hì hì trả lời: “Lại thêm năm mươi lượng là đủ rồi.”
Vân Nhi đứng bên cạnh giường phẩy quạt cho Hạ Tử Duệ nghe thế, nhíu nhíu mày.
Còn muốn thêm năm mươi lượng, lòng tham của Lưu mụ này vô đáy đấy!
Nhưng mà, Vân Nhi có chút tò mò, sao hôm nay vương phi dễ nói chuyện như vậy?
Hạ Tử Duệ cúi đầu như đang trầm tư.
Trái tim Lưu mụ đập thình thịch, kích động.
Nếu như có thêm năm mươi lượng bạc, này có thể tất cả đều vào hầu bao của bà ta.
Không qua bao lâu, bà ta có thể mua cho con gái mình đồ cưới phong phú rồi.
“Đã như vậy, Vân Nhi ngươi dẫn Lưu mụ đi gặp Liên trắc phi, báo cáo lại ngân lượng mà phòng bếp mỗi tháng cần dùng, ngân lượng còn phải thêm cũng bẩm báo xuống. Nếu như lại thêm năm mươi lượng còn chưa đủ, để Liên trắc phi xem tình hình lại thêm một ít đi.”
“Bổn vương phi ngày ngày ăn chút rau cỏ cũng ngán. Đúng rồi, lại hỏi Liên trắc phi, tiền ăn của hạ nhân Mai Viên đều là trừ vào trong tiền tiêu vặt hàng tháng của bổn vương phi?”
“Bổn vương phi không quá rõ ràng chuyện trong vương phủ. Trước kia ở phủ tướng quân, hạ nhân trong mỗi viện cũng không phải là chủ của mỗi viện phụ trách, mà là do phủ tướng quân phụ trách chi tiêu.”
“Nhưng bổn vương phi không chưởng quản, có lẽ quy củ trong vương phủ khác với phủ tướng quân.” Sau khi Hạ Tử Duệ ngẩng đầu, nghiêng đầu nhìn về phía Vân Nhi có chút lo lắng bên cạnh, cười nói.
Vân Nhi tròn hai mắt, trong lòng vỗ bàn trầm trồ khen ngợi.
Thì ra vương phi là đặt bẫy ở đây cho Lưu mụ!
Bây giờ vương phủ do Liên trắc phi quản lý, việc này để cho Liên trắc phi đến giải quyết thì càng tốt hơn!
Vương phi lại không phải gánh cái danh hà khắc, lại có thể trừng phạt cái bà Lưu mụ này một trận.
Cái này gọi là không cần tốn nhiều sức giải quyết một phiền phức!
Dù sao ngay cả nàng ta cũng không nhìn nổi cách làm việc của Lưu mụ, bà ta cứ nghĩ mình làm việc này lại có thể lừa gạt vương phi chắc?
Chỉ nghĩ lừa gạt chủ, cũng không hết sức hầu hạ chủ, cũng nên nghiêm túc trị Lưu mụ một phen rồi!
Lưu mụ kinh hoảng đứng tại chỗ, sắc mặt trắng bệch.
Sao nói một hồi lại liên quan đến Liên trắc phi rồi?
Vương phi không cầm quyền, nhưng Liên trắc phi cầm quyền đó!
Nếu như việc này truyền đến tai Liên trắc phi, như vậy chuyện bà ta mỗi tháng tham ô một nửa của năm mươi lượng bạc nhất định sẽ lộ!
Nếu như vậy, Liên trắc phi khẳng định sẽ không dễ dàng tha cho bà ta!
Mặc dù Liên trắc phi làm người ôn hòa, nhưng mà quy củ trong vương phủ sâm nghiêm, nàng ta nhất định sẽ trừng phạt bà ta!
Lưu mụ tâm trạng rối bời, những lời nói vừa rồi đều là lừa bịp vương phi, tuyệt đối không thể để Liên trắc phi biết được!
“Sao còn ngây ngốc ở đây? Lui ra đi, bổn vương phi muốn nghỉ ngơi một chút.” Hạ Tử Duệ phất phất tay, không thèm nhìn đến Lưu mụ vì kinh sợ mà khuôn mặt trắng bệch.
Đã dám làm, thì phải có chuẩn bị gánh chịu hậu quả!
Vân Nhi lập tức để cây quạt sang một bên, khom người nói với Hạ Tử Duệ: “Dạ, nô tỳ và Lưu mụ xin cáo lui. Lát nữa ra ngoài, nô tỳ gọi Tiểu Nguyệt đi vào hầu hạ vương phi.”
Hạ Tử Duệ gật nhẹ đầu, sau đó nhắm hai mắt lại.
Lúc này, Lưu mụ có chút thất hồn lạc phách mới phản ứng lại, lập tức phịch một tiếng quỳ xuống đất, dùng ống tay áo lau nước mắt nói: “Thỉnh vương phi thứ tội!”
“Là nô tỳ gan lớn, muốn lừa gạt vương phi, kỳ thật mỗi tháng năm mươi lượng bạc đã đủ dùng. Cái ăn của nha đầu bà mụ trong Mai Viên cũng đều là phòng bếp lớn cung cấp.”
“Là tháng này nô tỳ không tính toán tốt, cho nên mới gây ra chuyện như vậy! Thỉnh vương phi thứ tội!”
“Sau này nô tỳ nhất định sẽ tận tâm tận lực, tuyệt đối sẽ không xuất hiện loại tình huống này một lần nữa! Vương phi muốn thêm món, nô tỳ đây lập tức quay về phòng bếp nhỏ tự mình xuống bếp thêm món cho vương phi.”
Dù thế nào bà ta cũng không thể đi gặp Liên trắc phi!
Gặp Liên trắc phi rồi thì những chuyện xấu mà bà ta đã làm đều sẽ lộ ra, đến lúc đó bà ta chỉ có thể bị đuổi ra khỏi phủ, cái tệ hơn có thể sẽ bị tống vào nhà lao!
Này không thể được, bà ta còn có hai đứa con gái cũng làm trong vương phủ đây.
“Ồ? Nhưng lỗ tai bổn vương phi vừa rồi cũng không bị gì mà. Nếu mỗi tháng năm mươi lượng đủ, vậy tại sao hai năm qua thức ăn của bổn vương phi còn kém hơn mấy thị thiếp ở Bắc Viên kia? Không thể nào là hai năm qua Lưu mụ đều thất trách được chứ?”
“Nếu như vậy, xem ra Lưu mụ cần cho bổn vương phi một lời giải thích rồi.” Hạ Tử Duệ lười biếng mở hai mắt ra, sắc bén nhìn Lưu mụ, lạnh giọng nói.
Nghe vậy, cơ thể Lưu mụ mềm ra, lập tức co quắp lại ngã xuống đất, nhất thời không nghĩ ra lời nào để phản bác.
“Vân Nhi, bổn vương phi mệt mỏi, những chuyện này không phải đều là Liên trắc phi quản lý sao? Đưa Lưu mụ đến chỗ Liên trắc phi đi!”
“Còn nữa, nói với Liên trắc phi, Lưu mụ này bổn vương phi không dám dùng, về phần quản sự phòng bếp nhỏ mới của Mai Viên, bổn vương phi sẽ tự mình chọn. Còn những thứ khác, để Liên trắc phi xem mà làm đi.” Hạ Tử Duệ đạm mạc phân phó, rồi lại lần nữa nhắm mắt.
Có một thì sẽ có hai, Lưu mụ đã dám lừa gạt hai năm, giữ Lưu mụ ở lại Mai Viên cũng là tai họa!
Loại người này không thể để lại dùng.
Vân Nhi đáp lại một tiếng, nâng lên cơ thể xụi lơ của Lưu mụ.
Lưu mụ như giật mình khỏi giấc mộng mà đứng lên, không thể tin mà nhìn Hạ Tử Duệ, sao trong nháy mắt lại biến thành như bây giờ rồi?
Lời nói vừa rồi của vương phi đã làm bà ta mất hết hy vọng, vương phi nhất định sẽ không dễ dàng tha cho bà ta!
Bà ta ác độc âm thầm trợn mắt nhìn Hạ Tử Duệ lúc này đang nhắm mắt nghỉ ngơi!
Theo một chủ tử vô dụng, chỉ là tham chút bạc, lại cũng không tha cho bà ta!
Chẳng qua là phạm phải một sai lầm nhỏ mà thôi, bà ta làm ở trong vương phủ cũng có mười năm rồi!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất