Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Mãnh hổ gầm thét hung dữ, trước mắt nó đang có vô số thanh mộc kiếm bắn tới, tại trước mũi nhọn trên mỗi thanh kiếm đều được băng bao bọc, tạo thành hình dạng phi đao băng giá. Rậm rạp phi đao mạnh mẽ va chạm với những khối hắc cầu vừa được bắn ra từ miệng mãnh hổ, gây nên tiếng động rung núi lở đồi.

Đột nhiên dưới tứ chi của Liệt Địa Hổ có bốn đóa băng liên xuất hiện, chúng tức thì bao bọc lại giữ không cho súc sinh này có thể di chuyển. Từ trên trời cao, A Diệt cầm theo chiến đao đã được uy năng của khuếch đại phù biến lớn gấp mười lần, gầm thét bổ xuống mang theo tiếng xé gió chói tai.

Lưỡi đao huyết đỏ được băng bao bọc như tước phượng, điên cuồng trảm qua giữa cái lưng dài to lớn, khiến mãnh hổ ngẩng cao đầu gầm lên đau đớn. Mắt đẹp nhắm thẳng yết hầu Liệt Địa Hổ, thân ảnh tuyệt diễm liền hóa thành đạo lam mang kéo thẳng tới cổ mãnh thú, trường kích trong tay ngắm căng bắn thẳng, tạo ra một lỗ máu lớn giữa cổ họng con hổ xấu số.

 

 

“Tả Xung Hữu Đột!”

Tuyệt kỹ mạnh mẽ vừa tung ra, đã khiến đầu Liệt Địa Hổ lục giai đỉnh phong lập tức bỏ mạng, trên mũi nhọn thanh trường kích băng giá còn đang không ngừng có máu tươi chảy xuống. A Diệt sắc mặt thiếu vài phần huyết khí nhảy lên thi thể to lớn của mãnh hổ, bắt đầu công đoạn phanh thây, thu lấy những bộ phận có giá trị.

“Nửa bữa cơm hai ta đã giải quyết được đầu súc sinh hung tợn này, chiến thuật hợp kích xem như rất thành công.” Liễu Băng Nghi mỉm cười lên tiếng, có vẻ như nàng hài lòng với chiến thuật của hai người. Điều này cũng không có gì lạ, nếu chỉ có một mình nàng ta, tuy vẫn có thể diệt sát được đầu súc sinh này, nhưng chắc chắn sẽ phải trả giá không nhỏ.

A Diệt vừa lén giấu đi viên ma hạch lục giai thượng hạng, lúc này mới nhảy xuống mặt đất, đi tới cạnh vị sư tỷ xinh đẹp mà ra vẻ bội phục lên tiếng: “Công lao phần lớn đều nhờ có các thần thông bá đạo từ sư tỷ, nếu không hai ta cũng sẽ chẳng kết liễu được súc sinh này dễ dàng như vậy, tài liệu của nó tỷ hãy lấy phần hơn đi.”

 

 

eyJpdiI6IlNkVHRXMERSZG5aRmNYTUhmeVNJc2c9PSIsInZhbHVlIjoiTzN1cTU3TFFMaUx4bzFlS05tRm9USFlETFNmeUVXczdvS2J5MGxQbHA4ZGg3bGNlelh3VU9kdVZiWER6VVhRZWg0OGNyK2xYMm1tQkxWQTlMaW1yK01EZ1ZFR2p4ckJsY0NQMEY3dTNXMVFOZEZ0WGhYOEp3WmlCakNGK0poRG5XSWh2dTdPT3hNUTVSTHo0R2t0eWp5K3RvbU5PcEducDZYUjAyVEl0bDJqdnpsSHZaOHI3WDhnN0ZaSjc2ZCtaeVZTTERMTGtIRjV0bnVPdUFTSERkaWozV2FhMHhJVmpGc0xOSG5uNkQ3SHp5YytZMlwvUDU0d1BkNXFJT0ZYKzNqbGc3dkhkXC91eXJJMkJuWG1kMG5RQ1BVU1VBY0ZjS0lvc2pUWkxtNGo0Wk8yUDdGZlB6RXBGelVcL3VweGRHelBmWXRuMWhpVmozbTQ3RmFRZllIOEhuNkFDcXcwSTBcL3NQSjZ4NkR4WjRnR1hmR2ZNTFE2dE9zZnUwZ2Jub01WWnJvRlQwSlZOMENHSklYRWVUOElCMzVIQkVoZUdcL3FYS2M0OTVEOWVcLzZOc1c2TUtPTVFvZWxrZXlJWitPNlFUb3k2Nms0MHhcL3dUWFhRQllqemt4ckprTFl6NVwvUVM3MXFGNVFFWnZyenpqV0FkZW10NnQ2RmxsbEpzNmFLdE8xUFNHZ3lLYU43NmQzMTNFanhkb09NMFR0dHdqVkpIWXhGRHdVNmhcL01oTVNvaW9PNmlOczZybU9yQURMaThLS3VCUHU0d0tuaVlTQzFJenNWbTNDbU11TmR6MWR1UmQzM0tXVEFhRmZYaGloZUp4cVRhcUdyXC9tM2Y1NlFaYnJvOUVvMFBQbjhvUk9Vbm1reHdLbm4ycmZHaTREQlJkTldDY1Z1azZqVFM3R0s2b2FLbXZNM0FFeWZ2dHArbWtiSHM4ekxPcFg5SklBVitsZmdHeCtWS05ZTExcL2ZXaUE1SFpJVTBRU09IMlhvNGVrdTFoSUpKckF6WmlWRHBGeE5USUNkK0hoMGJocFpUbWhaOHVMblRVWFgzZ1BESHJ6S3FMUEV2aTQzR1ZkMHRYMTdScVNLRVhDNzlmaWwyeTRpQ1lLSjZjR3dleUR1UDd6TkpRUTVrOXlyZW1vYTFUcmpMUGZcL0VESlRWRHNHbEZmOXF0ZjRlaTgyOGRzNFBKRUdZa3N2Z25yT3FFU3lJY05zMUpZSjJYZXhcL1k3VFJabFwvSExsb1RwcTJTa0l0XC9Wb0hDN3RMK1dQeitGTTFkVmhEeWxMQVwvZCsyOG9CNllPU0pYQWhZZkM3d3NOSEN3aDNZc05IWThoNlVTUDBCcHNFQm9zOEVjWUFTUzEyOVNKVHBHbUVrRHQ1YThJTFRYdWR6clc4OUEwMHZvSmhaN2UxTWM1bE50RDdYc3JrRDVzU1l4RkkwYjV0amtGSkpFaWFcL0pBenZQRXZnbWtJVko3Q0tRZEhPWTVRNnZ6Y0xVK1YrQko1WUl6dEZXSHUwZnFqS2FnZWFQd3l3aWQxeFFqaThLQW93bmF1dm9pWXNrTU5OZ0hcL0kzeml4ZGRETmUxTzM2YjBIekx1cFJmaUNBQ3VyeEJaWDNWc3lyXC9NelN0VjVzd2F0RU85MDEzeFNXSG5hZzRmeEI0NHgxQjZ0XC9BUUtGb2luREdISjFCdjRTMG1COXVVTzYyVEowQlA0Y0szU1BySUdGVHVFVXBWSTlXVGpXOTI5NFh6SVBEbGpXOGI0cjZtQW1nVEZVWHdZaGlHajVwanNSTFRHS2lIMWE3bGtaMmNQWTBuYzBjQTlkWnFBblJsYUhtdFp6UHNpOXE3RVAxdVRKeGRUQ2ZuNUFCWlwveHJEYlNpK2dNWDBTU09CRUtsR2dZUmJPemtWU2h6SmNHSVBtKzBQVDVoZGFXNjJlN1BXQ20rTTFwaHBRWjBMYndjYjBybUpQeHI5a3VzN0ltWHIrdDZ5NEVaQnFWUTFBRHo5TVVBaHV5RUZueWhoa3ZVYnROMFwvTFRFbVhZZ2xtNm5RWU5EUXdnY2tmVGcwVm44am9iMldzV0NzYzNQU0xSRklsR3hcL0RSckRVUUVCNDhxMnQ1WVgzK1o0UlNRZDZ4UHJkZ0JvRkh6UE12VUZSNVJGVWpuc1hQV0JncDBzZlNIMW13NjhxNW5qeDA0aEQwbDNWOVAzcW5wV0pMXC9GYmVjTFFcL3NrSEV6MUh2UGFwM0ZjNzVCdm82dHVcL3RiOGltVlY4TzNhOFBVc3RsT0RNNXJEbkQ0MHBuNVJsTVpcL3dVQ2h0UXpRUnF2bTRWU1F6N0pWTmxmTm9vZ1hcL3VhOWY1RjVkMFJLNG1RZzZaN3BBcUFlXC94bkhTSkpkaVdPeERjcEF6NmVpcDRVa2YxRmt6WkdCckFBRzZ3alFIRGZrQTF0dU5zVXVOWGVpRG45K3NubVBjekZTZlhteEVhdEZNUWdIcUZCdkg0YmxsWWFKaHd0MVRJRjh1Ukhla21VNHpoMXBkUW1Wd1RlZFYwTTZnRWR3UzVObVZZdHJnVWhKSGorell2XC9tQVgxZHVnVnFWSzVvdWxGZEttTU5WQkxnVXhYdFZ1TlVXRGQrd0FQVXFwajlOeVhuU3JFTDhBNnk2b2NxNTdGK0tuekNCTWVtOEV6U1Mwc0habmx2VHJZa2k5Q0dhYzkzb0NVYjVqUW1KOHpmSmRERXZ5QVdsN3ZOREFXcVRlQWtqa010UVBIV0RuZ0NHVEdXb21qbG5vWERJSlwvTXZMNXJ3SlV3V1lWRjFLSmVCT1FYWVd5dkhXSyt6dnhGYW9sUFpnTU5MaUF1XC9zcjRyQ09CNmEwb2pLYnlVWHlDbE5NdEdBak11MXd4bGFLVnhadU00QWs0OGZQcUNFYks1MjdLeVV4UUV4bTF2cnJpWHFINmY3Z0Y0cHVCTmErcXJ2S2lyU0VLNWVBTDRZUmxVYW5RQU9veFJLRjA5QkY0eWxhQVVxMEM2QWhTRDNyb0p1VGduenVYXC9sS2p3VjdSdER0cTFvTWlhK1FOSnlwdUpFeXR2aVlyR0hsWStXVWhyd3RlWm9xaUh6eEZNbHlMZXZiKzBaRWIxZDR0M3dqN212ZkhjcFVpWUZZaHBSQUxCYUI3bk5sbXR5dm8wZU5hZlpla1ZxdExxc0drclVISiIsIm1hYyI6IjA5NGJmNmNhM2Y2NDg2YzlkZDIxOWM3NGE1MzhlOTYyZDJjM2U2M2EyZTYxNTI5YWQyYWUyM2RlYTcxNGE2ZjcifQ==
eyJpdiI6ImRIamVTOFwvQ2NsbGliV1RwYTB1dWdnPT0iLCJ2YWx1ZSI6ImdRbFhxbHlYTUtGemlZRlwvN2RSRVwvOEYxcFhjcWlkZ0xDY0k5cXZaaEVkYWF6NjAxXC9HNVM0UkdkRmRKNG1xS3hpR0srS3JKVDJ4VHVnNDliVm5vUEFMQVVKUDFmMktaMVRaVnFxNWI3REo0PSIsIm1hYyI6ImE1ZGRkMzY2Nzc1NDRjNDNiNzg1MjRlYmZlYjg4ZGMwZWMxMjNlZDIxZWZhMWJkYjcwYTZhOTBiZjExM2QxMTUifQ==
Hai người phân chia linh thảo đều nhau, gốc linh dược thượng phẩm Liễu Băng Nghi đã lấy, nàng đền bù bằng lượng nguyên thạch không nhỏ. Thấy A Diệt rất dễ dàng đồng ý, họ Liễu càng thêm phần hảo cảm với hắn, đâu biết rằng hắn chỉ cần chút rễ của gốc linh dược đó là quá đủ rồi.

Hai thân ảnh sánh vai phi hành, cẩn thận tránh né từng địa điểm cảm ứng có ma thú đang ẩn trốn, thần niệm của họ cao phải gấp đôi đồng giai nên việc này không có gì khó. A Diệt giơ tấm bản đồ to lớn lên, đây là địa đồ của toàn bộ vùng địa vực này, độ chính xác lên tới chín thành, trên đó có rất nhiều chỗ đã bị bôi đen, đánh dấu rằng không có truyền tống trận.

“Qua vài lần trao đổi thông tin trên bản đồ với những người khác, cũng như tự mình tìm kiếm, giờ chỉ còn năm khu vực lớn chúng ta chưa tìm tới mà thôi, chắc chắn không còn lâu nữa ta sẽ có thể rời khỏi đây.” A Diệt vừa đảo mắt trên bản đồ vừa lên tiếng, hắn vẫn rất tự tin chưa có chút vẻ lo lắng nào.

Liễu Băng Nghi cũng nhìn tới tấm bản đồ, nàng nói: “Hôm nay là ngày thứ 23, cứ cho mỗi một khu vực hai ta mất một ngày để tìm tới, thì muộn nhất cũng đến ngày 28 mà thôi, không lo không đủ thời gian.”

Hai người đang phi hành tới khu vực lớn kế tiếp, khi gần đến nơi thì ngửi thấy mùi máu tươi, họ bắt đầu nâng lên cảnh giác rồi hạ xuống mặt đất. Chốc lát sau hai người đã đứng trước một cây cọc cao lớn, trên đó có ghim hai thi thể một nam một nữ, là nguyên sĩ Phần Quốc. Cây cọc đâm xuyên qua rất nhiều bộ phận, trông như một xiên thịt chuẩn bị được đem đi nướng vậy.

“Cái trò này dọa con nít ba tuổi được đấy, chứ đối với tu hành giả thì chẳng có chút tác dụng chấn nhϊếp nào.” A Diệt cười khẩy chẳng thèm quan tâm đến cây cọc xiên thịt người nữa, hai người bay đến khu vực lớn cách đó không xa, bắt đầu tìm kiếm truyền tống trận.

Qua chốc lát họ đã biết nơi đây có kẻ tới trước, vì nhiều chỗ còn có dấu vết bảo vật, chỉ là đã bị lấy đi rồi mà thôi, có lẽ xiên thịt phía ngoài chính là tác phẩm của kẻ này. Tìm kiếm tới sâu bên trong sơn mạch, họ đã bắt gặp một gã tà sĩ trung niên, hắn ta có tu vi Hiển Hóa cảnh hậu kỳ, chính là một trong những kẻ từng tham gia đuổi gϊếŧ Bạch Trình.

“Xem ra ngươi là người duy nhất tầm bảo tại khu vực này, cái cọc đáng chú ý phía ngoài là tác phẩm của ngươi sao?” A Diệt ngữ khí lạnh nhạt, hoàn toàn không có chút vẻ e sợ đối phương.

Gã trung niên như biết hắn nói đến thứ gì, liền bày ra vẻ mặt khinh thường đáp: “Ta đâu phải kẻ rảnh rỗi mà làm ra mấy cái trò con nít như vậy, đó là đồ chơi của gã Mặc Quân. Chứ nếu là ta sẽ không để cho đôi nguyên sĩ đó chảy máu lãng phí ra bên ngoài như vậy, phải biết máu tươi mới trào ra từ thân thể là rất đậm đà đó, nghĩ thôi đã thấy thèm.”

Hai người đối diện nghe xong câu đầu thì bình thản, nhưng đến câu sau thì sắc mặt ghê tởm, không ngờ tên này là loại uống máu người như vậy, nhìn bộ mặt tỏ vẻ nhớ lại tư vị mà gã trung niên bày ra đã biết hắn không nói giỡn.

“Nơi này đã bị ta lấy sạch vật có giá trị rồi, truyền tống trận cũng không có, các ngươi nên đi thôi.” Gã trung niên đứng từ xa tiếp tục lên tiếng, mắt dán chặt lên thân thể hấp dẫn của thiếu nữ họ Liễu. Hắn biết hai kẻ trước mặt thực lực không tầm thường, nhưng hắn không hề sợ, dù đánh không lại hắn vẫn tự tin có thể tẩu thoát.

A Diệt lấy ra tấm bản đồ rồi bôi đen khu vực này, sau đó nhàn nhạt cười hướng mắt tới đối phương, bình tĩnh lên tiếng: “Đa tạ các hạ đã cho biết thông tin hữu ích, ta thấy các hạ có vẻ cũng đã tìm qua không ít nơi rồi, có nguyện ý trao đổi thông tin trên bản đồ với ta không?”

Gã trung niên tà sĩ suy tư thoáng chốc, sau đó gật đầu đồng ý, dù sao nay cũng đã trôi qua hơn hai mươi ngày rồi, hắn không muốn phải vất vả đến từng khu vực tìm một lượt. Hai người giơ lên cuộn bản đồ lớn trong tay mình, thấy chất liễu bản đồ trên tay đối phương làm từ tơ kim tằm, họ đã an tâm đây là bản đồ thật.

Hai cuộn bản đồ đồng thời duỗi xuống, hai bên bắt đầu xem xét đối chiếu, bản đồ của gã tà sĩ có những chín nơi chưa đi tới, tám trong số chín khu vực đó tại bản đồ của A Diệt đã bị bôi đen. Ngược lại, bốn nơi chưa bị đánh dấu trên bản đồ của họ Diệt, bên bản đồ đối phương đã bôi đen ba nơi rồi.

“Chỉ còn duy nhất động quật lớn tại phía đông nam là chưa một ai tới kiểm tra thôi.” A Diệt vui mừng thốt lên, chắc chắn truyền tống trận nằm tại động quật đó. Hắn cùng mỹ nhân bên cạnh đưa mắt nhìn nhau, sau đó không hẹn mà cùng phóng vọt đi, thẳng hướng khu vực cuối cùng chưa bị đánh dấu ấy.

Gã trung niên tà sĩ cũng không chậm trễ, cấp tốc phi hành cùng phương hướng với hai nguyên sĩ phía trước, tuy còn gần bảy ngày nữa nơi đây mới đóng lại, nhưng quan trọng nhất là tìm được đường ra càng sớm càng tốt.

Giữa trưa ngày hôm sau, hai thân ảnh trẻ tuổi đã bay tới phía trên động quật rộng lớn, gã tà sĩ cũng đã tiếp cận khu vực này, nhưng đã vòng tới hướng khác. Qua một hồi quan sát, hai người họ trông thấy cách cửa động quật không xa, có bốn nguyên sĩ đang đứng bất động. Hai trong số bốn kẻ đứng phía dưới không xa lạ gì, chính là Bạch Trình và Bạch Ngạo.

Liễu Băng Nghi chủ động bay xuống chỗ mấy người kia để thăm dò tình hình, dù sao cảm ứng qua cũng sẽ thấy bao quanh động quật là một lớp kết giới vững chắc, muốn vào ngay cũng không được. A Diệt bất đắc dĩ phải xuống theo, hắn vốn chẳng muốn tới gần tên khốn họ Bạch phía dưới chút nào, nhưng lúc này tốt nhất vẫn nên đi nghe ngóng chút.

Thấy Băng Nghi xuất hiện, Bạch Trình liền nở ra nụ cười tiến lên tiếp đón, tên Bạch Ngạo cũng vui vẻ tới gần, với dung mạo của thiếu nữ thanh lãnh ấy thì chẳng kẻ tuổi trẻ nào cưỡng lại nổi. Hai nguyên sĩ khác là một nữ trung niên có tu vi hậu kỳ, hiện tại đang nhắm mắt xếp bằng tại chỗ, và một lão già tu vi đỉnh phong, không quan tâm bất cứ chuyện gì xảy ra xung quanh.

Khi cả ba đang chào hỏi, thì họ Diệt đáp xuống cách đó không xa, sau đó còn tiến tới đứng ngay cạnh Liễu Băng Nghi, sắc mặt Bạch Trình liền trở nên bất thiệt, đôi mắt lạnh lẽo nhìn đối phương. Tên thanh niên Bạch Ngạo cũng căm phẫn không thôi, hắn còn chưa được đứng gần mỹ nhân này như vậy đâu, thế mà một tên dung mạo tầm thường lại dám làm vậy.

Hắn tiến lên chỉ thẳng tay vào mặt A Diệt rồi quát lớn: “Tên khốn ngươi tới đây mà không thèm chào Bạch Trình huynh à, ngươi nghĩ mình là ai...”

“Vυ"t!” Một tràng cảnh bất ngờ diễn ra, Bạch Ngạo còn chưa nói hết câu thì thân ảnh A Diệt đã chợt lóe, tay tóm chặt cổ tên trẻ trâu này phóng tới ép lên một gốc cây lớn, tốc độ quá nhanh mà cũng quá bất ngờ khiến Bạch Trình không kịp trở tay.

Ánh mắt lạnh lẽo của Diệt Chúng Sinh nhìn thẳng tên khốn sắp tắt thở trước mặt, thanh âm khinh thường còn đem theo từng tia sát khí vang lên: “Một tên sơ kỳ rác rưởi như ngươi có quyền lên tiếng ở đây sao?”

Ads
';
Advertisement