Minh Triết đứng tại chỗ xoay một vòng, quan sát từng đứa nhóc xung quanh. Tất cả đều đang vui vẻ ăn bánh ngọt, có đứa bé còn đang chơi trò chơi, không thấy ai cầm ipad cả. 

“Thưa cô, em bị mất ipad. Nó rất quan trọng với em, nhờ cô xuất camera theo dõi ở cầu trượt ạ, em cảm ơn. Minh Triết vẫn giữ được bình tĩnh. 

“Được” 

Không một ai dám khước từ yêu cầu của cậu chủ tập đoàn Kinh Thị. 

Cô giáo đưa cậu bé đến phòng giám sát. 

Lúc này, Kinh Tử Sâm dẫn theo Mạc Tử Văn vào nhà trẻ. Hai người không mang vệ sĩ theo, thoạt trông chỉ là người bình thường. 

Nhưng không người nào có thể bỏ qua khí chất cao quý bẩm sinh của Kinh Tử Sâm. Nhất là những giáo viên nữ, họ luôn vô thức nhìn anh mấy lần, ai nấy cũng mê anh như điếu đổ. 

Không tìm thấy Minh Triết trong phòng, giáo viên chủ nhiệm dẫn Kinh Tử Sâm đến phòng giám sát. 

Khi Kinh Tử Sâm nghe thấy câu “Bé Minh Triết mất ipad, đang tra ai đã lấy”. 

Anh không khỏi bước nhanh hơn, vẻ lạnh lùng xẹt qua trong mắt. 

“Cậu Minh Triết, ba cậu tới rồi. Giáo viên hơi thấp thỏm, bởi vì nhà trẻ phải chịu trách nhiệm khi đồ đạc bị mất ở nhà trẻ. 

Cậu nhóc quay phắt qua: “Ba tới đây mau lên!” Rồi cậu bé nhanh chóng ngoảnh về, nhìn chằm chằm vào màn hình. Cậu thấy một bé trai mặc gi-lê đen đi ra khỏi cầu trước, đứng lên, dừng ba giây rồi đi tới lấy ipad đi. 

“Đây là Bân Bân lớp lớn hai! Tôi biết thằng bé!” Một giáo viên cùng kiểm tra camera theo dõi cất lời, sau đó nhanh chóng xoay người rời khỏi đây: “Để tôi đi tìm thằng bé!” 

Kinh Tử Sâm chống một tay lên bàn, che chở con trai trong lòng mình, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bé trai nọ. Cậu nhóc ấy vừa nhìn ngó xung quanh vừa quay qua thao tác ipad, cuối cùng rời khỏi phạm vi camera quay được. 

“Chuyển màn hình nhanh lên!” 

Nhà trẻ gắn camera không góc chết. 

Chuyển màn hình, khi mọi người nhìn thấy một người đàn ông lén lút theo dõi Bân Bân và chờ thời cơ ôm cậu nhóc đi, Kinh Tử Sâm ôm Minh Triết vào lòng theo phản xạ. 

Cậu bé giật mình, nhưng mùi hương thoang thoảng trên người daddy đã làm cậu bé yên tâm trở lại: “Ba ơi...” Cậu ngước lên, hỏi với tâm trạng phức tạp: “Ba đừng trách Bân Bân được không ạ? Ba cứu cậu ấy đi, cậu ấy bị người xấu bắt cóc rồi!” 

Kinh Tử Sâm rất vui mừng trước sự lương thiện của bé con. 

“Bân Bân không có ở lớp lớn 2!” Giáo viên lúc nãy sốt ruột lao vào: “Giáo viên chủ nhiệm đang tìm thằng bé khắp nơi!” 

“Nó bị bắt cóc rồi” 

Giờ thì nhà trường rơi vào hoảng loạn, bất cứ ai có thể đi học ở đây đều có gia thế hiển hách cả. 

Có đứa trẻ bị bắt cóc thì biết giải thích với người nhà thế nào đây? 

“Ba ơi, xin ba đó ạ... Minh Triết kéo tay anh: “Cứu cậu ấy đi mà!” 

Kinh Tử Sâm gật đầu, đưa Minh Triết ra khỏi phòng giám sát. 

Anh lấy điện thoại ra gọi cho một thuê bao: “Tra giúp tôi camera theo dõi bên ngoài nhà trẻ Khải Trí, một đứa trẻ đã bị bắt cóc cách đây năm phút. Tìm ra biển số xe, tôi muốn biết thân phận của kẻ bắt cóc, nhớ đảm bảo an toàn cho đứa trẻ” 

Nghe ba gọi điện xong, cuối cùng Minh Triết cũng nhẹ lòng, bởi vì cậu bé vô cùng tin tưởng ba. 

“Minh Triết, liệu có lộ bí mật trong ipad không?” Kinh Tử Sâm rất quan tâm đến vấn đề này. 

Minh Triết lắc đầu: “Không ai phá giải được đâu ạ, ít nhất đến giờ con vẫn chưa có đối thủ. Thấy anh vẫn hơi lo âu, Minh Triết nắm tay anh: “Ba ơi, nếu có ai không phải con dùng ipad thì mười lăm phút sau nó sẽ tự động báo hỏng ạ. 

“Con làm vậy được luôn à?” Kinh Tử Sâm nửa bất ngờ nửa mừng rỡ. 

“Vâng, con mày mò lúc rảnh rỗi ấy mà. Cậu bé ngước lên, cười tít mắt thành trăng lưỡi liềm: “Hổ phụ sinh hổ tử đó ạ!” 

Trong lòng Kinh Tử Sâm và Minh Triết đều thừa biết người đàn ông đó đã bắt cóc nhầm người. 

Anh ta lần theo ipad để tới được đây, nhiều khả năng đó là người của tập đoàn R-Alan. 

Nhất định là Bân Bân đã nhấn lung tung nên mới để lộ vị trí, giúp đối phương có cơ hội bắt cóc. 

Trên chiếc xe hơi màu trắng đang phóng nhanh, người đàn ông tháo băng keo bịt miệng Bân Bân ra, phát hiện cậu bé sợ tới mức run lẩy bẩy. Một hacker cao cấp mà nhát thế ư? 

Dữ liệu trên ipad rất kỳ lạ, người đàn ông đọc không hiểu: “Nhóc con, cái này là gì vậy?” 

Bân Bân lắc đầu. 

eyJpdiI6InR2Q1d5SVwvb2grMW5kTU5Fa1FYcG5RPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjF0N2k4WVBvajc2Rm01S00zcENUcWNWbnY2QWtjSG1sblV5ckZKWE5EcGpITVBFZEhMMExhTGVjb3FpZjFqQ25QQ0tqNzZ1eVwvVWtpTjI3a1hJZm1qNm5ZaGhUSndjXC9NUUgwVXF2MkFueENheDcxd1p5V2lqZWpQN0tzREgrK053WXJjMWlqVFRZTlwvS3hHbHRGQ0txaXhlOU1jZ1NqcXYzWTZncHIrcERVZlZqeU10UlAyTGVTWTlMUXpQWHU4Z3BJK3lQbmRLUVpDWndSbDhEb0NLRzhcL0J6T2RjODdRZStWS1QxVlBtZGtYZktOQnMwUmF4aVN4dUVCcVgxWUlXWnFiVHFZalpyWExRbHlhVHptQjZsbFRxSUc5SlNYWTdsKzdqb3BcL0lNYzFHcGZJaFNEekFxNEJMbk5QM25CZUsiLCJtYWMiOiI1YTJiZWRkMDg4ZDAzNzFiNjAxZWUwZDFlOWEzNzMyZWUyNjk3OTMxZDE2NWEzN2UyODI0OTdjYzRjNWY1ZWJiIn0=
eyJpdiI6ImhkbUdRRDg1K1wvNmQ4ZGpEc0x2SUFnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkR3WEtXa21zbVBBbENJWHA4WDAxNmE1TGpGcW9saGRrZUxjQXRjRlJyQThETDZQRlJjUm5FV3B6XC8zaGNQUm1TYlRsS1lqU05VemFpOGNmVXNMVGNsKzg0eVdzK0pHcmRLNFN4eEFqckF5Z0FQWXY5SlViRlhiSDRORW9kSloyVmJZcEoyRUk3R0Rjcm9UUVNQQURuK1FYaVJ6WmNSR2EwSk9pSTZkaFBDckwrU0tyREQzOGVGNmtSejZGNHY0a1FuWEloRjhHbjdWV1NXSlJ0azMxN2lnTUJSUDFBVm81bjhXNGprMk95WklQckk2MFRNY0pyVUFFd0lCNGRxdXpzSU9zdHJrdHM2RlVSMFpITStEeStvcWpwSHpiR2liSFZxQUE3WTZcL2pWR0ZrT2pMdWxIVUlSSFNQYnJrZlhUYXpzeWZNQXFIY25zZFV6RFRwWDhEczRnPT0iLCJtYWMiOiI4NzIzNjVkMjUyOGEyN2M3Y2I1OTE2MjkxODI4YTdkNjI5MDhiMWUwZDMxODgzYWMzYTM1YzU3MzIzZTEyYWI5In0=

Cậu bé này chẳng có tí khí thế nào giống con của Kinh Tử Sâm cả, nhưng chính nó lại là người cầm ipad! Đến tận lúc này, người đàn ông vẫn không mảy may nhận ra mình đã bắt nhầm người.

Ads
';
Advertisement
x