“Vυ"t!” Bốn thân ảnh nhanh chóng phóng dưới cánh rừng, một chạy ba đuổi lên tới gần đỉnh núi. Nửa nén hương trước, khi phát hiện ra tung tích tiểu Điện Hồ thì A Diệt đã truyền tin cho hai nữ tử kia, hiện tại họ đã tập chung và đang vây bắt đầu sủng thú này.
Tiểu Điện Hồ có hình dạng như một chú hồ ly con, kích thước chỉ như một con mèo trưởng thành. Nó có bộ lông trắng vằn xanh lam trông rất mềm mại, quanh thân đôi lúc lóe lên những tia điện quang xanh sẫm. Hiện tại nó đang hóa thành một luồng lôi quang phóng đi rất nhanh, đây chính là thần thông hóa thiểm điện của tộc Điện Hồ.
Tiếng xé gió vang ù ù bên tai, một thân ảnh cao gầy xinh đẹp xuất hiện, bàn tay trắng nõn phóng nhanh ra tính chộp lấy tiểu Điện Hồ. Kết quả bàn tay này chộp vào không khí, đầu hồ ly đó cấp tốc cắm đầu xuống mặt đất sau đó có vô số tia sét nổi lên! Tại phương vị khác cũng có những tia sét phát bạo, rồi một thân ảnh nhỏ bé xuất hiện sau đó tiếp tục bỏ chạy.
“Khốn kiếp, là lôi độn thuật!” Nữ tử họ Hồng nghiến răng lẩm bẩm, suýt nữa là cô ta bắt được tiểu gia hỏa này mà không cần tốn nhiều thời gian rồi.
Thân ảnh A Diệt vụt qua rồi để lại một câu cho hai người kia: “Ta đi lêи đỉиɦ núi bố trí trận pháp trước, hai vị sư tỷ sư muội hãy lùa dần đầu hồ ly này lên đó nhé.”
Vệt xanh phóng nhanh lêи đỉиɦ núi, còn hai nữ tử vẫn truy đuổi theo luồng điện quang phía trước, chỉ là không quá gắt gao mà thôi. Mỗi khi đầu hồ ly này muốn chạy đi hướng khác đều bị họ Mộ ngăn cản lại, còn họ Hồng vẫn bám theo ngay phía sau, vậy nên tiểu Điện Hồ chỉ còn cách chạy một mạch lêи đỉиɦ núi.
“Mong vị sư đệ này đã bày ra được một trận pháp thực sự có tác dụng.” Hồng Uyển lẩm bẩm, cô ta vẫn chưa thực sự tin tưởng tài nghệ tại phương diện pháp trận của A Diệt lắm, dù sao cũng chỉ là được nghe qua chứ chưa từng tận mắt chứng kiến.
eyJpdiI6IlVFNW9EcWFyVklDVUNDMHNkUUxwb2c9PSIsInZhbHVlIjoiM3RPTlgyNVwvZ3hSVEZDSlpaK0NxcHpwS3BraVwvWDRzaWhybXJkYnRIWTA3WW1NMGdJMzdqXC9sQnNzRFVEd2M2TURcL2JmQmlPcTRxc3F4aCtjTzMzV0RwZ1QrSDNyY2xlc1R4a1VPZlRPQ3Rwc0g2U0l6Um5ZTGN5UjkxMmtvU2syY3I4eG5LMWNYUHZuZ0FMZzlQMDByUWpIRVJXK1lpRFdHRXdLeU5STFFUa1h0dldiXC9WMFVxRTRaUTVjaFR1VzJtc1N2VnBEd3hlVXloWUtpaXRjY2dBaHlhRUJPNTdsd1Z0eVB3bnhvdjNHaDVqSERqY0x0YkxRVUtWQjc5QmFvMkhlaUl2RzNZWjMzc3loVlZUMHErMmlVR2ZEMTNOTzZuTk9PTVMyYlB1a00ra2cyZjlRa1E3NFgrblcrVzNRSkZaS1k4aUpEdGprbUdcL0ozNXFJY245Nk5HR2QwenVJK2VYT3VPczY4QjlhS3Y4TExpWHFLVno1b2o3TFFOa2tBWm1VSHNlMThESlBhV3ZRZ1B0bkZhbGFXRDB4cmlqcjIwdmJQcGRFYkdlSGpRXC9mNktKSVwvd1ptTzdQNnI0OHkrZ0NEMHI3ZGhtUlFzUlQ4Sm1UcG1lZHM3Ylp3dUlEc1krNitlMjY4MG1zVWdNNFMyRHQ3NWRtZXZqTG9sSUNSbncyb0NtYlwvSENkNW1rekxmT1wvbVJWaVl6M1J5Sk1wMkV2TWN0aWRcL1NmTkxIUmVaMk1DSmd2WnBVWVFPZVU5RmFSdU1qdDYyUUkrV2dZTDllZkRkdytEc2hwMm1McmpMTzFSVXVUN2Yrek5qWWc1aFdCK2txK0xqRmdza1ljYW52cmJPZ3FCd1EzR3pRSzFpSVFHQytzdVh0VUJLdnZZOXpzTWtmTWRMa3lNVnBvdGphVE5mUHNRQndPcWlXN0NwMUdGdnphOUlBOGVEMGV1cXpXbFJIMmxlQUlmUW9lRXlOMnNSVkVlM1RqTHJvdFdqTFJsSUFLUzlcL2lpMXQ4RVdEaG5TT1Z3c2QrcjR1ZklQNlY0U2JBTVNuN0I4dmVjOXVPS2dTQkNDdU5tVE1tZ1RmSnFCTHFnbHJTUFVyMTV4RWRWYlNmdlgrejBZMTY1WE5VK0JuZEdvanhpdzJMc1FlNWhMdG4xNUxQRHBYQks0a0xwa05xNjVYckFQc3NEckxBRFZwakJHeGxMTEw2aVN4QmJ0M1YrV3FBM0QxRnFvbFZPOCtQQVBscU85aCtXV2UydGczUnpcL2wrNWN5dE12V0dGVWxTcnVLYkIxVlFHYWJvcFwveWlqcVU2WHorT055a3duaHJwbEFhMmFRV0JqaFdNXC9jOVQ2TlpWc2VBVEgwU0RpclwvRTdRVFhYbnR1bkk5cGg5WWFuVlR4c3dlMzRhKzVGbVo4bE5KWUQ4RnY5TU1BTWFPamRwMGRVWVpBTjRjZ0pjdFwvZ003b3dCWGg1RlV5V1JQSHNIeUZWelo5TlwvczZOZnp6RGdsaitVVmJVcnozanBXK2w4M1ZGYm4yNkJHTkhJK0JQQzFUTzZGcjZTdzhJeCtcLzQ5cXFqcFB4eGhURWJHZVpBRDQ2K0Nza2pRUVdBRXlUTXFJU0RCN2NXZUlQemxUdktvaE9SSnM0cHpOZm1RRTVYUTJIZkpDZk9PNUQ4TG11XC9ZUUQ1YTB5SjhQd0U0c1B2eXowbmk2a2hUXC9aaXNoSEp0cENzc0l6RWtwMnVYSnB5ZmJ3WjU1c1lXU1NQT3pTYXh5MnZtRitNb3RKd2tCeEtZSGVydU8xRkRRbHNQUlVjd1VcL3NTQWhjYlpnalpmVHF3UUUraG1IV1lcL1hMSW1HcGtJMEJEUHdDSjkrbkVCeVpxczJDcDZrcmZXd2pYcE9JSjdmYlFmXC9jMlhSeHdQajRzSmc1emxmM1JKeVVxTEZlSEV3UUVjdThcL2V2cXZRNlV1aE80cEpWaVdcLzhud3BZa3BhYWRWM2sweWJwWkNrNHBOUVd2Q3IxT0NQamJDTjBMdjRuZkZrbnFmRUtvM1wvKzM3MWxVM3I2Q2NtbjhGdHFiclNCVVNQSGxBWEJMblpaYjA3UkJYTklzQzdFV2tEOHpyeThBYmY5d3hFYVF2dHBzeDcxSXJpUmhKaG9ROXJnWVkrSk4zTEE0bnN6TTZ3Q1EwaFJzS3RQc1wvMlVmalFPZmJOTmt2QzZ3OEozN0tsMWxiblhWNk5UcDhFVXhERnYyYUZkT1BSQ3Z0OHFMNEhzclFKSTVKVHVldmVpM3BOamJaQ2ZJa3ozV2xEQ09LZWltck5NWTZXRXBUcWpRR1B2WTN1SWVMNjBCSDlqTjJBTWVrVUduZ0xmRTVZeUtGUHNhVHNyZTQrM0duT29vSHlDdkl4ckxjd1RkWG1aQ0RDNjErTGZqcnZYMk10czE4UDluSTRoZ1JZV3RFdUp4TFwvdVRQbWFrNGdza2FtZnVFNkk2TzdMdW9YWlA1KyIsIm1hYyI6ImE5MTE5NzFmMGJlZTMxMTc1N2NiOTY0Zjg2MjBiNTNmNjhhOTM1YTE5NGFiZmVlZTRkN2ZiNGIyZTRmNzQ5NmYifQ==
eyJpdiI6InhBOFwvK2RRTzhqVDFHb1wvOU55VDlLdz09IiwidmFsdWUiOiI1eVJjMk5JMDdHRXdcL2VlTXYrXC9FR3JmNERQY3ZncmJ5NmZKZ2JWMTZTRlVLcVR0aUFYRlRwanRvR3ZhY0pHaTY1Mkw5aUsxOFUzaVFwaG43emU0OFRFalJZZkcxMERoS1p5KzU2Z0hWSkswPSIsIm1hYyI6IjJmNWE1OGEwMjhhMWFhNWNmZmJhYTFmYjdkNTU3OTM4YWZjNzg3N2Y3ZDhiZDZiZTgxZmE3MTU3OGQzMTRhMjAifQ==
“Pháp trận thứ nhất, nhà giam rộng lớn và pháp trận thứ hai, áp chế lôi điện, tất cả đã phát huy được tác dụng.” A Diệt mỉm cười lên tiếng.
Nhìn thấy đầu hồ ly nhỏ nhắn đang hoảng hốt chạy loạn tại đỉnh núi, cố gắng thi triển lôi độn và hóa thiểm điện nhưng không thành công. Sau đó lại nghe họ Diệt nói, khiến hai nữ tử này đều kinh ngạc trước trình độ trận pháp của nam nhân kia.
“Cái này làm gì còn là pháp trận sư thông thường chứ, nhất định đã là pháp trận sư ưu tú rồi.”
Nghĩ vậy, Hồng Uyển mỉm cười khen ngợi: “Không ngờ Diệt sư đệ đã đạt tới thành tựu bậc này trên phương diện pháp trận rồi, bái phục.”
“May mắn không làm nhục mệnh, chúng ta mau đi bắt lấy tiểu gia hỏa đó thôi.” Dứt lời, A Diệt liền dẫn đầu đi trước, cả ba thân ảnh vọt vào bên trong kết giới này, chia ra chuẩn bị bao vây mục tiêu.
Hồng Uyển bấy giờ thi triển ra toàn bộ thân pháp của mình, thân ảnh cô như một cơn gió, di chuyển nhẹ nhàng phiêu linh, vèo vài cái đã vô thanh vô tức đến ngay sát đầu hồ ly. Mộ Phái Linh cũng không giấu nữa, hai tay kết ấn không ngừng, dây leo, cành cây, rễ cây xung quanh đây đều bị cô ta điều động, phóng tới muốn vây bắt, trói buộc tiểu Điện Hồ.
Trông thấy thủ đoạn của hai nữ tử kia, nhất là Mộ Phái Linh khiến A Diệt trầm trồ. Giờ hắn mới biết nguyên sĩ thuộc tính mộc, chủ tu về trưởng khống thực vật, sức vây bắt và khống chế mạnh mẽ tới mức nào. So với những thần thông đó của cô ta, thì nguyên thuật mộc thổ khống của hắn chẳng là gì.
Mà giờ nghĩ lại, hắn mới nhận ra bản thân mình tu luyện những phương thức chiến đấu hết sức tạp nham, không hề nhất quán chút nào. Nguyên lực thuộc tính mộc nhưng luôn chiến đấu theo phương thức mạnh mẽ, không chuyên khống chế hay hồi phục. Dùng đao nhưng không có thần thông đao pháp nào mạnh mẽ, nguyên kỹ lại là loại bắn ra phi kiếm.
Nhục thân mạnh mẽ, cứng rắn vì đã trải qua hai lần tẩy luyện, nhưng trong chiến đấu lại thường dùng phi kiếm cùng phù lục để giao chiến tầm xa. Giờ kiêm luôn phương diện pháp trận trong khi bản thân lại không phải tay hậu cần, luôn muốn lao lên hàng đầu.
“Hồi xưa nhặt được thứ gì tốt thì học thứ đấy, không ngờ hiện tại khiến bản thân ta trở thành một kẻ tạp nham như thế này.” Trong đầu thầm than, nhưng bên ngoài hắn vẫn đang hỗ trợ vây bắt tiểu hồ ly, chỉ là chủ công thuộc về Hồng Uyển mà thôi, tốc độ của nữ tử này phải nói là vô cùng nhanh, như gió lướt qua người vậy.
Vô số dây leo cùng rễ cây tụ lại thành một rào chắn, khiến đầu hồ ly không thể chạy qua được. Phía sau, nữ tử họ Hồng đã bám sát tới, bàn tay mềm mại lại vung ra, sắp chạm được vào bộ lông mềm như nhung kia. Dị biến xảy ra!
Tiểu Điện Hồ gầm rống lên, khiến toàn thân nó pháp sáng, tức thì một cột thiên lôi từ trên trời dáng xuống đánh thẳng vào thân thể nó! Rầm một tiếng, cả ba người bị lực phản chấn từ cú va chạm phóng thích ra thổi bay đi, nữ tử họ Hồng ở gần nhất nên bị thương tương đối, khóe miệng có máu tươi rỉ ra.
Nhưng lúc này tinh thần của cả ba đều đang cả kinh trước cảnh tượng vừa rồi. “Tại sao tiểu Điện Hồ lại có thể kêu gọi được thiên lôi cơ chứ?”
Tiếng đổ vỡ vang lên, hai tòa kết giới bị dư âm từ đợt công kích của thiên lôi phát tán ra khiến tan biến. A Diệt kinh ngạc, sắc mặt lộ rõ vẻ khó tin, kết giới nhà giam mà hắn bố trí này có thể chịu vài kích toàn lực của Luyện Nguyên cảnh đỉnh phong, vậy mà hiện tại chỉ một luồng dư âm đã đánh tan hoàn toàn.
Không còn kết giới, đầu tiểu Điện Hồ đã sử dụng lại được hai loại thần thông bẩm sinh của nó, thân thể hóa thành luồng điện quang phóng nhanh muốn bỏ chạy!
Nữ tử họ Hồng bị thương, không thể di chuyển với tốc độ cao để truy theo được nữa. Họ Mộ thì bị phản vệ khi đám thực vật cô ta đang điều động bị thiên lôi oanh kích, hơn nữa cô ta cũng không chuyên về tốc độ. A Diệt bảo hai người trị thương cho tốt, rồi bất đắc dĩ một mình đuổi theo luồng điện quang kia.
Tốc hành phù cao giai kết hợp cùng vân di bộ, khiến tốc độ của họ Diệt nhanh bằng tám thành thân pháp Hồng Uyển, có thể bám theo đầu hồ ly đang chạy toàn lực mà không bị nó cắt đuôi. Từ xa hắn trông thấy đầu hồ ly kia chạy vào trong một cái hang động nhỏ, nằm sâu dưới khe núi bị đầy rẫy bụi rậm che phủ.
Đứng trước cửa hang, A Diệt dùng thần niệm dò xét qua rất nhiều lần, không cảm ứng được thứ gì khác lạ, hay một tia nguy hiểm nào, hắn mới chậm rãi đi vào bên trong cái hang u tối. Ngoài cửa hang hắn đã bố trí một trận pháp vây khốn, nếu tiểu Điện Hồ thành công chạy ra được, vẫn sẽ bị chặn lại tại cửa hang.
Tại mỗi bàn tay hắn đều kẹp một tấm nguyên phù, một bên công một bên thủ. Nếu có nguy hiểm xảy ra, hắn sẽ dán một tấm lên người, tấm còn lại sẽ quẳng thẳng mặt đối phương.
“Kì quái, tại sao giao động lôi thuộc tính của tiểu gia hỏa này tới đây lại biến mất hoàn toàn?” Thần niệm A Diệt không còn phát hiện ra chút nguyên lực nào trong không khí ở đoạn đường phía trước nữa, khiến hắn có cảm giác chẳng lành, sống lưng lạnh buốt. Hai chân hắn bất giác từ từ lùi lại, thân thể nhích từng chút một, chậm rãi lui lại phía sau.
Biến cố xảy ra quá đột ngột, mặt đất dưới chận hắn như biến mất, khiến cả người hắn hụt hẫng trong thoáng chốc rồi rơi nhanh xuống!
“Chuyện quái gì thế này?” Hắn cố gắng không hoảng, muốn lấy bảo cụ phi hành ra, nhưng không khí nơi đây hỗn loạn, không gian như bị bẻ cong uốn khúc, khiến hắn không thể lấy đồ trong nạp giới ra được!
“Hả?” Thân thể đang rơi tự do, bỗng nhiên lúc này chợt dừng lại, dưới chân hắn lại có mặt đất, dậm mạnh xuống còn nghe thấy tiếng kêu. Thiên địa nguyên khí xung quanh trở lại như bình thường, hắn lấy phát quang phù ra rồi thôi động, ánh sáng lóe lên chiếu rọi cả cái hang u tối.
Hắn lần theo hướng một điểm ánh sáng, cuối cùng cũng đi ra khỏi cái hang nhỏ u tối quỷ dị kia, nhưng bên ngoài không phải quang cảnh rừng núi, không khí trong lành. Thực ra nơi đây còn là một cái hang động rộng lớn hơn nhiều, trên vách tường có khảm đầy các loại quang thạch phát ra ánh sáng đủ mọi màu sắc, khiến nơi đây phi thường sáng sủa.
“Gặp quỷ rồi, nơi đây là đâu vậy?” A Diệt đề cao cảnh giác, quan sát hết thảy xung quanh, thần niệm tại nơi này không thể phóng thích ra quá 5 trượng được, bị áp chế kinh khủng. Hắn chậm rãi tiến về phía trước, sẵn sàng ứng đối trước mọi tình huống.
Đột nhiên có tiếng bước chân truyền tới từ phía trước, sau đó dường như còn có tiếng gầm khẽ, nghe không ra tiếng của con gì. Diệt Chúng Sinh tiến thêm vài bước để quan sát, khi vừa trông thấy thân ảnh đó khiến hắn kinh hãi tột độ, bàng hoàng hoang mang.