Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Hai thân ảnh đứng trên một đỉnh núi đưa mắt nhìn chiếc phi chu rời đi, dần biến mất bóng hình phía chân trời. Hai người này chính là thanh niên Lũng Vân cùng gã trưởng lão họ Vạn, một người thần sắc bình tĩnh, nhìn không ra hỉ nộ, người kia cau mày không cam tâm, sau một hồi liền quay sang nói với kẻ kế bên.

“Lũng thiếu chủ, ngài can tâm để cho một kẻ có thân gia lớn rời đi như vậy sao? Cho dù thực lực hắn có vượt trội trong tiểu thành Bỉ Ngạn cảnh, thì chúng ta chỉ cần xuất ra vài trưởng lão cũng đủ sức giữ lại rồi.”

Lũng Vân nghe vậy lắc đầu đáp: “Vạn trưởng lão quá xem thường hắn ta rồi, với thực lực thật sự của hắn thì cho dù không địch lại mấy gã đồng giai, vẫn dư sức chạy thoát, đến lúc đó chúng ta chẳng phải tự dưng đi kết thêm một địch nhân mạnh mẽ sao?”

 

 

“Hả? Xem ra lần trước thiếu chủ cùng Hoàng trưởng lão tới bái phòng hắn, đã nhìn ra không ít huyền cơ nhỉ, nếu không các hạ cũng sẽ chẳng nói vậy.” Trung niên nhân có vẻ khá bất ngờ hỏi.

Họ Lũng gật đầu đáp: “Khi đối mặt ở khoảng cách gần với hắn, ta có cảm giác nội tình của hắn trên cả bản thân mình, tuy rất mơ hồ nhưng ta nghĩ là thật! Thậm chí hắn ta còn không bị ảnh hưởng khi nhận phải áp bách vô hình từ Hoàng trưởng lão, trên đường về Hoàng huynh còn nói thần niệm tên đó cũng cực kỳ cao, gần như không thua kém gì huynh ấy!”

Nghe xong câu trả lời này, Vạn trung niên hít vội một ngụm khí lạnh, kẻ như vậy quả nhiên đám trưởng lão tầm thường bọn chúng không nên đắc tội. Với năng lực như vậy, cho dù bị nhiều hơn một gã Bỉ Ngạn cảnh đại thành tấn công, vẫn có khả năng cao thoát thân được. Tại cảnh giới như bọn họ, muốn đánh bại xem như dễ, nhưng muốn hoàn toàn diệt sát là rất khó.

 

 

eyJpdiI6Imhka1J3eG0yNHZcL0w1YWtuMlNWb0l3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IlFxNDlKaE16THZTVWlUQXp3ZjVhMzZMbDgzQjA2T1B5clh6VWNOQ21vY212eWtqMWdGK3c1R292cDlTQUNrWWZ5U3N0cEo2QVlFQ3hIYzR4SG1yNVR3amVHUVgxUm5WZEdvbG1YcHNMeHljV0tyQk5lWXdDQStXdG9cLzVtR1o2NXR4S2xPVDQ1elwvWUFTTktRckFFWll4VVhFSFhEMVlSbVVWUEJ0dEhKY1diK3BpTjlQdGRLQk9acUxJZXU2ODJYOWlRTzVCZUVkRVduZU5KSXhmRENOSmZsWmJoSU1BRjc5MFFpOTNPS0FKd25tb3ZKR3dNQlZKTmh4RlVnTktLbE1nNmpobWNWS2x5STFySEVkQWF1amIzczBBREk4TFpmVmRLOEF0S1p1cjRaK2RPSXgyclVFazNpcnhhZDIwTk45SExkMnJ0MXNXMUNuMStKMzB0ZHg0WkJEVkY0ZmIreHFnUXJNS0dueURQTDJ0cld4bzlHNXB5ZnArWXlkN250M0dXTDZEbUFaaWh1Q2V4b1g1RytUQjZRRUQzdWJKWE1KSnFLMDlxUGw1bWZhZnJ4RzVlYzB6RG1GSGtLcnZ2N1Jhb2ZvUkpwd055ejgwRlRlZGlTN2I1M04rNXpwcng0QVNCYk9LeEtpaDkxaEpqT1RzMXpcL05xd1FYZFkxYm91QXRyc2R4MkNid0RLWWxcL3lybHNwVnBzXC84NUFlclc2c2QwcmFGVmlxekVqUE1DK0lNM3IzMmQ5a1dUc2VnNXhGak05dUJtT2FYN0lyT1ZqZkVOWHIybVo3MHVMdHRCNUpHSDhYYjZNTTJTR25vNFBQa3dOakdCckltZFc5eDJJdnQ4NFwvc0QzdFRuYXdqSkRweGhPVURZazhTRERXT3drZmtMUUVsbFhnWVduclwvamQ1cWFqc1dvdndQV016bTFiS3BTdXJyaUNBTENBMSt2UitiQjJuRGhROXFlVnBVendLM05ISHRQcDBnV05iWVRcLytcL1NweGc4TVBmb2pWNVRVMmpQRjN3Z0RSNTROUzBXTWVTVllMSGVXYVBYZWJaZUdFdDdpZFdjeFwvVTBTZE9IV0dlSkVrK0NHT2hUNXVCMmc0QTFYNFV2NHI0MG9wSGg0SXhtc3BnQktFYjA3eXhNdVQwRzlvM3VBekYxdjA2dGRjd1h4a0xQOU83UHZiMnJYaFd3b2I3WmRBaFE1Q3FDbGZGRU1VaERoMnR6d3drM1E1NXhYbWpIQWVZeW1zWGU3TW80WHlsbHd0WkVsM3FvbTB6c0xub3U2SGUxU1NSbXVweERWT3ZESnhlQXo5cWhsUVhNSjdWTGd1a1wvRTVpTEVDUEJ3K052U1lNMUE4Y2creHZJMVV6bTNobE56MVVzR3M0VzJwUEdKWEE3R1NUM0M3NVQ0Q01cL1V3NkJiaFwvZWtUTWwyMW1VUDRER1BiaDhGTkFKXC9ncWgwMEV5MXlDaXNVVkFGMDlQZGFOV3hidnNDeVEyYUlUc0ZDVFdhTjgreUlzVVE0MVBDWmgzWUEzb3BEUGgyRitoS2dtNjVoQzk1cDRjQ04xSDkzMTEwN3o5MTlCSmJaWnJaYWdQeVVydytOQ1wvM3NCemNEWFc5SXN2SzBzcDJHeUVkTElaZHhiRmZKWFJMOFhEczQ0ZUtjMllSS1dUeUVJTEtwcVdLMzZUVzZTU3VvM3d1YmJKdk1wSzZmdzg0ZUt6bk1PUWZFZERINUtRXC8zdGJjVXpmT1lBNldaa2YxQUEwQjVEQlp1cWswOWQxTFdWd0lWUGxjZEk2XC9LalUxUXM4T0Z2UWczT1QxaW8zZDJIYlV6b3RZeDUrdGlmUjhVdGpWQ050VFlLYkN6b2g4SUROcWVHbFFwU0FweHpicTExSHBBa1NrMXpkcmVndFc1Y1RrT043bXFabytLRGhQXC8wY1N3bVVEYU1SdGpnRTlWS2lBY1NFd3FxbE5NRGczVHNBRTZYeUF1WjV0STY3VkdHNkZUZ3VzXC9UTVZCYTQ0XC9TUDNuREZaeWh1S3ZiQTAzVmZxemY5anhMTHcxRFFwTTZyNE83QlNxbUhtV1VnRk9JS1ljbG1mNFdmR1NlTlMwbHArWHlWZDBXd3gwNnpUNFU0T1A3QzVHR1NOQWVpc3FUdjdpQlJIcXBMeUFhRUNLNWNaSHZlSHFzWUR1aWNBOVdDbG1KQ0pyR1hEZG5nVWNFd1RObXFNSWxSRUNPY2hXTldQc1Fab2hDaHM3djVqMnExRFFpUTQwZVhkaDdNRDZPWjYxd3dmM2ZlMm16RFBaNDNQMWpDdWNHcGtSM3dNc2RKak1jTGRcL2hrXC9pRzNpcit6UTRrZHZSNWE4N1dPaHhLeFFEanNNZzdQOWJqbXExcDZEVkw5NHBNb0hsT1gwZmxqNk5TZlArdXZiTVhGNU1IWVRrelFzNXhzRUhvK2ZMNW1CQmRtc3VPaTFHZDQ1Z2NWYVdia29aZ0FwaEpkVGVkR1wvUUtsXC9abUQ1M2pLUW1lOExQSkVrZzRQc2RTUWhhRjZWWExhU1pDN2hOZWpibHl2c0w3NTV1cmJ6ZkVOdjV5U1o4b1JCQ2Z2eTVsNWZaTVZKMTNCVE40K3FIZ1NJeGxEWFRnb0lyNXNJQldCSmxSU2ZXVnI5QkQyZ0paTzlyc280T2dERGR2ZFVlNTE4K29qQWwzMWh6OHM4RWoxY1pMOFVTUGphMk12XC9kYTJIVVlNNGRMc0pXekhLekpqVVhrSmtjeldzYWwwc3M4UUpXaVRhUjdydE9PbkJvWUN3N2NMWjFxaitraDBcLzQ5dlF0M3FuZ0xicE1UU1wvbzFwTk9yOVJZT1FoNmc3ZE5SWGQxK001YTZQZnFyeGlUMTNDQWszQlQyZldLTjZsMEM2RXBoenlTZStjbkw1VzRwTEpEd0p6VFhPUEIxSDl5UWpIUmpoME9SbWZDaTVvRmhmR0lcL2FOWDVXbz0iLCJtYWMiOiJjMDQ4YTNkZmMxYWFjOTdmODAzNTVmMzg5NWJjZTVkN2Q4MzRlNTU2YmFjZTQ3M2YwNjJlODY3MjFkYWYyZGM1In0=
eyJpdiI6IkxNWm82ZzNwZU1rVGlFa041NXBCdkE9PSIsInZhbHVlIjoiMlRQNVUzWVczVzNKOHdWbE1qdzdpdWNmTkZlUVRyNktXa1BoMWl4WHZnTDFoYzZTeUJodkI4NlVodDBLckt6T3dPVkZjQzZrNGdoUkw4SjRGMDd3MlRoZlBqeGt3Rmg2dFwvaDVKT1wvRFdEaz0iLCJtYWMiOiI1MGEzYjVlYWFmOGVjZTA1MGJlYjRhNDI4ZTc2MmIwYTE3NTdjZjFlNGQ0Njc4NDUwNjBiYzUyMjhkMzVlZmM5In0=
Không lâu sau A Diệt đã an tọa tại chủ vị trong đại sảnh, nơi đây tương đối thô sơ nhưng vẫn toát lên vẻ trang nghiêm. Trước mặt hắn tại giữa đại sảnh, chính là thiếu nữ xinh xắn đang thấp thỏm, một năm vừa qua chưa từng bị hắn đối xử tệ khiến nàng đã bớt lo sợ hơn mỗi khi gặp mặt, nhưng vẫn không tránh khỏi lo âu.

Đơn thủ tên nam tử đeo mặt nạ khẽ phất, lập tức có một bộ trận bàn cùng một chiếc nạp giới bay đến trôi nổi trước mặt nàng ta. Sau khi thiếu nữ cung kính tiếp nhận hai vật ấy, thì A Diệt mới chậm rãi lên tiếng, lời nói khiến nha đầu đó cực kỳ bất ngờ.

“Ta chuẩn bị rời đi ngay bây giờ, trận bàn trong tay ngươi chính là thứ chưởng khống toàn bộ pháp trận quanh động phủ này, có nó ngươi sẽ trở thành chủ nhân nơi đây. Bên trong nạp giới có công pháp, điển tịch, một số nguyên kỹ, cùng khá nhiều đan dược giúp tăng tốc độ tu luyện của cảnh giới ngươi hiện tại. Hãy dựa vào những thứ trong đó mà tu luyện cho thật tốt, sớm ngày đạt tới Hiển Hóa cảnh.”

Thiếu nữ sau khi đảo thần niệm qua bên trong giới chỉ, thần sắc liền trở nên vui mừng xen lẫn kích động. Qua một hồi lâu nàng mới chấn tĩnh lại, liền cung kính hướng tới A Diệt thi lễ rồi nói: “Đa tạ tiền bối đã hào phóng ban thưởng, nhưng không biết vì sao ngài lại giúp tiểu nữ vậy ạ? Không những cứu tiểu nữ ra khỏi nơi đáng sợ, giờ còn ban cho rất nhiều chỗ tốt.”

Nam tử tại chủ vị nhàn nhạt đáp: “Cũng chẳng có lý do gì cả, cứ xem như một ma tu như ta đã làm rất nhiều điều xấu, nên thi thoảng làm việc thiện một lần cho khuây khỏa đi.”

“Nhớ, thế giới này rất khắc nghiệt, đừng bao giờ tin tưởng bất kỳ ai, chỉ khi bản thân có thực lực thì mới có tư cách nói chuyện công đạo. Đặc biệt ngươi là nữ tử thì phải càng cẩn trọng hơn nữa, tốt nhất chăm chú tu hành mấy chục năm, tránh tiếp xúc với càng ít người càng tốt, rõ chưa?”

Nghe lời dặn dò như là của trưởng bối với hậu nhân thân thiết này, thiếu nữ có vẻ xúc động, càng cúi thấp đầu, đáp lớn: “Rõ! Vãn bối xin thề với tiền bối, sẽ dốc lòng tu luyện, tương lai trở thành một nguyên sĩ mạnh mẽ, không còn bị kẻ khác ức hϊếp nữa!”

“Ngươi biết vậy là tốt.” A Diệt gật đầu nói, thanh âm có vẻ vừa lòng, sau đó thân ảnh hắn chợt lóe liền tiêu biến, khiến thiếu nữ hoảng hốt tìm kiếm khắp nơi xung quanh. Một lúc sau khi nàng chạy ra ngoài sân lớn, hướng mắt lên bầu trời, đã thấy bóng hình chiếc phi chu dần mơ hồ sau những đám mây xa.

Thiếu nữ hai mắt ứa lệ, quỳ xuống hướng tới phương hướng phi chu biến mất mà vái lạy, cung tiễn vị tiền bối cực kỳ tốt bụng này thượng lộ bình an.

Ngồi trên sân phi chu, hướng mắt quan sát cảnh vật xung quanh, khi nghe câu hỏi của Ma Quân vang lên trong đầu, A Diệt mới thản nhiên trả lời: “Nữ tử đó là hậu nhân của một vị cố hữu, sau khi kiểm tra qua huyết mạch ta đã nắm chắc rồi, chưa kể chiếc dây chuyền trên cổ nàng là chính ta năm xưa sưu tầm được, rồi đem tặng cho nữ nhi của vị cố hữu đó!”

“Tuy không biết nha đầu này là hậu nhân đời thứ bao nhiêu của hắn, nhưng nếu đã gặp thì cũng nên giúp đỡ chút, dù sao đối với ta hiện tại cũng chỉ là cái nhấc tay. Chứ nếu là người không quen biết thì ta cũng chẳng rảnh tới mức tùy tiện cứu giúp, mà chẳng thu lại được chút ích lợi gì đâu.”

Nghe vậy Ma Quân cũng đã nhớ ra, hẳn thiếu nữ đó là hậu nhân của Mặc Thiếu Quần, nhân loại đầu tiên A Diệt gặp được khi đặt chân tới vùng đất này. Sau đó y im lặng không nói gì thêm, dường như trở lại với việc nghiên cứu luyện đan, còn A Diệt thì vẫn ung dung lái phi chu, rồi sảng khoái phơi nắng ngắm cảnh.

...................

Tại một dãy sơn phong bao la hùng vĩ, nay bất chợt nổi lên dị động kinh thế, mây đen tụ lại phía trên, ngân lôi vũ loạn, thiên địa nguyên khí tụ hợp, dị tượng như có bảo vật xuất thế. Xung quanh dãy sơn phong chả mấy chốc có hàng trăm thân ảnh kéo tới, ngày càng hấp dẫn nhiều tu hành giả quanh đây hơn, có nhân loại lẫn yêu thú, tất cả đều hướng về một điểm.

Năng lượng tại trung tâm dãy sơn phong rất hỗn loạn, khiến toàn bộ tu hành giả di chuyển khó khăn, nhất là những tồn tại cấp thấp, hầu như không tiến tới gần được. Nhưng vẫn có nhiều kẻ cố gắng bước từng bước, kéo ngắn khoảng cách tới đỉnh núi cao nhất, nơi trung tâm của dị tượng, ánh mắt ai nấy đều lộ ra từng tia tham lam, muốn đoạt bảo vật về tay.

Đột nhiên một tia sáng từ phương xa phá không bắn tới, mạnh mẽ xuyên qua khu vực không khí hỗn loạn, đáp thẳng xuống trung tâm dị tượng tại đỉnh núi, khiến những kẻ trông thấy biến sắc không thôi. Tức thì từ nơi đó một luồng uy áp cường đại bạo phát dữ dội, kèm theo thanh âm uy nghiêm vang lên vọng xa hơn chục dặm: “Cút!”

Toàn bộ sinh linh quanh dãy sơn phong bị đánh bay, cho dù là nguyên sĩ Hiển Hóa cảnh đỉnh phong, hay một vài yêu thú đại tướng, cũng không tránh khỏi kết cục bị thổi xa khỏi vị trí mà bản thân vất vả leo tới. Luồng uy lực bạo phát qua đi, uy áp cường đại vẫn ở đó, đè ép bất kỳ kẻ nào còn dám đặt chân lên ngọn sơn phong cao nhất này.

“Là lão quái Bỉ Ngạn cảnh!” Nhiều kẻ cả kinh thốt lên, sắc mặt khó coi vô cùng.

“Chết tiệt, tại sao ngay cả tồn tại bậc ấy cũng bị hấp dẫn tới đây chứ?” Một vài yêu thú không cam lòng gầm lên, nhưng trông bộ dáng có vẻ cũng chẳng dám tiến tới nơi nổi lên dị động nữa.

Từ đó, quanh khu vực ngọn núi trung tâm mấy chục dặm, bắt đầu tập chung rất nhiều tu hành giả của cả hai tộc quần. Bầu không khí ngày càng căng thẳng, rất nhiều thanh âm nghị luận bàn tán vang lên, cũng có nhiều tên kết thành bè phái, nhưng chính thức hành động chống lại tồn tại phía trên thì vẫn chưa có đội nào dám đi đầu.

Tại trên đỉnh ngọn núi nằm ở trung tâm dãy sơn mạch, thanh niên tuấn mỹ Diệt Chúng Sinh thần sắc không khỏi xấu đi, vì thứ tạo nên dị tượng không phải bảo vật gì cả, mà là một tòa trận pháp cổ xưa. Tuy không hoàn toàn nhìn rõ bên trong pháp trận ẩn chứa vật gì, nhưng hắn chắc chắn chẳng có bảo vật đẳng cấp cao nào hết, mất công hắn bay một mạch tới nơi đây.

Sau khi tòa pháp trận kết thúc rung chuyển, cũng là lúc dị tượng biến mất, trả lại nơi đây quang cảnh bình yên như ngày thường. A Diệt cũng đã thu lại uy áp từ lâu, hắn không có tâm tư đề phòng kẻ khác nữa, mà đang buồn bực bay quanh tòa đại trận, muốn tìm cách phá giải để xem bên trong rốt cuộc có thứ gì.

Xung quanh nơi đây được hắn bày ra một lớp kết giới tạm thời, tránh để kẻ khác tới gần trong thời gian ngắn, cũng tránh làm phiền tới hắn trong lúc tâm trạng đang buồn bực như thế này.

Ads
';
Advertisement