Kinh Tử Sâm vẫn luôn thưởng thức vẻ mặt thay đổi của anh ta, cho tới tận khi Hà Chung Bảo nhìn về phía anh.
Rõ ràng anh ta đã bị dọa sợ: “Tổng... Tổng giám đốc Kinh.
“Tôi nghĩ mình không cần đặt câu hỏi đâu nhỉ.” Kinh Tử Sâm tựa vào thành ghế, lười biếng và thoải mái nói: “Anh nên nói chút gì đi chứ.
Khí thế của anh cứ như thần tiên trên chín tầng mây, cao cao tại thượng, không thể xâm phạm.
Hà Chung Bảo không còn cách nào khác, đành phải nói ra thân phận của mình là lập trình viên ở tập đoàn R-Alan và kể lại hết những kế hoạch của công ty. “Tổng giám đốc của chúng tôi vẫn luôn canh cánh trong lòng vì Kinh Thị đã cướp mất danh hiệu công ty hàng đầu trong ngành trang sức..
“Nhưng nếu muốn vượt qua thì không thể nào. Hà Chung Bảo run sợ trong lòng: “Mọi người đều biết bộ phận thiết kế của tập đoàn Kinh Thị dưới sự dẫn dắt của tổng giám đốc Ngọc đã vượt xa những đối thủ khác.
“Món quà năm mới của Hoàng gia Anh do Nữ hoàng chỉ định lần này là thứ mà ông chủ của chúng tôi mong đợi đã lâu, vì việc này mà ông ấy từng tới nước Anh mười ba lần, gặp mặt nói chuyện với Nữ hoàng năm lần, nhưng cuối cùng vẫn bị tổng giám đốc Ngọc giành mất cơ hội”
“Vì vậy... vì vậy R-Alan chúng tôi không cam tâm, muốn lấy trộm bản phác thảo của các anh để các anh làm hỏng việc, sau đó nộp bản phác thảo của nhóm chúng tôi cho Nữ hoàng xem”
Quả nhiên giống hệt như những gì Kinh Tử Sâm dự đoán, gần đây bộ phận thiết kế của tập đoàn R-Alan không hề nhàn rỗi.
Có điều thực lực của hai bên cách xa như vậy, Kinh Thị tiếp nhận nhiệm vụ này mà đã rất áp lực rồi, bọn họ có thể làm được sao?
Minh Triết ngồi bên cạnh Kinh Tử Sâm không xen vào, nhưng cậu lắng nghe rất chăm chú, còn cẩn thận suy nghĩ...
Lúc này, tại tập đoàn R-Alan.
“Cái gì?” Có người vỗ bàn đứng dậy: “Hà Chung Bảo bị người của Kinh Tử Sâm trói lại ư?”
“Anh ta đúng là đồ ngu mà. Có người vô cùng đau tim: “Lại dám đơn độc hành động, anh ta định lập công hay sao?”
Cũng có người tỉnh táo suy nghĩ: “Với tính cách của Hà Chung Bảo thì anh ta sẽ khai hết kế hoạch của công ty chúng ta ra, thủ đoạn của Kinh Tử Sâm, người bình thường không chịu nổi đâu.
Đúng lúc này, một vị quản lý cấp cao nào đó ra quyết định: “Nếu không muốn làm lớn chuyện thì chúng ta chỉ có thể thỏa hiệp thôi, dù sao thì Kinh Tử Sâm cũng là tên điên”
“Đúng vậy, nếu anh ta muốn trừng phạt chúng ta thì chẳng tốn bao nhiêu thời gian đâu.
Có người suy đoán: “Các anh nói xem hacker lợi hại kia có phải là con trai anh ta không? Máy tính bảng là của con trai anh ta mà”
“Tôi cảm thấy rất có thể là như vậy.
“Tôi không tin” Cũng có người khinh thường: “Một đứa con nít sáu tuổi đầu thôi mà, sao có thể là hacker được?”
“Nhưng nếu thật sự là con của anh ta thì ván này chúng ta thua thật thê thảm”
“Dù thế nào đi chăng nữa, trong khoảng thời gian này hãy cứ yên lặng xem tình hình thế nào.
Sau khi việc ngày hôm đó phát sinh, nhà trẻ Khải Trí đã được tăng cường an ninh.
Bên cạnh Minh Triết và Bảo Ngọc cũng được tăng thêm hai vệ sĩ có năng lực tốt, đảm bảo chắc chắn không có khe hở nào từ nhà trẻ đến xe cá nhân.
“Hầy” Minh Triết cực kỳ không quen với việc này: “Em gái, em có cảm thấy giống như ngồi tù không?”
“Có ạ” Bảo Ngọc cũng rất không quen, chê bai: “Ở trong thôn vẫn thoải mái hơn, muốn đi đâu cũng được, cũng không có ai nhìn chằm chằm vào mình như tù
nhân.
“Nhưng ba cũng chỉ muốn tốt cho chúng ta thôi”
Kinh Tử Sâm xử lý xong việc bên này bèn đưa Minh Triết và Bảo Ngọc về công ty.
Trong phòng nghỉ lớn bên cạnh phòng tổng giám đốc, Minh Triết và Bảo Ngọc ngồi khoanh chân trên ghế sofa cho trẻ em.
Trên bàn bày biện đủ loại trái cây khác nhau, chú Mạc Tử Văn còn làm hai ly sinh tố cho hai đứa.
Minh Triết ăn hết miếng này đến miếng khác, rõ ràng đang thất thần.
“Anh à, anh đang nghĩ gì thế?” Bảo Ngọc cảm thấy anh trai rất đáng sợ: “Anh ăn nhiều xoài như vậy, cẩn thận bị dị ứng đấy”
Minh Triết trầm ngâm nhìn em gái mình, tinh quái cười một tiếng: “Anh có cách rồi”
“Cái gì có cách cơ?” Bảo Ngọc không hiểu.
Chỉ thấy Minh Triết đứng dậy, nhảy đến trên ghế sofa của cô bé, sau đó ghé lại gần tai cô bé nhỏ giọng thì thầm.
“Hả?” Bảo Ngọc bị dọa sợ: “Có mạo hiểm quá không?”
“Mặc kệ, dù sao cũng phải thử xem
Ngay cả ánh mắt của Kinh Tử Sâm cũng hướng về nơi đó, mỗi ngày Mạc Tử Văn đều báo cáo tiến độ cho anh, mọi người đều căng thẳng nhìn chằm chằm.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất