Gã vừa xua tay vừa lùi lại, vẻ mặt đầy đau khổ. 

 

Nguyên tắc dữ vậy sao? 

 

Lâm Nhất ngạc nhiên: 

 

"Trước cây Luyện Yêu, ngươi cũng xem như đã cứu ta một mạng. Nếu ngươi cần, ta cho ngươi cũng không sao”. 

 

"Hình như cũng đúng!” 

 

Tiêu Vân đảo mắt, rồi lập tức cười tươi: 

 

"Lâm huynh, ngươi đã nói vậy thì ta cũng khó mà từ chối, chối nữa thành khách sáo quá. Dù sao ta cũng rất có nguyên tắc, so với mạng sống thì thánh khí Tinh Diệu có là gì. Ngươi là bạn ta...ta vẫn không thể nhận được”. 

 

Gã vừa nói vừa định bước lên nhận lấy, nhưng vừa thấy bên cạnh Lâm Nhất là An Lưu Yên đang lạnh lùng trừng mắt nhìn mình thì lập tức chùn bước. 

 

Ánh mắt của An Lưu Yên rõ ràng đang nói: “Ngươi dám nhận thử xem!!” 

 

Tiêu Vân thầm lẩm bẩm mấy câu, đúng là lòng dạ đàn bà thật đáng sợ, thôi ta không cần nữa là được chứ gì.

“Chắc chắn chứ?"” 

 

Lâm Nhất nhìn Tiêu Vân, sắc mặt hơi kỳ quái, tên này đổi mặt quá nhanh. 

 

“Thật sự không cần đâu, chỉ là tiện tay giúp chút thôi! Nếu ta rơi vào tình cảnh nguy hiểm, Lâm huynh chắc chắn cũng sẽ ra tay cứu giúp mà nhỉ?” Tiêu Vân cười nói. 

 

Lâm Nhất như có điều suy nghĩ, ánh mắt nhìn An Lưu Yên bên đứng bên cạnh. 

 

Vẻ lạnh lùng trên gương mặt An Lưu Yên lập tức biến mất, đôi mắt hơi híp, mỉm cười nói: “Lâm Nhất, công tử mau luyện hóa đi, đừng lề mề nữa!” 

 

Lâm Nhất như hiểu ra điều gì đó, cuối cùng cũng luyện hóa chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt này. 

 

Chủ nhân của chiếc ô đã qua đời, bản thân Lâm Nhất tu luyện Thương Long Thánh Thiên Quyết, nên có sẵn sự thân thuộc trời sinh với chiếc ô này, việc luyện hóa diễn ra hết sức dễ dàng. 

 

Hầu như không gặp phải trở ngại nào! 

 

Nếu như vương cốt Thương Long mà chủ nhân Thương Long lưu lại cho hắn còn tồn tại, e rằng chẳng cần luyện hóa, chiếc ô Nhật Nguyệt này cũng sẽ chủ động nhận chủ. 

 

Ào! 

 

Lâm Nhất mở bừng mắt, ánh sáng sắc bén lóe lên trong đồng tử, ánh nhìn rơi vào chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt. 

 

Chiếc ô này cao tới năm thước, dài hơn Kiếm Táng Hoa đến một nửa, mà ngay cả khi chưa thúc giục tinh lực, trọng lượng đã lên tới vạn đỉnh. 

 

Dù Lâm Nhất sử dụng, cũng cảm thấy cực kỳ vất vả. 

 

Cán dù hình tròn, cầm trong tay có cảm giác ấm áp, từng luồng nhiệt khí liên tục trào ra. 

 

Sương lạnh ngưng kết trong lục phủ ngũ tạng của hắn cũng vì vậy mà tan đi không ít, sắc mặt trở nên hồng hào hơn nhiều. 

 

Mặt dù được tạo thành từ kim loại màu bạc, chưa mở ra nên không thể nhìn thấy toàn bộ quang mang, nhưng vẫn có thể đoán được chất liệu này tuyệt đối không hề tầm thường. 

 

Lâm Nhất nắm lấy cán ô, muốn nhấc nó lên nhưng phát hiện vô cùng khó khăn. 

 

Chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt nặng đến vạn đỉnh này, cho dù là thân thể cường hãn như hắn, muốn cầm lên bằng một tay cũng là chuyện cực kỳ gian nan. 

 

Dù có gắng gượng cầm lên, chỉ sợ sau vài chiêu thi triển, cả cánh tay phải cũng sẽ phế bỏ. 

 

Quá nặng! 

 

Lâm Nhất vừa động ý niệm, lập tức rót tinh nguyên vào trong, ào, chiếc ô Thương Long Nhật Nguyệt được từ từ nhấc lên. 

 

Khi thi triển, quả thực nhẹ nhàng hơn đôi chút. 

eyJpdiI6InZmN2hkMm0wRXRoUnRvZDd3Tm53RXc9PSIsInZhbHVlIjoicmI1NVwvWkxJa3Q2Y0Z1SGRoQ091YWw3NFVhQjZNVHk1QkhOZmdOMFhDQ2Q0TU1NVDhId0FjT3ZGUHJ4eUpIRzkiLCJtYWMiOiJhZThhNWUwZWJjNWU5MTMzYWNlNjZkMmJkZGE4MjJmMWQzOTViYTY3NjJkNTJlMDE5NTBlNmE3MmU3OTFhYzk1In0=
eyJpdiI6IjZ1NUlnZVpsa2I4ZUUwR2h4aUVKZlE9PSIsInZhbHVlIjoiNWtEMHo3S3l0V3NORUd4NFY1KythbTBZZDFGUmFhY3dUMmw2dlg0MEUxSmtUQmxIRklBTWVFMVVcL0Z6eHBjQ004eG9TZ1c4Z2V2WXdNWHFYZ0RlUXJDR3Zsc0pnK250Wko2WXgzUGl2R2Q4PSIsIm1hYyI6IjRmNGZmN2Y1Y2JlZjAyMjdlZjQxYTZiYTFkYWQ2ZTM2MWYzMzY5Y2ZiOTE5ZDEzMTE5YWZlMDYxZjA2Njk1ZjIifQ==

Trong động Thủy Liêm, Lâm Nhất lấy dù làm kiếm, cứ thế vung múa lên.

Ads
';
Advertisement
x