Bốn mắt nhìn nhau, cả hai đứng hình tại chỗ, bầu không khí im ắng bị phá vỡ bởi tiếng ngồi nhanh xuống hồ của nữ tử kia, sau đó thanh âm có vẻ thất thố vang lên: “Tại sao ngươi vào được nơi này?”
A Diệt lúc này cũng đã chấn tĩnh lại, mắt vẫn nhìn chằm chằm thân ảnh giữa hồ kia, tuy hơi nước dày đặc, xung quanh còn có một tòa pháp trận nhỏ che chắn, nhưng nhãn quang của hắn vẫn có thể nhìn thấy từng nét đường cong mê người. Hắn tùy ý đáp: “Đi bừa là tự vào được nơi đây thôi, chẳng lẽ các hạ có thể vào được nơi này, còn những người khác thì không thể?”
Nữ tử kia bấy giờ mới lấy lại được bình tĩnh, ngữ khí chấn tĩnh hơn rất nhiều: “Những thông đạo ngẫu nhiên xuất hiện liên thông tới nơi đây, thường tồn tại trong các khe đá bí ẩn khó tìm, không ngờ các hạ lại có thể tìm thấy. Xem ra các hạ đã phá vỡ một ngõ cụt nào đó, mới có thể tiến vào đây nhỉ?”
“Nguyên hữu dự liệu như thần, cho tại hạ hỏi nguyên hữu sao lại có thể thoải mái tắm ở nơi đây vậy? Phải biết chúng ta đang ở bên trong vùng hiểm địa Nhân Cổ đó.” A Diệt đưa mắt quan sát cảnh vật xung quanh, lên tiếng hỏi.
Nữ tử kia đang dần lui vào bờ tại phía đối diện, lúc này nàng đã nhìn rõ hơn kẻ vừa mới tới, nàng không trả lời câu hỏi của hắn mà lại hỏi hắn một câu khá ngớ ngẩn: “Các hạ là nam hay nữ vậy?”
Khóe mắt tuấn mỹ nam tử khẽ giật, hắn chỉ hỏi chuyện bình thường mà lại bị đối phương xúc phạm như vậy, khiến bản thân có chút khó chịu. “Mắt của các hạ có vấn đề sao? Tại hạ tất nhiên là nam tử hàng thật giá thật rồi, nếu các hạ không tin thì để ta chứng minh!”
Hắn liền cởi bỏ lớp áo khoác bên ngoài, nhanh chóng nhảy xuống dưới hồ tiến nhanh tới phía nữ tử kia, gương mặt lộ ra nét cười lạnh. Nữ tử lại bị hắn khiến cho thất thố vội hô: “Được rồi ta tin ta tin, các hạ xin dừng bước đừng có tiến thêm nữa, tuy thϊếp thân là nữ tử chân yếu tay mềm nhưng cũng không chịu để người khác trêu đùa đâu!”
eyJpdiI6InRYd2laZnBcLyt6YysrZjRZNUdcLzZndz09IiwidmFsdWUiOiIrQzZkTWphSkZDMWp6anN5U2JUaEFQRnpiaitFaGFlVFVSQnlKd0hBRDJSU2dVYVMzRnkrOVZvdVY0YmJwUXhpVEVWVXE1cTk1QjBaa3FrN0orR0czNTRPdTltTGJjbUt4bGlZeUpVUEd1VzhpUXlueTdTazB0SVVhN1VXd1lGOXNDaUV0dlJaa29OK2NkZmpJU3hBTWJrN2hoZ3pEU0E3bDByQ2lHalFOWHRhSHpBRFpjMm1MTGIzZVJcLzlmZUhnY3UzYlFkMEtBUmJmNEpSMVRMdjl2TDJWVTNMTzU5OWVVUVdtdDZKd0dTbVdIYktrZmV5Q0xQUzNNZHJWMzY2U2MyN3doMU9nTDR0ZWt1WHlIWnNSZVFNWHZ3UTNHaUV5eFpXOTc5SDhRNlpFaGNETThCUkFxcWp6NjErZFd3anJoYkNCZVZpemM4bUVFa1c3M3IyVVdSNllwZUlmOHhTb3ZpS1wvZ0Zvb1gwNkJFaGNhNEVwcDJtZGFwb3kxcXU5RURMYzMwam9hdmVNOTFXZHUzNmV1V1k0bXdUekVFVGEwekU1a2RkZUlNWXJucVR6U0h1OE8wZ3NpR3VxdWlDNWZ1Q283UnUyakhLb2JSbEJcL1JJRjZPcVRUbzFmR1JRZklFZzRFVlJ0b1VrMnhTV1NZQkVMZFBEUkk4MHczUm1nT2hoRmZxUjZFeHlQbjZ4bk9rak1hSHppUnFJZUtOa1hQZE1teXhLNVV0dktUQkgreWNDdFNcL1VZWUl0R1ZJV1wvQUEzMWhqd1VUbTl2MGh4XC9aSkpkVVBINXdCSEg3aXRWM1FSY3F5XC81djN4eDFPWDhzZStmbTJjS3NMY1I3VXRtbjgrUVpVOTN1elo4bFAwMFRFanp6NmhXNWFtRklLXC9vK1JmYmR3NkdGVitNeXQxbmgwS2xsZkNPcjlsM1EzeEJTWVwvZmw4YVUwcU5UNTBxZyt4d3pHd0lnQmNkT3E1UG9LMnIydWZMOWRtVkdNdExSSW1XckZXS2ZCNUJES21kaGsycTMyVTBNM1wvdjkyZmI1VklubGVLNFR1XC8rR1h1N2ZSOHpXNXAzaTZpZXZKS0o0c0pwUkErZEFpNWhscGZhV1dyOHFCNmtDVzRUTksxT1B2V0lHakk4MmQzNkxCSGtveTBEZEdIRXJ3aW5cLyszbTloRCtoMGlBR0NLc0FMRXRnN3ZabEprODFwNUpXeUpLWnlMNDNUNE5RVFZKVWh1S0tKelZldXZ2Y1dmT0p4QUUzZ3Brd0dXVEFcL2hGYmY0QTJPTmkycEphWVVlNVpFRDRJeUtzYlRFQWx1M3R6SEFNa2pWVXYwaTdwbFN6SlV5YTdmWFc4MmtZb1lWaEV6QnNoV3YwZ3I2TWFOMXFvRWw2Q1FaTm1zdWZSejVQTnlocWxsVGpkamt1b1BkaVlQWm1HN203TjRjXC9wQmlOR2R2XC9pK0RDa2lwcFF0UFc5MmlRQVJhOGwzeWp2cUpJQmxoaGFTSGJpUnV0QWhjQTFIWXpCSXRWTkRXTFZoNFl4azJ0aFZZR1hqVFpzRGRPUSt1MWhmTGgzUHVsMG1DUE1HbjJIakIwbklpWW5ZNWRwTVlZdnZYSTNvQXRpXC9kKzk2SWhlK2JiY0hNWkR1RzdwaHZpSjJqNUdSR2J5SEwyTWNxSGdcL1dkbzNQV2pJeTFtaDNrdFlEbVpiWklNNkZjVzdoUmJPbDFKbXptc3JTWFJLM2lFWEdlU3pOZVhhaVk3eGdrSHZEekFYZVFRd28waTFKZVdySG43dEx6Wlg3eFVJaDE4bnNPRjJ0Z3lYTVk3aGhIWjlzSTVMV0ZiOHdUVWZBbEpMbW5ZRWRNREZPQTA4XC91aFBoMHpXSEM3S1RONFRNREVrSzR1a3lBdHE0S0NKSEpkXC8xckY1dlg5NmF4K1hORVZ2YW9qVzdGUWxuZ3A5M2NsWDVWb0NRbjBoSHhQNDQ2T0syVGJubnF0cmxwaU43RHRXXC9FY0J0cUNhZzVNdkxBdEVuOVlcLzBZOXRzbktDWHRzdVZQTXJpQm5vakJQZ004ZlJteXhcL1FWVWxLRXB5SldWRUlrc09HUlhxZFZxS2xlSmk2dXBTcVZUeU5XMytwU3lpd1ZoazBHc29EUkQ5OUE4emRCUGcrbGt3OXJ5c1B3TEtJY0tCVGQ5WlQybWduZnBkUkxQcjZGM3ZVU0gyQ3dIWUFGT3RjcDA1ZTRRNE9aZ3BVYVFQOGNLbGY5TVBUV0VZenQrUGVtMUtUR2tjRFNvejVrdTd2NmNZRkZRczdTT01YMlM4YVZDbTY0bFVBUzVHdUMwWkI4SXZPVHlCS3JSOW92VXpzb2ttN3E5ZDNxS0lDVkxDT2R2WTVudjlEOXdtcUl0ZDkxa2lxNE9hQ2pjS1JIb3VMblwvbmlITmdNVzc4VG96czhcL3lJN0dcL3RFMEhLdzZuYW81NlNcL1FZczdaTloxUmFDOUJYb3dBN1BMVFlBN08yRkcyaEFPaHJwRVhLeHNLaVJ6eHZhNWlkT1g2Z0lkZVd2RVA0MW8wbzdkTmIzNDRubjROdW9oNE1JS2Mxd3lzZnBPZ09rdkxDZzlSTVwvaXZTZGpaeHBrV0F2MUlIays5RWdLSlBWK1ZKbGYydHpEdk9Tak5WVmpkNE42WkdPMTg3XC9cL1JvUkhmbkdpdEcrYXJLQkJhcWJLbTVyMHdmYVB3THZVT1JONFRLUU9DamlCamxVWnRLRFc3M3hLYzNlU2d1XC9aYzROQUljY3QzVGFYajFLRHhFWk96ejdOYTYzdThVa2pBU2EwZTdLOWVuMzgza3RjaEszOFZTNDh4Q0czSFpyZmlhSHVqK0JsazJBZHNTOVJjTUcxR254YkVicjFOa1Iwc3R2dytnaWZPQmxFXC9NbzdzaFwvTHd2ZXF1OW9JVEg3VkN4TVBNSm91U3RUMk5WWFpRVnFcL1kzeDBHVlFDWlg4aUpxbHB5WlNJblhnb0JvclhEVUpzcjRKSUNXZFpUOURVRStxTTBcL1wvQmVRQmhCK0s3QTFXcnFVQlwvMW9mc3pcL0x0bHNxaDlXRnVrQ2c1bWRyamxGcmY2cXRDNjFNU3FZbitqeG4rbG14Y2ozMEx2RmZyajZOekdJcTlJTG5NYTM4c1BtcUdpZHB3RDZxa0NXUDU2QldaZzE4WDBYSW9RUEQ4SDh3cm1XaGZTNTlZN1M2NmRSVlFCdCt2K3piYmkwQnZ6aWRwMGxRWm05ZkJTcTV4YmgrZXZGMmZZRCtYczdCOEEzaHBEV09EUmN4WHZrZDFRPT0iLCJtYWMiOiI3MTlmY2M3MmUwZDI2MmQ0NzBiZjcwNGQzNTIzM2RlMzc4Yjc4ZWU1Mjg1ZWQ1YWNhYmNmZWY2NjEyZjdmMjcxIn0=
eyJpdiI6IjhncFNTOEdOeTQyaTY1Y2hTZHgzN0E9PSIsInZhbHVlIjoiQzVpcWZSN3p5NHZnc1BOK0pvSWxxamNnWE5Vd3VIdGlcLzJkYnA4eCtnUms4NHI1U0hVZEVyMERuY0VYZFluYzlhaGE4T0FzZDBTSnZ3Q2hweDR2SFVXOFZFTU9BZnExK0l2TXRQN28rdmJvPSIsIm1hYyI6IjVkMzk0MDc1M2QwNzExZjJkN2RkM2YxMWE3ODFkMzIwNmIyMjdmYzdmNGRkMWUyNmRmMTFhMzA1ZGVmYzNlMjIifQ==
Trước mắt hắn là một nữ tử có dung mạo xuất chúng, ngũ quan tinh tế, dáng người cao ngất, làn da mịn màng. Nàng ta để tóc dài rẽ ngôi ở giữa, còn cài lên rất nhiều trang sức bằng pha lê, khí chất dịu dàng năng động. A Diệt nhìn từ cái cổ như dòng thác nước chảy xuống núi non trập trùng, rồi lại đưa mắt xuống thấp hơn, nhìn chiếc váy màu đen xẻ tà, khoe ra cẳng chân trắng nõn.
Thấy mắt đối phương cứ đảo lên đảo xuống trên người mình, không còn quan tâm gì xung quanh nữa, nữ tử này nhíu mày lên tiếng: “Các hạ có phải nhìn thϊếp thân hơi nhiều rồi không?”
Nghe vậy họ Diệt mới vội đưa mắt đi chỗ khác, cũng đã khá lâu rồi hắn chưa trông thấy ai đẹp như vậy nên mới muốn nhìn nhiều một chút. Ở vùng đất này, chỉ có thiếu nữ với đôi mắt kì dị, sống trong Thanh Khư cung mới có thể so sánh dung mạo với nữ tử trước mặt. Chỉ là thiếu nữ đó ăn mặc quá kín đáo, mà lúc đó hắn đang là kẻ trộm nên không có tâm tư ngắm mỹ nhân.
Giờ đang có chút thời gian thoải mái, mà mỹ nhân trước mắt lại ăn mặc khiêu gợi như vậy, nên hắn mới nổi tính muốn ngắm nhiều chút. Thấy hắn có chút thất thố, nữ tử kia che miệng cười rồi nói: “Nếu các hạ thích sắc đẹp như vậy, thϊếp thân khuyên các hạ nên sắm một chiếc gương lớn, sau đó ngắm nhìn chính dung mạo mình trong gương, không hề thua kém các đại mỹ nhân đâu.”
A Diệt không tranh cãi với nữ tử kia, hắn lấy ra trận kỳ rồi chuẩn bị dựng lên pháp trận phòng ngự bao quanh nửa bên này hồ nước, để bản thân có thể an tâm ngâm mình, hấp thụ tinh hoa trong Thiên tủy linh tuyền.
Nữ tử kia ngồi xuống tại bờ hồ, hai cái chân dài trắng không tì vết khẽ vung vẩy nước trong hồ, đưa ánh mắt đẹp nhìn hắn hỏi: “Không biết quý tính đại danh của các hạ là gì? Có thể đạt tới tu vi bậc này thường không phải hạng vô danh, hơn nữa còn lành lặn sau vài ngày tầm bảo bên trong vùng hiểm địa này nữa.”
A Diệt mở miệng định nói lên danh tính như thường lệ, nhưng chợt nhớ ra bản thân đang trong trạng thái ma tu, nếu sau này chuyện hắn có thể sử dụng hai loại sức mạnh khác hoàn toàn nhau bị lộ ra, không rõ có nguy cơ gì không. Hắn suy tư rồi đáp: “Tại hạ họ Diệt, tên thì không đáng nhắc tới, nói ra các hạ cũng chẳng biết đâu.”
Không hiểu sao nghe hắn nói vậy nữ tử kia lại có chút nét giận trên gương mặt tuyệt sắc, thanh âm lạnh đi vài phần: “Nếu các hạ đã không thích để lộ danh tính cũng có thể hiểu được, nhưng đâu cần thiết phải lấy họ Diệt để làm giả chứ?”
Nam tử sắc mặt khó hiểu nhìn tới nàng ta mà hỏi: “Ý các hạ là sao?”
Thấy vẻ mặt hắn, nữ tử này thử hỏi dò: “Các hạ là tộc nhân của Diệt đại thế gia sao?”
Nghe vậy tên thanh niên có chút suy tư rồi đáp: “Không liên qua, tại hạ chỉ là một tán tu sơn rã mà thôi, đâu có thuộc gia tộc lớn đó.”
Câu trả lời của hắn khiến nữ tử này sững sờ, vẻ tức giận đã tiêu biến hoàn toàn. Ban nãy hắn xưng họ Diệt, nữ tử này còn tưởng đối phương giả danh người của Diệt gia, hoặc là biết nàng là tộc nhân Diệt gia nên cố tình nói vậy để trêu tức, nhưng hiện tại trông sắc mặt hắn thì đúng là không phải đang nói đùa.
Nàng ta có chút nghĩ ngợi, ngoại trừ Diệt đại thế gia thì khắp Loạn Thú Vực không còn một gia tộc tu hành họ Diệt nào nữa. Giới phàm nhân có không ít, nhưng số người họ Diệt trở thành được nguyên sĩ không có nhiều, đặc biệt là đạt tới cảnh giới này càng không có một ai. Nay không biết từ đâu lòi ra một tên họ Diệt, mà đã có tu vi đạt đỉnh Hiển Hóa cảnh.
Nữ tử đó mỉm cười giới thiệu: “Thϊếp thân tên Diệt Phỉ Thúy, là tộc nhân Diệt gia, không ngờ hôm nay lại gặp một người không cùng tộc mà cùng họ ở nơi đây, không biết nên nói sao nữa.”
A Diệt lúc này đã dựng xong tòa pháp trận phòng ngự, hắn có chút ngơ ngẩn trước nụ cười khiến trăm hoa đua nở của nữ tử kia, nhưng rất nhanh đã chấn tĩnh lại. Chỉ tùy ý lên tiếng: “Thì ra Phỉ Thúy các hạ là thiên chi kiêu nữ của Diệt đại thế gia, xem ra phúc phận của tại hạ không nhỏ, có thể gặp được thiên kiêu bậc này.”
Nữ tử kia không ngại mà gật đầu đón nhận lời khen của hắn, sau đó tò mò hỏi: “Tu vi các hạ đã đạt tới đỉnh phong rồi, Thiên tủy linh tuyền đâu còn tác dụng nữa, tại sao các hạ lại có ý định ngâm mình?”
A Diệt bấy giờ đã ngồi xếp bằng giữa hồ, xung quanh có một tòa kết giới nhỏ rất chắc chắn, hắn lấy cớ đáp: “Căn cơ tại hạ chưa hoàn toàn ổn định, các hạ cũng biết ma tu bọn ta lên cấp rất nhanh nên thường ít khi củng cố tu vi mà, nay nhân dịp có thứ đại bổ này tại hạ không thể nào bỏ lỡ được.”
Trước khi khiến tòa kết giới tối màu để nữ tử kia không nhìn thấy hắn nữa, A Diệt liền trêu một câu: “Nếu tại hạ nói ma công bản thân tu luyện trước nay luôn cần hấp thu nguyên âm của nữ tử, thì Phỉ Thúy các hạ có sợ không? Hiện tại ở nơi đây chưa có lối ra, mà các hạ lại là mỹ nhân kinh diễm như vậy, lỡ tại hạ không kiềm chế được mà ra tay thì sao?”
Trong tay Phỉ Thúy xuất hiện một thanh kiếm pha lê, nàng ngắm nghía nó rồi mỉm cười đáp: “Hiển Hóa cảnh đỉnh phong cũng có phân chia mạnh yếu, nếu các hạ dám động thủ, thì thϊếp thân cũng muốn xem thử là thần thông của mình lợi hại, hay ma công của các hạ hơn một bậc. Nếu như thϊếp thân tài không bằng người, thì nguyện để các hạ lấy đi lần đầu!”
Thấy sắc mặt tự tin cùng chiến ý dâng trào trong khóe mắt đối phương, A Diệt không nói gì thêm mà thôi động kết giới che đậy tầm nhìn, đồng thời che đậy luôn âm thanh cùng khí tức. Hắn có thể cảm giác được nữ tử kia còn rất trẻ, chắc tuổi tác không hơn bản thân hắn là bao, nên hiển nhiên tư chất nàng cực cao, hơn nữa còn sở hữu Linh nguyên mạch thần thông, vì thế không tự tin mới là lạ.
Lúc này hắn gác chuyện của mỹ nhân kia sang một bên, mái tóc đã trở lại màu đen, nguyên lực thuần túy hiển lộ, bắt đầu điên cuồng hấp thu dịch thủy xung quanh. Vì lượng bổn nguyên cần làm đầy tại hậu kỳ có số lượng rất lớn, mà các loại đan dược hắn dùng dần kém đi tác dụng, nên đến hiện tại hắn mới làm đầy được sáu phần mười bổn nguyên lực mà thôi.
Thiên tủy linh tuyền trong hồ tuy đã giảm bớt tinh hoa vì bị Diệt Phỉ Thúy hấp thu qua, nhưng vẫn có tác dụng cấp tốc tăng tiến tu vi rất tốt. Lực bổn nguyên trong Nguyên cầu của A Diệt đang đầy lên với tốc độ rất nhanh, thân ảnh hắn bất động đàm tọa giữa lòng hồ.