Sắc mặt Kinh Tử Sâm mềm mại, khóe môi nở nụ cười nhẹ. 

Anh không bày tỏ thái độ, cô cũng sẽ không lên mặt chỉ trích. 

Lê Mạn Nhu buông lỏng tay, nhẹ giọng nói sang chuyện khác: “Anh đứng một mình bên hồ bơi nghĩ gì vậy? Cũng không thèm tới trò chuyện với Nữ hoàng” 

“Có cô trò chuyện là đủ rồi” Anh nắm lấy tay cô: “Đi thôi, tôi dẫn cô đi ăn bánh ngọt. Đầu bếp làm bánh đêm nay được mời từ Pháp về, tay nghề cực kỳ đỉnh” Anh thuận thế đặt ly rượu xuống. 

Kể từ khi bị bỏ thuốc bảy năm trước, Kinh Tử Sâm vẫn nhớ mãi không quên. 

Đến trước bàn ăn dài, anh lấy cho cô một phần bánh ngọt: “Nếm thử đi.” 

“Anh không ăn sao?” Vừa dứt lời, cô mới nhớ ra anh không thể ăn. 

Thế là dưới ánh nhìn chăm chú của Kinh Tử Sâm, cô nghiêm túc nếm thử bánh ngọt: “Ngon lắm. 

“Thích thì ăn nhiều vào. Ánh mắt Kinh Tử Sâm dịu dàng. 

Nguy cơ lộ bản thảo của công ty đã chính thức được giải trừ. Nữ hoàng chấp nhận mua những bản thiết kế này với giá cao gấp ba lần bản gốc, chỉ vì tác phẩm thật sự rất xuất sắc. 

Tất cả mọi người trong công ty đều thở phào nhẹ nhõm, ngoại trừ Kinh Tử Sâm. 

Bởi vì anh vẫn còn một bí mật cần làm sáng tỏ, đó là thân phận của cô. 

Tin tức đưa ra, cuối cùng Nữ hoàng Anh chọn trúng tác phẩm của mợ Kinh, đồng thời mua với giá cao gấp nhiều lần. 

Một người nghèo sống nơi thôn quê như mợ Kinh, thế mà lại biết thiết kế? 

Trên mạng bàn tán sôi nổi, đủ loại suy đoán khác nhau xuất hiện. 

Một trong những bản được lưu truyền rộng rãi nhất là... 

Để người bên ngoài không nghị luận mình cưới đồ nhà quê, Tổng giám đốc Kinh nghĩ đủ mọi cách, cuối cùng không tiếc tặng tác phẩm của mình cho cô. 

Kinh Tố Ngọc ở vịnh Minh Hà nhìn thấy tin tức này, bà ta vô cùng tức giận: “Xằng bậy!” 

Lạc Vân bưng một ly trà đến: “Bà chủ, bất kể thế nào thì nguy cơ của công ty đã được giải quyết. Đêm nay bà có thể ngủ ngon giấc rồi. 

“Rõ ràng Kinh Tử Sâm để con nhóc này cướp danh tiếng của Ngọc Tịnh Thi!” Ánh mắt lạnh lùng của Kinh Tố Ngọc càng lạnh hơn: “Nó cố ý chống lại tôi!” 

“Bà chủ.” 

“Cô ta biết thiết kế? Còn được lọt vào mắt xanh của Nữ hoàng Anh?" Kinh Tố Ngọc giễu cợt: “Bản thân thế nào còn không tự biết nữa à? Rốt cuộc cô ta dùng thủ đoạn gì mê hoặc con trai tôi vậy chứ?” 

“Bà chủ đừng tức giận, tức giận chỉ tổn hại thân thể mình thôi ạ. 

“Kể từ khi người phụ nữ kia xuất hiện, số lần Kinh Tử Sâm đến đây thăm tôi ít hơn rõ rệt!” 

Buổi tối. 

Vịnh Phỉ Thúy. 

Trong biệt thự đèn đuốc sáng trưng, Lê Mạn Nhu tắm rửa thay quần áo ở nhà, sau đó đi đến phòng trẻ em. 

Sắc mặt cô nghiêm túc, đóng cửa phòng lại. 

Minh Triết và Bảo Ngọc như hai đứa trẻ phạm lỗi, tủi thân đứng trước mặt cô. 

Sự im lặng trong phòng khiến hai nhóc con càng thêm hoảng sợ. 

“Chuyện lộ bản thiết kế có liên quan gì đến các con không?” Lê Mạn Nhu nghiêm nghị hỏi: “Nói thật cho mẹ biết" 

Quả nhiên, không có gì thoát khỏi đôi mắt của mẹ. 

Minh Triết đành phải gật đầu. 

Nhưng cậu bé vẫn oan ức: “Ba cũng không hỏi con mà, sao mẹ lại hỏi chuyện này? Hơn nữa dáng vẻ còn... còn rất tức giận. Mẹ được Nữ hoàng Anh công nhận thì nên vui mừng mới đúng chứ! Xem sau này ai dám nói mẹ không xứng với ba nữa!” 

Ngoài cửa, Kinh Tử Sâm rụt lại bàn tay đang định gõ cửa, hai chân đứng yên. 

“Con có biết mấy bản thảo này suýt nữa đã bị vứt đi như rác rưởi không?” Ánh mắt Lê Mạn Nhu sắc bén: “Con cũng không thèm bàn bạc với mẹ mà tự ý hành động. Đây là mạo hiểm! Bắt công ty của ba con mạo hiểm!” 

Ngoài cửa, lông mày Kinh Tử Sâm khẽ nhíu lại. 

Minh Triết có lý do của mình: “Nếu con bàn bạc với mẹ, chắc chắn mẹ sẽ không đồng ý” 

Bảo Ngọc cúi đầu nhỏ: “Mẹ, mẹ đừng trách anh trai, anh trai cũng chỉ muốn tốt cho mẹ thôi mà. 

“Vẫn chưa biết sai đúng không? Còn lý lẽ nữa à?” Lê Mạn Nhu lạnh lùng nhìn chằm chằm hai đứa nhóc: “Minh Triết, nếu không phải vì chùi mông cho con, mẹ cũng chẳng thèm quan tâm đến chuyện của Tập đoàn Kinh Thị đâu! Con biết không? Mẹ bại lộ càng nhiều thì ba con sẽ càng bài xích mẹ. Con nghĩ như vậy là tốt cho mẹ ư?” 

“Nhưng ba là ba mà, đã hứa hoạn nạn cùng chia rồi!”Minh Triết cãi cùn. 

“Nhưng khó khăn hiện tại là do chính con tạo ra!” Lê Mạn Nhu duỗi tay chỉ vào cậu bé, cảnh cáo nói: “Con nghe kĩ cho mẹ! Nếu còn có lần sau, mẹ sẽ cắt đứt quan hệ mẹ con!” 

Ngoài cửa, sắc mặt Kinh Tử Sâm bỗng trở nên sâu xa, anh xoay người rời đi. 

Anh về phòng, mở tủ rượu, sau đó lấy ra hai chiếc ly đế cao và một chai Lafite. 

Anh rót hai ly rượu, nhớ lại cuộc đối thoại của cô và bọn trẻ ban nãy... 

Nhà thiết kế Emma, dược sĩ Nhan Khả, cô quả là một cô gái “báu vật”, lại còn khiêm tốn như vậy. 

eyJpdiI6ImxXeUt2YTVmcFF4dDllOWZDZXJucmc9PSIsInZhbHVlIjoiU29yVVZRNGNydnJrQm8xNU9qbmlYcDlKYVRuOGNcL28zcG41RFwvREhENCtqWEJsRVVSMGJuY0E0Q3hHYk9YRmJTR2p0eUFvQTBRN1p5cnNXcmxPWkRXKzVMZW0rRlFOWURZN1c5WVpwU1JCa3IrVEZyMDgzWUlNS0ZYOHY5cWRPM3RhRlVQV0xTcjJrcGIrU2hqQmcyTEZhQWVLdW9JcjE0MGpUUDByZXN2WEhmTkx2K2VDVzRFRlgzY0g5UklLMGIiLCJtYWMiOiIxMGNmNWNlZDBhM2Y5NTNlY2VlNDE4OTQ4MTRmZjZjYmY0YmMyMzA5NWE2MjkwY2ZmZGI1NWRiZWUzMjA2YjE0In0=
eyJpdiI6InJQWlUyeDBUdWdRSUpQTTlkVFJqbUE9PSIsInZhbHVlIjoiUGx4amtnVzh2eDR3WDRkSjBySVh0WU9MdFB0NU5tc2FVancxOVdISjJKRmlCRkNFdTZnSDVQK2pQZ0lpcExTVXV4YWJ3YUl3TEdXd2FcL3g5S0NZZDhsM210UldjdDZnaERRNjF1Mno5U0loc1lcL1ZWRWJcL3UzTFlWb3lvOVFKUUlDb1hLYnQrSXBJTDF4dWdZSFJWMjF5RGNwYVlDOFFkNWVlTGl4MnVBWFVRZGc1Q3VYXC9QSzJJaVJKNEowQXNaSDA2VWNmZk5ta0QwK0R3eEZyTGtoWEJIZGFhZnZyVkp0ZkphTVBLYTZVWGtJN2FrXC84Mm9RNWJVUlplYUJ5N3NxdnN6dnJMZ0d4YU0zQzBNU3lyaEEyckFGXC9aWFFQd2pjdEVUUnB1XC9RTVhpOXpDdHF6M0FLUG9ZTnE3cG8rMklxb0paT0JQeGhEcW00TTBXb2lSelZlb1B0cytyQjJ6NDN5RDZrQ1F4cFlKND0iLCJtYWMiOiI0YTYzODg3MWIzOWJkZjI3ODlkOWUxMjlkN2M2MDQ2YmIzZjc3MjA5NTI1YzE3MDE0ZDg3M2JlYjUzNGRhZGEwIn0=

“Để cảm ơn cô, ngày mai tôi sẽ đưa cô đi hẹn hò. Kinh Tử Sâm cầm ly rượu xoay người.

Ads
';
Advertisement
x