Dưới bầu trời trong xanh, một chiếc phi chu đang phi hành tốc độ cao, xé gió thẳng hướng trung tâm của quốc gia rộng lớn này. Trên phi chu có thanh âm cãi vã truyền ra, liên miên không dứt, không biết đến khi nào mới dừng lại.
Ngồi tại đầu phi chu là A Diệt, hiện tại hắn đang dùng thần thức chỉ huy chiếc thuyền này đi đúng hướng. Sau một ngày màng nhĩ bị tra tấn bằng âm thanh, giờ đây hắn đã mẫn cảm rồi, không còn đau khổ nữa.
Vốn ban đầu tưởng rằng hai nữ tử đáng sợ kia chỉ va tý vần với nhau thôi, nào ngờ miệng lưỡi nữ nhân khủng khϊếp tới vậy, va nhau chan chát nguyên một ngày, thanh âm cãi vã mạnh đến nỗi đánh tan vòng quang tráo cách âm của hắn.
Mà Lâm Mị cũng thật biết cách khiến người ta tức giận, có thể khiến một người luôn lạnh nhạt kiệm lời như Lý Ngọc, mở miệng chửi không ngừng suốt một ngày, đấu mõm tay đôi với ả ta. Đã thế thi thoảng họ Lâm còn lôi cả hắn vào, như thể có thù với hắn, cũng may họ Lý không thèm để tâm tới hắn, mà hắn cũng không chấp nhặt lên tiếng cãi lại.
Lâm Mị đứng bật dậy lớn tiếng: “Tỷ đừng có dùng ánh mắt của kẻ bề trên mà nhìn tôi như thế, ngoài tuổi tác ra thì tỷ chẳng có thứ gì hơn tôi cả, thậm chí tỷ còn thấp hơn tôi, mỗi lần nhìn tôi đều phải ngẩng đầu lên, vậy mà còn dám dùng ánh mắt đáng ghét kiểu đó!”
“Nếu chiều cao thể hiện đẳng cấp, thì hươu cao cổ đã là chúa sơn lâm. Dáng người cao thì có tác dụng gì cơ chứ, lớn đầu rồi mà hành xử như đứa con nít vậy, ngực to đầu to mà óc thì nhỏ.” Lý Ngọc ngồi đối diện chửi lại, từ một người mặt lạnh giờ đã trở thành mặt đầy gân xanh rồi.
“Hừ, nếu óc tỷ lệ nghịch với ngực, thì ngực tỷ còn to hơn tôi nhiều như thế, chắc chắn óc của tỷ có một tẹo, haha!”
Nghe vậy A Diệt khẽ liếc nhìn vào bên trong khoang phi chu, bắt đầu so sánh ngực của hai nữ tử kia, đúng thực của Lý Ngọc to hơn thật, có thể coi là ngoại cỡ rồi. Bất chợt hắn cảm thấy lạnh người, vì bốn con mắt sắc bén đang chĩa tới phía hắn, họ Diệt liền quay đầu lại chú ý phía trước, mở miệng lên tiếng: “Trời hôm nay đẹp thật.”
eyJpdiI6IjZKSFM1alNqUFJqeU9tS1BOSGI2cEE9PSIsInZhbHVlIjoidFVwY0tWZlcxajdCcEtzN2V0NDB4MWtRQ0RBTTA4MFFTbUgrVGxKMjY2V0dJeGhuc1pEK1wvUFBzY01IdFRWYzRDaGpUd0pJWEhVcTBEQk5OTHd0TFFvclwvWVJyZjB0eTdWNVRVMlJ6eDk5VkVwb3VsM2c5cG80VythamFHK3B2aE9JU2RmaXl2NmZRT2l4U0t4bHl5Y0VcL08xXC95RURhcDBNK1QyTEEwYUE5QUpDKzd0a2JTQlloM1NcL2RmTXNpUVNQNmhSU2llWCtcLzZ5RGtMVDNlT3c2a25OQkRFS1pJRE1cL1FQdEl6cUQ0Y01zUjVDek1TXC94SlNEV2ZoeCt5cDFVNDJ3SlkzUTFNbDJtMlZITXRBXC9TRndiSzJET3NGMjdGaDFOR3hncXZUKzRGQllZMXZjaEtzdEo1WnhFY0x3U0U2Szg0c0gzUjZXc0hrR0ZJZFQrNUhcL2ZsdVB0MXlnT3BSTzBqd0w2enhEOHk3MjJBbEZvXC9pRGloMGhcL2NlbTVGbWFwbjY3NExhVFNocFZQWWRjRkZ2dW81bU5tbHZpNjlWTHpwNStWTkU1QmJLNjErb2RlNFRKSVZzVGo3dDlwMVdPQVhjQXI4QmZCUEF6NklUZFNNV3J3QTZPZ2lpS3YrVGxxaFdMNUpGUXJ2d3p1ODRIRDh5RDVpVmJ5bXFHZnQwbUlJdllPSFAxOVI5ZTJqU2g3ZUlmdURZNWxcL2ZYV0RTUXJPeFwvOThXeEhIbmhMd3NVQ1wvYllSVkFcL3MrS1wvM0czbVFPd2xGNk9sVFVObFk3bm1MT0V4MUhITU5wdGtpQUdNTVJqOWpwdlpNSlpJa0NzNWpZUWZLZ2dyR013cTVIbzhCYWNMTWVkTzdiYms5TVZhbE9PTzZTbVFQK2FiU2NwU3RGS2poaDBWbzVaWFpRT1h6VHNQb0wxQVJTY3RZdWRVZjNzZzB2QjdlZzdXZEV4eG1pMCszS0c3NkJLRDBJN1h1QXBSZlZVa2RGV1ROZVNUWTMySCs5UHRJWEpKNHlldTF3NVwvMWZYY1J4SkoydE8wcnFZUUdFWWJicEZqdUQ4cTNCM2ZxeVBFWXFhK3FwV0pqR2t5bG9kbkh1MVZ6WDRrZ3FxNkZ0cDFidWlsQmtJUFhnd21xcnJvNnQ2Qk8yT0hwT2c4SVEyN0JYWjdnY0pYVG9DM0dxXC9KdWgzTm5IN2lNWVVsak5xWE1DeHZNM21aVnI1RW54anRaTUp0eUNiTXNPSlJFdFdkQUNQWHRYNkkzOEVOd3N6SVFNQXBTT3VTV05HcXdmMStleGgzWm5TQU1GZlhka0dtR3orWVRlN1hqT2MzM3B0N3E4ZGhmczNyWlwvMUVcLzVpcXo0U0hRcUF1UVR6aFgrWXVTbUliQW9Id3Yzd3N6SlM3NzNibzZGM1FHSE04Wm9IaWVcL3ZGZ1N3TWliY1wvXC9abkVhTVwvQjVJU21jZHdFeEN6bUpaUU9GNWFRVk5iQWtxSkJyMFRERnRhUkN2SnhJaVNaSWZtbEtrYldxczduNnMwaFdRR1dwTDZwajZvN0oxcmRLZXI0bm1oazNSU2Q3TkVaT0FPVUFpcnZjMXd6N1NkaFg2dVZEa0MwZlwvNHI0UTM3T1wvVm9UTDNlXC9nSlVrOFlTc0NjMVlkdFhNSG9JQis1Tzh5alhkK3NheXg2aStnOTU0TVpLZ2t2QkZcL0ZDanNZbDYzZFhkZTFRd3NOVUQ5ZHVZTmJtR3dUcWY3eHZDelBKUUlCZnZkV0tMVUU4R21BeG5vM0V1WW9LWVpcL2p1U2lEVVA1R3F6MWxlMkJ2enQ5aDhKeldwWlRxd0JHckhIZTBJVUd5TWVLbG5SdmRQWUpIOUUrdW14MnFwMG54VDRYXC9heHluelViU2tiWiszUlJjQkFTYm9ieDJ0UENmcUowMGZyY1FkNzFnV3BvUDk5SWRUK2JVRXoyclA5NjNZaEhhWElkXC9lUUM1cXFFYmtHekpUdzAxTTExaVwvVmI3dmxwR3BuYmlkWEY5bitZNlJucFwvZXh2MStHeUJpZENOXC9LV0NiR3p3SWxuWFZ1K0c0dE5FblwvNzd1VFFQVWFNYjR0aWNFR08zZ29NQU1cLzlVaTlVWkk2YURuZW1cL0N3RTMwejNKM2FcL3RXSFd3eEJpcGF3UmEzWTR1SGN0U00wZFVJV3dFQmZwb2xHenBvaXEyXC91N3lha1plV3ozZDZRcHRzNnZ0SVwvNElqZk1BR0ZVdEFmdVlUbWxVQjJzbEZWSnVRblV2VHA5bWtJNkVCbkFmS1ZXb2VGYnZFSlwvZks3M2VXbTM5Q2NkeE9ORXdCWGI3cEhSdzJZbklEaTMzZlwvOFhiYVBSdG5MaWw3dWpWYTE4bGplVXd5Um42c1BqUVI3RXA2dDNBUWNUMWNlS2EyaHprNHVtUGU0S1pvSHRuNWJDXC9IMWQ0RDM0eVgrNkxFVEo4dW1WaXNRNitzN1ZiUGRMWURBdm5IVkpSTVFTNzJ5UDBKNzZnQXJnZ2NiVFZVT043Ym5iMytmNTFOS2p2RTZcL1BzOEJTanByUHQ3UXRxQ2w1anQ4TU5sYjRKRTE0R1Rlb1NRWnJYTzc4S0dZS2JKaFdBQ08wTENtQ1ZwUW45S2J0T2pTcjVkRFR1K1l1UHpcLzR4U0E2Q0NhaGtFa1pUQVBIV21CT3RMR0Zlc3VzNDFvM2lUN21KcEFMXC85YVlqQmpOVUViK3RqaktFRUU1bE5GbjgxUEdzTnJzRjV6YVhUTGh2SGFZTEl3WkkzaHVDZVpvaTdnWjVYTFg3bWVRa29NRkNXeE5RK0dCdTVaUUdLT3dNQTJGZFU2SjJETHNaNTdFNmJEWDNQMVJVMTZJZU5URnJMQlZKTVE5OEJ3NFlMN01XWTRDZFJvOWlLa0owcFBCQUUrS2dabUpTMlJPWVNXWnZMVDR5T1NtNUYyWWRBR0Q0S1pzbjVsUnRyU2owSWdsTzNqaHZOZ0ZrOVhDTDQ2bkNUQ0hscXc4VTBnT3JTSHRFREVpeVlMMkRRVjNYVitabXFpVlRwRlZjNTc1SytCT24rUElaMTlFXC9zVHhYTTZjY3pUZzFPbVQra1R1V3JkMjVVS1lYSXZuUE9sVkRmVkRUY0l0U0NoMkk5RFdodGRsSXQyK2JFeVlZXC9WV1diSUM0MnNwTmhrZTVvN1haWlpJbHdWczVoVDRqNWp6TEdnPT0iLCJtYWMiOiJmNTU5MTY3ZjRhMDEzY2VjZjFlOTJmMjIzYWY2MWRmMjVlY2NjZjgxNjgwMzVkMjJhYmMzNzExMzczYjgzYTIzIn0=
eyJpdiI6IjR6SjNkVHRRUjlpZXAwZ2tCY08rNVE9PSIsInZhbHVlIjoicmptNEh0SkVHRHJTanNTd3o5QjkyYlk5T3hCU1ZPTkh2UTdRcjQ4SGxja1pHTWlTd1wvRzYwRlZxU1hMMmtCejlWT3ZPaFZ5b0poK0xKNHVjMkZORTljcVordldQaFpaYWVlQ011eUlxZVwvUT0iLCJtYWMiOiIxYWEyNzNlMDNjNzVjZWJlYTMwZjBjOGI2OGMyZGRmY2Y0YTBjZGJjYTczMjczMWIwNjUyMzQyMTM4MmI1ZTJiIn0=
Đại hội sắp diễn ra tại Hoàng đô, ngoại trừ những khách nhân được mời tới, còn thu hút vô số người từ khắp nơi trên đất nước. Có người của một vài thế lực ẩn danh không được mời, có con cháu các gia tộc không nổi danh, nhiều nhất chính là những lái buôn, những người mượn cơ hội này để đến phường thị Hoàng đô buôn bán.
Chính vì lý do trăm sông đổ về một biển ấy, nên mấy ngày gần đây tại rất nhiều nơi bao quanh trung tâm đất nước, thổ phỉ, giặc cướp, thảo khấu hoành hành ngang ngược, chặn đường cướp của, thậm chí còn có những băng đạo tặc rất lớn tham gia.
Chiếc phi chu có ký hiệu Tọa Sơn tông, sau bao ngày cũng đã bay tới biên giới của địa thành Tân Trung, vùng đất nằm tại trung tâm Phần Quốc, cũng là nơi tọa lạc của Hoàng đô.
Nhưng khi vừa bay qua khu vực biên giới, tại mảnh rừng rộng mênh mông phía dưới, có không ít phi tiễn to lớn từ rừng rậm hung hăng phóng lên, thẳng hướng phi chu.
Người đang đảm nhiệm vai trò canh giữ phi chu lúc này là A Diệt, ngay khi cảm ứng được có công kích hướng tới, hắn liền thôi động chức năng tự phòng hộ của phi chu. Một vòng quang tráo to lớn bao bọc toàn bộ chiếc thuyền, những mũi tên dài hơn chiều cao của người trưởng thành, bắn đến lớp phòng ngự đó đều bị bật lại, không thể gây ra nổi một vết nứt.
Nhận thấy lớp phòng ngự của phi chu đã bật, hai nữ tử đang nghỉ ngơi bên trong khoang, đợi có sức lại đấu võ mồm tiếp, lúc này thân ảnh chợt lóe đã xuất hiện giữa không trung bên ngoài. Hai người họ cãi nhau suốt mấy ngày nay đã ngậm một cục lửa giận trong lòng rồi, đám cướp xấu số này chính là mục tiêu để họ phát tiết.
Ba luồng thần niệm mạnh mẽ quét xuống mảnh rừng phía dưới, liền phát hiện mười mấy thân ảnh. Trong đó có năm tên tu vi Hiển Hóa cảnh, số còn lại chỉ là tay sai, đang sử dụng những cỗ xe nỏ lớn, không ngừng bắn phi tiễn lên phi chu.
“Muốn chết!” Thân ảnh yểu điệu của Lâm Mị phi thẳng xuống khu rừng, cây trường mây dài đã xuất hiện trong tay, phấn sắc hỏa diễm bạo phát, xông thẳng vào giữa lòng địch.
“Cứng quá dễ gãy, không thể giữ được tâm tính trầm ổn, có ngày chết lúc nào không hay.” Lý Ngọc thản nhiên lẩm bẩm, sau đó liền nhanh chóng phóng xuống theo, bản thân cô cũng muốn xả nỗi bực tức trong lòng từ lâu rồi.
Nhìn hai mỹ nhân ngày thường cao ngạo, ít động tay chân, nay vừa gặp địch một cái liền tranh nhau hành động, A Diệt không biết nói sao cho phải. Nghe thấy âm thanh chiến đấu, rất nhiều cây cối bị thổi bay, hắn cũng bay dần xuống, xem có gì cần mình hỗ trợ hay không.
Đóa sen nở rộ giữa núi rừng, vô số cánh sen bắn ra khắp bốn phương tám hướng, truy đuổi theo thân ảnh của đám đạo tặc Hiển Hóa cảnh. Quanh thân Lý Ngọc có vô số hư ảnh bông sen trôi nổi, một khi có công kích tìm tới, những đóa sen đó liền hóa giải nguy cơ ngay. Nàng cứ như nữ thần ánh sen, trích tiên liên hoa, bay tới đâu là vô số hoa đẹp mọc lên đến đó.
Phương thức chiến đấu của Lâm Mị mạnh bạo hơn nhiều, ngay khi lao vào giữa đội hình đám cướp này, liền bạo phát nguyên lực nóng cháy, khiến cho đám tay sai Luyện Nguyên cảnh hóa thành hỏa nhân, chả mấy chốc chỉ còn bãi tro tàn. Trường mây vũ động, kéo theo hỏa diễm ngập rừng, quất cho kẻ địch phải liên tục thối lui, rất khó phản kháng.
Trong năm gã đạo tặc Hiển Hóa cảnh, chỉ có gã thủ lĩnh đạt tới trung kỳ, bốn gã còn lại đều là sơ kỳ, gần như chịu trận trước thế công như vũ bão của hai mỹ nhân kia. Đệ tử trong thế lực đỉnh tiêm không phải đám đạo tặc có thể so sánh, họ có bảo cụ cấp cao, công pháp cùng các loại thần thông thượng giai, hơn hẳn tên trung kỳ phía bên kia.
Chưa đến một tuần trà, bốn gã đạo tặc Hiển Hóa cảnh sơ kỳ đã bỏ mạng, hai kẻ bị thiêu chết, hai kẻ bị cắt thành nhiều khúc. Tên thủ lĩnh trọng thương bỏ chạy, dùng hết sức bình sinh phi hành thật nhanh tới nơi hiểm địa, không để tâm công kích của hai nữ nhân đang phóng tới sau lưng.
Một bàn tay cứng rắn tức thì chộp lấy gã, cầm chặt cái cổ của tên thủ lĩnh đám đạo tặc, mặc cho hắn giãy giụa thế nào cũng không thể thoát nổi. Khẽ vận lực, tiếng lẹp bẹp vang lên, hơi thở yếu đuối chợt tắt hẳn, A Diệt hạ xuống mảnh chiến trường tàn tạ rồi vung tay ném cỗ thi thể của tên thủ lĩnh đạo tặc xuống.
Lâm Mị không quan tâm hai người khác,thản nhiên thu lấy năm chiếc nạp giới về tay rồi tra xét, qua chén trà nhỏ liền tùy ý vứt đi toàn bộ, khuôn mặt lộ ra vẻ ghét bỏ, miệng xinh lẩm bẩm: “Toàn rác.”
“Chúng ta nên lên phi chu nghỉ ngơi thôi, loại cặn bã như đám này còn nhiều lắm, từ giờ phải đề cao cảnh giác hơn nữa.” Dứt lời, Lý Ngọc đã bay trở lên phi chu, Lâm Mị liếc nhìn A Diệt một cái rồi cũng bay lên. Họ Diệt cách không hút lấy năm chiếc nạp giới về, kiểm tra qua một cái liền vui vẻ thu vào giới chỉ của mình, sau đó trở lại phi chu, tiếp tục hành trình.
Thời gian sau đó phi thường thuận lợi, không có kẻ đui mù nào dám tấn công nữa, không phải ai cũng ngu xuẩn dám đối địch với đệ tử thế lực đỉnh tiêm.
Sắp đến mục tiêu, hai nữ tử kia không còn cãi vã nữa, chỉ là vẫn không ưa nổi đối phương, lúc nào cũng bày ra sắc mặt hung dữ, không thèm liếc nhìn nhau lấy một cái.
Phi chu dần bay tới vùng trung tâm địa thành Tân Trung, vào khu vực quản lý của lực lượng quân binh Hoàng thất, từ giờ đã coi như thực sự an toàn, có thể thả lỏng đôi chút.
Diệt Chúng Sinh đứng tại đầu phi chu, quan sát khung cảnh phía trước, xuyên qua vô số những đám mây, chính là một đại thành cực kỳ to lớn.
Hoàng đô, tòa thành to lớn nhất Phần Quốc, cũng được coi là nơi an toàn nhất quốc gia này. Phát luật nghiêm ngặt, kẻ xấu không dám bén mảng tới, vì nơi đây có đệ Nhất cường giả Phần Quốc thời nay tọa chấn!