Mai Viên.

Hạ Tử Duệ dùng xong bữa cơm chiều, uống một tách trà rồi đi dạo quanh sân để tiêu cơm.

Đợi khi trời tối và trăng đã lên cao thì cùng Vân Nhi trở về phòng.

“Vương phi, mấy ngày nay có phải nên chọn đại nha hoàn không?” Vân Nhi sau khi dọn giường xong, nhẹ giọng nói với Hạ Tử Duệ.

Chọn đại nha hoàn?

Ánh mắt Hạ Tử Duệ lóe lên, bên cạnh một vương phi bình thường phải có bốn đại nha hoàn hầu hạ.

Trong vòng hai năm sau khi vào phủ, Hạ Tử Duệ bởi vì ghen tỵ với dung mạo của ba vị đại nha hoàn, sợ rằng nếu họ ở lại trong phủ sẽ dụ dỗ Lâm Bắc Hàn, vì vậy đã nghĩ cách đuổi họ ra khỏi phủ, sau đó không bao giờ nhắc đến chuyện chọn đại nha hoàn nữa, chỉ để một mình Vân Nhi hầu hạ.

Bây giờ nghĩ lại, năng lực của Vân Nhi dù sao cũng có hạn, bận rộn không thể xử lý nhiều việc, hiện tại phòng bếp nhỏ cũng cần nàng ấy đến quản lý tạm thời.

Sau khi suy nghĩ một lúc, nàng trả lời: “Mấy nha đầu bên ngoài kia, ngươi hẳn là hiểu rõ về họ hơn bổn vương phi, ngươi chọn ba nha đầu đáng tin cậy và có đức hạnh tốt đi.”

“Những nha đầu kia đều có dung mạo không tệ, vương phi…” Vân Nhi có chút do dự.

Ba tỳ nữ bị đuổi ra khỏi phủ trước đó đều có dung mạo xinh đẹp, việc này đã trở thành tâm bệnh của vương phi, cho nên việc lựa chọn đại nha hoàn lần này không thể khinh suất.

Nếu làm vương phi không hài lòng thì chuyện này sẽ làm hại mấy cô nương kia.

Nghe vậy, Hạ Tử Duệ không nhịn được cười, gật đầu đáp: “Dung mạo không quan trọng, chỉ cần biết sống an ổn là được, đừng chọn những kẻ gây chuyện.”

“Nếu như ngươi khó xử thì chờ ngày mai sau khi giải quyết xong chuyện của mấy cửa hàng rồi hãy cho mấy nha đầu vào phòng, bổn vương phi sẽ tự chọn.”

Những chuyện trong quá khứ có lẽ đã để lại bóng ma trong lòng Vân Nhi.

Hạ Tử Duệ trước kia quá thảm, một người đàn ông nếu như muốn kén cơm thèm phở thì ngươi có thể cản được không? Còn chưa đủ mệt à!

“Vương phi không sợ những nha đầu này có tâm tư khác sao?” Vân Nhi dừng trải chăn một chút, thốt ra nghi hoặc trong lòng.

Nàng ấy cũng vì lo lắng cho vương phi, đến lúc đó nếu như nha đầu trong phòng vương phi trèo lên giường của vương gia thì nhất định sẽ có rất nhiều lời bàn tán.

Hạ Tử Duệ bật cười, lắc đầu khẽ cười nói: “Nếu có, bổn vương phi có thể phòng ngừa được sao? Huống hồ chuyện này cũng không phải là chuyện bổn vương phi có thể làm chủ! Vương gia muốn nữ nhân nào, bổn vương phi còn có thể ngăn cản sao? Cho dù vương gia muốn ngươi thì bổn vương phi cũng phải đưa thôi!”

“Vương phi! Nô tỳ nào dám có những suy nghĩ này!” Vân Nhi sợ hãi, lập tức quỳ xuống để tỏ lòng trung thành của mình, nàng tuyệt đối không có bất kỳ suy nghĩ nào đối với vương gia.

Nàng chỉ muốn sau này gả cho một người bình thường, cho dù có nghèo khó thì cũng tốt hơn làm đại nha đầu thông phòng trong vương phủ nhiều.

“Nô tỳ là người biết rõ bổn phận của mình, chỉ muốn hầu hạ vương phi thật tốt, không có bất kỳ suy nghĩ nào khác.”

“Nha đầu ngốc. Ngươi là người như thế nào, chẳng lẽ bổn vương phi còn không biết sao? Nếu ngươi không muốn trở thành một trong vô số những đóa hoa trong vương phủ thì bổn vương phi sẽ thành toàn cho ngươi.”

“Mấy năm qua ngươi đã hết lòng hầu hạ bổn vương phi, bổn vương phi đều ghi tạc trong lòng. Sau này ta sẽ dành một khoản hồi môn hậu hĩnh cho ngươi và giúp ngươi tìm một mối hôn sự tốt.”

“Huống hồ ngươi huệ chất lan tâm, hẳn phải biết rằng chia sẻ một nam nhân với nhiều nữ tử như vậy thì cuộc sống tất nhiên sẽ rất cay đắng và khổ sở, không hề tốt đẹp chút nào. Của hồi môn bổn vương phi sẽ cho ngươi sau này cũng sẽ giúp ngươi có thể thẳng lưng mà sống trong nhà chồng.” Hạ Tử Duệ dịu dàng nói.

Trong suốt thời gian này, Vân Nhi luôn ở bên cạnh nàng, giúp nàng xử lý rất nhiều chuyện phiền phức và luôn suy nghĩ mọi chuyện vì nàng.

Nàng sẽ không chút nương tay đối với kẻ địch, nhưng chắc chắn sẽ dành những điều tốt nhất cho người của mình!

Đôi mắt Vân Nhi đỏ hoe, nàng chưa từng nghĩ rằng mình lại quan trọng đến thế trong lòng vương phi.

Mặc dù hai năm qua, đôi khi vương phi cũng sẽ nói chuyện khá tàn khốc với nàng, nhưng cũng tuyệt đối tin tưởng nàng.

Bây giờ lại đang âm thầm làm tất cả những điều này vì nàng, làm sao nàng lại có thể không cảm động chứ?

Nàng ta cũng âm thầm quyết định, sau này sẽ càng thêm trung thành với vương phi thì mới không phụ lòng vương phi.

“Vương phi là người tốt như vậy, sao vương gia lại không để mắt đến người chứ?” Vân Nhi lau nước mắt trên mặt, khẽ thở dài.

“Đây là chuyện không thể miễn cưỡng được.” Hạ Tử Duệ mỉm cười đáp.

Nàng không có tình cảm gì với Lâm Bắc Hàn nên hắn muốn thế nào thì cứ làm thế đó thôi.

Nàng không quan tâm, cũng không muốn lãng phí tinh thần của mình vào hắn.

Lúc này, ngoài cửa có tiếng động, chỉ nghe nha đầu gác cửa kêu lên một tiếng: “Vương gia vạn phúc.”

“Vương phi đang ở trong phòng, lúc này hẳn là vẫn chưa nghỉ ngơi.”

Lâm Bắc Hàn lạnh lùng nhìn vào phòng, nến trong phòng vẫn còn cháy, trên cửa sổ phản chiếu một bóng người tinh tế. Ánh mắt lóe lóe.

Trong phòng, Hạ Tử Duệ và Vân Nhi cùng sửng sốt.

Lâm Bắc Hàn đến đây?

Vân Nhi mừng rỡ: “Vương phi, vương gia tới.”

Đây là lần đầu trong hai năm qua, không ngờ đêm nay vương gia lại đến đây.

Hạ Tử Duệ nhíu mày, tại sao Lâm Bắc Hàn lại tới đây? Hắn tới đây làm gì? Chẳng lẽ muốn cùng nàng sinh hoạt vợ chồng sao?

Nhưng nghĩ lại cũng không đúng, không có khả năng đó!

Dựa vào thái độ trước đây của hắn đối với Hạ Tử Duệ, hắn không hề quan tâm đến Hạ Tử Duệ, vậy đêm nay hắn đến đây làm gì?

Đột nhiên lại nghĩ đến lúc chiều Vân Nhi hồi bẩm nàng, có nhắc một câu về Lâm Bắc Hàn.

Lúc đó Lâm Bắc Hàn cũng có mặt, chẳng lẽ hắn đến đây vì ra mặt thay cho Liên trắc phi?

Không phải nàng đã giao chuyện của Lưu mụ cho Liên trắc phi rồi à? Tại sao còn đến? Là muốn bao che cho người nhà?

Liên trắc phi là người nắm quyền, đây chỉ là chuyện nhỏ mà cũng làm phiền nàng?

Huống hồ chuyện của Lưu mụ chắc chắn có Liên trắc phi đứng sau lưng dung túng, việc này không giao cho Liên trắc phi xử lý thì giao cho ai xử lý?

Nàng cũng không phải người thích đi chùi đít cho người khác!

Nàng cũng không có sở thích ghê tởm như vậy!

Nếu thật sự không được thì đưa cho nàng một bức hưu thư đi! Ở trong vương phủ rộng lớn này cũng không thoải mái chút nào!

Trong đầu nhất thời xoay chuyển ngàn vòng, nàng nhún vai. Thôi bỏ đi, hiện tại suy đoán cũng vô dụng, cứ trực tiếp xem mục đích của hắn là gì đã!

Dùng ánh mắt ý bảo Vân Nhi mở cửa.

Trong mắt Vân Nhi tràn đầy ý cười, vương phi đợi hai năm rốt cuộc cũng đã có kết quả, nàng ta lập tức đi mở cửa.

Lâm Bắc Hàn đã đứng trước cửa, Vân Nhi lập tức khom người hành lễ: “Nô tì bái kiến vương gia. Vương gia vạn phúc kim an.”

Lâm Bắc Hàn gật đầu, ý bảo Vân Nhi lui ra.

Vân Nhi là người thông minh, đương nhiên biết lúc này phải rời đi, không thể ở lại ngăn cản chuyện tốt của vương gia và vương phi.

Mặc dù Hạ Tử Duệ không muốn khom lưng, nhưng ở đây hoàng quyền tối thượng, dựa theo quy củ của xã hội thời phong kiến, nàng cũng chỉ đành giả vờ cúi đầu, khom lưng cúi chào: “Thần thiếp bái kiến vương gia.”

“Không cần đa lễ, đứng dậy đi.” Lâm Bắc Hàn lạnh lùng nói.

Giả bộ lạnh lùng cái gì! Hạ Tử Duệ thầm mắng một tiếng.

Đứng dậy, trên mặt mang theo nụ cười dịu dàng quyến rũ, quả nhiên là trang nhã đúng mực: “Tạ ơn vương gia.”

Lâm Bắc Hàn giơ tay lên ý bảo Vân Nhi đóng cửa lại, sau đó bước đến gần Hạ Tử Duệ.

Hạ Tử Duệ nhìn cửa bị đóng lại, trong lòng có chút trầm xuống.

Lại nhìn Lâm Bắc Hàn đang đi về phía mình, ánh nến vàng kéo bóng dáng của hắn càng dài, khiến người khác không thấy rõ mặt của hắn, nhưng đôi mắt lạnh lẽo của hắn vẫn tỏa ra khí lạnh.

Hắn mặc trường bào đen tuyền, với đôi mắt đen nhánh, đôi mắt ấy rét lạnh như đặt người khác vào trong thời tiết mùa đông lạnh giá của tháng chạp.

eyJpdiI6Ilk1K3lSeGJGNkp2bUd6NVh5WnFjdVE9PSIsInZhbHVlIjoiRzhCNlNNdTJsNStYb3YzU1BNWk5ITEt4Y0xiV0xZb0M3aXBuYmxtZWZjSFJTbmxKSzFuVlwvZ1ZyVTBWemtZcXh2YVwvb1NmV1pGRUFaWmYrS3JPY1JHclB2Q2RDaFJGYkF6Q2laK0ZDU2pTMFpjMFwvdmF4d3BJZGc1bmNlUXlhRHV3ZzFWb29HdUN1R3NNMGVSWVcreFhKOTVObmE4V3YrZ3RtNzluaG9vVm1Tb1ZtYklza2taQ2c4TWZnczB0UVBoUExzSFRSaFlwRDk4QmMxWjV5cWw1XC9vcGtkY0V1cnA4eUJyZ05yRFN5ZDBmcnBZSnVHcUlZMUxhRHh4WkMzcmhkM0dmTGlmcWQ4SDB5WnFFZFJlSFBCT0M5Z0VwTWs3OVUzRlVTZzFcL1o2M2NIK2JhZHlJdHhVQ25vcHpIR2Q2YzhpNDBIWTBtcngrOWFEbnNvcGRwZTc2MjVCTVBQT3pTeENqcHJZUmxaTTVkTnIwMUpiXC9mSE96eVpPaVwvOGp5OCIsIm1hYyI6ImRiNDlmNGI4NjRkZWFjNDQ4MjU3MDcyZjY5ZmRlMDUyYWQwNDQzZTI2MWFmM2YwMTA2MzEwYmE1YjI5OTFiMjgifQ==
eyJpdiI6IlQ5MEJOZTVHUFhyV1dZY1htY2Q1QXc9PSIsInZhbHVlIjoiTUpYTm5FZ01HWndpc3hSb2lsVWV5bGhHelIwNld6ZkJLWjlnU3lkQmtBN0pxQ0pEdDdkSW9saVZ3b0RqaENtQXVNWlRTanJiWWg4UlRlUCt0R0pId3FjN2VTYXVUWTdYQldNVElVdUNJWXBsaWRvMWdYdUFPYldObGhaSHdDa2ZHdDY1bkVuUE1RbDE1YWxBOE40UjVsVDM3aEJwSDRkQjhtcHZiY2dVbGhEXC9adXRrRHB5K1YxcmFlQ29iQXhUNzBiWWpoRFQ4U1Z3azlBUTN2NW9Ic2VKMmliQk1mUHhmZ1AwVVwvZGkxUDJHbmhwTkx3WUJ3bVZ3b2RaZDFibE1GT1p5U1pKYnp0Z2VJSVwvckViTHlGaitneWZUejdzeVA2VHlcL0oyNGpnT0xhdEpZd1Yra1BMdTJBaVB5eVk1djZaIiwibWFjIjoiZmQwMTk1M2JjYzY2YjM4MWQ0NWJiNGE0YmFmYzg5MzY2NmMwNTZiYTFmMzI3ZmVmYTAxNmVhMzY2OWVhYzFkMSJ9

 

Ads
';
Advertisement
x