Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Thần niệm quét qua bên trong nạp giới một lượt, kiểm kê tất cả những vật phẩm có mặt tại đây. Có một gốc linh thảo trên 300 năm, mười gốc trên 100 năm và 50 gốc có tuổi thọ vài chục năm. Thảo dược chân quý đếm sơ qua phải có chừng 500 gốc, các dược liệu phụ trợ có hơn một ngàn loại.

Chiếc nạp giới tinh sảo này bên trong không gian của nó có nhiệt độ rất lạnh, còn chứa một lượng nguyên khí nồng đậm nữa, loại này chuyện dụng cho việc vận chuyển và bảo quản các linh dược quý giá.

“Dược liệu cung cấp tháng này của dược viên gửi đến không nhỏ đâu, xem ra dạo gần đây linh dược tại dược viên sinh trưởng rất tốt nhỉ.” A Diệt khen ngợi, sau đó chuyển hết tất cả dược liệu trong giới chỉ này vào kho chứa tổng hợp, rồi trả lại chiếc nạp giới tinh sảo cho cô gái kia.

 

 

“Sư huynh đoán đúng rồi đấy, mấy vị sư thúc quản lí dược viên dạo gần đây sáng chế ra được một vài phương pháp, giúp linh dược phát triển nhanh chóng hơn, nên thu hoạch từ đó cũng tăng lên theo!” Cô ta mỉm cười đáp lời, hai tay nhận lấy nạp giới rồi cất đi.

Nữ tử này tên Mộ Phái Linh, là đệ tử nhập tông cùng đợt với A Diệt vào hơn 2 năm trước. Cô ta thuộc Mộ gia, là một gia tộc tu hành trung lưu, hồi đó cũng chỉ có tu vi tầng 4, thuộc hàng dưới chót nhất nên không ai chú ý tới. Hiện tại đã đạt tới tầng 5 Luyện Nguyên cảnh, và đang đảm nhiệm công việc chăm sóc linh thảo dược tại dược viên phía bắc nội môn.

Cứ mỗi tháng nữ tử này sẽ tới đây một lần, đem theo những dược liệu mà dược viên cung cấp cho Luyện đan các hàng tháng. Suốt hai năm nay tháng nào cũng như vậy, nên A Diệt và nữ tử này xem như khá là quen biết nhau.

 

 

eyJpdiI6InBjRWZnU3dHMEJOelV3cmlqZytRUkE9PSIsInZhbHVlIjoiakFBck44T3doaHdUS040U1BoWVEyRWNTUXhwaFJIRnB5WE5tSnpNd0lzZHB4TUlWOFk0NVo5YUIwM0puZCszNHpVV2JRWlhIQVhqdE4rRnQxeEl2bXRuTEVYZ0dFMmFCSHgwT0xRXC9kOFVaUndoVWVacHdCTVdET1gzS3JBaXFVME11cmM1ejBETDhnR3U3SjVFVXZKckRoY1EraWtCSHhEM1llWFpremZvSzFLSnZxa2V5YWh0UGpQSlZyOW5PdjQzTndBSU91cGIzYVBsR2NFcEd1NEoxcGNEeFFsXC9PSHl4WEhKWXhEY3llUVFTXC96M3NVNTBFeTN6dWxDUnNEdVQzZlBJMjBlZlMwNkt3XC9VMW43MlpreDR4Q0NHbm1GcWdySkRET3NKTWJUU2RhK25YRStiZ0lkU0tyR0s3bXl1QzFMYWh6U2ZWcHVFTHdRRmJUS0x5MXBYc2xKNThWakdWUE9VMUg5cStJTDlkSkp2VXNBZWtlWU05RG0xakVrNjYrSjlROEpNaVlJc05LcythRHJ2Vkl3Q3Z0RTJSZTRwSFJHcXFMSG9vK3lTKzVvNEwxNG9WRXczRm1cLzIwc2lIRmtzN1poXC94cTNaVWhXNVRyOFlXa1J5UEduZHh3bkZvcG81VHkwTFdpTkVuckdZWjUxUXh0Zmx0MUswWHRsV1lsRmtBVzNyeW5nMWlMMmRQd3pMVEUwOWxXVHdpVStjbHg1WVVKNFlKR1wvbENrRkViWHNqdnA2cDVhTkY5eVpsSUtQRnl0R3daT2tXWkRFaXp6eWJERjhMN0NCWlRQcWZIQ08xaDVoV0s5cEhtRWR6aXFUQ0FDQlNINnNjbEF4dHJScXR4eWN0c2lvNFd3a2hTSVNvZHlZb2p3dDVKVHZPQnRFSzI2bmt2MjBCVDQ3N0pYdWNWc0xTQmhOQ015aGp5U2tDOXZMYWo3OHR3ckQ2T2c3eTJrR0Z6VVI5Sm05TlBwa0tQa2gwK0pEOGp2bnJsUjVLZGRPQlVUWGFXNHpsbTBaTW1uM2g2YU5pUUM4TXQrS1daWVhYVWMya084OVwvZWFvXC85eG1LZmhSY2ttR1UwamFcL3NZMnZLTlp6UzR5MEczSE1OSFB4dXBDNkVOcUZMbU1ISjJEMTk2MFdCRjBzVkplRHhmbFl4bm9CQ3ViZEZjS3ZGVzZLcXdneHl6T2FZdW50RmJjeUdUOFpsYVo2ZGlGS0VEUjZ4Y05McVwvdzBpMDFzSlE2YklWZGZ2Uys5NUU3UzhYV0kzc1BvejlhZU4zOEVJT1orOTFmUVpMcnFRZUFlM1p5TkxsR2JWVTBDOGRVZnU3OGZ0dnc5am9zNGtUMzhPc2RYV200ZnBiUk00M1hBa211ZFlaQ0EwWEY1b0xzVXU4aDROaWFrMHNDdFo4RVBcL2NwMGtwQm9HS1BRZEROd2txaTZWa1hMSWJ5RUJTV1lodTFzXC9JWkVuXC9RdGg4YXR6TnJZc09BalRvUk4wVm1nTE0yRFcxUHRZdVVWSlRXYWFYUjBQa2xHdDdJbjVQTExvMHoyZlNyak9rNTZWQ3hPUkc1TTREQnlPRDE1Zzc2VVZcL0h0WHNGa09NYkUzUjJsVEloV0ZzbzBJQnlnMlFKTlwvbzFSZ3NiU0dsMmxSTFRWTFZ3ZFpJbjFFV2hmWDNneUxkZk5HMzFHUDB5ZzRyN280XC8xWWM5eXhsRkhmKzN1SXBaYitZdzhBRU9QQ0RBQkRRYjBDdWdsN2NxeDVUWGx1K3BaY0FQUEg4MWR0UDhmZ0U4VFE0UytMXC9ZU3FkenpxVTRjakRiN3VFYlwvRnpONXV6djRXQ09cL2hkTjRLWElaSnpFbHl6ZUtFZDdteXJcL0xRTWlJZkdXQmQwYUFMblZUQVwvUnA3ekZocjNtTktxRHhHSWJkelM4XC8wb3JqOEZldk5VSFlcL0k5c1J6eHRXNkdGVHRRdUYzXC9kakduS01jQjBaUWtBeUx3eWYxUHJsbDk1YkxNUGdqd2RNWjZOM1c1MDVXVUtzT1UrSUVBcVJYeDJRekdSd20rTkFKWFwvWEl6RWFCK0FUSzZiam1PbzdsVzlZa3RXK2JRUUV0VklDV01mNEo5bVNWYW5zSEhTMGdCS1l6ZWlmR2VFQ1lHc2xNbTNwcHVnalgybmQ0Y2RtNTJLaklzK09oVWZ5c0pRV1wvd2lISFhuXC9GNmdmTzd4cUZZRTdsSzdNSW5TZUhLS2tsSjd4WTRVa1wvVW5QWEFGbjFYOHhaSGNcL3JrYkN2VlhpdnIyWHRGakdQT0RpWllkZWdPaXZ5M3FickZcL1FzOERkcjNab1dyeXQrOEU2ZWlCSWtnS1hic0tYMTJqbGR3NFBiMkRDUTJZMmJsYWY0RG9xWm1sb2dqNm1iUTd2VnlmOUtueEV5WTQyNjFRUDc5WW5QRzdXTzFHUmhKd0Y1aVVGVG1JOW5xT1o0azdCWklhYTUyQkJCVEJFeVdmUnQwSXJIV2d3MDA0K2RHWUQyUVlmZ1BIaFZVNWFWZlN0ZStZcFBSSTBzbm1ZWDhSd1hGbVc2U05KdUVnZzhLbEY2WENQT1NTOUpPWXQ3b01zUjVWNzZxeVwvQzZ4QU5RWDc1S3AyOHdjaTBxYTNvUFhTTmZUMzk1YXpkcCtxZFdUMENQYnpZMTdqcUsxWG5tZ0RNaCszb1JsQUNGcitYOVR1Q1dtTEVqUDhzSzdRcmw4NVlEQVl3UmxtcGQyYVNBemEyeElRMDhiVHVZUkZZNGNxTHVjK1hYbmc2MWRoV1BwTWNnODkwM1kxK210VU9WUCtEXC9nRnZjTkdLazU4YXhlYzZlaFZmS21COFhxczZVTmp6NXFmY3RNdFZMRWJwd3VaaFhiaVFhY2lcL3VSdnkwdUFSUk9UWXN5RHpVVEpSMzMzelZ2WDB4akhMYyswVWZOUUk5RXd1TnRhaisrUUlucDVGQitENzVka04rZFN4NVNYMTVEcW5qMWxVeWlwT3JsMlBLSlhqT0pZME9EY2JpM1dscXVncDNLY0ZmOHhYVkdGRFJMY1Z4MjFodEt1VU94UTVkWXRDMWM4U2lcL0lpWThUWUNONkpDRHhEdFhGNGliUnhzQUliNW1rckNRPT0iLCJtYWMiOiI1NjYwNDFiMjE5ZGUyMzA4MWQ1ZjhmNTJhZTkwYzkxYWQ5MTdhZTc1ZmYwODYzNTVhNjgwZDI4ZmU0MWE1N2E2In0=
eyJpdiI6InRuNXk2dG1Hb0RNdEl2NFBObk5DUEE9PSIsInZhbHVlIjoiUmxmbzU0dG1xdm96NHVhckRGblZCbGhOM0YxR1JiTWtlZDlLUVJSZ25BdHJnSUxUOE5QYlBPVWZEa0lTYXp5VG5jNHVXaVlDMXRuaEZ5MGROazFIanBMc0RmYlBHYnZpbzd6c1JuTEJja3M9IiwibWFjIjoiZDk1YjY4MjQ0NzA0OGUyODM3OGRiNDBmMzFmOWNhNDkwYzgwMzhkYzI4NWRhNGJkYjI4NGZhMTAwODk3ZTRlMSJ9
“Ý của Mộ sư muội là... muốn chúng ta tìm lại tiểu Điện Hồ rồi bí mật đem nó về trả lại chỗ cũ, không để kẻ khác phát hiện ra rằng Hồng Tử sư thúc từng làm xổng mất nó sao?” A Diệt như đã nhận ra.

“Sư huynh nói không sai, ý của vị Hồng sư thúc đó là như vậy, thúc ấy hứa xong việc sẽ thưởng cho nhóm chúng ta 10 điểm cống hiến cùng 3 khối nguyên thạch trung phẩm! Không biết Diệt sư huynh có đồng ý gia nhập nhóm tìm kiếm không?”

“Vị sư thúc họ Hồng này cũng thật chịu chơi đấy.” A Diệt nghĩ thầm, sau đó lại nghi hoặc hỏi: “Nhưng một nhiệm vụ có thù lao hấp dẫn như vậy, sao lại có thể rơi vào tay những đệ tử ở tầng dưới chót như chúng ta?”

Mộ Phái Linh liền trả lời không chút che giấu: “Đầu tiểu Điện Hồ đó chỉ có thực lực ngang với bán ma thú, nên tu vi của những đệ tử truy tìm không quan trọng. Mà nhiệm vụ này Hồng sư thúc giao cho cháu gái ruột là Hồng Uyển sư tỷ đảm nhiệm, tỷ ấy có tu vi tầng 5 nên cũng muốn tìm đồng đội ngang thực lực, để tránh xảy ra tình huống kẻ mạnh áp bức kẻ yếu trong nhóm.”

Cô ta mỉm cười, nói thêm: “Hồng Uyển sư tỷ quyết định sẽ lập nhóm ba người đi truy bắt tiểu Điện Hồ, mà muội là bằng hữu thâm giao với tỷ ấy nên chắc chắn có một suất. Hiện tại còn thiếu một người có am hiểu về pháp trận nữa thôi, muội đã đề xuất huynh và được tỷ ấy đồng ý. Không biết ý của Diệt sư huynh như thế nào?”

A Diệt chăm chú quan sát sắc mặt của Mộ Phái Linh khi nói ra những chuyện này, xem thử cô ta có nói thật hay không. Khi thấy không có gì khả nghi, hắn liền trầm mặc suy tư chốc lát, cuối cùng thì gật đầu đồng ý.

Mỡ đã dâng đến miệng mà không có uẩn khúc gì, thì hắn đâu có xuẩn mà không tranh thủ nhận lấy chứ, xong nhiệm vụ này ít nhất hắn cũng phải được chia 3 điểm cống hiến, cùng một khối nguyên thạch trung phẩm.

Phải biết rằng điểm cống hiến kiếm rất khó khăn, những nhiệm vụ săn gϊếŧ ma thú nguy hiểm tại ngoại biên sơn mạch, khi hoàn thành cũng chỉ được từ 1 tới 2 điểm cống hiến mà thôi. Nhiệm vụ lần này không có nguy hiểm gì, chỉ là truy bắt một con thú cảnh trong âm thầm, đã có thể nhận được 3 điểm cống hiến rồi.

Khi A Diệt đồng ý, nữ tử họ Mộ vui vẻ cười tươi tắn, khiến hắn không dám nhìn lâu sợ bản thân sẽ thất thố. Rồi hai người ôm quyền chào nhau, cô ta hẹn hắn sáng sớm ngày mai có mặt tại một ngọn núi đã được đánh dấu sẵn trên bản đồ, đó chính là nơi tiểu Điện Hồ mất tích.

Sáng sớm hôm sau, A Diệt nhìn theo tấm bản đồ trên tay mà cấp tốc phóng tới vị trí được đánh dấu. Đây là một ngọn núi lớn nằm tại rìa phía nam trong nội môn, cách không xa những ngọn núi là động phủ của đệ tử tinh anh.

Hắn vừa tới chân núi đã trông thấy thân ảnh hai nữ tử, ai nấy đều trắng trẻo mịn màng, dung mạo xinh đẹp, thân hình đầy đặn vóc người nở nang. Hắn cảm thán về những nữ đệ tử trong tông, hầu như bọn họ đều có dung nhan không tệ, rất ít người có nhan sắc tầm thường hoặc xấu, không hổ danh là đệ tử Tọa Sơn tông.

A Diệt vừa tới thì Mộ Phái Linh đã đi lên tiếp đón, rồi giới thiệu cho hắn vị sư tỷ đang đứng bên cạnh. Cô ta tên Hồng Uyển, cao hơn Phái Linh một cái đầu, đã gần cao ngang họ Diệt, dung mạo không kém gì nữ tử họ Mộ kia, chỉ là khí chất tương đối trái ngược. Mộ Phái Linh thì luôn toát lên vẻ dịu hiền, mềm yếu, còn Hồng Uyển lại thuộc dạng kiên cường, mạnh mẽ.

Họ Hồng nặn ra nụ cười với nam tử trước mặt, A Diệt cũng ôm quyền rồi nở nụ cười, chỉ là có chút miễn cưỡng. Nhất thời hai người họ không biết nên xưng hô như thế nào...

Theo quy củ trong tông, các đệ tử xưng hô với đối phương đầu tiên dựa vào thân phận, nếu thân phận ngang nhau thì xưng hô dựa vào tu vi, còn tu vi ngang nhau sẽ xét theo tuổi tác. Tất cả ba phương diện trên đều như nhau thì tùy ý hai bên mà xưng hô.

Diệt Chúng Sinh cùng Hồng Uyển đều là đệ tử nội môn thông thường, đều có tu vi tầng 5, đều đã 22 tuổi.

Họ Diệt chấp nhận khiêm nhường, liền mở miệng lên tiếng: “Ra mắt Hồng sư tỷ, nghe Mộ sư muội nhắc về sư tỷ đã lâu, hôm nay mới có dịp gặp mặt.”

Nghe vậy hai nữ tử đó có chút bất ngờ, họ Hồng liền đáp lại: “Ra mắt Diệt sư đệ, nghe nói trình độ pháp trận của đệ có thể xem là pháp trận sư chân chính, khiến ta tin cậy, hôm nay hợp tác mong sư đệ sẽ chiếu cố nhiều hơn.”

Thấy A Diệt không kiêu, còn tự nhận vai dưới nên nữ tử họ Hồng này sinh ra chút hảo cảm, nhất thời giọng điệu nói chuyện cũng hạ xuống, không còn vẻ mạnh mẽ quá đà nữa. Sau đó ba người bàn bạc kế hoạch rồi bắt đầu chia ra hành động, ba thân ảnh phóng đi rất nhanh, lục soát ngọn núi này.

“Nữ tử họ Hồng này biết cách bày binh bố trận đấy.” Vừa di chuyển A Diệt vừa nghĩ thầm, vừa rồi khi nghe cô ta giao nhiệm vụ cho từng người đã thấy tài năng rồi, hơn nữa cách điều chỉnh tổ hợp cũng rất khá.

Hồng Uyển mang nguyên lực thuộc tính phong, còn chuyên tu luyện phương diện tốc độ nên cô ta rất nhanh, sẽ đảm nhiệm vai trò truy bắt chính. Mộ Phái Linh nguyên lực mộc thuộc tính như A Diệt, sở hữu nhiều nguyên thuật khống chế, trói buộc, sẽ đảm nhiệm vai trò vây bắt hỗ trợ.

Còn pháp trận sư Diệt Chúng Sinh, sẽ bày ra trận pháp giam cầm và khóa thần thông, khiến cho đầu tiểu Điện Hồ không thể dùng lôi độn bỏ chạy. Chỉ cần vô hiệu hóa được những thần thông của đầu sủng thú này, thì nó chỉ còn có một ưu điểm duy nhất là tốc độ mà thôi, sẽ không thể dùng lôi độn thuật hay hóa thiểm điện được nữa.

Vị Hồng Tử sư thúc đã tạo ra một nhiệm vụ giả, để ba người họ có thể tự do hoạt động tại ngọn núi này, cũng là che mắt những đệ tử khác, đó là nhiệm vụ hái thảo dược mọc dại trên đây.

Việc tiểu Điện Hồ mất tích rồi đám đệ tử bọn họ đi tìm là bí mật, không được để lộ ra, nếu không vị Hồng sư thúc đó sẽ bị trưởng lão trách tội. Mà một khi vị sư thúc đó bị trách tội thì ba đệ tử này cũng không tránh nổi liên quan, vừa không được phần thưởng vừa bị phạt.

Ba thân ảnh chia ra ba hướng di chuyển rất nhanh trên ngọn núi này, tìm kiếm sủng thú thuộc tính lôi kia. Theo la bàn cảm ứng thì đầu tiểu Điện Hồ chắc chắn đang ở đâu đó trên quả núi này, chỉ cần kĩ càng tìm kiếm từng tán cây, bụi cỏ là được.

Cho tới tận giữa trưa thì A Diệt mới phát hiện ra một cái bóng xanh lam lóe lên, lao vụt qua trước mặt mình với tốc độ phi thường nhanh. Trong không khí còn để lại chút giao động nguyên lực lôi thuộc tính, chứng tỏ cái bóng vừa rồi chính là tiểu Điện Hồ.

Ads
';
Advertisement