“Ngươi còn không mau buông tay ra!” Bạch Trình tức giận lao thẳng tới phía A Diệt, trong lòng bàn tay bốc lên đầy hỏa nộ, muốn công kích lên lưng hắn. Đột nhiên có vô số cành cây từ bốn phương tám hướng trong khu rừng tập chung tới, ngăn chặn lại một quyền của Bạch Trình, đồng thời có mấy chục thanh mộc kiếm hiển hóa ra, chĩa thẳng mũi nhọn về phía hắn.
A Diệt không thèm quay đầu nhìn lại, bàn tay hắn lại càng bóp chặt hơn khiến máu tươi từ miệng gã Bạch Ngạo hộc ra ngày càng nhiều, cái thực lực mà tên này tự hào trước mặt họ Diệt chẳng thể làm được gì, giãy giụa cũng bằng không.
“Chỉ là hậu nhân của một đại thế gia mà giám bất kính với đệ tử trong thế lực đỉnh tiêm, gan của tiểu tử ngươi cũng không nhỏ đâu. Nể tình gia tộc ngươi cũng có nhiều người là đồng môn của ta, nên hôm nay ta bỏ qua tội mạo phạm, không lấy mạng chó của ngươi!” A Diệt tùy ý vung tay, quăng thân thể của Bạch Ngạo đi như quăng một thứ rác rưởi.
A Diệt không phải loại lương thiện gì, chẳng qua quanh đây có không ít con mắt đang nhìn tới, nếu hắn ra tay gϊếŧ Bạch Ngạo, khi ra ngoài chắc chắn có kẻ sẽ nói ra, lúc đó Bạch gia có thể không để yên cho hắn. Họ Diệt rất muốn gϊếŧ hai tên họ Bạch này, nhưng phải là quỷ không biết thần không hay, nếu không sẽ có rất nhiều rắc rối.
Thấy Bạch Ngạo đã được thả ra, Bạch Trình tuy rất tức giận nhưng vẫn thu tay lại, hắn biết bây giờ không phải lúc dây dưa với tên khốn họ Diệt kia. Bạch Trình đi tới quan sát thương thế trên cái cổ đỏ chót của Bạch Ngạo, bảo hắn mau phục dụng đan dược cấp cao, sau đó rìu hắn tới nghỉ ngơi khôi phục tại một góc vắng người.
A Diệt sắc mặt bình thản như chưa hề có chuyện gì xảy ra, chắp hai tay sau lưng chậm rãi đi đến một khu đất trống, hướng ánh mắt tới cửa động quật để xem xét. Liễu Băng Nghi tới gần quan sát lớp kết giới, rồi truyền âm nói lại những gì ban nãy nghe được từ miệng Bạch Trình, nghe xong A Diệt cũng cảm thấy đáng tin vì chính hắn cũng vừa nhìn ra điều này.
eyJpdiI6IjZ2aVhCK21DVzBMQk5WZ24rXC94T2NRPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImFYZWt5YmEyWUVuK0JVcEVUbTVwcDRUMFVqSU1PK2hLUzJHalN4T2xuR1FBclJycE0rZUJwdTRDWTlNamxmMDM1YWRWRzN2cUQwMGVzVUdGdG4rTUEyeldKbVVnQkJmV3R0SnJCdktRWjg1bDBMQjRtTVNiTGRibE1BRVwvdHU2a24wemFYSjRKYXdDZlAwNXRJODQ1WjFDeXpGVmRFenNlVHZaaXdOUGQrZGVqY0F1VDBXTlJaREFPeWNzT3Y2aUpIYitKSFphbjl4ZWQzOTYzNEthbXdQWkpyRkI3RGFLaGNvamo1VzhXd2dMVEJOUTh5a0l1a2dyUXBUQU1XcWlSRjNKQjJFdU0yaTlrczcyQVFnXC9UOTNjYUFmTWZGc3lZVVwvN3BGVStBXC9tMWRjbGtrRDBXTTcwWWNsVnNRRHhMR0thQURDbyt0a0dcL2Nhbit6Wm9sM2ZKVjE2emZXaDhmY0xRWUNuS3duWXRndmFXVk1sRnJyRE55OE8wOU5tMUZKcllIVVAxMVVrNUlZNjBxaDNaT0x5bUk5REl2djFlV0YyeTRwQzJrZ1hCdm55U05Ka1NoYllJamd5eFcyem95RnFidzN5d0xlSCtUQXQxbUtDUHFQdko2OFVlMWlxM21cL04rOTFFK2lPNWIrZmVBWFhhWEI1YnhtYU5uOUxUVDE4c1dkM1RrV0VFOXp3TVNnek5oZWhsc0haV01nVk5EWFpEY0dFT2IrUDVHSnZcLzFTZkE1NEVOZE0zYmxOSFVZTjBUMk1RZTVKVlJzZWs1YlFmRXFPRmtTQ2ZJVFJVazVJU3l0Vmc1UG1ZTEpMMGEzbmxJTWRqamRKQ3J3ZUpxTHdLYTI3UzhiSFZZRkNVUnhoM1VNY05Ta1YxTmFNdHlnYnpKR2ZOZzRwTlBjRDNrSjdqU2pqV2oydVZBOUVGUHJLa1dueVhuWUNRSUFlV2thQ2RUcXNSUldlcFhadmhMOFwvUUJHUjJhUVd5ZDF1MTNqbjQyQ1VzN0M1OWNWeHNjQkYwbEVMUHN0Rlp4VTlZelgzbVBlVXk0UHNvS1VhU1wvUFdQbVVIbW12eDJTWTRGYXl0WHlQalwvSTFaYTcrTEZyQnd6dTViUFd4TEJxREMyY2VoRVBDNVI0S0EydlJLUjBrTlA2YTg5V21nSXhNYm9WV0xBZ0g0ZkpadTJFaDFvcUljU24zS2Y0SGltYlY3U0tOdWlvbFJ1aHRsbzh2bGxpNDFFSzZQTFNJWEZjZ2Y3R3BVQUp5cXorRzBOWlNoYkh3ZyszdUhrNTVVSE9vS0xSWGVKa3JlUVl4bnFRemloQ1BlXC9VV3pkQjI2cmxlT1lKSW14S1wvZ0VIeFVLQUlBVlI2b3VqNW5CVEU2Yzc2OWUxM2h3d1d4dzNHcklQS1l4WEl2UEJSRFNkYWpTZTUzZTFFVDkzYXo0Z2tDUXhGTFVUaHNYZGFndXVpdHpCZ2RNY1lBdHVBRDVQR25WTW5ndW8xWEFzWWE4d2V5NHUxRHhkbjRGMGp2S1VvNmkxOWt0THdTb3I2MlpTQlNCTWFxNjJFVG1vSGxBc3VURVJManA4UWlxU0xwam1ydk1rdjMxS0ZGVVljRFFlVkxhOUhWSDdHdHRIb2VXQlwvMEZMdFA0cE1BMDVZbkQrXC9ZTjBzUUVaT2p3ZmxYY2k3bTlZeWxnaGVXXC9BcEZpaHZLaEtGN0IxYms3SWJESVo3NWVBbGgydzRIdWZcL3VcL0NNdllEdzhJVlpJamt1ZnBsVHhLSTB6cHJqc1FSQUNvMWNGNWFuNncyaTAzM2l1TFd0QVJic2FuSzNEbTBjQmE1U0lNc2MwQ04xb1pSM3VkZ040XC9UVTA2a2M2MlNmWHZUb3RSRTRnbXdcLzdzY01sTnZVOStnUFwvSHV3TzhwOGR5em5VZXdMVnZaSXNMM3ExXC9Oblwvem53bFB3b0ZFMGVWSGpKV1VaMnBoWnVFT1UrWmtsY0x6OE11WU4xNzkrbGtRUndnUzJwVzRsTmcrZ2t5dUh5TjF1dWtLUzZGam1xcXZrdU9FWFl0Y0xnZGhIc1IzbDBTempDSTBVamRTT0ZkeTNteHI1QTBObTNzbGhwOGdmMWUrY283dXVDVEhFUWY5SkcxSEVvc21Lbk1WS3ByV3didnlpYURZUXR1OTFhZUNaa3hQclpiME9WOE9mc2VKK0szZjZma3c2YmxTYUNCZWJUZWRjV2VhdktJbUJodE04K1o1NW5OUjFXUkk5RkNqWDFndlF0MDlPUm1wWll3NzJHM2lBblwvcmFWOUF3R3p1NkxcL1liNzBmdHVtMlwvdjFPNmt5bXQ1TFpxTkJkZEkyazhSRTRNV202UGljOXI1R25zeXhOd3ZIQ2xMa25xdk0yWDBTNnB5c1VESVNITUU0UWNiczd3TlUwYnpaQ1FQZzE5WVArUGRSQjRHc3FvSEk2TFNmZjZiUXhzSG5NS3FMdmtRZ05QeGNGclFETFZLWm5zMGUrNFl1bVlPUnJXaVlPemxGNCtmR1ZHbHRwZXVLelcrXC93R3cwVktnSUl1TnhuOTNcL21CdVd2YjRESzQwNGdkRkVQYjlmdXg0bnlYaFwvQ3JPMkF5ZnhwVUQ3MmNBcHZ6Z3BDZ0pRTVU2bFJkS1lrZUZQc3JqdmJsSjg4M2dsV3cwcGhXUDgwXC9nWnU3alpPN0Z0UXpPbHZwbmJTelwvcXJaQlNJb1h1dldrUno1ZEhWbW1GcW9zSzdPR25GUkx4M3NlazBmMWdSZmlNWHFYa0l6VkdSeEZoY0wzRWxSYU9nZ0xzUlYxNUdzSG92TDFaaCtvU2FRTFNhVmk5aVptaURtK055N3RORVNoYmJOVGY1TEo2ZUVaRVBEXC8xVzFQVmpEZEJkRDd2bm52aXc0d0dwRmRxMWhkcE5zbE1xMzJyMTNhXC8zUktEcFNwR3RhT2MyMzdFMk0zUXZueG1HNHRmWjlqZ2ptVUdhaHB1SmQzelh4WHZRQTRqUkdnd2ptdDdldStLZVwvOFR2UVJWV3ZQYURsRkRZYjBmWnZMM1hXaUE3UzNOQ2lNVEd1Q09YbE1cL3RaS1AyZTRVdlhmc2RCVExcL21vcTZ1bVZFRXgrUCt1XC9TcDdTTWRhN3RmeW9TYW9Sc3pWOFVma0dBellaXC94Q2dMelJ5TmRcLytYVVJMYyIsIm1hYyI6IjkwYmM4NWFlOTRlNjM1MzNmMDRkNWM2YmU2Nzc3ZjZjYzZlZjgwMDlmNGVmZTk1ZjEwODEzYjI3ZmRmNTZhMmEifQ==
eyJpdiI6ImdBM0tMVk1oTXo5NzFsTEplVnMyNFE9PSIsInZhbHVlIjoiRWtMN01ZRVVSdnhyOGZLcVlacVRLS1kzXC91YURydXN6em1IVGtLUjdJRkF0M2Z6YXBycCtFcmF0MTBCTDNEeW5MUXYxc3JwK0FiZ3R1dkt3T2o1STNcL0xTNEVvaTdwbDZ3ZFQ3aDF2RWQ0bz0iLCJtYWMiOiJlNWI1YWZjMTE1YzVmODk3MGQ1YzVhYTBkZjM1OWM1YWEyNWU4ZGNjODQ3NzQ1NzFmNjk0MzM1ZjFhYmMzYzcxIn0=
Bên tà sĩ có hai gã trung niên nam tử, một trong số đó chính là kẻ đã trao đổi thông tin trên bản đồ với A Diệt, lúc này bọn chúng đang hướng ánh mắt âm độc tới phía Bạch Trình. Thời gian trước chúng từng tạo thành một nhóm ba người để truy sát Bạch Trình, sau hơn một ngày truy đuổi, tên đó đã dẫn dụ bọn chúng tới hang ổ của một đầu thất giai ma thú!
Nhờ vào sự gian xảo cùng vô số thủ đoạn, Bạch Trình đã thành công khiến một tên tà sĩ bỏ mạng dưới vuốt của ma thú, sau đó nhanh chóng thoát đi, mà hai gã trung niên còn sống sót này lúc đó cũng đã ăn không ít đau khổ. Giờ hai kẻ đó luôn dùng ánh mắt âm lãnh nhìn tới họ Bạch, nếu không phải trông thấy bên nguyên sĩ có đông người hơn, thì bọn chúng đã động thủ rồi.
Hai tà sĩ còn lại chính là Ôn Anh Mị và Mặc Quân, nữ tử họ Ôn mỗi khi nhìn tới phía A Diệt và Liễu Băng Nghi đều lộ ra ánh mắt thèm thuồng, nhưng cũng kiêng kị không dám ra tay. Mặc Quân thì ngược lại, luôn dùng ánh mắt chứa đầy sát khí hướng tới thân ảnh A Diệt, sau đó lại hướng tới phía lão già có tu vi Hiển Hóa cảnh đỉnh phong, có lẽ hắn đã từng chịu thiệt trước lão ta.
Phía sáu nguyên sĩ, lão già có tu vi cao nhất và nữ phụ trung niên vẫn bày ra bộ dáng không quan tâm xung quanh, nhắm mắt đứng ở một góc vắng. A Diệt và Liễu Băng Nghi cũng như vậy, họ ngồi đàm tọa cánh nhau không quá xa ở một khu vực trống khác, không quan tâm ánh mắt của những kẻ khác bắn tới.
Bạch Trình không đối chọi ánh mắt với hai gã tà sĩ trung niên phía xa, hắn cứ chăm chăm nhìn tới hai thân ảnh đồng môn ở một hướng khác, trong lòng căm tức tại sao tên khốn họ Diệt lại có được nhiều hảo cảm của Băng Nghi như vậy.
Gã Bạch Ngạo sau khi bị A Diệt giáo huấn, hắn không sợ mà ngược lại càng căm thù hơn, hai mươi mấy năm kể từ khi sinh ra còn chưa có kẻ nào dám gây tổn thương hắn như A Diệt. Nếu không phải lúc này đang bị đám tà sĩ nhìn chằm chằm, không phải lúc nguyên sĩ bản quốc tự đánh lẫn nhau, thì hắn đã năn nỉ Bạch Trình ra tay hạ sát họ Diệt rồi.
Tới giữa đêm khi giao thoa sang ngày hôm sau, lớp kết giới đã mờ nhạt đi rất nhiều, ước chừng nửa canh giờ nữa sẽ tiêu biến hoàn toàn, thì dị biến đã xảy ra, khiến cả mười tu hành giả đều kinh hãi tột độ.
Tiếng ầm ầm từ xa không ngừng truyền lại, mặt đất ngày càng rung chấn dữ dội hơn, bay lên cao và nhìn ra xa, có thể trông thấy vô tận bụi mù đang kéo tới với tốc độ rất nhanh. Cây cối dù lớn hay nhỏ đều bị dẫm nát, đá tảng không tránh khỏi cũng phải bị nghiền thành bột, bình địa bằng phẳng, chả mấy chốc không còn một bóng cây ngọn cỏ.
“Thú triều... là thú triều đẳng cấp cao!” Ôn Anh Mị có thần thông tăng nhãn lực, lúc này đã phát hiện rậm rạp ma thú trong cơn đại hồng thủy bụi đất ấy. Thú triều không phải từ một hướng tràn tới, mà là từ khắp bốn phương tám hướng, không đâu không có, không thể chạy thoát.
Động quật lớn lúc này như trung tâm vùng an toàn, thú triều đã càn quét qua toàn bộ những khu vực khác, giờ đang đồng loạt hướng tới khu vực này. Cả mười kẻ ai nấy đều tái mép mặt mày, kinh hãi giương mắt nhìn cơn đại hồng thủy đang kéo tới gần.
Chả mấy chốc, thú triều đã tràn tới phạm vi thần thức thăm dò của tất cả mọi người, tu vi của đám ma thú đều đã được bọn họ nắm bắt, nhưng điều này càng làm ai nấy hoảng sợ hơn. Ma thú yếu nhất bên trong quần thể cơn lũ ấy cũng có thực lực tứ giai, ngũ giai và lục giai tuy ít hơn nhưng cũng rất nhiều, đây là thú tiều để đối phó tu hành giả Hiển Hóa cảnh.
Mắt thấy chục vạn ma thú đang kéo tới, mỗi một con đều hung hăng đáng sợ, lão già nguyên sĩ hít sâu một hơi, sắc mặt trở nên nghiêm túc thập phần. Ngữ khí lão uy nghiêm bắt đầu lên tiếng: “Các vị, lúc này không phải thời điểm để hoảng sợ đâu, mà là lúc chúng ta tạm hạ xuống ân oán, cùng nhau tử thủ qua thú triều, tìm kiếm một đường sinh cơ.”
Nghe xong ai nấy đều trầm mặc, họ cảm thấy lão già nói không sai, giờ không phải là lúc nhắc tới khúc mắc với kẻ khác, mà phải gác sang một bên để tạm thời hợp tác, chống lại cơn lũ ma thú đáng sợ này. Mười người nhìn lần lượt lẫn nhau, sau đó bắt đầu gác ân oán đi rồi lên tiếng nói lời hợp tác, nhanh chóng nghị luẫn biện pháp cố thủ.
Thú triều chả mấy chốc đã tràn tới, rậm rạp ma thú gầm thét dữ dội, muốn nghiền nát mấy nhận loại nhỏ bé trước mặt. Đứng trên nóc động quật là mười nhân ảnh, xung quanh còn có vài cỗ pháp trận bao bọc, ai nấy đều sẵn sàng ra sức chống đỡ qua cơn thú triều cực kì cường đại này.
“Grào!”
“Gϊếŧ!”
Cuộc ác chiến sinh tử giữa nhân loại và ma thú khai màn, ngập tràn giao động năng lượng cường đại che phủ một mảng trời, thần thông cùng bảo cụ không ngừng bay múa, đối chọi gay gắt với mãnh thú dữ tợn.
Nửa canh giờ nữa kết giới sẽ tiêu biến, những nhân loại này muốn sống sót, chỉ còn cách tử thủ trước thú triều đông nghịt trong khoảng thời gian ấy. Đêm hôm đó, tử chiến diễn ra khốc liệt như bão tát mưa sa, rất nhiều ma thú bỏ mạng, cũng có nhân loại phải ngã xuống!