Một tuần trôi qua tại vùng hiểm địa thứ ba bên trong bí cảnh Cận Thiên, đã có tu hành giả ngã xuống, cũng có nhiều tu hành giả kiếm được bảo vật, gia tăng thực lực. Kì ngộ cùng nguy hiểm trước nay luôn đi chung với nhau, không ai oán trách cả, tất cả những kẻ sẵn sàng tới nơi đây đều đã chuẩn bị tinh thần phải ngã xuống.
Địa vực này rộng lớn, chứa nhiều kì chân dị thảo, nhưng ma thú đẳng cấp cao cũng có rất nhiều, cứ đi một dặm là đã chạm trán phải chục đầu ma thú rồi. Hơn nữa vì địa vực này quá rộng lớn, nên đến nay tuy đã qua bảy ngày nhưng có khá ít tu hành giả chạm mặt nhau, phần lớn đều độc hành.
Tuy vậy vẫn có một vài kẻ đã chạm mặt tu hành giả khác, như tên thanh niên Diệt Chúng Sinh lúc này đang chật vật chạy trốn, truy đuổi theo hắn ngay phía sau là một ả tà sĩ đang cười ti tiện.
Mấy ngày qua A Diệt thu hoạch không ít, hắn luôn mày mò tới những nơi có linh dược hiếm sinh trưởng, chỉ là lần vừa rồi xui xẻo chạm trán một ả đàn bà khó chơi. Ả ta có dung mạo xinh đẹp mị hoặc, trang điểm theo thiên hướng âm tà, bề ngoài chỉ chừng hai mươi mấy. Thân mặc bộ hắc y mỏng bó sát tôn lên những đường cong khiêu gợi, rất dễ khiến nam nhân bốc lên dục hỏa.
Thứ đáng sợ là danh tiếng của ả ta, Ôn Anh Mị quản sự Dục Âm phái, nổi danh nam không tha nữ không thương, giới tính gì thì ả cũng xơi tái, miễn là còn thân thuần nguyên. Vốn khi hai người chạm mặt, thấy A Diệt chủ động rời đi thì ả ta cũng không muốn hao sức động thủ, nhưng sau khi cảm ứng được hắn còn là xử nam thì mọi chuyện liền khác.
Tu vi Hiển Hóa cảnh đỉnh phong, hơn nữa chiến lực còn nhỉnh hơn tên Mặc Quân, đứng trước loại đối thủ này A Diệt chỉ còn biết chạy trốn mà thôi. Tốc độ phi hành của hai người rất nhanh, dù cho trên đường đuổi bắt có kinh động vô số ma thú thì cũng khó có con nào phóng theo kịp.
eyJpdiI6IjdvRmh3Y0M1enpzZ05JS0xZMTFaT2c9PSIsInZhbHVlIjoiNXo5WkJPMjMxNWVyS1lWXC9ONGJcL1pDeEFtWFkyYmV0cWc3TlBMbHZ2bEJ3K3pOKzRSWUJBODZtZ21ISE8rVkI4eWc5RzV4Mkd6MXZmQ0I4cVVGbHNLUmxPXC8rWUpkYXpOZlVMSHRBNmFFdEpcL3VWdjc2NEZ0K3MxUGd2UGJ2TGd2RklITlZiTitZT0VMUHZkQWFDWTEwa2pUUDI5YVZHRUx5Y2tRNnlHRHBzU3oreE4wakQ5c2VkR1JOSGQ0ZElwTjAxeEhKVDRwUGU2M2ZRQW9LNjd5d0w3eTZrUm1nUWYyd3lDZjk4RndiVTd4dzdoMmpDUlpVK0tIZ0tsaDhNbDBWdFJzRnlkTjdueHVOc0RQbmVGSEJ3MWZ2VFIrZ3ZNdUFkcmd1OEFVN1B5bk9JZG1KN1d6RzlRZjJicE8xd01cLzFSUGVVdGZxeVB2azFJK2ptbkhoVEs5eDNSWDVlWUJ2QWxjbFlxV2dRZTZUUTFkZ0VEM0p2YU9FN2EzVWc2Tkp2K04zdzFvdUVIRE5hbmgrOHBITTllMldTM0lBN2NHeTdZZE5SdGpwK0FTXC9SMnZmb2ErRVpTdUFnNklVYTlURzBsMUtwcU9BajdEREdCYlNjdDBnclljM0VGNG8wMXc2WTc1WitWNXRQejE4SWhGdnFxcEpLaGRqQzZLU2dCSFM4ZmpSMDlESjdxZVBSM2Z5cXhFaXFPTWxXdmIwV2U1ajkzakRHWXJDNk9YNjE5RGZldW1QYit0NU1MYTBhUFlOUTNTZ3lZUVg5UldzcU1rVXVicUkycjFMYVFzUWRNUjljQ3ZERHFLYTJOTmVobExuSlZzNGZreG5sYjIxN2NiNEo1UXo2QXBWeGtRc3NwR1RBd1B5Ym9NYWpGcVg3ZHVhaHQ2Y3F3QUh6Y0RlQ1FTbXFWWldCUnYrTWtPMzlES3lJKzFySmVrQXVaczFuWkdXS2dZVFZ3aXdmS2I4U0xyU2dnMUFmWG1vTVZTSzZmdllUNFJcL3JXOHBOc1R6bUpFVkR6cmlUTkFHYVJBSWNUMVwvcU5BS3JBNmxINExFUDFNOG1QeWdzUVBod2hXWlFZRXdtN2Nxa2hDN3AxNzRMcng2V0pRcjJRNGE1WEFJXC84MVdjVExUd3JqRG9FXC82MG5TbEdBNmdvcjNlUHR3MFJNWHJwaUFybFJ0eEVNdjVJMTUwYk9mY2ZCZUJabVQrS3hWcmlDZmVpTVVjN1R5cHNCS0N6VHJLXC9YYWw0aVwvS3RVVWNneWhOMnp0QnNKWjV6MFFCNnBKQjFETFM0NXNuazVIak1wb29cLytTKzR4OWlVZU1yNTVtZGlGRVh0clNoSXh3V05NazdPcmRWRDJ5NjRDbXNPeHdOOG43SGRYTnZtNW9SYzJTQUJ0UTlWTGFcLzhtc1NCenFuMCtoeUMwM3FjeDlSWXRDb2JBM21vMjM5VGxObldYXC9SUHB1R1IwcEI4UTZOTmdIWU9KSG5kclU4U2piczQ5XC9LNEVjcGk0S1BUSzQwTnVMK1wvN0h4bU1HdHh4M3JpdXBFdWJqYm92ZXgwV2ZWbExCWmM2MG9LdzJcL2xXNjBCdXNFS3JXbUJSQ2p4KzRvQUw0bVlmU2NMV1BaQzQ3bSs5TWVyS0NvQkNTZ3N1RU5JSEVyN0RhK1k5V0VRUm5qeWc3RFpZT1hkcVE1bHRvdEpoN2dQaStVY0lwc3hDeG9ZajBiTnlISEx5UDdxeHZ5VElwMTVqQnVPS0x6MlIzcVk1ZnVPVXlxQXB2QVhsbGpiWUhIWk1nXC93Umo0KzhLb002MGNRakJOMXlRZmw1SWtrelwvU2RBQmVuOFRDbG1INHI5K3g2aXBDUzV2Q09zbEdRYUZFU3R3ZkhObUh0bmV1QjhWU3c3MkthY3J1b2JjaTE5Mlg0UW1QVUNrNDRNeXNvam9QVjhPZXBKeUhES29NeEdpT1pVYml4UFB4T2lEbHRcL045VHZxZ0FKTTJRYThQY3R5eHFDUWN1TTBxaGs3WU9zUHlqQlZXbSsrbmFLSjJDbWJCRGF1NTFmZXRQcU1zcUc0WURIa0FZMU5VelwvWDhDbXZnMm5wc3J2YTIyR3NrYUIwREdjdWVvMm9XZHJhcG1pZVFnUVA2RjJ5R3NESG0xMHlrOTFGc3JqN1NhTml0Q3h2bDVXMzVSWmlWTkJEVitkRTVCeXJFXC9GblJyMSs2Y3dpcmNmcDZoanVERmVXaDF3YUoyQTR2bmpPdWUyZkdMS1lvbUJiUUF4Z0xZUnBnMm1JaUQ2bEd4Q0hqTWpocWJsbkxySUdxMjVHemFmdHgrYU82YmhramIwaGFaM1VOR1pNK0F6MkZuT1Fwb3ZlTjZFYXZYMFFicnpGR1hMZElEclBEZGg3Uyt5QmJScVRSclhuUFJOWUpIVUZQQ0JvMUhxZ2RzVTRRb1VlR0tpbDNobmg3WWFlOFE0MD0iLCJtYWMiOiI3YTkzOWY4NGNlYWM0NWY3M2Q2M2QxODFhMTMzOWRjZTQ4MGVkOTBjMjZjNWQ5NDc1ZGFmMjdmNGUxYjg5ZmNiIn0=
eyJpdiI6InhRb3BtMlR6Y3U5Q3lPNzNrZ0NtNHc9PSIsInZhbHVlIjoicFJudVhYTUN1Rlk1SmE1WDJIZmxEYmt2NzNrMU5DVnl4UHI0WkZSV0R6Y25EVEJxK25weENVMWV2SlhuKzBlcDhJRCtiSUV4SEZOdXArS1hHRCszY0VXYlQ5UXpBRnNXbkxrYm9kWlpPQWs9IiwibWFjIjoiNzliYmNiNDU5OTFkYTFhMDYxNjE4ZTZlYzMxNmI1ZjM3NDY3ZTYzMzUwYTVmMjM1OTljYjlmYTdkMWJhNDc2MiJ9
A Diệt nổi da gà không ngừng gọi Ma Quân, thanh âm bất mãn lập tức vang lên: “Chuyện tốt dâng tới miệng như vậy mà ngươi còn sợ cái gì? Ngươi có phải nam nhân không vậy?”
“Đồ điên, những kẻ từng rơi vào tay ả ta chưa một ai có thể thoát ra cả, ả là tà sĩ chứ không phải nữ nhân chân yếu tay mềm đâu, ngu mới chịu ở lại cùng ả.” Nghe hắn nói, Ma Quân cũng không biết nói sao cho phải, bảo hắn đừng tiếc của nữa mà thi triển thủ đoạn thoát nạn nhanh lên.
Lập tức A Diệt đã hành động, rậm rạp khôi lỗi nhảy ra chặn đường ả họ Ôn, cùng lúc đó hắn đã dùng mấy chục khối nguyên thạch để tăng tốc độ Thoi Độn Thiên. Ôn Anh Mị rất nhanh đã phá hủy đám khôi lỗi, mắt thấy thân ảnh bạch y thanh niên bắn đi rất nhanh kéo xa khoảng cách, ả ngay lập tức thi triển thủ đoạn tăng cao tốc độ.
Khoác một tấm áo choàng đen sau lưng, thân ảnh ả ta như muốn hóa độn quang, phi thiên độn địa, tốc độ phi hành tăng nhanh đáng kể, bám sát A Diệt không buông. Chạy trốn một hồi vẫn không thể cắt đuôi nổi, họ Diệt liền dừng lại quyết chiến một phen, hắn thà nhận trọng thương chứ không muốn rơi vào tay ả đàn bà đáng sợ này.
Chiến đấu nổ ra, nhưng cho dù A Diệt kết hợp cả pháp trận cùng khôi lỗi trong lúc giao thủ, vẫn luôn bị ép dưới thế hạ phong, căn bản vì tu vi giữa hai người quá cách biệt. Bản thân hắn còn cách hậu kỳ một mảng không nhỏ, trong khi nữ nhân trước mặt đã đứng tại đỉnh phong Hiển Hóa cảnh thời gian dài rồi.
Dù cho dung mạo của kẻ trước mặt đủ xếp trong năm hạng đầu, của tất cả các mỹ nhân hắn từng trông thấy, nhưng hắn không muốn bị bắt chút nào. Đánh không lại hắn liền tiếp tục chạy, vừa chạy vừa đánh từ mảnh rừng này tới khu rừng khác, đánh thức vô số ma thú đang ngủ đông.
Cùng tình cảnh như A Diệt còn có một kẻ khác, chính là nam tử anh tuấn Bạch Trình, lúc này đang chật vật bỏ chạy trước sự truy đuổi của ba gã tà sĩ mạnh mẽ. Nếu một đấu một hắn tự tin tung ra toàn lực có thể diệt sát được đối phương, nhưng bọn chúng có tận ba người, hắn muốn giữ được mạng tất nhiên phải thu lại ngạo khí mà quay đầu bỏ chạy.
Nay đã là ngày thứ mười, tuy địa vực này rộng lớn nhưng các tu hành giả có thể phi hành, vì vậy tỷ lệ chạm trán kẻ khác tăng lên cao hơn so với hai vùng hiểm địa trước. Ba gã tà sĩ truy sát Bạch Trình vì cho rằng hắn chính là kẻ mà Huyền Cơ căm ghét thời gian gần đây, thậm chí hắn còn bị treo thưởng trong cao tầng các tông phái Tà Quốc.
Bọn chúng chỉ biết kẻ đó tên là Bạch Trình, đệ tử Tọa Sơn tông, tu vi Hiển Hóa cảnh trung kỳ nhưng có chiến lực hậu kỳ, thường mặc bạch y, dung mạo bình thường. Tên trước mắt chỉ có dung mạo là không khớp theo lời tả, nhưng dùng tiểu thuật hoặc mặt nạ da để cải trang dung mạo là không khó, nên bọn chúng đã chín phần khẳng định Bạch Trình này chính là kẻ Huyền Cơ căm thù.
Tuy những tà sĩ này tu vi cao hơn Huyền Cơ, nhưng xét về tiềm lực thì họ Huyền cao hơn chúng nhiều, hơn nữa địa vị của y khiến bọn họ phải ngước nhìn. Chỉ cần lấy được cái đầu của tên Bạch Trình này về đặt trước mặt Huyền Cơ, chắc chắn bọn chúng sẽ được trả thù lao lớn, hơn nữa còn kéo gần quan hệ hơn với thiếu chủ Tà Mị cung.
Tràng cảnh một chạy ba đuổi vẫn cứ thế kéo dài, kinh động ma thú khắp mọi nơi chúng bay qua, thi thoảng lại nổ ra chiến đấu, nhưng kẻ chịu thiệt luôn là Bạch Trình.
Sau nửa tháng, từ 22 tu hành giả ban đầu gấp rút giảm xuống còn chưa tới 15 người, vẫn chưa có một ai tìm ra truyền tống trận để rời đi. Những người còn sống sót ai nấy đều đã thu hoạch được rất nhiều chỗ tốt, hơn nữa còn chạm mặt không ít kẻ khác, nhiều người đã đi tuần tra được hơn phân nửa vùng địa vực này.
Vào một buổi sáng sớm tinh mơ, dưới cánh rừng xanh tươi, thanh niên Diệt Chúng Sinh bấy giờ đang âm trầm đứng bất động tại chỗ, bộ dáng sẵn sàng chiến đấu. Kế bên hắn bất ngờ có sự xuất hiện của một người không hề xa lạ, tuyệt sắc mỹ nhân Liễu Băng Nghi, cả hai đều đang dùng ánh mắt đề phòng nhìn tới nữ tử phía trước không xa.
A Diệt và thiếu nữ họ Liễu này có duyên không cạn, vùng đất này rộng lớn tới vậy, mà sau một thời gian chạy loạn hắn cũng có thể tìm tới nơi nàng ta đang tầm bảo. Lúc này hai người càng khơi dậy du͙© vọиɠ trong lòng ả tà sĩ họ Ôn, ả liếʍ liếʍ môi nhìn chằm chằm hai người, đôi mắt thường quét lên quét xuống trên thân thể họ Liễu.
“Một tiểu mỹ nhân vẫn còn trong trắng, haha không ngờ tỷ tỷ đây đuổi theo một món ăn nhẹ, lại có thể kiếm được thêm một mỹ vị cực phẩm, tư vị của tiểu muội chắc chắn rất tuyệt vời." Nghe lời nói khiếm nhã này mà Băng Nghi nổi hết da gà, nàng khẽ liếc nhìn A Diệt với ánh mắt cảm thông đồng tình, nàng hiểu hắn đã phải vất vả chạy trốn khỏi cơn ác mộng.
Mắt thấy ả đàn bà đáng sợ liếʍ miệng xông thẳng tới, A Diệt cùng Băng Nghi tức thì động thủ, bọn họ có hai người nên không ngần ngại phải đối đầu kẻ địch. Hai người họ đã không ít lần kề vai sát cánh cùng chiến đấu, nên hợp lực lại chiến lực tăng cao, khiến ả tà sĩ đối phó khó khăn.
Mảnh rừng đó chả mấy chốc bị san phẳng, chiến trường lan dần tới khu vực khác, ác chiến khiến cho ngay cả vài đầu ma thú ở lân cận cũng phải tránh xa, tiếng năng lượng va chạm vang lên liên hồi.
Rậm rạp dây leo cùng rễ cây phá đất lao lên quấn lấy kẻ địch, xung quanh không ngừng có những cành cây vươn tới muốn vây khốn, họ Diệt đã biến cả khu rừng trở thành kẻ thù của ả tà sĩ. Nhân lúc đối phương bị chế trụ tại chỗ, Liễu Băng Nghi như phượng hoàng săn mồi, lao vọt xuống tung ra một cước ẩn chứa lực lượng cường đại.
“Vuốt Phượng!” Chân ngọc thon dài trắng nõn được một lớp băng dày bao phủ, trông như chân phượng hoàng, hung hăng dáng xuống đỉnh đầu đối phương. Cùng lúc đó thân ảnh A Diệt cũng đã phóng tới gần, lướt nhanh qua đối thủ để lại một vết chém thật sâu. “Ánh Vận Chi Long.”
Một rồng một phượng tung ra công kích cực kỳ uy mãnh, khiến Ôn Anh Mị phải thi triển ra ma kỹ phòng ngự mạnh nhất mà bản thân sở hữu. Một hắc sắc mãng xà to lớn xuất hiện bao bọc quanh thân thể mềm mại của ả ta, đỡ sát thương của hai đòn công kích vừa rồi.
Bình an qua cơn nguy hiểm, trong lòng họ Ôn đã nổi lên ý sợ trước sự hợp công của hai kẻ trước mặt, ả không ngờ khi hai người hợp sức lại khó đối phó tới vậy.
Hai bên giằng co qua lại thêm một hồi, cuối cùng vì luôn ở hạ phong trước thế công như sóng cuộn biển gầm của đối phương, Ôn Anh Mị đã bất đắc dĩ phải thối lui, không truy đuổi theo hai đệ tử Tọa Sơn tông nữa.