Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Nhiều thân ảnh cùng lúc chậm rãi phi hành hướng tới ngọn núi trung tâm sơn mạch, trong lòng ai nấy đều thấp thỏm, nhưng không thể vượt qua cãm dỗ từ bảo vật, nên đành phải liều mình cùng nhau tiến lên kiểm tra. Những kẻ dám bay đến nơi có lão quái Bỉ Ngạn cảnh chấn thủ, đều mang tu vi lợi hại nhất trong toàn bộ tu hành giả quanh đây, muốn dựa vào số lượng để chống lại chất lượng.

Tại một phương có mười mấy bóng người đi đầu, ai nấy đều đề cao tinh thần, sẵn sàng ứng chiến bất cứ lúc nào, mắt nhìn chằm chằm lêи đỉиɦ núi. Một tên thanh niên đạo sĩ thần sắc khá lo lắng, bèn lên tiếng hỏi lão già dẫn đầu cả đoàn: “Mã huynh, sao ta cảm thấy càng tới gần đỉnh núi thì trong lòng càng bất an vậy, liệu hành động của chúng ta có phải quá liều lĩnh không?”

 

 

Nghe câu hỏi của hắn, cả đám đang bay xung quanh đều lộ ra biểu cảm lo ngại giống nhau, cùng lúc hướng mắt nhìn tới kẻ bay trước nhất. Lão già dẫn đầu liền âm trầm trả lời: “Mọi người cảm thấy bất an cũng không có gì sai, dù sao chúng ta cũng đang muốn lên trên đó phân chia bảo vật với một tồn tại Bỉ Ngạn cảnh, tất nhiên phải lo lắng chứ.”

“Nhưng mọi người hãy cố chấn tĩnh lại, dù sao chúng ta không chỉ có từng này, mà phía sau vẫn còn không ít người nữa. Chưa kể nhóm mười mấy yêu thú đi đầu bên kia, đều có tu vi lục giai, thậm chí có gần mười tên đại tướng, cộng với đám yêu tướng đê giai theo sau nữa, cùng chúng ta kết hợp thì địch lại tồn tại cảnh giới phía trên là điều quá đỗi bình thường.”

Nghe vậy ai nấy đều gật đầu, thần sắc lo lắng dần giảm bớt đi, nhiều kẻ đã tự tin hơn không ít. Dù sao trong nhóm bọn họ ai nấy đều có tu vi Hiển Hóa cảnh hậu kỳ, vài kẻ đi đầu đã đạt tới đỉnh phong, kết hợp với đám đồng giai yêu thú bên kia, thì không còn sợ một gã nguyên sĩ Bỉ Ngạn cảnh nữa.

 

 

eyJpdiI6IjdocHlOY1p4dmN3XC9PYVRnQ1ZoRWVnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlBBNXU0TEM4aU5CY0lpcjVOZldoMnlPdFFUUE93U01STWlEak5xV1JlMW9mXC9jUjlaSWtZSEYrMGxTTXc2YmhRTTdaN1wvMmZvVTM1ZnFja2dUR3RDNnU5NUF5R0QxU3JXdUtBZk1kY2pJVmQxdFlXZXFNanM4MGxZaWZ0Q3p6aGUyTnl4TVE0dmhZRjJGUE9yMTl1dE8wZFpMSW5vQnBCNFwvWGFoZzJlZHpMaU1nQnNKSEhTbnpmeGRlbHR5N0JyRUh5TzczRFc3Z0I2RVY4UDZJS3dib3V6WDVWTFRLWG5MYXZHRHZpSGNzWFZpbE9HaTl0Rm5vajVZZHNMMmRoSElyTzhBbmtNNnVMRytLZ2doZk5adTVhbWl6K3lJYVNnWnorZ2N4Qmt6SkpWKytRd1wvZmxIXC9DdmZabHdQUEQ5NGMyQ3RDV2JOUndYUGYzVUk2Tis5a0d6SnZ6TUpHb3R1Yng2ZDlieWhSdzFoMlBFVU5sN2hJTWltdXZEYWZDTmxOWXdaWnVyQVk2elwvS2JVb2lDS2JISmJ3N3hrb2NtQ1VlTjF4SW9yTndSRWhFK2NFKzFtM09KemNRekRJM3A4dlBYXC9WM2V3b2FpS2o1TTZlZ29mdUNnbEszN09VWm9vYmFQVUdDajRoTmNVdnBmeDZMZE5cL044WHBiXC9zTTd5NEJzbENMTHlIOEVaejhNMEVZc2FwRjVjRmYyN2RmenNZZXNEWm9KQ2M0QURwRnUrTWFqYnUwQlUxUnRPWFBJUTZ6eHZcL05iNm5LbzNcL1MzS281WTNBU3V2MlNRWFlqNXhPeWZOekxnUDRGdzhEdDRLTkZSVTVuT3ZTakR3bENaUEhheVkxZjRYaHlXM0NtcFwvQ1NzUTNxdGdLWG1IRk9nU3pZMGpaRGhXTUVUcHROWXloUnBkQTdIZXVOYkxpRGlTVEIwVEJuMmFVM01oejlXdnFBVjlhSW9MVUNoVjlmRUhMbUNrMUlSVlkwUzF1MFNBNmw3VmtiblJoYnc4c29PNmRFT05aK3dGdnhTaDl5YllYczRWYVdDR2NSN2ZtMGJNQnQ2R3ZcL0IzMWFWUVJTVHFJTzZhM2E2bmIrbHQ2Y1BuY3dNMmFyUHBxMjZNamhwRVJzMGdwajlZa0tTbFlHREJCM045SGhaUzlIYjI0ZXRYanVzUHh3R1hIb2IxT1N3YWlxOEQ1dmVSdkY0XC9mSkhsNEJVTHc3OHluMlZYblJuOGtlbksrK3R0OVh4TFB1ZHdLOXAxTnRpVmhmTVFWUGRnTVFxb1VvNGhTY3dPRWkrSkJUSk96Ym1VVXNmOXVQNEFRVlVjR1Vwd0IxRWpJTnpldFVOelYwR1wvM1JsSU5DUlhIWng1OFQ0RytkQWMyVzRSQ0dCOWt4UWh2ZHgreU1XKzVQUm1pYU44bjFwbU5zWTYwc1FLYWlSYlpodWJSQzhDSVZpY2I2SVRiZkdFaHRGZVhEUU1rME1sOTlrRWRLQzd1THRwdVh1WU9RdUVGTEFLckNaUmJGaTBTMWhJNkI3WWY5a3dFUDhkTVdUTmM4dmFCNEdLWlBWRm5jZ3VXV1RpWGpxTE80XC9rRDYrakNXWU5kMW9lK0xadnhQb2dmN1cwSjZRSGtHRDVLV0RlMHFYU0hLUFpQSHErWW1cL3hxR3VKWVliSEd4N3FkcEREMDA0Zzd0ZTlkYmd4Szl6UmIrbFZGbEJnbE9DQTNjNVlKNk5rQ1pvSWo5VnAzQ3V1ZFZoRzZPOWpuVEdBQVNHb2NUODFQQ0NVWkNzZlwveUgzYzYraDNWUGY3cVdIMXkxcFlUSlQ3NXI2bW1hNXBRUXhRQ0FLZlJYejV3dllIbHE1enp4cmtZb1B4N1pXb1wveGRyTkxYaUxUY3NsSWJ1eWlnY3F3VzBWM3k0ekxFejlmM2prbVZwT2VjN2VJMEFsbUoxb0czek1Ib0VTR1QrdmhSc0lxWVNPVlkwR2NqZVphVE1yRjFtVWVaWEZGSHRwS1BBbHFJQ2NlSytvZFQzUXYzdTFIMXBpXC9qYWNicXR3QVhsYmhJeVwvUm1la3RHN24yMGZwQTQ2NW9zbGdZYkZhSjVScHlWbnFTbDdzYnd6XC8yc1Nnald1ZUFtaDdwUk5nZTZnZGJvYWxoNjdYKzh2M29ldUhkdVk0Zk1waG9uTEsyZlFSeEpSQU5wN0phWGhRcHRsWWNiOWdiUU1yMnAzSWFZUXh1SHNxRStORDFEdlpzUitnVzl0eHpzOUxnTWpoRXVIU0RjTkdMZ0czUmpKVDdWQmhZd3JKdk0yUGhIdFRZQUpnSDZrWnVKWUdxYTZQKzZEYXp4Vk1NRWVpVkpBWGtQVDVyVzhVTXF0WGJ2ZlpiXC8rbURERU1MZm1ySkpZdGhxeEE0MlEybko2MmdLeVMyUzZ5TVdwUEYzbHN4NGtUUXh0dXdwMkFXYXM4NUVqZjlNOXJqRldrbXJHelU0ZFhMditzRTFCczh0cEQwZXN4VmhoVVZSSThUbWR5V3JENzNsdko4WmN0Y1V3ZkFlV2liMzJqdmtnRGhRYURqTXlteUUrNWRtN1JcL0E2Y0M2UVwvMk9aWVBpU0F6VDd3RCt2eFd4YWFhTnBDRDF1RnBrb1RVSmI5NHpDcmFwSk1lSWc3N2ZqdWlDb2JqT01iU0Rib0tCd21PbmJyTzNoNHlHNDlZUHZrRjBUQVwvRHZJdXJ4VklzRlJaS2dCd3g4b1dlTjlKRVdnVkxiM2ZZTGpyMFVKN1VXM2dsTFlMR1AzVlI0NWh4WkZnWUZmSStOZ2Zvb2Y4R2syYzhHXC9QbkZvbmZ2bFdcLzI4ZllnaVwvMXFYenhLeWRuRUZMTUp5Z2JoQTNIdGtqYmVBY2ZXZUc3Sk1ZVVh0UmNoWjRuS3dkWkpFQ0t0NDBmS2ZQVXBIeTU3dDliM01Ea2JKRWdjbFVPOVBhc3hsS1pUNmxDazErMlRLd01sVVA0RU9MQ3NuWmpRRVFaTlwvbFRqdXI0bzM3eG1oSTc5YjloTGJpeHdxVFZNVHZTbStZOXJ1QTFFclVYZDRcL25QWDJGRWpkekFnN1BNR0tid0lVMHJjellRUTBKZ2xcL2s1N2ZGdE4ycndWR0V3czhvUjFOOGRxZkFoVGF6cUcxaDdoUUVcLzB4QzlNQlR5S0l0ZHR2S0R1d1RKUUo5ZE9DMXlxZkhjTGY4NWhlakRYUGlHYW40Znd4ZVlOQW0yVGxtRXc3OGFMQm1uajZzMXdraVlZQ3BiMkpxR2tyWXdTcmdYVExBYmJvbTJGY0w5MWplSDNMWVlvRUIxY1dRWWJIMFwvWXVJNGs9IiwibWFjIjoiOTA2MmU5YjUzZTE0MmUyNWVkNWM1M2E1OGViODM3NGQ5MGM2NDdkYTRlYzUzYmU3ZTlmYTdkZDUxZGZhZjcxMyJ9
eyJpdiI6IjFZZno0REtJUmRTb1BTWmNRVWNkNHc9PSIsInZhbHVlIjoic3dhaGJSZU5jdSt3NnRkb0R6dE1OYkI3WkhTWis3c2xpcUtOUXhwajJIU011VjI5Q3h5M3hPUTk5bjRENnozbnhaemtFcVAzeHhydElKRXdkWHZtTmhtbndHR1ZpNUxQZVgwa0dwa0h4VmM9IiwibWFjIjoiNDAxZGFkNWE2NzVhZDcwOGViOTUzMmFhZTVkMTY1YzY3MGVjZmE0NTliZGZlOTE2ODBjMzM3YjQyNzAyMTRjYyJ9
Tâm trạng đang buồn bực, hắn hừ lạnh một cái để đám tiểu bối này biết khó mà lui, tiếng hừ như ma âm đánh mạnh vào thần thức của những kẻ đang ở ngay bên ngoài kết giới, khiến chúng nhói đau đầu rồi nổi lên sự hoảng sợ.

Thấy trong nhóm có không ít kẻ xao động, lão già dẫn đầu phe nguyên sĩ nhân loại liền ôm quyền, rồi lớn tiếng nói: “Bảo vật vô chủ xuất thế vốn là cơ duyên của tất cả mọi người, tiền bối tuy thần thông cao cường, nhưng muốn một mình độc chiếm không khỏi quá bất lý rồi. Chúng vãn bối chỉ muốn kiếm được một chén canh mà thôi, mong tiền bối hãy thành toàn.”

Phía bên kia kết giới, đám yêu thú sau khi chấn áp được cơn đau đầu, liền nổi lên sát khí nhìn tới thân ảnh mơ hồ bên trong kết giới, ai nấy rút ra vũ khí. Tên nam tử có đầu giao long dường như là kẻ dẫn đầu, lúc này cũng chắp tay hướng tới kẻ bên trong kết giới mà nói lớn: “Đám vãn bối cũng đồng dạng mong muốn như chư vị nhân tộc bên kia, mong tiền bối đồng ý...

Nếu không một khi xảy ra xung đột, thì một mình tiền bối cũng khó chống lại, chi bằng ngài hãy để cho tất cả mọi người cùng tới phân chia bảo vật, ai cũng hoan hỉ, như vậy mới là thượng sách!”

Gân xanh nổi lên trên trán A Diệt, hắn phất tay thu hồi kết giới, khiến những kẻ bên ngoài vui mừng, cứ nghĩ vị tiền bối này đã đồng ý thỏa hiệp. Nhưng lời nói vang lên tiếp đây khiến bọn chúng không khỏi rùng mình, vội vàng tế ra thủ đoạn phòng ngự.

“Ta đã không muốn đại khai sát giới mà các ngươi còn cứng đầu, đã thế thì tất cả để lại mạng ở đây đi!” Tiếng nói băng lãnh mang ngữ khí tức giận vang lên, tức thì có ba động thiên xuất hiện vây quanh đám yêu thú, mỗi tòa bắn ra cả chục thanh phi kiếm kim trúc, mỗi thanh mang theo sức sát thương cường đại.

Cả đám yêu tướng vội vã gồng mình, tăng cường độ nhục thân lên cao nhất có thể, sau đó tạo ra quang tráo quanh thân, một vài kẻ cẩn thận còn dùng đến bảo cụ hoặc phù lục phòng ngự. Trước con mắt khϊếp sợ của tất cả những kẻ chứng kiến, những lớp quang tráo phòng ngự dày đặc như là mẩu giấy, dễ dàng bị phi kiếm xé tan, rồi hung hăng đâm lên da thịt của từng tên.

Máu tươi bắn lên xối xả, chừng mười tên yêu tướng cứ như rơm rạ mà ngã xuống, không chút sức phản kháng, khí tức tiêu tan. Những tên mạnh nhất kinh hoàng không thôi, vì có bảo vật đặc thù hoặc bảo cụ phòng ngự cấp cao nên chúng mới sống sót, nhưng trên thân cũng không tránh khỏi trọng thương.

“Ồ, các ngươi cũng có chút khá đấy.” A Diệt hờ hững buông ra một câu, sau đó thân ảnh chợt lóe liền biến mất. Tại kế bên đám yêu thú còn sống sót, có một thanh chiến đao lục kim thình lình xuất hiện. Thanh đao có lưỡi màu kim hồng, tản mát ra khí tức sát phạt đáng sợ, thân đao lục kim sắc óng ánh, có một đầu chân long quấn quanh, trông uy vũ vạn phần.

Một bàn tay trắng nõn cầm lấy thân đao, bóng hình A Diệt hiển lộ ra, thân xoay một vòng cầm theo chiến đao quét ngang một đường. Đạo rạch chém huyết bạo lóe lên, những tên yêu tướng đang kinh hãi liền bị tách đôi thân thể, máu tươi chậm chạp còn chưa kịp chảy ra, khí tức của cả đám đã dần tiêu biến.

Chứng kiến hai đòn tùy ý xuất ra trong nháy mắt, đã diệt sát toàn bộ đám yêu thú, có thực lực tương đương với nhóm mình, khiến đám nhân loại tại phía xa kinh hồn khϊếp đảm. Không ít kẻ lạnh toát sống lưng, tay chân run rẩy, rồi lập tức xoay người tháo chạy, như thể chỉ cần chậm một nhịp sẽ phải chết không nghi ngờ.

Lão già dẫn đầu đoàn người lúc này kinh hãi ôm quyền vội nói: “Là đám vãn bối ngu dốt không biết trời cao đất dày, giờ đám vãn bối không dám làm phiền tiến bối nữa, mong ngài rộng lượng bỏ qua cho.”

Dứt câu, lão liền bứt tốc bắn nhanh đi như những kẻ khác, chỉ mong có thể rời khỏi nơi đây càng sớm càng tốt, thầm trách bản thân tại sao lại để lòng tham làm mờ mắt. Tên thanh niên tuấn mỹ cười lạnh, sau khi thu lấy toàn bộ yêu đan tại đống thi thể dưới chân, liền khẽ bước phi độn tới phía bên kia ngọn núi.

“Ta đã cho các ngươi cơ hội, nhưng không tên nào chịu nghe, giờ thì quá muộn rồi!” Thanh âm như lời phán quyết của tử thần, khiến kẻ nào nghe được đều run rẩy từ sâu tận đáy lòng. Một luồng uy áp bao phủ, đè ép mười mấy tên nguyên sĩ nhân loại không thể phi hành, rơi rụng xuống mặt đất.

Chiến đao hung hăng trảm mạnh một đòn, luồng đao quang huyết kim dài mấy chục trượng gào thét bổ xuống, biến đám người kia thành những bãi huyết nhục tanh hôi. Vung tay thu về cả nắm nạp giới, A Diệt không để tâm mấy trăm ánh mắt khϊếp sợ dưới chân núi, thân ảnh lóe cái đã xuất hiện tại vị trí cũ, tiếp tục thi pháp phá giải pháp trận cổ.

Chỉ hai chén trà nhỏ trôi qua, ba mươi mấy tu hành giả có thực lực cao cường nhất, đều đã không còn toàn thây, chết bất đắc kỉ tử, khiến những kẻ phía dưới trông thấy mà rùng mình. Chả mấy chốc quanh khu vực này đã không còn một bóng người, tất cả đều thối lui ra xa, bảo vật tuy hấp dẫn nhưng phải có mạng mới hưởng được.

Nửa nén nhang sau, tòa pháp trận cổ đã sụp đổ, để lộ ra một sơn động không quá lớn, Diệt Chúng Sinh liền tiến vào bên trong sơn động xem xét. Trong đây hoàn toàn không có một vật phẩm gì, mà cũng không phải một sơn động bình thường, dường như là một cỗ chuyển tống trận khổng lồ.

Sàn bằng phẳng được làm từ đá đen cực kỳ cứng rắn, bao phủ toàn bộ mặt nền. Vách đá bao quanh nơi đây cũng được làm từ loại thạch anh rất cứng cáp, được điêu khắc những hoa văn kì bí chằng chịt, trông như loại chữ cổ xưa.

A Diệt đá bay một mảnh đá vụn, tức giận quát lên: “Rồi rốt cuộc nơi này là cái chỗ quái gì? Dựng lên như vậy để làm gì? Lừa hậu nhân sao?”

Hắn hung hăng trút giận lên những tảng đá xấu số, lòng vẫn không ngoai nguôi là bao, kẻ trước nay mỗi khi hành động đều kiếm được chỗ tốt, nay lại bị một chuyến tay không, làm sao hắn không giận cho được chứ. “Biết vậy ta ngồi im hưởng thụ tại phi chu cho rồi, vội vã xuống đây tranh giành với đám tiểu bối làm chi? Để rồi chẳng nhận được thứ gì...”

Thanh âm hắn dần nhỏ lại, vì lúc này những hoa văn kì bí trên vách đá bao quanh nơi đây đang sáng lên, dần hình thành quang mang thanh sắc chói lóa. Cảm thấy có gì đó không ổn, A Diệt liền nhảy lên phía trên, muốn ra khỏi sơn động này, nhưng không ngờ nơi đây đã bị một lớp kết giới vô hình bao phủ, nội bất xuất ngoại bất nhập.

“Không hay rồi, đây đích thị là một cỗ chuyển tống trận thượng cổ, nó muốn đưa ta đi đâu đây!” Họ Diệt kinh hãi thốt lên, quanh thân vội vận lên quang tráo bảo hộ, nâng cao tinh thần phòng bị, sẵn sàng ứng biến trước mọi tình huống.

Mặt nền phát quang rồi bắt đầu xoay chuyển, những hoa văn trên vách đá cũng di chuyển với tốc độ nhanh dần, quang mang ngày một sáng hơn. Tại đỉnh ngọn núi nổi lên dị động ấy, lúc này bất ngờ có một cột sáng thanh sắc bắn thẳng lên trời cao, truyền tống thân ảnh trong đó đến nơi khác.

Ads
';
Advertisement