Phần Quốc và Tà Quốc là hai Quốc gia hàng xóm, có phần lớn lãnh thổ nằm kề xát nhau. Nhưng hai Quốc gia này khác biệt văn hóa cùng đường lối tu hành, không chung tiếng nói, luôn mâu thuẫn với đối phương, hai bên vẫn luôn minh tranh ám đấu suốt mấy ngàn năm nay, nhưng vẫn chưa phân thắng bại.
Phần Quốc giống như phần lớn các quốc gia thông thường khác, ghét bỏ ma quỷ đạo, không cho tà phái gây dựng thế lực trong nước mình, kì thị thậm chí căm thù tà sĩ. Tà Quốc thì trái ngược, ủng hộ tà đạo, hơn nữa từ mấy trăm năm đổ lại đây, thế lực ma quỷ chi đạo trong nước họ ngày càng lớn mạnh hơn, ngay cả ba thế lực đỉnh tiêm đều theo tà phái.
Ảo Ma tông, một trong tam đại phái tại Tà Quốc, uy danh cùng lực lượng của bọn chúng không thua kém gì Tọa Sơn tông tại Phần Quốc này, có thể coi là một trong ba nhà đỉnh tiêm trên một quốc gia.
“Có thể nhận biết ra thân phận của bọn ta, xem ra tiểu thí hài ngươi là đệ tử tầng hạch tâm trong Tọa Sơn tông nhỉ? Lần này xem ra kiếm được con cá lớn rồi đây.” Hắc bào trung niên cười hắc hắc nói, bộ dáng không hề để bốn người trước mặt vào trong mắt.
Sáu kẻ cấp dưới đều cười hùa theo, tên nào cũng dùng ánh mắt chứa đầy ham muốn, du͙© vọиɠ, không chút kiêng kị mà quét qua quét lại trên thân thể mềm mại của thiếu nữ họ Liễu kia. Cảm nhận được những ánh nhìn kinh tởm đó, lạnh nhạt thiếu nữ vẫn không chút biến sắc, thấp giọng phân phó cho ba đồng bạn bên cạnh.
“Lần này không tránh khỏi một trận chiến rồi, tên cầm đầu bên đó khá quỷ dị, ta phải mất không ít thời gian để đối phó, sáu tên còn lại ba vị cố xử lí nhé.”
Ba người nghe vậy đều gật đầu đồng ý, trung niên nhân cầm đầu bên kia, có tu vi Luyện Nguyên cảnh đỉnh phong, hơn nữa dường như gã không phải loại thông thường, tạo cho bọn họ cảm giác áp lực nhàn nhạt, có lẽ gã ta còn mạnh gấp hai đến ba lần đồng giai. Mà sáu kẻ dưới trướng gã chỉ có tu vi tầng 6 và 7 mà thôi, ba người liên thủ hoàn toàn có thể đối phó.
eyJpdiI6ImQ5TjFYTWlCTVdOZEFXXC9ZN2pUZ2pBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlJjR0NuR0RVZ1l1TjJPcEROY1wvclZNcHpcL2NhSWlLMSswbUN6QkU3VFRhcHVxQTYwVXRrYVdaMWxURkdZQlRpbFlZN1BWZ2RKWmt3R2hXaEV0U0t0ODJJUGd5RTVqVFdsdjVJbUlwVHE2SkRGUEpSNVM2YlZpaXc2NWhzNUUzdWo3ekZEZVkrN1FJNzNjXC8yZitWYUFKQTdMVEZ4NjM4VWNvZ3lHb2lMTGI1RlRFZ1lrZk9QMVwvbGE4YWFCN1wvd0RjZ2hSRXFpN0srKzI0RGpleFN1QmtFazFQN1ZaK3ZnZHFmaGFoXC90OERoSlwvRnlwWFVqSUMwZXVia2lwb3FNdjZKaU5ORG82WE5icG10WHlsWURnV1M3dzR2WnlHa0s4cG5iOEVBa0JNVUppb1lOS0htZzdTRysrM0Z3c2VQVjROWitOcWpvdEQwNmd3UE5MRzVJUmliRldDY2tlMWEwb0lzNlRzMllEV0Rzdm9JV25Zd2tVeEQ2VjRIS1A5clBHXC96d3FMRm9mTmpoWFFmWDd1TW1FVFR1MlRGWk85ZnpXbzN2QXdIVFZiYjFkMnFIRG41UGdBSTV4UDBvMUx0YmNtUzFBSHE2RE4xbVF5UG5QS0tjS2hKelJXU1RhempoazJURzhabVdINjJkNDdVbmZaQlBQQ1NrYUlUK3B1VkFFOW5RVjNkbW9tZUxFTmwxWUVEeGZWRFc4V3NiV2dHeUgwakNCSWhXanM1Z1F0MWlFRnJwNmtHY1Brdk1GdjUyVDZwTktUNUJ3T2hjZkl1ZEFYT1VWMmdXNmJEZEo1YlRtMjZVY1NpZE8zbkM2WlwvNEJcL0VkMitKZDhwamdIb2d2UWpFQ1pPZHRGM3hcL2p0VldRaVRVYmVZdnlxNWx5R2sxaGh0QUZcL1k2UEs3QzZydHhOSHNvcFlScWN1b1JqR1JwNjg4XC90dGZmVTI5dEpRa09MdWJYeWN2dGc1V2JWN1BYT1hCUDFSbXFEZGtzSDhTWUlIOVNpdFBUbFEyTGpic1pZYmpad0M3S2Q5ZzNRTFhUTkZBbHlWNlRYT1ljZ0J4V1Y0Zm1Bcldqa21mZnZCenJLMEVoQlwvc1Z0bWZTOFh6K003K1pVQXMxUjZ5SE5IRVJoSUxHOWhnUTZuSTJVXC9ZQXZ5M05Jbk9xM3BES1M1R1hFeEg2TWQyZWMzRXY0bGhWWFRRcThHUExpRHkzajJoam03MjBIeGFuNU5LMnhyS3pVWHpiaitZTEZvZVYzMVpZN2FmUWQzanBvc0lMbzlWMkFXNGV4RUxlZDlIc1gwMWh1XC84WTV1ZUIyemR3ZktmR0x5dXdyeDczM1ExSzY5blB3WkZWRURLRVZPdmdkVXVhS3N5QVwvWEU0SDQzazhcLzZZZE9DcWJsZ1J2SnNMSm0xaVJtRUptRmZLMiswbENBeGN6UXBiNVVWVGpcL1NWQXYyUXIyNVNiaHo2UkxEeGM3ZXhDVTJCbVdvd0xadmNvUTJva3FDRWc5dUhiNTM1UzVvM2Mrdloya1AzVW5OMndsSERlMEZLZ1FDYzBPXC9jbjlBa2x0bFhcL2VtN1BPa3dSelB1Q1NWOENWQzFLQ1NEQXNXYWFQb1BJYVVHblJObTlwYmdcL0FpY1ZBXC9Yd0hQMzhaeFAxOHVRZDJUZldFQjhcLzdcLzZoM3Rjbm1Jb2JaWWU2WjhcL0VqcUdsMTJcL2hlbWlxb2FHc1JjTWhST2tOanlTbzVIUndKWForSDJPazVwdE42d0NGc1pPKzFnTmhEdmpXcjBvcUQwRGdYbzJZUm5NZG8yRVM1QXg3VEJYYVlJcDFSWWVGN2k5TFVSb0ZlTHFuY0MwRlNqb21mdXlkMGJDUmZRWDRyVTROK0Y3RE1BeTBJV043bnQxN1RtZzdCb1lUYWNFbGhjZ0lWc213dk1vbDNPczk1TnVKNXhHTUJzS2RYWUs2dkRHTUJHOWFtd0k4cmpNdllyeTJ4Ulk5WXJUejdZS3BES1E3Y001blBXOU95U3J3dEk4N0RzT0JXeDFXUXFmU0dzXC9PMWo4SnJycFF6b1JxR0V4MEIwa2dLNnZna2ZjbzRCYnJocVNnbXpDa21KcStEY3BhbmpVQVlFRUZrSEU5aUhnMjludGtQbm5xclBZRXQyV3VpdjFERDhhXC9WSlFvOTVXTVQ5cGJtSlwvMnFmMGxYWFc0YnRkWXppQXFNaXUraDdKb1ZudGd2SHlnR0kwWGN5MHdWK1wvSzRXcUtQZFVsNnpZazBheXR0UG1xTnNLNk51aXh3QWRJTmIza0FBZmJrdmd6WjNjYlFuRnVSd1RwcFd3Y3ZEWmFpR2tDRWdZYVhWT0ZcL3h5WGgyOWVqWEdOaVF1QlwvOFlWTzhERlFtbllQaTlMV2tuSG1JNmZjWkRaaVpPb2FETzl1aGNrMGlhOTV5YjFvRW9hM0E5enNsZ2JHa0xGdHZVbW9tejNJSEo0NnFKeG1mSUZJZzlvTzF6Zzl0cnR1YzMyYWVTdkE3WnJYek9ZMzFCMGdTVFJVT1VDWHYwWGlLY2FYZFhwenNCRksyYU43ZGUxZmI3dlBcL2NKdTduR2l1VHk4NXoxVTBQUGxOUnRDUUJ0aUNYb1wva3hMMXRFZmNDc2NISUZhM3AwVjZNMkh5SVVuUDQ2WVdqMFwvaUUiLCJtYWMiOiJjNzhlNzdlMTYyZDYxNjllYzc0ODk0MzAxOWVmYWM4NDdmMzY2YWE0NWM5OGIyZmUxNjcxZTgwYjUwMTkzZWExIn0=
eyJpdiI6InZLMFNnMTZpWUxkSkZqblZ3bFpyd0E9PSIsInZhbHVlIjoidzhWZEJJTmsyZDRIRzFnQUo1amlpUGllZzc0c1wvNTZ6SW1FQXV1aUhtR056WWlZY1hsem1tdXBtclI3SXlRY1wvb1lJeG44S1I5TDJWdE5NbElUZlIzUzcwY082bndUT0tjZ01ab3o3cm11OD0iLCJtYWMiOiJkOTE1YzM4YzA2MjllMTNiOGE3YzdjMjFlZjA5ZGRkMjQ0OTU2NzQwMWFkMWEyMGMxYzFiZTkyNTllZDBhNTExIn0=
Hắc bào trung niên cười lạnh, ánh mắt bất thiện tràn ra đầy sát khí: “Tuổi trẻ mà đã đạt tới tu vi tầng 9 quả là thiên tài, nhưng như vậy đối với ta vẫn chẳng là gì đâu. Biết điều thì hãy bảo đám đồng bạn đầu hàng đi, sau đó ngươi hãy theo hầu hạ các gia gia đây, như vậy mới hi vọng giữ được đường sinh cơ. Nếu còn cứng đầu, ta cũng không ngại phải vùi hoa dập liễu đâu!”
“Ghê tởm, tốt nhất tất cả các ngươi nên chết đi, đừng thở nữa làm bẩn thế gian.” Lạnh lẽo thanh âm vừa dứt lời, thân ảnh quyến rũ của thiếu nữ đã không còn ở chỗ cũ. Nhìn tới phía trước mới thấy nàng ta đã đang giao thủ với hắc bào trung niên rồi, hàn khí tuôn trào ra khắp ngoại giới.
“Xông lên, gϊếŧ hai tên tiểu tử, chỉ để lại ả đàn bà kia thôi.”
“Hắc hắc, nha đầu thơm ngon nhất chắc chắn lão đại sẽ hưởng thụ trước, chúng ta hãy bắt ả đàn bà còn lại để dùng tạm vậy.”
Sáu tên đàn ông hung hăng, ngôn ngữ thô tục, ánh mắt lang sói nhắm thẳng tới nữ tử Lâm Liên. Thấy vậy họ Cao lên tiếng: “Ta sẽ lên tuyến đầu đối chọi với bọn chúng, hai vị hãy tránh tại phía sau hỗ trợ nhé.”
“Hiểu rồi, Cao sư huynh.” Cả A Diệt và Lâm Liên đều gật đầu đồng ý, nhất là họ Lâm, lúc này ánh mắt cô ta vừa sợ vừa giận trước lời nói thô tục của đám nam nhân kia, khi hướng tới mình.
Cao Minh bộc phát nguyên lực Luyện Nguyên cảnh tầng 8, lao nhanh lên phía trước, tính đối đầu trực tiếp với ba kẻ tầng 6, và ba kẻ tầng 7 trước mặt. Trong hai lòng bàn tay đều xuất hiện vài tấm phù lục, sau đó vung ra bắt đầu thôi động: “Cho các ngươi thấy sức mạnh thực sự của phù bảo sư.”
Những tấm phù được tung ra, hóa thành vô số sợi xích rắn chắc đan chéo qua với nhau, vây công kẻ địch lại, đồng thời vô số phù bạo bắn tới, phát nổ liên tục. Cùng lúc đó, những món bảo cụ tầm xa bên phe đối diện cũng lao về hướng này, họ Cao không hề hoảng mà bình tĩnh phất tay, thôi động rất nhiều phù lục bay quanh người, bảo hộ đến một giọt nước không lọt.
A Diệt cùng Lâm Liên đã nhảy qua hai bên trái phải đám kẻ địch đang bị vây lại kia, toàn lực thúc dục phi kiếm tấn công bọn chúng. Những tiếng quát lớn vang lên, mấy tên đó người thì thi triển ra nguyên thuật, người thì tung ra nguyên phù, nhanh chóng phá vây. Sau màn công kích bất ngờ này, kẻ địch chỉ có vài tên bị thương, chưa một ai bỏ mạng cả.
“Vυ"t!” Một thân ảnh lao nhanh về phía họ Diệt, lộ ra một gã cao gầy trong tay cầm thanh đoản mâu, ngay khi tới gần hắn đã hung hăng đâm tới liên tục. Chiến đao trong tay A Diệt múa may như vân động, ảo ảnh hoa lá phát tán ra gây nhiễu loạn tầm mắt đối phương, đồng thời hai đạo quang mang lục lam bắn tới.
Phía bên kia, thân ảnh nữ tử linh hoạt tránh né, rồi đảo hướng đạp đất chạy rất nhanh, dụ mấy tên phía sau lại một điểm đã định sẵn, tức thì thi pháp rồi đặt hai tay xuống mặt đất. Thần thông bắn tới, liền có vài tấm phù lục phòng ngự của họ Cao lóe lên, che chắn cho cô ta, Lâm Liên mỉm cười, lẩm bẩm: “Thổ long đất lở.”
Nguyên một khu vực rộng chừng mười trượng đổ sụp, mặt đất hiện lên đạo đạo trận văn, thổ mạch lung lay, đất đá nứt toác, khiến mấy tên đó giật mình cả kinh, vài kẻ nhanh tay kịp lấy ra bảo cụ phi hành. Nhưng dưới lòng thổ nhưỡng, nơi mặt đất lún xuống đó, có hơi nóng bốc lên, tinh mắt có thể trông thấy luồng quang mang đỏ rực phía dưới.
Cách đó không xa, Cao Minh đang thôi động tấm phù cấp Hiển Hóa trong tay, kết ấn một hồi, miệng nhếch lên cười: “Hỏa Nham Luyện Ngục!”
Một cột dung nham nóng bỏng từ phía dưới bạo phát, bắn lên tận trời xanh, bốn gã bên phe đối thủ còn chưa kịp bay ra khỏi phạm vi đất sụp, tức thì bị luồng dung nham bắn lên công kích. Hai tay họ Cao múa may, vô số dung nham như những đầu mãng xà uốn éo, liên tục đâm tới bốn thân ảnh mơ hồ bên trong cột dung nham kia.
Luồng lục quang bắn qua, phá tan lớp nguyên lực hộ thể mà xuyên thủng mi tâm một gã, khiến thân thể vô hồn này lập tức đổ xuống. Thấy đồng bạn đã bị diệt sát, tên còn lại sắc mặt lộ ra sự lo sợ, đề phòng cực độ nhìn tới A Diệt. Tên này chỉ có tu vi tầng 6, vừa rồi khi họ Diệt đang tập trung chiến đấu với đối thủ, thì hắn mới bất ngờ xuất hiện ra tay đánh lén, tiếc là không thành công.
“Ầm ầm!” Cột dung nham bắn lên, giao tranh bên kia có vẻ như còn kịch liệt hơn bên này, thấy thấp thoáng bốn gã đồng bạn bên đó cũng gặp bất trắc, tên này càng sợ hãi hơn, xoay người định bỏ chạy.
“Chạy đi đâu?” A Diệt không buông tha mà chỉ huy hai thanh phi kiếm không ngừng tấn công hắn ta từ xa, khiến hắn phải phân tâm đối phó, không thể bỏ chạy nhanh được. Còn họ Diệt thì vung tay ném ra ba cây trận kỳ, hai tay bắt pháp quyết, khiến ba lá cờ phát ra quang mang, sau đó tụ ba điểm sáng vào nhau.
Hắn chỉ thẳng ngón tay tới phía kẻ địch vừa mới thoát được dây dưa từ hai thanh phi kiếm, đang toàn lực chạy trốn. Điểm sáng tức thì bắn ra một đạo quang mang lục sắc, tốc độ nhanh đến đáng sợ, tức thì đυ.c một lỗ giữa phần trái tim của gã ta, chết không thể chết thêm được nữa.
“Bùm!” Phù bạo đồng loạt phát nổ, phá tan vòng quang tráo phòng ngự của hai kẻ còn sống sót sau khi bị cột dung nham công kích. Nữ tử họ Lâm không hề chậm trễ mà tung ra sát chiêu, hai mũi giáo đá lóe cái đã bắn xuyên qua thân thể hai tên kia, theo đó bị phù bạo đánh nổ tan xác.
Sáu gã đàn ông hung hãn, thô tục, không coi ai ra gì, lúc này thậm chí còn không toàn thây. Nữ tử Lâm Liên như xả được cơn tức, cô cười khẩy khinh thường: “Chỉ là mấy tên ngoại môn của cái tông phái ma không ra ma mà thôi, nghĩ mình là ai chứ, hừ...!”
Ba người họ tập chung lại, nhìn nhau cười gật đầu một cái, không cần buông lời khen ngợi, dù sao đệ tử nội môn trong thế lực đỉnh tiêm, phần lớn đều mạnh hơn các nguyên sĩ đồng giai thông thường. Ba người nhanh chóng phóng tới hướng chiến trường của hai kẻ cầm đầu, lạ thay lúc này phía đó im ắng, không có chút thanh âm của một trận chiến nào.
Khi đến trước lối vào khu phế tích, chỉ thấy gần đó có một thân ảnh thiếu nữ tuyệt diễm đang đứng lẳng lặng, chăm chú thả thần thức dò xét chiếc nạp giới cầm trong tay. Bên cạnh nàng có một tòa băng điêu, mơ hồ nhìn thấy một cỗ thi thể trung niên không lành lặn bên trong.