Lạc Tuyết chỉ biết đứng cạnh Mục Vỹ rồi suy nghĩ vẩn vơ, cô ấy thấy mặt hắn tái nhợt, sau đó còn phải ngồi xuống uống một viên đan dược để trị thương.
Hơn nữa, cô ấy cũng biết nếu nhóm Luân Vô Thường tấn công đến đây thì chắc họ sẽ gây phiền phức với Mục Vỹ đầu tiên.
Đến lúc đó, e là Mục Vỹ khó mà giữ được tính mạng.
Lạc Tuyết thở dài một hơi rồi ngồi xuống mà không biết phải làm gì hơn.
Trận chém giết ngày một diễn ra điên cuồng.
Nhiều người vì giữ mạng sống, còn đẩy các sư huynh sư đệ của mình ra.
Luân Vô Thường đối mặt với một con rối ở cảnh giới Sinh Tử tầng thứ ba và bị nó hành cho ra bã.
Lúc này, các thiên chi kiêu tử của tiểu thế giới Luân Hồi không còn vẻ kiêu căng ngạo mạn nữa, chỉ còn biết ra sức mà đánh đấm thôi.
Các pho tượng võ giả ở đây thật sự quá mạnh!
Mục Vỹ đứng im tại chỗ rồi quán sát toàn cảnh trong lặng câm.
Có thể nói hiếm ai địch lại nổi Luân Vô Thường khi đấu cùng cấp cảnh giới Sinh Tử tầng thứ ba, vậy mà hắn ta còn bị đánh thành ra thế kia, từ đó đủ thấy thực lực của các pho tượng võ giả này mạnh đến đâu.
“Biến!”
Luân Vô Thường đột nhiên hét lên rồi tấn công.
Một ấn ký bắn ra giữa hai tay hắn ta, sau đó tạo hình một quầng sáng trong suốt như bong bóng nước. Ngay khi quầng sáng ấy xuất hiện, Luân Vô Thường đã hộc ra một ngụm máu.
Sau đó máu tươi đã nhuộm đỏ quầng sáng ấy, tiếp đến nó đã lao về phía pho tượng võ giả cảnh giới Sinh tử tầng thứ ba kia.
Pho tượng đó đã bị bong bóng nước cầm chân, Luân Vô Thường không nói không rằng, tức tốc bay về phía cung điện.
“Phù…”
Luân Vô Thường thở mạnh ra một hơi, hắn ta nhìn các đệ tử đang bị vây kín bên dưới rồi lại nhìn chòng chọc vào Mục Vỹ, sau đó hắn ta ngồi xếp bằng xuống đất rồi uống liên tục ba viên đan dược khác nhau mà không nói một lời.
Ban nãy, hắn ta đã tiêu hao máu huyết hai lần nên giờ đang rất yếu, vì vậy chẳng còn hơi sức đâu mà chọc vào Mục Vỹ.
Song, hắn ta không động đến Mục Vỹ, nhưng sao Mục Vỹ có thể bỏ qua cho hắn ta!
“Luân thiếu chủ, chúng ta lại gặp nhau rồi”.
Mục Vỹ quay sang nhìn Luân Vô Thường rồi cười lớn nói.
“Ừ thì gặp lại, nhưng bây giờ bổn thiếu chủ không rảnh để chơi với ngươi, biết điều thì biến sang một bên đi!”
“Thế à?”
Mục Vỹ cười nói: “Nhưng ta nhớ lúc trước Luân thiếu chủ một mực đòi giết chết một con châu chấu như ta cơ mà. Bây giờ, Luân thiếu chủ không có tâm trạng để ý đến ta, nhưng ta lại rất rảnh đề trò chuyện với ngươi đấy!”
“Trò chuyện?”
Luân Vô Thường nhìn Mục Vỹ với vẻ đầy phòng bị.
“Nói chuyện gì?”
“Chuyện ngươi giết ta hay ta giết ngươi!”
Mục Vỹ cười lạnh một tiếng rồi xông lên.
Trước đó, khi vào Tứ Nguyên Phong Địa, Luân Vô Thường đã có sát ý với hắn rồi.
Sau đó, ngay khi gặp lại, hắn ta đã ra tay với Mục Vỹ luôn.
Dù bây giờ, Mục Vỹ không phải đối thủ của Luân Vô Thường, nhưng hiện giờ hắn ta đang rất mất sức, trước đó cũng vừa trúng một chưởng toàn lực của pho tượng kia.
So ra thì Luân Vô Thường vẫn ở thế yếu hơn.
Vì thế, đương nhiên Mục Vỹ sẽ không bỏ qua cơ hội này để giết hắn ta.
Vả lại, lúc này võ giả của bốn tiểu thế giới lớn và tiểu thế giới Đấu Khải vấn chưa thể thoát thân, Mục Vỹ phải tranh thủ lúc Luân Vô Thường yếu sức để giết hắn ta.
Chứ chờ Luân Vũ và Luân Sơn Nhạc chạy đến đây thì hắn chịu chết không biết phải làm sao!
Đám người đó chắc chắn sẽ không tha cho hắn.
Nếu vậy thì tên nào đến đây thì phải giết tên đó luôn.
Giải quyết Luân Vô Thường xong, Mục Vỹ tự sẽ có cách xử lý nốt những tên còn lại.
“Ngươi mà cũng đòi ư?”
Luân Vô Thường nhìn Mục Vỹ rồi cười lạnh nói: “Tiểu tử, ta phải công nhận là ngươi rất quyết đoán. Định giết ta ư? Ngươi tưởng ta bị tiêu hao quá nhiều máu huyết rồi là ngươi có thể làm được điều ấy sao?”
“Ta phải công nhận là suy nghĩ của ngươi rất ấu trĩ!”
“Có ấu trĩ hay không thì ta không biết, ta chỉ biết ngươi muốn giết ta, cho nên ta cũng sẽ phải giết ngươi đề phòng hậu hoạ”.
“Câu đó phải là ta nói mới đúng”.
Luân Vô Thường cười lạnh một tiếng rồi giơ hai tay ra, phía trước trống không bỗng nổi giông gió, Mục Vỹ biết tên này lại tập trung Luân Hồi Pháp Giới của mình!
“Tam Thể Hộ Thân Cương Khí!”
Mục Vỹ khẽ hô lên một tiếng, sau đó thi triển cương khí hộ thể được tạo nên từ ba công pháp hộ thể do Dung Thiên Quyết ngưng kết.
Ngay sau đó, vảy rồng đã xuất hiện trên làn da dưới lớp y phục của hắn.
Các vảy rồng đó rất nhỏ, nếu không nhìn kỹ thì sẽ không thể thấy chúng xuất hiện trên da hắn.
Đây là phòng bị mạnh nhất lúc này của Mục Vỹ.
Tuy nhiên, chỉ có phòng bị thì sao giết Luân Vô Thường được.
Ngũ Nguyên Chi Long cao cả trăm trượng lập tức xuất hiện.
Ngay sau đó, sức mạnh nguyên khí ngũ hành đã tập trung hết trong đại điện.
Dưới sự tích tụ ấy, Mục Vỹ chỉ thấy cơ thể mình tràn đầy sức mạnh ngũ hành, một cảm giác thư thái khiến hắn thấy rất dễ chịu.
Điều này là nhờ hắn đã vận dụng công pháp Dung Thiên Quyết để dung hợp năm đại bí tịch của năm thế lực lớn với Cửu Nguyên Tụ Thiên Khí trong cơ thể hắn.
Nhờ sự dung hợp này, sức mạnh của hắn không chỉ đơn giản là tăng lên gấp đôi.
Lực tấn công điên cuồng đã nhanh chóng cản bước tiến của Luân Vô Thường.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất