Từ lần trước thấy nàng, Lâm Bắc Hàn đã có chút nghi ngờ về sự thay đổi của nàng, nhưng cũng không để ý lắm.

Hôm nay Vân Nhi mang theo Lưu mụ xuất hiện tại viện của Liên trắc phi nên hắn mới nhớ lại ngày hôm đó nàng hành động không giống như bình thường.

Hạ Tử Duệ nhướng mày, đảo mắt, sau đó cười nói: “Thần thiếp có tội, sợ rằng làm vương gia mất hứng. Hôm nay đúng dịp thiếp kỳ kinh nguyệt. Nếu vương gia không chê, thần thiếp sẽ đi tắm rửa, nhất định hầu hạ vương gia thật tốt.”

Lâm Bắc Hàn nhíu mày, lui về sau một bước rồi ngồi xuống cái ghế gần đó, vẫn chưa nhìn nàng, lạnh lùng nói: “Ồ? Xem ra thật sự đến không đúng lúc.”

“Tắm rửa xong là được.” Hạ Tử Duệ cúi đầu cười nói, trong giọng điệu có chút mong đợi.

Quả nhiên, Lâm Bắc Hàn nhíu mày càng chặt hơn.

Sau khi Hạ Tử Duệ nâng ấm trà lên rót cho hắn một tách trà rồi nói: “Nếu như vương gia ghét bỏ, thần thiếp tìm một nha đầu trong phòng hầu hạ vương gia?”

Mỗi lời nói và hành động đều có chút nịnh nọt.

Nàng cười lạnh trong lòng, nam nhân đều là vậy, càng chủ động, hắn càng cảm thấy phiền chán, nhưng nếu từ chối lại có vài phần lạt mềm buộc chặt.

Bây giờ nàng sẽ tái hiện lại hình ảnh của Hạ Tử Duệ trong quá khứ một cách sống động.

“Không cần phiền phức như vậy.” Sau khi Lâm Bắc Hàn uống xong tách trà thì đứng dậy lạnh lùng nói.

Trong suốt thời gian đó vẫn không thèm liếc mắt nhìn Hạ Tử Duệ.

“Vương gia…” Nàng cắn môi có vẻ không cam lòng.

Lâm Bắc Hàn lại nhíu mày, bước ba bước dài đã đến phía trước cửa.

Nhìn bóng lưng nhanh chóng rời đi của hắn, nàng thầm cười đắc ý.

Quả nhiên, trong lòng hắn căn bản không có Hạ Tử Duệ!

Ánh mắt lóe lên, vậy hắn tới làm gì? Hay chợt nhớ mình vẫn còn một chính thê?

Khi đi đến trước cửa, hắn đột nhiên dừng bước, quay lưng về phía nàng, nói: “Hai ngày nữa Hạ đại tướng quân sẽ hồi triều, đến lúc đó ngươi theo bổn vương quay về tướng quân phủ gặp đại tướng quân.”

Nói xong, hắn rời đi mà không ngoảnh lại nhìn.

Hạ tướng quân hồi triều?!

Hạ Tử Duệ chớp mắt hai cái, thì ra là vậy!

Chẳng trách Lâm Bắc Hàn đột nhiên lại tới đây, hóa ra là đến trấn an nàng, đề phòng nàng đến tướng quân phủ cáo trạng?!

Nàng cười lạnh, nếu là Hạ Tử Duệ trước kia thì sau khi trở về nhà mẹ đẻ, nàng nhất định sẽ khóc lóc kể lể nỗi thống khổ hai năm qua, dựa vào thân phận của cha nàng để tranh thủ sủng ái của Lâm Bắc Hàn!

Nhưng Lâm Bắc Hàn đã nhìn thấu ý đồ nên sớm đến phòng ngừa.

Chậc chậc, Lâm Bắc Hàn đúng là rất tâm cơ!

Hay cho một tinh thần hy sinh!

Để thiên hạ thái bình, tình nguyện bán đứng thân thể, làm trái lòng mình, đến mây mưa với nàng nữa!

May mà nàng đã sáng suốt nên cứu được thân thể và tinh thần của hắn khỏi cùng bị thương.

Hắn xem nàng là độc dược!

Nàng cũng xem hắn là phân bò!

Sau khi Lâm Bắc Hàn rời đi được một lát, Vân Nhi lập tức hoảng hốt bước vào phòng: “Vương phi, sao vương gia lại đột nhiên rời đi như vậy? Có phải đã xảy ra chuyện gì không?”

Vừa rồi nàng ấy ở ngoài canh gác, thấy lúc vương gia rời đi hình như sắc mặt có chút giận dữ.

Hạ Tử Duệ cong môi thành một nụ cười xinh đẹp, nằm trên giường, trả lời rất tùy ý và lười biếng: “Không có gì.”

Không có việc gì là tốt rồi. Sự lo lắng trong lòng Vân Nhi cuối cùng cũng buông xuống.

Nhưng nghĩ đến vẻ mặt của vương gia lúc rời đi, nàng ấy âm thầm lo lắng, ngày mai sợ rằng sẽ có nhiều người rảnh rỗi phao tin đồn không hay về vương phi.

Sáng hôm sau, người của các viện đều biết tối qua tuy vương gia đến Mai Viên, nhưng chỉ ở lại không quá một khắc đã rời đi.

Nghe vậy, tâm trạng của mọi người đều thả lỏng.

Giống như dự đoán của Vân Nhi, những tin đồn cũng bắt đầu lan truyền.

Mọi người đều nói rằng đêm qua vương gia đến quở trách vương phi, căn bản không có chuyện vương phi lấy được sủng ái.

Mà địa vị vương phi trong vương phủ càng thêm bấp bênh, thậm chí có người còn mạnh dạn suy đoán, vương gia muốn bỏ vương phi, sau đó lập Liên trắc phi làm chính phi?

Suy đoán rất nhiều, nhưng đều không có bằng chứng.

Bốn vị phu nhân cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, những lời đồn đại kia đối với bọn họ mà nói thì vô hại, nhưng đối với Liên trắc phi mà nói thì cực kỳ có lợi!

Trong vương phủ có ai không biết Liên trắc phi được sủng ái nhất?!

Sợ rằng trong mắt vương gia chỉ có mình nàng ta.

Tối hôm qua sau khi Lâm Bắc Hàn rời khỏi Mai Viên thì đã trở về Trúc Viên. Buổi tối đương nhiên là cùng Liên trắc phi triền miên một phen.

Tâm trạng lo lắng của Liên trắc phi cũng nhờ đó mà được bình tĩnh lại.

Thật ra lúc Lâm Bắc Hàn đến Mai Viên, nàng ta đã nhận được tin tức. Hai ngày nữa Hạ tướng quân sẽ hồi triều, Lâm Bắc Hàn vì trấn an Hạ Tử Duệ nên mới phải đến Mai Viên.

Xem ra là nàng ta đã suy nghĩ quá nhiều.

Đặt kim chỉ trên tay xuống, nhìn bức mẫu đơn đã thêu gần xong trên mặt gấm thượng hạng, nàng ta dịu dàng mỉm cười.

“Trắc phi thật là khéo tay, mẫu đơn này thêu rất sống động, thật là đẹp.” Vũ Nhạn ngắm nhìn, thành tâm tán thưởng.

Mọi người trong kinh thành đều biết nhị tiểu thư của phủ thừa tướng vô luận là cầm kỳ thư họa, hay nữ công thêu thùa, đều xếp vào hàng nhất nhì, đúng là giỏi hơn vương phi rất nhiều.

“Chắc khoảng ba ngày nữa sẽ thêu xong.” Liên trắc phi cười nói.

“Sau khi thêu xong, người định may áo choàng cho vương gia sao?” Vũ Nhạn cười hỏi.

Liên trắc phi gật đầu, trong đầu hiện lên bóng dáng của Lâm Bắc Hàn mặc áo choàng do chính tay mình thêu.

Nụ cười trên môi nàng ta dịu dàng quyến rũ, gò má hiện lên một rặng mây đỏ, tối qua, hắn vô cùng dịu dàng.

“Nô tì đã nói rồi, trong lòng vương gia chỉ có mình Liên trắc phi người thôi. Bằng không cũng sẽ không xảy ra chuyện vương gia ra ngoài rồi lại quay về.” Vũ Nhạn nhếch mày, có chút đắc ý nói.

Chủ nhân nhà mình được sủng ái, nàng ta ở trước mặt hạ nhân khác cũng có chút mặt mũi, bọn nha đầu bà mụ khi thấy nàng ta cũng phải cúi đầu khom lưng.

“Sau bữa cơm trưa, ngươi đến Mai Viên mời vương phi đến đây trò chuyện với ta.” Liên trắc phi dịu dàng khẽ cười, không vì được sủng ái mà kiêu ngạo, càng không đắc ý vênh váo.

Chỉ là nghĩ tới Hạ Tử Duệ, nghĩ đến chuyện xảy ra lần trước của Lưu mụ, nàng ta cũng nên giải thích với Hạ Tử Duệ một tiếng.

Ít nhất khi nàng ta nắm quyền sẽ không cho phép có quá nhiều kẽ hở, cũng sẽ không để Lâm Bắc Hàn thất vọng về mình.

Hơn nữa… Quyền lực này cũng không thể giao ra…

Mai Viên.

Trong bữa sáng, Hạ Tử Duệ ăn một bát cơm đầy, các món ăn rõ ràng đã được cải thiện.

Qua chuyện của Lưu mụ, hạ nhân của phòng bếp nhỏ dù có suy nghĩ gì cũng không dám biểu lộ ra ngoài. Mọi người đều rất cẩn thận, không dám làm sai chuyện gì, trở thành Lưu mụ thứ hai.

Để Vân Nhi chưởng quản phòng bếp nhỏ không phải kế hoạch lâu dài. Phòng bếp nhỏ, phải mau tìm người quản sự mới được.

Buổi sáng, Hạ Tử Duệ phân phó Vân Nhi tìm một người biết an phận và có năng lực làm quản sự phòng bếp nhỏ.

Đối với những lời đồn thổi vì chuyện xảy ra đêm qua, Hạ Tử Duệ đột nhiên cảm thấy buồn cười. Xem ra bất kể là thời hiện đại hay thời cổ đại, tuy rằng không có lửa làm sao có khói, nhưng chỉ cần một chút gió nhỏ cũng có thể gây ra sóng lớn!

Cũng may nàng không thèm để ý. Những lời đồn đại đó cũng không gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến nàng.

Tuy nàng không để trong lòng, nhưng Vân Nhi thì để tâm. Nhìn đám hạ nhân tụ hợp lại bàn luận chuyện của chủ nhân, trong lòng nàng ấy không ngừng thở dài, cảm thấy tức giận thay Hạ Tử Duệ.

eyJpdiI6Im1yZUNyZm9CRFlJVzhZbmRkK1JJRWc9PSIsInZhbHVlIjoia1RUcXA2eVlJSDdtcjIzTFZ0aGJIVUFiMTRHR2M3b1ZibjZMRGgzOVpoWGkrYzg5K0pqMUFKTVBDeGhjNUVZblNuWWZhRW5XVVFqN0NocXdIWFRwVEc0N3BqV0greStwWXEzT2JHdFNcL3NhUGc5WFlWOTJQd0xMdHZpVVlJUXhhZWl4azRVMk1mXC80R0lNTER2NFNMWFkyM1o4dHRjWnVRNDI3MVwvRGFcL3RybDEzdE51eUYwb2VLbTVldDRVcWZBdXJjRFJsUGRReGdZQVJZcGk2RG9Uak03MCtINk1qbmVMRk9oODRYeHpHSzUxRG1qVVZIWkhcL2l5empOTHM0eWhKWk1LYUJTUnMrbzFHTGJna1BxTW9wWDBPaHlWYk82dFc3ajBnK1FvdTd3S09pRVR0VmluT2hITytmRExSK3NEOSIsIm1hYyI6IjJiMTE2YTNhMDZhYzMzMjhkN2I1YjY1ODJhN2NiZDcwZGUwZWRjYTc0YTcxZDg3OThlMmYxYmMwM2U3ZWQwYjQifQ==
eyJpdiI6IlpRcmdKWmlEaXd2NWxkTGhhdDF4aEE9PSIsInZhbHVlIjoiQ2hzYXJUMklTUTRlUmxhWlJQQXF2d1R0a05Bb1wvK0xQaWVZdTl4d3RlTFpJMmE1V3A1WThmU0tOc2lhUzBwYnlWTVlvbjJtNENKNW8wM3ZzYzZxREV0WXVhZUJWc3hFXC92bWUzTEhxdVwvUzkzZ05OcjcxQUZtT3E0akRlcHg2cjhzNytkVEt1cmRwT2I4XC8yWkNkV05xT0xaZ3BwSFRCMTV6ZlpTV3FENk9FYUV2eTFnYkVPSFJJTkkwdTR2UU9ON2hyU09vYlNYVWRmR05ObHhsVTJMclZRcCtxbzhuY3N2SXhJR3FPZCswXC8raVBTUFpXMVFmMlFOMXRIUkVwVHh2b1ZvTkljYncwa0R2cjBNWTY1ZnFTUT09IiwibWFjIjoiNTc2Y2JkNDhlZWQzY2RlMDZhNDEzNjI3YThhYThjYWM3ZmJjYzA5ZDYzOTEyMTg2ODU3N2NlYTVkYWQwN2RkYyJ9

 

Ads
';
Advertisement
x