Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Tu hành lộ chỉ dành cho những kẻ luôn vì mình, tu hành giả càng máu lạnh sẽ tiến được càng xa, chính vì vậy chuyện lừa gạt bằng hữu cũng chẳng có gì quá bất ngờ. Mụ già Nam Cung Hậu nay đã gần đại hạn, để có thể kéo dài sinh cơ cho bản thân sau gần 400 năm tu hành, mụ sẽ không từ thủ đoạn để có thể đạt được mục đích.

Ngoài việc là một gã Luyện đan sư, mụ còn kiêm tu trên lĩnh vực Linh thú sư mà dường như không một bằng hữu nào hay biết, hơn nữa mụ còn thuần phục được hai đầu Bắc Long Ngao cực kỳ hung hãn.

Cách đây không lâu khi nhóm bọn họ phát hiện ra gốc Linh dược tuyệt phẩm, mụ già không kìm được lòng tham, đã định gọi ra hai đầu linh thú để diệt sát hai gã đồng bạn, nhưng đúng lúc đó lại có hai gã yêu thú đại tướng chạy tới.

Họ Nam Cung mụ già bí mật thả hai đầu linh thú ra, để chúng giả bộ làm thủ hộ thú của gốc linh dược kia, đánh đuổi năm người bọn họ. Mụ tính dọa lui tất cả, sau đó sẽ bí mật tới đây thu lấy linh dược sau, nhưng không ngờ khi đám bọn họ sắp thối lui thì lại có thêm hai người đi tới.

 

 

Diệt Chúng Sinh nay đã gần luyện đến tầng 3 đại thành trong Hỗn Ma quyết, khi vận chuyển công pháp này ở mức cao nhất, thần thức được tăng phúc lên gần như ngang bằng với tân tấn Bỉ Ngạn cảnh, nên hắn mới có thể nhìn ra mối liên kết chủ tớ giữa mụ già và hai đầu ma thú.

Họ Diệt đã truyền âm nói ra sự thật với tên thanh niên Nguyên Tước, cũng nói cho hắn trường hợp dễ xảy ra nhất nếu hắn tham gia hỗ trợ hai gã đồng bạn khi đó.

Nếu A Diệt và Nguyên Tước thời điểm đó ra tay hỗ trợ năm người kia, thì thực lực của hai đầu ma thú Bắc Long Ngao không đủ để chống lại bọn họ. Mụ già bị dồn vào chân tường, chắc chắn sẽ chỉ huy hai linh thú bỏ qua nhân loại, tập trung công kích ba gã yêu thú đại tướng, dù sao đám bọn họ lấy được linh dược thì mụ cũng được chia góc tư.

 

 

eyJpdiI6IlBZY1piXC9FNlFMbUV1WVBQREtxXC93dz09IiwidmFsdWUiOiJuZHF6ZUp5M1NMSnFLcFlQYktZRTQyNGxjQzBiY0I4cUxoTlh5aWp0RElGTmNvSXJcL0l2VUh0UEY4bnE0aWlxSU1ZVGZ3aEZ6WFpWMFBzZkhTVm5pd0pnXC9mdnFzakhIWGxGWmx5dHl5Q1wvVGRaclM5OWRrVHBqM2VkUEN5QmY4OVRKSlh1UDV1TEVOSUZKUWFNbWNOdVVSbDZkcSt5aFIwQ0FSOThHSVJqc1BlOVI4R1UyNmdoazNxVUhkQVd1RGZyMlcrSUNGc2o0NFhlazROaDdhVFVaM1NSR0tUSldMRmVQQ1htUzhPcU96MUYrSkpMNThIVThxWjhJQVZaN0loT01hbDI1NG1IXC9HQWtNNHlyNlFwNDMrVjJiZHRIVVh0Rmt3NXUrSmxnenZDYmlHWm4xOG5cLzZyb2s2dENDSWNtelZObDF1YmljNG1WRHVuUDNWOWhudDB1NUhCN3dLT1J0RnVqNnhDUDdveE9vdVFaNDg0Und3ZWQ3UTVcL1ZVWXdFWkI3dm1kaytRaEEzZU10azRIR1VHd1FHSDF2XC9JU2hnZ3lSNUZlMENhVXc3VUE2Y0g2bmpRRzJxTDdGaGwyaXhPbXp0VW96OEFpMVpvUHB5V3FBUG9jMUFOeWpNckF6VDQ3d1ZzbXhlbTZ3MytuWFhVcTU1YlF2cDFaOWpRc0x2Y2lcL2VadlFxQ3J6M0JcL2kwU2RIRkt6dlVyMGN2RkJTY3VISmk3K1N0anBQbzBFeXFTZElXQTJoOXYzYVhZRGk0MTM0d25Wcm5QRFY2ZmZKcnVNaW42b3hYQ1c3cjBpOTFiRmdYWXNhRnRnQkxmbHhxbzlRTkI5UWgrM1NwMUtpbXFrWkI3dEZ0bmRmVVwvUTV3bkZhaisyNktsNGtvQlpVSUx6VmNUZGhQVlgwRzQ0QjU5RmV2MVVCcGJNVkdUK1hiZnR3dW5LMVNMKzNROFhyeXZ1RnBpYmtDc1V2QUtCaDdpc2FETVJGNDVyRWlHTkNJbjdXRE1OZnEwdnRhbjVKYStxUVVrMEFJdnRpTmt0SEcxd0xVQ3NcL1VcL0tiREhGbmV5R0ZNdTgycm4xWlhTdUk5Q3RGeFpLd3BCQjhtXC9iR1BpMmxjNWRWY2puWDlocEp0ZE84MUtWSVgrU3BmWEhWcGRzYmt2d0t2bU1lMjNBTXB1M3g1MnVEdGlEM3pEUUcrRDlkeTlMQU5EQmNvdkNWUVJRcSs5QUJXYWcwZVp4UEZydkMzRFUremtyeVBtN3BqYUN3b1JVYXYrakpIQU45OE1wOEZXOU1pcjVaQ0srQTNSZ2toXC9haXAxQXM4ZVlrWkhLU1BUUEV2TmxLZG1aeXZlMzdSZFdVM3hVUzRPa0FQZmdubEszZVRxUWtRTWhoWTh4c2U2QVNaS1FUXC9RcUpQNTQ5Y3VnRUhtZXo4OWx4TVRiR1JXRWdOaVQ1NTNpbHVqZEl3ME5cLzBXWCtkTnc3Wmt4SHR3dmtiQVUwdWlvOTNkNEFrVTdKQUZod2EwOERuSHdmUGliQ2JJK3FkVlpsZVJRY3A1ZjNqZ1VwazVoWnVIMCt1SkFSbE9tUUxzVG1VRlkxT1k5elJSZG01R2g0WXRuXC80YjlHdzd5bkhPQ0VPR0ZwRVlqNHp2VUtZeVlEZHEyY2gxQmFHcTZzRnFQOGtvTmpTK3V1YkwyZnFDSUU4SU5LSzRYSlF3bnozMjBSQTRtZEgzZVZZR213NVlVUmNXYkZyd1pJUGZGUlQwWjllUFpmd2tHZVlOOTU2RGkzakRqbHRIUG1MUDlaSjlmRDB3UGU0YUN2VnBDUUNUc0R5eWs5ZFwvZm1hXC9aUEFNYmFMcnk4NmliTllUN0VSXC91NnRoZm9iMEVsWWQ4bklZYUJtenRwWndxSVVpZjF4SzJlc0xHUjBSYnEyeUkxdkNzeDF1SXNHdERGbjV5NVwvcnZQWmZ4aGFvcnUxbWVxQThkYUlaVWhvY1ZOKzdrd0p0U0FLMHF4ank2amwycVNRQXh5VHJ5VEIrcm5Pa0U0bE42cEwzdjBReWdzNnlqMVlyWXZVbVZrRU1VUWJHSzFDYTN5bmtzVTRXOXBpaWtPT0k0QWQyUmFTdW81T2g0UzFTSGEwVDZWMThzZEh0clwvVDdYb2ZsdFdydnpqc3VYbUwzeG1peDhOb3k3ZmxOODlBaHEwWnZYTzdySlZmQTN0R01hMFltaHJmcGZXSlV2emVJaTBuRU92N1V0U09pWENHU2ZQcXZ1c3oyXC8wZ01LRjB0NDdIZndPbURqZWp0K1Jhd1BSdm9NUjNtTUoyRFR2MlZFXC94UVFyNWFQd2FoVUJuNnRzdFFpWXRDRk95QlhuRGlEajQweWFYaFRcL1JtUURNT3VjYldiVTNxSGdYdUp5SGx4T3ZIU1hram4rZGRJZ1h4SDZwR0IyUmtUc1VYUW1jbEZDbDRlazkySjhhb3pWVVc5dEgxTm5EZEY2bzRcL2dEVm1hXC92Um1HWjh1YW1wajVKTWkwRkJPM2hhaHl3eXJtbW5YMVU1azllcTd3MEFpcTlXankzUytGeUVCTnJZdWxQVkREN2hrTTg0cVwvekoyUnBZT1wveXF5XC9LNGh2VGNQS0N6NUxaZFkwNXJMVGUrZ1FFSG1VamVGd1VtYUVva3l1a3RMRGlJaWRwdFMrVEl2QlpITVg0Wkk0UWJuNFRtRWdzZGJKb3hTTjFXcEN2TVJZTm1tcW1ScjFNXC9uNlM2XC9UODBRTnFudTQzWks5WWdva0xMS1N2NEl6V3VHek80M3Y1Y0FBeFh2T1JBYUNLeEptNlk0ZnE0ZzM0cVZ0ektZSFVqS1NQNjFwVkxcLzIzTmRQdGo3R09HM0dnOWt0YlFxdFwvVWUzWWQ2V3lWY09RWitKSzMrS1pZR2FoanZRcU5GazBoZ29zSmZ0V2lScFwvVko4RzlHN0o5T0NFSGpJUldwUWJDc0xkU3h5WkZ2WDVrQjJmM1U5ZU1EaVdPemdXMEdvdzBCeUFZOGRCbnAxRzJYcmFVN3k3bDNXV1hhcEVFckt5WXFmYXRhSko4dDMyT0l6NWNISDVCcW8xTU51blowXC9jMkhTMkdwdHE2akYzYTZSaDhiZTZUa0tzMnN1Ylo0MW81bGZOalFjK3hVNjJvQ21Rc21QNklYbnlkOTFuZlp4Y1BsIiwibWFjIjoiYzYyNTU5NTc5ZmFmZjI0NDYzNTBkMTI1NTRhYzY0MjQzNmMwZjg3YjkxN2MzYTIxNjUxYTJlNDIwYWVkOTRlZSJ9
eyJpdiI6IlVjME95SVJPc3ZjZ09XV0xWY3YzVEE9PSIsInZhbHVlIjoidTEzK0xBK2tKY3ZQS2ZaeTZaQVNOaytwYkpkdHdLU1ZDZnFaYk1DRm1xODgwM3RvaDdBVTdCXC80SEpGNWFiRVlsMmFRMjlvc2RQcmo1Tnd3Q2lCZ0hIQTREMTNnSVI5Z1FHSzRIWWZFZUpBPSIsIm1hYyI6IjNkNTgzZTYyNTgzYjI1YTQ3MTJlZTc1Y2E0NDNkM2QyOTY0NDQ0YTdjOWNlZjZlMTQ4MmRiOTIzMjA4MDUxZDUifQ==
Không nghĩ nhiều, A Diệt cấp tốc nhảy lên bảo cụ phi hành, bắn nhanh tới phía gốc linh dược. Gã Tào Kim hoảng sợ, lúc này đã cắm đầu bỏ chạy, nhưng họ Triệu thì không như vậy, gã giống như A Diệt bay nhanh tới muốn tranh đoạt linh dược tuyệt phẩm.

“Tiểu tử, mau bỏ tay ra khỏi linh dược!” Gã quát lớn, một tay bấm quyết, chục tấm phù lục công năng khác nhau đồng loạt bắn đến nơi lưng A Diệt. Tên thanh niên liếc mắt nhìn lại, hắn trước giờ vốn đã không ưa tên này rồi, từ khi còn ở trong thành tên này đã luôn tỏ ra ngạo mạn coi thường những người trẻ hơn mình.

“Ta vừa cứu ngươi khỏi bị gϊếŧ chết thành con ma hồ đồ, còn không để tâm ban nãy ngươi đã chửi ta, vậy mà bây giờ vẫn còn mặt giày muốn tranh đoạt cơ duyên với ta cơ à?” Xung quanh không còn ai, thần thức cũng sẽ không dò xét được đến nơi này, A Diệt không còn kiêng kị mà muốn giải quyết đối phương nhanh chóng, nên hắn đã chuyển sang sử dụng ma lực.

Với ma thuật thân pháp Lôi yên di, kèm thêm ma lực lôi thuộc tính thôi động Thoi Độn Thiên, tốc độ bứt tốc ở trạng thái ma tu của A Diệt còn nhanh hơn âm thanh, chừng trăm trượng trong một nhịp thở. (400m/s)

Thân ảnh tóc bạc thanh niên di chuyển quỷ dị, phù lục bay đến chỉ có thể va chạm với tàn ảnh của hắn, khiến họ Triệu kinh hãi trước loại tốc độ này. Ánh sáng bạc lóe lên, máu tươi bắn ra xối xả, một cánh tay rơi rụng xuống dưới hồ nước đυ.c. Thanh âm lạnh lẽo của A Diệt vang lên: “Làm thức ăn cho sinh vật kia để câu giờ giúp ta đi, đồ phế vật không có tay!”

Một cước đạp mạnh, thân thể tên trung niên họ Triệu bị bắn ngược đi xa, thẳng hướng vùng trung tâm bóng tối. Ánh mắt gã ta lúc này tuyệt vọng tột cùng, khó tin cùng hối hận, gã không nghĩ thực lực tên thanh niên kia lại mạnh tới vậy. Tuy họ Dược gϊếŧ được mụ già Nam Cung Hậu, nhưng đó là thành quả do đánh lén, gã không nghĩ tên này thực sự rất lợi hại.

A Diệt hiện tại đã bay tới ngay phía trên gốc linh dược, hắn liền thôi động một tấm nguyên phù rồi ném mạnh xuống, tạo ra một lớp băng đông kết dày trên mặt đất. Sau đó hắn đáp xuống nhanh chóng nhổ gốc linh dược lên, mặc cho mặt đất đang rung chấn. Ngay khi lớp băng vỡ tan thì hắn cũng đã nhảy lên bảo cụ phi hành mà rời đi, còn không quên thu lấy chiếc nạp giới từ cánh tay của gã họ Triệu.

Từ dưới mặt đất tại nơi gốc linh dược sinh trưởng, có một đầu ma thú phá đất ngoi lên, trông nó như một con sâu khổng lồ, đây mới là thủ hộ thú thực sự của gốc tuyệt phẩm linh dược. Lúc này nó chỉ biết gầm thét nhìn theo bóng lưng A Diệt đang dần biến mất tại phương xa.

“Tuyệt phẩm linh dược Tấn Phúc dược, nhìn bề ngoài cũng khoảng chừng ba ngàn năm hỏa hầu rồi, chuyến này thu hoạch coi như phong phú.” A Diệt vừa cấp tốc phi hành vừa ngắm nghía gốc linh dược trong tay, tốc độ hiện tại của hắn nhanh hơn bóng tối phía sau không ít, nên hắn khá là thong dong không vội vàng.

Khi hắn định chia sẻ niềm vui với Ma Quân, thì nhớ ra tên khốn đó đã gần tháng tu luyện chưa hề liên lạc rồi. Hắn không khỏi hậm hực, rõ ràng lúc trước có hứa sẽ giúp hắn trong lúc lăn lộn tại nơi này, vậy mà giờ vẫn còn đang trường kỳ bế quan. A Diệt có thể mạnh mẽ kêu gọi Ma Quân, ngắt quãng tu hành của y, nhưng hắn chỉ làm điều này khi bản thân lâm vào tình huống cực kỳ nguy hiểm mà thôi.

Đột nhiên sắc mặt hắn chợt biến, vì từ hai phương hướng khác cũng có bóng tối đang lan tới, điều này chứng minh tại nơi đây không chỉ có một sinh vật thần bí. Hắn chỉ biết tìm kiếm con đường thông đi xa mà cắm đầu phi hành, bộ dáng thong dong tiêu sái nay còn đâu, một khi bị những sinh vật đó tóm được thì chắc chắn phải bị nhai sống không nghi ngờ.

Bay loạn một hồi, hắn lại chạm trán một màn bóng tối ở phía trước, vì khoảng cách không quá xa nên hắn có thể loáng thoáng trông thấy thân ảnh của sinh vật kia. Chúng có bộ dáng không khác gì nhân loại trưởng thành, mỗi một bước chân có thể di chuyển được mấy chục trượng!

Lúc này sinh vật kia đang cầm theo một nửa thân thể của người nào đó, phía trước không xa còn có một bóng người khá mập đang chật vật bỏ chạy. Ngay khi trông thấy A Diệt bay ngang qua phía trước, tên kia nước mắt nước mũi dàn dụa gào thét: “Cứu ta...”

Chân tiến thêm một bước, thân ảnh sinh vật thần bí còn cách gã mập khá xa thoắt cái đã đứng ngay phía sau hắn, bàn tay chộp lấy đầu tên mập rồi nhấc lên, khiến máu tươi bắn lên như mưa từ phần cổ. A Diệt rùng mình khi mơ hồ trông thấy sinh vật đó đang nhai đầu của tên mập, như thể đang ăn một món mỹ vị vậy.

Thân ảnh hắn như một luồng hắc lôi bắn vọt đi xa, phía sau toàn bộ cảnh vật đang bị bóng tối nhấn chìm, lan dần tới phía hắn. Khi A Diệt bay tới một khu vực rộng lớn, thường là nơi có áp chế thần thức kém nhất, hắn nhân cơ hội thả ra toàn bộ cường độ thần niệm để dò xét hết thảy xung quanh, kết quả khiến sắc mặt của hắn khó coi cực kỳ.

“Có những mười mấy sinh vật như vậy trong phạm vi mười dặm quanh đây, nơi này thực sự là mồ chôn tu hành giả sao?” Không dám ở một chỗ quá lâu, hắn nhanh chóng tìm một hướng đi cách xa những sinh vật đó nhất, thẳng tiến không ngừng.

Một hồi lâu sau tại ngõ cụt nào đó, có hư ảnh một ác ma khổng lồ cao chọc trần, ác ma đó chĩa ra một ngón tay mà mạnh mẽ ấn xuống phía vách đá rắn chắc. Rậm rạp phù bạo kết hợp cùng uy lực cường đại của Đại La Ác Ma Chỉ, giúp A Diệt khai thông ngõ cụt, lúc này bóng tối đã lan tới nơi hắn đứng, khiến hắn vội vã chạy vào con đường mới được khai phá.

Lối đi này khá hẹp, không khí còn phi thường loãng, khiến hắn chỉ có thể di chuyển trên mặt đất. Trong cơn hoảng loạn hắn phát hiện một lối thông đạo không ổn định, nằm sâu trong một khe nứt hẹp, mắt thấy sinh vật thần bí đã tiến đến trước lối đi hắn vừa khai thông, nên hắn không nghĩ nhiều liền lao đầu vào thông đạo.

Sơn động ẩm ướt, hơi nước ngập tràn không khí, những tia hào quang mơ hồ phát ra từ các khối quang thạch, một thông đạo thình lình xuất hiện tại một góc trong sơn động này. Thân ảnh thanh niên tuấn mỹ chật vật nhào ra, ngã sấp mặt trên nền đá, sau đó hắn nhanh chóng đứng dậy quan sát xung quanh.

Sơn động này cũng không quá rộng, tứ phía đều là vách đá không hề có lối ra vào, ở giữa sơn động có một hồ nước khá rộng, không khí nơi đây ẩm ướt là do hơi nước bốc lên từ cái hồ. Đột nhiên ánh mắt A Diệt dán chặt tới vị trí trung tâm hồ nước, thần sắc bất ngờ không thôi, vì nơi đó có một nữ tử đang tắm!

Ads
';
Advertisement