“Vô dụng!” 

             Luân Vô Thường quát: “Tất cả liều mạng cho ta, nếu không muốn chết ở đây thì dùng hết thực lực của mình đi, không thì chẳng có ai cứu được các người đâu”. 

             “Vâng!” 

             Nghe thấy vậy, các võ giả đang mệt lả cạnh Luân Vô Thường không biết lấy sức mạnh ở đâu ra mà lao hết lên tấn công như coi thường cái chết. 

             Chẳng mấy chốc đã có một đường máu mở ra. 

             Mọi người còn cách đại điện đó chưa tới ba trăm mét. 

             Vù vù… 

             Đúng lúc này, khi mọi người tưởng như đã nhìn thấy cơ hội sống thì lại có các tiếng xé gió vang lên. 

             Ngay sau đó, đã có các bóng người bay tới. 

             Người thì mặc áo choàng màu đen, người thì mặc màu xanh, tổng cộng có năm người bay đến. 

             Nhưng năm người này có hình dáng khác hoàn toàn với các pho tượng. 

             Mọi người đều biết năm người này chắc chắn là võ giả cảnh giới Sinh Tử mạnh nhất trong đoàn quân pho tượng. 

             Họ bay tới rồi chặn trước mặt mọi người, rõ ràng là không muốn cho họ đi vào đại điện. 

             Bụp bụp… 

             Năm người đó vừa ra tay thì đã có bảy, tám người bỏ mạng. 

             “Cảnh giới Sinh Tử tầng thứ ba!” 

             Khi trông thấy sức mạnh ngang tàng của năm người đó, Luân Vô Thường chợt ngẩn ra. 

             Thực lực của cả năm người này đều trên cơ hắn ta. 

             Đúng là không thể tin được! 

             “Năm võ giả cảnh giới Sinh Tử tầng thứ ba!”, Luân Vô Thường hơi biến sắc mặt, sau đó nói nhỏ: “Mở đường máu bằng mọi giá cho ta!” 

             Hắn ta không còn nhớ mình đã hô lên câu này bao nhiều lần rồi nữa. 

             Nhưng bây giờ, hắn ta chỉ biết làm vậy thôi. 

             Bởi chỉ có vậy thì mới khiến những người khác liều mạng, còn hắn sẽ có thể tìm được cơ hội sống. 

             Phụt phụt, năm võ giả cảnh giới Sinh Tử tầng thứ ba vừa ra tay, áp lực đổ xuống mọi người đã tăng lên hẳn. 

             Lúc này, mọi người chỉ còn cách đại điện có một trăm mét, nhưng quân số thì đã giảm từ hơn năm trăm xuống còn chưa tới một trăm. 

             Song, chẳng ai quan tâm đến điều này nữa. 

             Hi vọng đang ở phía trước nên những người sống chỉ muốn lao lên. 

             “Tiểu sư muội, mau đi đi!” 

             Đấu Thiên, Liễu Cách và Hứa Thiên Nhất chặn trước mặt Lạc Tuyết rồi hô lên. 

             “Muội không đi!” 

             “Đừng chần chừ nữa, không là chúng ta đều chết hết ở đây đấy, nhanh lên!” 

             Ba bọn họ liên thủ để chặn một pho tượng ở tầng thứ ba cảnh giới Sinh Tử, nhưng sắp không trụ được nữa rồi. 

             Bây giờ, chạy được người nào thì hay người ấy thôi. 

             Lạc Tuyết nghiến răng, cuối cùng đành phải rời đi. 

             Cô ấy mà không đi thì ba vị sư huynh cũng không thể yên tâm chiến đấu được. 

             Thấy Lạc Tuyết đi rồi, ba người kia mới thở phào một hơi, sau đó một bóng đen bất ngờ xuất hiện sau lưng Lạc Tuyết. 

             Bóng đen đó không hề khách khí mà tung một chưởng vào lưng cô ấy. 

             “Sư muội, cẩn thận!” 

             Tuy đã phát hiện ra đòn tấn công, nhưng họ muốn chặn lại thì cũng không kịp được nữa. 

             Ba người vừa nói dứt câu, đòn tấn công ấy đã trúng vào lưng Lạc Tuyết. 

             Uỳnh… 

             Một tiếng động lớn chợt vang lên. 

             Nhóm Đấu Thiên đều ngẩn ra. 

             Xong rồi! 

             Họ vốn định để tiểu sư muội rời đi trước, nhưng ai ngờ đâu lại thành hại cô ấy. 

             Nhưng sau tiếng nổ đó, có tiếng ho khan vang lên, tiếp đó có hai người lao lên như tên bắn rồi bay khỏi các pho tượng rồi đáp xuống đại điện kia. 

             Mục Vỹ. 

             Thấy Lạc Tuyết lành lặn nằm trong lòng Mục Vỹ, nhóm Đấu Thiên mới thở phào một hơi. 

             Nhưng mặt Mục Vỹ lại tái nhợt, sau đó hộc ra một ngụm máu lớn. 

             Hắn phải dùng tới ba võ kỹ luyện thế là Kim Cang Thánh Thể, Bách Luyện Kim Thân và Luyện Cốt Thánh Thể để chống lại đòn tấn công dồn toàn lực của võ giả cảnh giới Sinh Tử tầng thứ ba, nhưng vẫn cảm thấy kinh mạch trong cơ thể như đang đứt đoạn. 

             Hơn nữa, hắn còn dùng Dung Thiên Quyết mới lĩnh ngộ được để luyện hoá ba võ kỹ hộ thể kia, sau đó tạo thành một màn chắn hộ thể màu đen mà còn chật vật như vậy. 

             Đòn tấn công toàn lực của võ giả cảnh giới Sinh Tử đúng là đáng sợ! 

             Lạc Tuyết cũng nghe thấy tiếng hộc máu, cô ấy lập tức tái mặt rồi ngoảnh nhìn lại phía sau. 

             Mặt Mục Vỹ trắng bệnh, hắn liên tục thở dốc làm cô ấy sợ hết hồn. 

             “Ngươi… ngươi không sao chứ?” 

             “Chưa chết được!” 

             Mục Vỹ cười khổ nói: “Ta thấy mình vẫn ổn lắm”. 

             Lạc Tuyết nhìn Mục Vỹ với vẻ áy náy. 

             Dù ngoài miệng tên này luôn nói những câu khó nghe, nhưng nội tâm thì ân oán rất phân minh. 

             Cô ấy chỉ cứu hắn một mạng, nhưng cũng mang lại rất nhiều phiền toái cho hắn, nhưng bây giờ hắn vẫn ra tay cứu cô ấy. 

             “Mục Vỹ, ta xin lỗi về chuyện lúc trước nhé!” 

             “Không sao!”, Mục Vỹ thoải mái nói: “Ta nợ cô một mạng, ta đã nói sẽ trả ơn thì phải làm, còn họ thì…” 

             Mục Vỹ nhìn xuống phía dưới rồi im lặng. 

             Hắn không cần phải cứu họ. 

             Hầu hết bọn họ đều muốn giết hắn, Đấu Thiên ban nãy còn sỉ nhục hắn, giờ hắn mà đi cứu họ thì đúng là đầu óc có vấn đề. 

             Nhưng sau đòn tấn công ban nãy, võ giả cảnh giới Sinh Tử tầng thứ ba kia sẽ có đề phòng, chắc hắn cũng không còn cơ hội ra tay tiếp đâu. 

eyJpdiI6ImJOV0x0RmpZeHVkZFhcL0ZLeFJFXC9OZz09IiwidmFsdWUiOiJOYUM2ZFpRYVNTb3BpenRHWEtUYjd1VGlcL1pwNEVvbkhqU0FNYTgra2FrQUdYaUczQmtxRGdcL0xaOFwvZ3dIeitoNGtXYkhLMm0xdU1qM3hNcHNoQTNMVnMrXC9vbmUreVVVbkMxVWF5MDBacjNHYkwxSGNYVVFHY1BpOThpQTR4dzNtRzhKWXFVRjAyYXA4YVwvdW53UHg2U3NKRVM1dys0bWdXTlRVYTVMZkx4Z3poR0dMS2sxYlpJT0czRlAxUU5kYkR1NEtkN0hcL01RQXR3VlIyWkd6T25NQlNLT2hQTDVGZHVwXC9qR2R5RzR6dm9jTUtLNHRVRDEwQXlxQjZBNjFvblhjc2RcL3BIUmdOSEo4d0VlK3RlWWJCelVDXC95UXdUXC8rTkhNV3A4dmxwNjBVWktnaHBlalhzVlJWS01xNkJPVlQiLCJtYWMiOiJkMWRiZTg3YmRkNzc2YmRiMjgwNTgzYWYxMGNhNDYzNWZmMTdmN2NlNmY5MTAyZGYzMzg4ZjNkMzA0MGU4ZDE1In0=
eyJpdiI6IkNzcnVEenRMd01LWVFkXC92N1MySmpnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlNsWXVTRktWMEN0RG5XVjllSVR1cFhJRlFHUGVqaGxEYnFtdkVoYUphNjREYWhRR0l3NmxzSmJVcU0xMGRyalwvVGhjb2lZT1dxK2xrZnR1aVF3bm9YVmI2WnBhdDlOcVwvK3dHS1hiWENOa0g3WjJhV09HRWhGbGlXU2RQMUh4T0dNQTNJZEEyalwvTFFnWHlTMjFLczNrNDV3RVZzRWVYYkdVU3hYUWVGT2o1eHprbFdDNTR3YUtiUFBTejFsdStPbk5zZ3Q5SllRNWRVVWdTeVd1S052M1NVbXJhVDg0Um1oc2phcytcL1NiTERUUjZEXC82VzR6Qnp5VmZPTFdla3Nwd2w0Nzlqd2VMbmZzXC9cL05IV1JXalA3NUE3cU5TeitqbHl4WDRnWXk5aUsyTUw2U2luWEluQWMxckM4NVRtR2FudkIxbzRDK1p4WmJNVUdiaFZqdXpzbDdMRU9ySng2cEp0b0tlellHcVhjMjBETm1nSk9wa0luUElKTWZoTkt4dWw5SE8zYjc2TVRvN3lvMWd5NTUwOGhzYXR5RTBZcmJFeEszVXFiUmtRaHF2cGduaDRMcWxnRk9OWWFwNHVwYldDIiwibWFjIjoiMTIwYjI3MGIyZGJmODhmMWUxOTExZDE4NzBiZDkwY2Y5MGY1OTlmYWZmMDMyMmE4ZDk1ZTYyZTE1ODBlMGI1OCJ9

             Giờ cô ấy mà lao xuống, khéo còn khiến các sư huynh phải phân tâm vì lo lắng cho mình, như vậy sẽ khiến các huynh ấy gặp nguy hiểm nhiều hơn.

Ads
';
Advertisement
x