Khôi triều, một loại thủy triều được hình thành từ vô vàn khôi lỗi, càn quét cả một khu vực rộng lớn, nuốt chửng không biết bao nhiêu sinh linh cấp bậc thấp. Khôi lỗi trong khôi triều phần lớn có tu vi thấp, nhưng lấy số lượng bù chất lượng, cho dù là tồn tại Bỉ Ngạn cảnh chẳng may rơi vào giữa khôi triều, cũng có nguy cơ mất mạng.
Tại một khu vực vô danh có ba bóng người đang sát cánh cùng nhau, gắng gượng đối chọi qua cơn khôi triều này, ba người ai nấy đều chưa quá tỏ ra khó nhằn, nhưng cũng đã dần mệt.
Thu hút bầy khôi lỗi vô tri nhất chính là một lão già có thân hình vạn vỡ, toàn thân bốc lên kim quang chói lọi, mỗi quyền tung ra đánh tan mấy chục đầu khôi lỗi. Lão ta chính là Hoàng Bố, một trưởng lão của Huyền Ma Quật có tu vi đại thành Bỉ Ngạn cảnh. Lão chẳng vận dụng bất kì loại công kích màu mè nào, chỉ đơn giản là đấm đá đám khôi lỗi xông tới mà thôi.
Tại phía bên phải lão ta chính là tên thanh niên tuấn lãng Lũng Vân, hiện tại mỗi bên tay hắn cầm một sợi xích lớn, nối đến phần cổ của một đầu quái thú to lớn đáng sợ, sinh linh nửa thú nửa quỷ. Hai đầu quái thú vừa gầm rống vừa vung thủ múa quyền, đánh tan vô số khôi lỗi trôi đến, gã thanh niên chỉ việc đứng phía sau dùng thần thức chỉ huy.
Bên trái hai người đó là một gã nam tử nhỏ gầy, thân mang áo bào rộng thùng thình, tay cầm một cây quyền trượng bắn ra những tia hắc quang, công kích bầy khôi lỗi nát vụn. Tên này là một tán tu khá nổi danh tại Đệ Tam thành, lần này được hai trưởng lão Huyền Ma Quật tới nhờ vả thì hắn mới tham gia, tạm thời làm một vị cung phụng trong chuyến đi này.
Trong cơn khôi triều tại một vài điểm nổi lên những giao động năng lượng mạnh mẽ, cảm nhận được loại giao động đó, thần sắc của cả ba khẽ biến. Chắc chắn những tồn tại có năng lượng mạnh ấy, là chỉ huy của đàn khôi lỗi số lượng cực cao này, chỉ cần hạ sát được một vài tên, sẽ khiến khôi triều mất phương hướng mà tan tành.
eyJpdiI6ImFuMGVteEpzWk5nZzNGU2dxSjRhd1E9PSIsInZhbHVlIjoiN1lUUElDTExEckNrZDkrTTd4azZjWVwvRzVcL2ZBUGZkNGNtbnk4dFVWcWdoc1IxYmdBM2hmMFNnaWZHWU1GKytiMHdnQkZqaDdUc1RxWUpZRGR0Wk5uWm5Gc2tIZEtaMDVjeW83QVNJMndkdjFIMTk2amNcL3pQdVwvdzFqN01PT2ZNVHhxYzFCXC9cLytoenJIREpJSUJuV0l3eTVzTHNISlVqUkRPcGRmNnF4dTZlWHhqR0dSTVVQR1lqUCtpUEg3T0t6R2ZWYXdoZTJQSis3SjZrd3JQeGdOZTZnTFF6N1U2VDh3czVWSjFHamZPcVlGZ3JnWEpDNXBIWGF3TXpneE1DeG52eG1HcVZTY3ZWSWRcL3FwekJqK29qS3hZelh2aVVHbmhrTURoSU0zOTltNFZQMVhPXC9yN3JWQ2NZOHBtbnJmVEFhK3NVV1Uyb0dxNmUyVUM4SzRvY08xR0VLVXA2ZEllbHM4SGtYYzBTeHFDZTdzQ1JjczV0NTFoMkZlQjdIOFFDRHM2R3pRZFZxaWFId0Y3QVI4b1lXWkpFY0N4VVgzOXdOTmlCajRJRjRqYkVmQzQzNzV1RUhZRHN6K1EzR24wXC9mQmxmUFBPSlg3UDd4QktsbDN2ajBZVVJ5alwvbGZ2ZnBjaHI4Wk1IZ016TTVESGNlY204dllwUXhsSGdEZ0ZqZjByN2VPVHFZaFAxRk1ZZ2lwNDExV1Zxc2JTMXhIbWRKVTVTYjI0VWwraFpVSHRVaks5cHV3UXVvZ2NFem5rS1lUYTI4VXJsUU0xSk9ZNUw2Z2hVYWdsbW9pQ216MWUyXC9XdHU5b2pqMVBXcVpzMTlOZDBKSGllRjllM2VlN1kzZ0JHcXh4K28zcnVrek83S0twYXdaYkJyMVh5cnZlVTJoNnVvMGNKV01DTHlVaTA2UlgwSElNSDg0UTlPNW5pOW5sVlp1czFVUXdoSXhYNnZvXC9CZ2hUMjRsRGt3aUc0Q0wzVmQ5bHpDZVJwTU1VTnd5WGk5NXdQYXhsVDd2S1VZbGI3OWduTHpXSXo3cklrdXBVRVBURUVLb0o2UFB0SXg4RWVhZWtMc0l0a1o4OVhHWFwveHBoZCt0SDdFZ082bnNIcG9lT0JPWHU5dGViZTZYeW9mWVVwK3VkODZSaGVqVlVyT0FVd1EyRVhXSFRBRzFvQis4SmhPSGxMV2FVQXlOaFk1ZWUyM1Y1SlFYdklDUTFWUWp2SXZWZG81U2RhdFdPYVdqODRiTWRSVldrMlFSd3pzeVExbTA3ZmJKazV4UVlrZDRyMXNxNXF4OFRBUFJtQnhlTGZHemx1UldmdWlMTlpERk53SlJjRGp3UW9cL0tOakt3YitFQVV4VndJWWsySytLKzIyb0puUURcL1dOVzRnRksyYmdXY2dlM1wvZit4RklyZU0zK3lidzB6a1R4Z1FOSmNONjRPNVczSW16RG8wd3RrZjNzMTdVT3ZvNE82WUdKa1hOWUVWaVM2NTAzT3dpMWxvVlluYmZuSzZuU0gzWjJ0WThhd2JVTmQ0dmRPNnF1ZU9pM2EzUUpcL0xFM0JmMDdsV1NuV0ljVFJrNzRHNm1PTGFzNm1QdGlObFRCZ2wwMU1Ub2hzVW9ubEkrXC9NTFd6TUdHb2JOQjJQMGZaWndsXC9DTG1QVlNYbGlibjZnU3Mxb1ZVQ3R6MkhtckxyRGJEZUtWMVBNME9sdjVZSnpVN3licEdUR0ZNZXArZWlLcFVBdWNHTUpcL1hqZUdGc2RyUFdRSFFwTVQ0SmdGcHFka2FpQlBXRFpKUW5FVzBXUGo5OFRVb3o5V29vUnpuUlRHUVg1Zjd3TXhNY1FcL1c5ejJVVHpPMmljbXZqa1VUWTFMQWZGb1VHVUY1Zm1aUStcL281OEFwNFRMV0VhcndwWXdhQndkb3BvZ08xVXJKeG9MVUtcL2tldWUyU3o0SlpIQ2FBRXJHRzlSdWlaT2FzTWhPTWlpVWpcL1VGZkJDYmRRcmJsdzFZZjhGZEhMTUJtZ1daY3YyaVZEQ2JyY0VMb0lxS3VkS2JNWDd6NlRxWHJkWlZPak1IVU5Gd3VDeCtOQXMzaitsbWJGTzd4Q1dsRGJxWjZ1R0ZsdEc1WU1Nd0oxbklwckVobnRPTnpOUkc3N2lSZEhqNER2akRqMDRXYnVvV1A2ZnREXC92K25ueHdBdFwvRjBRXC8yMVRYVTFTcVRXWEtFK1NxdmFMWUlFd2hmOVhNQXI4RFFlMXptRkdMc2FRVjN4cXg4bnR2ZjRTNld3SzN3Z1c3cVwvQ1diYnd2WW9WK0VRTDVMQTNkZ3hxWTBreHJxVHhuRk0wRjFQdDdvcVI5MmxCMjZOalA0b2hoayt6ZHFqdFpXa0FRMlNOWTA3Q0lZdEFtXC94d09FWjhpQm9CamdzYjlRNHNUTVVkYUEwWFpYS1VTd0RtUFFxUHNzRzgrWGZtbVo3M1lhekJJaWdwYU9Sb3plMWFFRWNYV1EwYjRtdXEzNUVETkhaQXZJMW13UVVJRGFqVlRHWkduZmhSclFualdXQkV4Z0FONkpWUDlBcTBDRjhvT0NabzI4blhmZ0JvUG5QMUJoMmdIOHk0SFwvSjFZQzFoeCsyNTZKeHFiZnBqNXB3WHROM1dFM2pmZlNBQ0tjcG40WCtmQUpsTFNCMzB3dlFPeVhER2JcL1luVGVHaERMSUlaMTVMNDJUOWQ4REc2S2g4emg4cTNGa0ZzbGVNWEV6dkNqTXJhMHdTSW1kQnROakE2bTh4STUyclJuVjBvWXZwc2Q0dEpRNDBFb3pHRk5hSG04aE5MWUFRQkRETnQ5ais2T3dacUZDZ25wVDZCcitMYnA1UGloaEhZdnVJQUFQOTVsOXlOeDBwVlhkNFwvSGlMc2tPOFwvVXJhMkRDV2Z1bzhwcjlJXC91MU1Yc0kiLCJtYWMiOiI4ZTVhMTE0YzRmZWJiYzQxNDEyYTFjNWNlMmU1YWFiM2E1NjY0NDQ3ZDM2NDc0Y2YwM2MwODkyYmU1ZGQyOTdjIn0=
eyJpdiI6IkI1OFlZN1BxMWZ1bE5kK2Z5eE1mdUE9PSIsInZhbHVlIjoiWE5DeHljSXYxS3BzZXlxU1RtZzNGbEREUDNFTTVpOXU4dUVwampkZVF0Q0tUcEcrSFFwaU1qTDJaTXR3VURJNzc4XC9MWkVuWHpQbUh6b0xcL3JKVUl5cFkrdzhJQTZKSHFDTzducjRDR094VT0iLCJtYWMiOiI2OTA1NmQ4NTdhZTJhMmQyYTA0MjEzODU3NTE0ZjA0MTU0NjEzN2YyNzI1OGUxNmQwNTE2ZmRiOTVmMjc4NDZkIn0=
Chiến đao quét ngang một đường, phân chia thân thể của mấy chục đầu khôi lỗi xung quanh, đôi mắt A Diệt hướng lêи đỉиɦ núi, thấy đầu ngao khuyển đó đang nhìn thẳng về phía mình. Hắn vung tay thả ra hàng trăm cỗ khôi lỗi phẩm chất cao của bản thân, ra lệnh cho chúng bao vây quanh mình, tiêu diệt đám khôi lỗi xông tới, còn bản thân hắn sẽ tập trung vào đối thủ trước mắt.
Đạo độn quang bắn tới vị trí A Diệt, hiện ra đầu ngao khuyển với hàm răng được kết hợp với bộ phận khôi lỗi, ngoạm đến thân thể tên nhân loại nam tử. Cuồng Long chiến đao liền gào thét trảm lên, giao thủ với thế công cứng rắn của đầu ma thú này, trận chiến đẳng cấp cao tức thì nổ ra.
Qua một hồi giao thủ, A Diệt cảm thấy đầu ngao khuyển này thực lực còn kém hơn khôi lỗi Sơn Nhạc Cự Viên hắn từng gặp, chỉ là đầu ma thú này có tư duy hơn, biết né tránh công kích chứ không phải mặc kệ để nó đánh lên thân. Nhưng ước chừng ba tuần trà trôi qua thì tồn tại nửa thú nửa khôi này cũng đã ngã xuống, các bộ phận khôi lỗi trên thi thể nó có giá trị không nhỏ.
A Diệt thế như chẻ tre, cùng bầy khôi lỗi một đường xuyên qua khôi triều, chả mấy chốc đã đến phụ cận nơi có ba kẻ khác. Họ Diệt liền ở im tại chỗ âm thầm quan sát mấy người kia, hắn đã nhận ra hai trong số ba kẻ đó, bản thân mình không xa lạ gì. “Không ngờ bọn chúng cũng có mặt ở đây, xem ra chuyện lần trước chúng muốn nhờ ta đồng hành, chính là nằm trong bí cảnh này rồi.”
Hiện tại phía trước hắn chừng mấy dặm có những trận chiến lớn nổ lên, ba kẻ kia đang phải giao thủ với năm đầu ma thú có gắn bộ phận khôi lỗi. Lão già hoàng bào không hổ là đẳng cấp đại thành Bỉ Ngạn cảnh, một mình cân ba đầu ma thú thất giai, hai đầu còn lại chia đều cho hai kẻ khác.
“Kim Ma Thể!” Hoàng Bố lão già gồng mình, thân thể tức thì hóa lớn hơn gấp mấy lần, quanh thân được một lớp kim mang bao phủ, hư ảnh ma tướng hiện lên, trông lão như một đầu đại ma hoàng kim.
Thể thuật của lão già đó rất đáng gờm, quyền cước điêu luyện, đánh cho ba đầu ma thú gần như không có sức phản kháng, kêu gào thối lui liên tục. Trông thấy cảnh đó, A Diệt bắt đầu đánh giá cao lão già kia hơn, nếu hắn toàn lực cùng lão ta giao đấu, có lẽ cũng chỉ ở thế ngang cơ, không thể chiếm nổi thắng lợi.
Tại một địa phương khác có tên nam tử nhỏ gầy chùm kín áo bào, tay cầm quyền trượng múa may liên hồi, bắn ra các loại hình công kích khác nhau tới phía đối thủ, một khi bị đầu ma thú vồ tới, hắn lại thi triển một loại độn thuật quỷ dị di chuyển ra xa. Tên đó thực lực xem như không phải tiểu thành Bỉ Ngạn cảnh tầm thường, nhưng so với A Diệt thì kém xa.
Tên thanh niên tuấn lãng Lũng Vân có nhiều việc nhất, vừa giao thủ với đầu ma thú mạnh mẽ, vừa phải chỉ huy một đám quái vật chống đỡ khôi triều, tránh để đám khôi lỗi gây ảnh hưởng tới ba người họ.
A Diệt tùy ý vung đao chém tan một vài đầu khôi lỗi lọt lưới lao tới, toàn bộ khôi triều ở khu vực này đều đã bị khôi lỗi của hắn ngăn chặn, hơn nữa chỉ huy mất đi, khiến khôi triều có dấu hiệu tan đàn xẻ nghé. Tâm thần của hắn chủ yếu tập trung vào ba kẻ phía trước kia, muốn nhìn xem chúng còn có thủ đoạn nào khác, để lỡ may sau này có đối đầu thì bản thân còn biết biện pháp ứng đối.
Chả mấy chốc ba kẻ kia đã lần lượt tung ra sát chiêu, muốn đưa tiễn năm đầu ma thú thất giai đi với tử thần. Lão già kim sắc sau một cú quyền cực mạnh, đã đánh vỡ đầu một ma thú, khiến huyết nhục cùng óc lẫn lộn trào ra. Sau đó lão thi triển ra hai cự thủ khổng lồ, hùng hổ dáng mạnh xuống vị trí hai ma thú còn lại, biến bọn chúng thành bãi máu huyết bẹp dí.
“Gã Hoàng Bố này dù sao cũng là đại thành rồi, nên có thể hạ sát được ba đầu ma thú thất giai là không có gì lạ, nhưng hai tên tiểu thành kia cũng đáng gờm không kém.” A Diệt tự thì thào, thần niệm quan sát rõ ràng tràng cảnh chiến đấu nơi ấy.
Vài tòa tiểu động thiên xuất hiện, bắn ra những sợi gông cuồng xiềng xích đen thui, trói chặt đầu cùng tứ chi của ma thú thất giai lại. Gã nam tử nhỏ gầy miệng đọc chú ngữ gì đó, rồi tức thì chĩa đầu quyền trượng tới mi tâm ma thú, lập tức con thú đó kêu gào đau đớn, thân thể bốc lên đầy khói đen, chả mấy chốc đã bị vắt thành một cái thây khô!
Lũng Vân sau một hồi dây dưa liền tung ra một cước đá bay đầu ma thú, sau khi ổn định lại, đầu cuồng thú ấy giận dữ gầm lên, toàn thân bạo phát khí tức dữ dội, hung hăng xông tới phía đối thủ.
“Súc sinh đừng có cản trở ta nữa, mau chết đi.” Họ Lũng chán ghét nói, hai tay bắt pháp quyết, quanh thân hắn nổi lên giao động ma khí quỷ dị, sau đó hắn điểm chỉ tới phía trước, hướng thẳng đầu ma thú thất giai đang điên cuồng chạy lại.
“Lời Nhắc Tử Vong!”
Hư ảnh một ác ma ghê rợn đột ngột xuất hiện ngay sau lưng ma thú, hai cánh tay khô gầy đáng sợ ôm lại thân thể to lớn phía trước, cái đầu ác ma cúi lại gần, ghé sát miệng đầy răng nhọn lên bên tai đối phương. Ác ma hờ hững mở miệng, một thanh âm ma tà vang lên, truyền thẳng vào trong đại não của đầu ma thú: “Chết!”
Đầu ma thú to lớn đang điên cuồng chạy tới phía tên Lũng Vân, lúc này bỗng nhiên đứng lại, đôi mắt dần mất đi thanh minh, thân thể lung lay qua thoáng chốc liền đổ sập xuống, sinh cơ mất đi, khí tức tiêu tan.
Chứng kiến một màn này, A Diệt không khỏi kinh hãi, càng thêm kiêng kị tên quái nhân âm dương bất định kia hơn. Hắn khó tin nói: “Thần thông vừa rồi của tên đó hoạt động theo cách gì vậy? Tại sao chỉ với một câu nói đã có thể gϊếŧ chết tồn tại đồng giai? Trong khi đối phương chẳng có chút tổn thương nào mà vẫn mất mạng.”
Tiếng nói của Ma Quân đột nhiên vang lên trong đầu A Diệt, ngữ khí ngưng trọng: “Ngươi phải thập phần đề phòng tên đó đấy, dường như hắn đã kí khế ước với một loại ma quỷ nào đó, không phải dạng dễ trêu chọc đâu. Ta thấy, trong ba kẻ kia thì tên Lũng Vân mới là người có thực lực cao nhất!”
A Diệt hít một hơi khí lạnh, không ngờ tên đó lại giấu kĩ đến như vậy, thâm tàng bất lộ hơn cả hắn. Trước kia khi tiếp xúc gần với tên đó, họ Diệt biết hắn ta là một kẻ có chiến lực vượt xa đồng giai, nhưng không nghĩ rằng xa đến mức này. Nếu không phải hôm nay được Ma Quân nhắc nhở, thì có lẽ hắn vẫn giữ tư thái rằng bản thân mạnh hơn đối phương.
Sau khi những đầu ma thú chỉ huy chết trận, khôi triều dần rời rạc, chừng nửa bữa cơm sau đã đường ai nấy đi, mỗi đầu chạy loạn một phương hướng, rồi dần dần lắng hẳn xuống.
Cảm thấy ba kẻ phía trước dường như đang hướng tới một nơi nào đó, A Diệt liền âm thầm theo sau, với thần niệm của hắn thì không sợ bị đối phương phát hiện, miễn sao chúng không toàn lực dò xét tới phía hắn là được.
Chặng đường kế tiếp, thanh niên tuấn mỹ âm thầm bám theo ba gã trưởng lão Huyền Ma Quật, muốn xem thử chúng đang hướng tới nơi nào. Không ai biết rằng, phía sau còn có một kẻ khác đang mò theo, là một con chó vàng nhìn không khác gì động vật bình thường.