Hạ Tử Duệ phân phó cho bọn họ chờ ở chính sảnh.
Sau thời gian uống một tách trà, Hạ Tử Duệ ăn mặc chỉnh tề xuất hiện với vẻ đẹp lộng lẫy khiến mấy vị chưởng quỹ đều thất thần.
Người ta nói dung mạo con gái vợ cả của tướng quân phủ tuyệt mỹ, nhưng tính tình lại không tốt.
Hôm nay đã được chứng kiến, quả thực xinh đẹp không gì diễn tả được.
Nói cũng lạ, nàng chỉ thản nhiên mỉm cười, ánh mắt vô cùng sắc bén, tuy không lên tiếng nhưng vẫn uy nghiêm, khiến cho năm chưởng quỹ vội vàng khom lưng hành lễ.
“Đừng quá câu nệ. Trong hai năm qua, đây là lần đầu bổn vương phi gặp các ngươi, cũng muốn trò chuyện một chút.” Sau khi ngồi xuống, Hạ Tử Duệ nhìn vẻ mặt tươi cười của bọn họ, cười nói.
Năm chưởng quỹ đương nhiên biết lý do vương phi muốn gặp bọn họ hôm nay là gì nên cũng không khẩn trương.
Ai cũng nói Hạ Tử Duệ đầu óc đơn giản, không hiểu biết nhiều về kinh doanh, bọn họ nói gì cũng nghe, chỉ cần che giấu khéo léo là được.
“Vương phi có việc gì cứ trực tiếp phân phó, chúng tiểu nhân tất nhiên cúc cung tận tụy làm hết sức.” Một trong năm người, tay trái vuốt ve hai hàng râu mép, nheo mắt mỉm cười, nhìn như vô cùng cung kính nói.
“Vâng, vương phi cứ việc phân phó.” Một vị khác cười hầy hầy hai tiếng, mắt sáng lấp lánh nói.
Ba vị chưởng quỹ khác cũng đều tươi cười, chờ đợi phân phó của Hạ Tử Duệ.
Hạ Tử Duệ cầm năm quyển sổ sách từ trong tay của Vân Nhi, tùy ý lật hai trang trước mặt năm người bọn họ, trên mặt vẫn mang theo nụ cười: “Sổ sách này bổn vương phi đã xem qua.”
“Trong hai năm qua, tuy rằng việc buôn bán của cửa hàng không bằng trước kia, nhưng vẫn có lợi nhuận. Vương phi yên tâm, sang năm chắc chắn sẽ có lợi nhuận nhiều hơn năm nay.” Một vị chưởng quỹ thấy Hạ Tử Duệ lật xem sổ sách cửa hàng do hắn ta quản lý thì lập tức đứng dậy, chắp tay nói với Hạ Tử Duệ.
Hạ Tử Duệ mỉm cười gật đầu, dường như rất hài lòng với câu trả lời và thái độ của hắn ta, ngẩng đầu nhìn về phía hắn ta rồi hỏi một câu: “Các khoản thu chi trong sổ sách này đều chính xác sao?”
“Tiểu nhân không dám giấu diếm điều gì. Từng khoản thu chi trong sổ sách đều do tiểu nhân cẩn thận ghi chép.” Sắc mặt người nọ lập tức trở nên nghiêm túc để bày tỏ sự trung thực.
Đến tột cùng trong sổ sách có vấn đề hay không, hắn ta đương nhiên hiểu rõ nhất.
Nhưng một nữ tử được nuôi dạy trong khuê phòng chắc chắn không tìm ra vấn đề.
“Tốt.” Hạ Tử Duệ gật đầu, ánh mắt lại chuyển sang nhìn bốn người kia.
“Trong hai năm qua, tiểu nhân vẫn tận tâm kinh doanh cửa hàng. Tuy rằng ban đầu có lỗ vốn một chút, nhưng hiện tại đã có lợi nhuận. Tuy không nhiều lắm nhưng cũng đáng công sức bỏ ra. Về sau tiểu nhân nhất định sẽ cố hết sức.” Chưởng quỹ một thân mặc toàn tơ lụa nói.
Ba người còn lại lập tức gật đầu phụ họa, tất nhiên cũng nói thêm vài câu.
Hạ Tử Duệ trên mặt vẫn mang ý cười chăm chú lắng nghe, thỉnh thoảng còn gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
Mấy chưởng quỹ đương nhiên không suy nghĩ nhiều, trong lòng không khỏi đắc ý.
Xem ra vương phi không phát hiện điều gì cả.
Sau thời gian khoảng một tách trà, mấy chưởng quỹ đều cảm thấy miệng khô lưỡi khô. Uống xong một tách trà, bọn họ vẫn tiếp tục khoa trương nói cho qua thời gian. Hạ Tử Duệ vẫn luôn mỉm cười im lặng đột nhiên mở miệng nói.
“Các ngươi đều nói sổ sách không có vấn đề, việc buôn bán của cửa hàng cũng ngày càng tốt. Vậy xin các vị chưởng quỹ giải thích cho bổn vương phi một chút, không biết năm mươi ngàn lượng bạc trong sổ sách đã đi đâu?”
Mấy vị chưởng quỹ nghe vậy, đang hăng hái nói đến văng nước miếng quên ngậm miệng lại, hoàn toàn không kịp phản ứng mà nhìn về phía Hạ Tử Duệ.
“Năm mươi ngàn lượng?” Một người trong số họ hỏi với giọng điệu có phần lắp bắp, sắc mặt có chút trắng bệch.
Vân Nhi đứng ở một bên hầu hạ lập tức cười lạnh, những người này quá mức bừa bãi, vừa rồi còn dám nói dối lừa gạt vương phi! Nếu không phải biết sổ sách có vấn đề thì nàng ấy thật sự đã bị vẻ mặt trung thành của bọn họ lừa gạt rồi!
Vương phi vẫn bình tĩnh và ngồi một bên xem bọn họ diễn kịch.
“Vương phi, nhất định là hiểu lầm. Năm mươi ngàn lượng không phải là số tiền nhỏ! Tiểu nhân lấy đầu đảm bảo, sổ sách này tuyệt đối không có vấn đề. Tiểu nhân cũng không dám lừa gạt vương phi!” Một người khác vội vàng bước ra khỏi chỗ ngồi, đối mặt với Hạ Tử Duệ, trên trán toát ra một tầng mồ hôi, tự bào chữa.
“Bẩm vương phi, lợi nhuận hàng năm của năm cửa hàng do chúng tiểu nhân quản gộp lại tổng cộng được khoảng sáu trăm lượng. Thứ cho tiểu nhân ngu dốt, tiểu nhân thật sự không biết năm mươi ngàn lượng mà vương phi nói đến là gì!”
“Chẳng lẽ có người ở trước mặt vương phi đặt điều nói bậy? Vương phi đừng nghe người ta nói nhảm, số tiền kiếm được từ cửa hàng, chúng tiểu nhân đều ghi chép rõ ràng trong sổ sách, tuyệt đối không có sai sót!”
“Thật là oan uổng! Tiểu nhân từ trước đến nay vẫn luôn cẩn trọng, không có nửa điểm lừa gạt. Năm mươi ngàn lượng kia rốt cuộc là chuyện gì vậy ạ?”
Vân Nhi cười lạnh nói: “Từ khi các người bước vào phòng này, mỗi một câu các ngươi nói ra đều không phải là thật. Nếu muốn người khác không biết trừ khi mình đừng làm. Sổ sách ghi rõ ràng như vậy, ai có thể vu oan cho các người? “
Luôn miệng kêu oan, thật đúng là vừa ăn cướp vừa la làng!
Hạ Tử Duệ giơ tay ngăn Vân Nhi, không cho nàng ấy tiếp tục nói.
Sau đó, ném mấy quyển sổ đến trước chân của năm vị chưởng quỹ.
Giọng nói của nàng dần trở nên lạnh lùng: “Chẳng phải các ngươi đều cho rằng bổn vương phi dễ lừa gạt sao? Cẩn thận cái mạng của các người! Sổ sách rối loạn, tuy rằng thoạt nhìn lộn xộn, nhưng đừng tưởng ta không có cách tìm ra điều mà các ngươi cố ý che giấu.”
“Lưu chưởng quỹ, nuốt tám ngàn lượng.”
“Khương chưởng quỹ, nuốt mười một ngàn lượng.”
“Dương chưởng quỹ, nuốt mười một ngàn lượng.”
“La chưởng quỹ, nuốt mười ngàn lượng.”
“Hồng chưởng quỹ, nuốt mười ngàn lượng.”
“Tổng cộng là năm mươi ngàn lượng! Các ngươi hẳn đã tốn không ít thời gian biên soạn sổ sách, Nếu bổn vương phi không xem kỹ thì nhất định đã bị đống sổ sách hời hợt này đánh lừa rồi!”
“Vương phi!” Trên người của năm vị chưởng quỹ mồ hôi lạnh đầm đìa.
Vương phi nói thật sự không sai, một câu cũng không sai!
Nhưng vào lúc này, dù có bị kề dao vào cổ, bọn họ nhất quyết cũng không thể hừa nhận.
“Vương phi, có lẽ chúng tiểu nhân có chỗ sơ suất, có vài mục mắc một số lỗi. Nhưng nói chúng tiểu nhân tham bạc của cửa hàng quả thực là tuyệt đối không thể! Cho dù cho chúng tiểu nhân mười hay một trăm lá gan thì chúng tiểu nhân cũng không dám làm vậy!”
“Xin vương phi minh xét, cửa hàng lớn như vậy, bọn tiểu nhân làm sao to gan đến mức biển thủ năm mươi ngàn lượng bạc được ạ? Đây chính là tội lớn!”
Hạ Tử Duệ cười lạnh, xoay người đi không nhìn khuôn mặt giả tạo của bọn người này: “Các người đều nói mình không tham, vậy bổn vương phi cũng không miễn cưỡng vu oan cho các ngươi.”
Năm người nghe vậy, rõ ràng đều thở dài một hơi. Nhưng lời kế tiếp của Hạ Tử Duệ lại khiến bọn họ càng thêm hoảng sợ.
“Các ngươi đều nói mình vô tội, không tham bạc của bổn vương phi. Vậy ta sẽ giao các ngươi cho Ứng Thiên phủ tra xét rõ ràng. Ta tin tưởng Hồ đại nhân của Ứng Thiên phủ sẽ cho ta một lời giải thích thỏa đáng.”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất